[BH - Xuyên - Hy] Giai Thoại

6. Nộ



Bước vào một gian phòng mùi hôi xông vào mũi, Bạch Mai nhăn nhó nhìn nữ tử đang nằm trên giường khuôn mặt trắng bệch, tức giận nộ khí

- Mai: ai đã làm chuyện này?

- Đông lão gia: Công tử bớt giận, lão nhân đây cũng muốn tìm ra kẻ đã hạ độc, lúc đó trên đường trở về, lão đây còn chưa hồi phục được Ngọc nhi nấu cháo riêng nên không vấn đề gì, nhưng riêng Ngọc nhi và đoàn tùy tùng trúng độc nặng, nội công Ngọc nhi lớn nên giữ mạng đến bây giờ, những kẻ khác đều như vậy mà đã ra đi.

- Mai: dám đụng đến đồ của ta, các ngươi chán sống rồi. Tất cả cút hết kẻ nào dám bước vô đây nữa bước liền theo mấy tên khác bầu bạn

Bạch Mai tức giận không thôi, đem nô bộc nộ khí bức ra ngoài, ngồi xuống bắt mạch liền rút ngân hỏa châm điểm ngay huyệt cầm cự

- Ngọc: Bạch công tử ???

- Mai: không đủ dược liệu không bào chế được, thiếu một cái chỉ có hoàng cung mới có, long huyết

- Ngọc: Ý công tử là ...

- Mai: ở đây có ai là Ngưng Bích Thần không?

- Đông lão gia: Là Đại công tử Ngưng gia, chủ lâu Tụ Ngôn lâu mới mở Kinh Thành

- Mai: Ta đi thương lượng với hắn liền trở về, Đông lão gia không cho ai đến gần tiểu thư, chỉ cần rút kim hỏa châm tánh mạng tiểu thử ta không thể cứu nên cẩn trọng

- Đông lão gia: Đạ tạ công tử

Bạch Mai hướng tửu lâu bước vào, gặp ngay Như Yên cô nương đang tháo chạy khỏi Thạch Ấn

- Ấn: bắt lại cho ta, Mai đừng để nàng thoát khó khăn lắm mới phát hiện mới không thể giải thoát

- Mai: xin đắt tội

Đem Như Yên lên phòng, cả nhân sĩ chưa kịp thấy gì chỉ biết rằng Bạch Mai là kẻ nội công thâm hậu thoát một cái đã đem cô nương kia trở lại chả ai dám làm gì, điểm huyệt để nàng ngồi yên. Hai người ngồi nói chuyện với nhau

- Ấn: Tụ Tài cũng nhanh lắm, bất quá hơi vẫn chậm hơn Tụ Nhân và Tụ Sắc

- Mai: té ra hai người các cậu đã đến đây từ lâu rồi

- Ấn: không Thần là định cư nơi này ta đến trước vài ngày, bác sĩ lại lên tay rồi đúng không, giữ cho chặt báu vật tên trộm kia thích đó

- Mai: suy nghĩ không nên quay lại đây nhưng ta có chuyện gặp Thần

- Ấn: cậu ấy đi thi trạng nguyên theo lệnh, những ngươid ở gia không thừa nhận, không biết được làm trạng nguyên không đây, cậu ấy định trộm công chúa nhân gian đấy, để xem trộm được không?

- Mai: đem cược đi

- Ấn: quả là cậu được phụ thân nhiễm máu cờ bạc, Bạch ngoan đồng yêu thích nhất là cờ bạc đấy, mà cậu định lấy cái gì vậy?

- Mai: Long huyết, không biết nên lấy của thái tử hay hoàng thượng đây

- Ấn: vậy hoàng thượng đi, thái tử chưa chắc nhưng hoàng thượng thì chắc chắn, đợi trạng nguyên về đã, hôm nay để xem Vũ Như kể chuyện gì

- Mai: cô nương này!

- Ấn: đúng vậy a, một ngày kể một câu chuyện nếu không mình đem đi luyện độc

- Mai: thật giống nhau, mình muốn đem Đông tiểu thư ra giải phẫu nhưng xem ra có kẻ dám động vào đồ của mình

- Ấn: đứa nào ngu vậy, đụng đồ lộn kẻ rồi, vậy chắc hẳn là trúng Xích độc rồi, mình còn chưa suy nghĩ ra cách giải cậu giải được hay thật hay tớ đầu độc cậu giải độc chúng ta kiếm một ít

- Mai: được đấy, chúng ta suy nghĩ giống nhau

- Yên: các ngươi đem tính mạng ra đùa giỡn vậy nhất định sẽ gặp quả báo

- Ấn: kệ nàng đi suốt ngày ba lô ba la nghe riết thành quen, yên tâm độc kia tớ giải rồi, độc bức độc

- Mai: haha được được đợi Thần về chúng ta cùng hướng đến tự do tự tại đế quốc

- Ấn: được được

Như Yên bị điểm huyệt ngồi ngay ngắn trên ghế không xa, nghe hai người kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, bên dưới lâu truyền đến đánh nhau

- Ấn: đánh nhau kia Mai

- Mai: vui đây, chúng ta đi xem kiếm thêm

- Ấn: thật sao?

Con người khác của Thạch Ấn vui vẻ hòa nhã khiến Như Yên có chút khó hiểu, ngoài Ngưng Bích Thần thì người danh xưng Mai này ruốt cuộc là ai đây.

Khi quay trở lại liền không thấy Như Yên đâu cả, lục tất cả lên, cho cả hạ nhân vật đi tìm

- Ấn: không thấy đâu hết, đang hạ độc mà

- Mai: yên tâm không xa đâu bởi ngân châm của mình không có nội lực không rút được đâu

- Thần: mình về rồi, ai như mình không trộm đề thi cơ chứ, mình không ưa thi tài mấy nếu đúng chắc chắn không làm trạng nguyên đâu

- Ấn: mừng cậu đã về, cậu xem ai đây

- Thần: Mai đến rồi à xem ra Vũ Như quay về phủ rồi, hôm nay vương gia nhập thành

- Ấn: nói vậy

- Thần: không sao nữa sẽ thấy thôi, tửu lâu nghe ngóng cũng không tồi đâu

- Ấn: mình về Hắc Huyền Đạo đây

- Thần: đâu được, ai làm nấy chịu, tửu lâu này mình mới dựng lên không muốn bị phá đâu, cậu cũng không muốn Tụ Sắc có chuyện gì đúng không?

- Mai: quận chúa cơ đấy, Ấn cậu tốt rồi

- Ấn: không xong rồi chắc chắn mẫu thân sẽ đến đây cho xem

- Thần: gác qua một bên đi, mới gặp lại lại có đủ những thứ chúng ta cần sao lại không nâng ky chúc mừng, mới trộm từ hoàn cung về rượu ngàn năm Băng Ngọc Tửu, đêm nay không thưởng thức thì thật uổng phí

- Ấn: hảo hảo

Say sưa với thức ăn với câu chuyện và với rượu ngon, không biết rằng giông bão sắp đến, kẻ bị giữ chân, kẻ bị cướp đoạt, kẻ phải lo

---------

P/s: Thật mong ai đó quản giáo mấy vị tỷ tỷ này đi

Chương trước Chương tiếp
Loading...