[BH - Xuyên - Hy] Giai Thoại

5. Xuất môn (3)



Bạch Mai sau trận thắng oanh liệt với phụ thân liền không được cá cược nữa, bắt luyện võ công, cái mà nàng ghét nhất, ghét cay ghét đắng hành hạ chính bản thân mình thế nhưng không luyện thì thôi đã luyện là nhất, cái mà nàng luyện là Khinh Công và ám khí, tay nghề dao mỗ của nàng đương nhiên cũng được nâng lên rất nhiều.

Đang mổ xẻ con gà làm bữa tối một mình thì thấy vài người từ cửa Bạch cốc đi vào, phụ thân nàng đang không có ở nhà, nàng nghĩ có người mổ sẻ là được, liền giả dạng phụ nhân đón khách, ngồi giữa đại sảnh nhàn nhạ uống trà

- Mai: Ai đây?

- Ngọc: xin hỏi đây có phải là Bạch cốc không?

- Mai: không biết các vị tới tìm cốc chủ có chuyện gì không? Nếu không có gì quan trọng nên rời đi

- Ngọc: tiền bối, tiểu nữ là Đông Ngọc nghe được cao nhân trong Bạch cốc cứu người chết trở lại nên lần này mạo muội hướng cốc chủ ra tay hiệp nghĩa cứu lấy phụ thân, phụ thân trúng độc đã . Thỉnh cốc chủ

- Mai: nếu đã nghe danh thì cũng biết điều kiện để chữa trị, ngàn vàng cứu một mạng người

- Ngọc: ở đây tiểu nữ chỉ mang theo vài tờ ngân lượng, thật khiến cố chủ chê cười không đủ

- Mai: trước giờ không làm trái, ngàn vàng đem người về, không phải cái giá hợp lí sao

Đông Ngọc nghe như tiếng sét đánh qua tai, quả thật nàng có đủ nhưng không ngờ tin đồn là có thật, Bạch cốc chủ mê tiền vàng hơn cả mạng sống, ngàn vàng cứu một kẻ từ cõi chết sống dậy ngay cả hoàng thượng cũng khó thoát khỏi yêu cầu này.

Bạch Mai nhìn nhìn sắc mặt của lão nhân gần chết kia cười nhếch mép đang tiếp tục tận hưởng trà ngon của mình

Nhân sĩ đi theo cũng vô cùng phẫn nộ hướng Bạch Mai vũ khí, khinh công nàng không cần dùng chỉ nhanh tay điểm huyệt, tất cả đứng động

- Mai: muốn chết thay cho lão kia sao, các ngươi là nhân sĩ võ lâm ít nhất phải biết luân thường đạo lý chứ, đang nhờ ta cứu người lại đem ta ra hăm dọa, hay ta đem các ngươi đi cùng với lão Ta nhỉ

- Ngọc: Ngươi ... Ngươi vô sĩ

- Mai: muốn ta cứu hắn đưa ngân lượng đây

- Ngọc: hiện tại không đủ được cốc chủ

- Mai: Vậy ta không cứu

- Ngọc: chúng ta đi đường gấp quá không mang theo, mong cốc chủ cứu người đi quay về ta liền cho người mang đến

- Mai: lấy gì ta tin ngươi, các ngươi tuy là người giang hồ đồng đạo nhưng không ít kẻ như các ngươi lừa ta nhiều lần, chuyện muốn tấn công kia các ngươi không thấy sao

- Ngọc: nội trong 3 ngày rời đi nếu ta không quay về liền lấy thân đền đáp, có thể đến Đông phủ đòi người bất cứ lúc nào

- Mai: được, lấy ngươi ra thử thuốc cũng rất tốt a.

- Không được Minh chủ, lão gia có dặn bất quá không được tùy tiện, với lại nếu giao thân cho lão già đê tiện này thật khiến tại hạ lo lắng

Sủng tình trước mắt làm Bạch Mai chán ghét đem thanh quản của hắn cắt đứt trong tích tắc

- Mai: ở đây ta là chủ, im lặng đi, ta đáp ứng với cô nương cứu hắn nhưng không đáp ứng lo cho hắn, cô nương ở lại chiếu cố hắn còn lại bước ra khỏi cốc, chắc cũng mấy mạng dưới hoàn tuyền cùng các ngươi bầu bạn rồi

- Ngươi ...

Tiễn khách, bây giờ trong chỉ còn 3 người, Bạch Mai đem Đông nhạc phụ tương lai hướng phòng thuốc mà đến, phân cho phòng bên cạnh cho Đông Ngọc hỗ trợ

- Mai: chỉ cần ta gọi nhất định phải xuất hiện, ta không có nội công cao như Đông cô nương.

- Ngọc: ân phiền cốc chủ

Ngay hôm đó bắt tay vào việc đem độc đẩy ra, cắt 10 đầu ngòn tay ngón chân, Bạch Mai dùng ngân châm, bộ sưu tập ngân châm bạc của nàng là thứ nàng yêu quý nhất sau này rơi vào tay trộm, nhớ lại có chút tức giận, khai mở huyệt đạo lật ngược dòng chảy, độc cũng từ đó chảy được ra, đã tiêu hao 2 phần cấp tốc, liền đem thủy đã đun tích tắc làm ấm căn phòng, dược liệu đã chuẩn bị sản quấn vào những nơi chảy máu

- Mai: được 5 phần còn lại cứ uống thuốc 3 ngày sẽ xuống giường được. Ngươi đã cực khổ rồi

- Ngọc: đa tạ

Trong suốt thời gian điều trị ánh mặt tập trung mỵ lực không ít khiến Đông Ngọc mất thần tập trung nhìn cơ mặt kia, lại thêm cử chỉ ôn nhu xoa đầu bất giác hình ảnh đó rất giống với lúc xưa

Ba ngày sau, quả nhiên phụ thân nàng có thể ngồi dậy, dưỡng thương 10 ngày liền có thể trở về

- Ngọc: đa tạ cốc chủ ra tay cứu mạng, nội trong 3 ngày sẽ cho người tới đưa

- Mai: Đông phủ là ở Kinh Thành đúng không?

- Ngọc: đúng vậy

- Mai: ở đó sòng bạc nào lớn nhất

-Ngọc: sòng bạc Tề gia lớn nhất Kinh Thành

- Mai: hảo hảo cho người đưa đến có duyên có thể gặp lại tại Kinh Thành

Cũng đã 4 ngày khi đưa trở về, vẫn không thấy vàng của nàng, phụ thân cũng đã về, nàng liền hướng phụ thân giải bày

- Mai: phụ thân ta muốn đến Kinh Thành một chuyến, sẽ ở nơi đó gặp cố nhân nên sẽ hơi lâu, Bích cốc tạm thời giao cho Người

- Bạch cốc chủ: Đồ ăn của Ta thì sao?

- Mai: chả phải người hay đến Tụ Nhân lâu ăn sao, đến đó đi

- Bạch cốc chủ: Đừng thịnh nộ, ta biết ta biết liền nơi đó đợi Mai nhi

- Mai: ân

Vài ngày sau hướng Kinh Thành mà đến ngoài cửa thành đã thấy Ấn và Thần kí hiệu, mỉm cười hướng sòng bạc lớn nhất thử năng lực luyện được, ai dè mới qua 20 ván liền đem sòng bạc biến thành của mình, lại nâng cấp nhiều trò hơn nữa khiến sòng bạc Tụ Tài ngày ngày phát triển, nàng mất 2 ngày an bài sau liền hướng Đông gia đòi nợ

- Công tử, đã đến Đông gia

- Mai: hảo

Bước ra khỏi kiệu, Bạch Mai thấy một cảnh tang thương, màu trắng phủ khắp trong và ngoài phủ

- Mai: xin hỏi Đông lão gia hiện đang ở đâu?

- Công tử đây là ...

- Mai: tại hạ là nhi tử của Bạch cốc chủ, Bạch Mai

- Vậy mời công tử vào trong

Đi đến phòng khách, nhanh chóng Đông lão gia cùng gia nhân mang theo một rương đồ, mùi tiền vàng khiến Bạch Mai sung sướng

- Đông lão gia: Bạch công tử ngại quá bởi tang sự trong nhà không đưa đến cốc cảm tạ

- Mai: theo lời định phụ thân có dặn đem Đông tiểu thư về

- Đông lão gia: Hiện tại ái nữ rất đau khổ chuyện mẫu thân khó mà theo công tử được, 30 ngày sau liền hướng công tử đi về

- Mai: tại hạ chỉ làm theo lệnh, hôm nay phiền lão gia mời tiểu thư theo tại hạ

- Đông lão gia: Công tử không phiền mời theo lão

---------

P/s: Tận hưởng dung nhan ^O^

Chương trước Chương tiếp
Loading...