(BH) Tiểu Vương Gia của Công Chúa
Chương 53 Hái Hoa !!
Diệp Lãng tay gấp lại quạt phiến cầm một bên tay , nhấc chân nhẹ đá Thương Hành xuống giường , ném ra ngoài cửa sổ : " ngươi cũ biết phong lưu , chọn biệt viện xa hoa , vắng người qua lại để đàm đạo nhân sinh , ngươi yên tâm ngủ vài ngày , còn lại mỹ nhân để lão tử lo "
Trên giường kiều mị ,môi đỏ ướt át của rượu còn động lại trên môi làm tô thêm vẻ đẹp , như mội bức tranh mỹ nhân đồ , eo thon , bàn tay nhỏ đang lộn xộn kéo từ vạt áo .
Lâm Thanh Dẫn nàng cảm nhận được cơ thể bắt đầu nóng lên , đầu óc dần mơ màng , không thể tự chủ được cơ thể đang làm gì , nhưng trong lòng không khỏi mắng Thương Hành vô sỉ . Trước lúc nàng hôn mê nhìn thấy dung mạo người đi đến nhìn nàng , từ nghe trước đó Thương Hành hô hái hoa tặc , nàng nói :" Ngươi , nếu làm gì ta , ta thề giới ngươi bằng ... m..ọi....giá"
Diệp Lãng nhép môi cười , tay cầm Phiến vỗ vào tay còn lại luôn miệng khen không ngừng :" thật hay thật hay , khá cho một mỹ nhân trước khi bất tỉnh còn dám uy hiếp bổn công tử "
" Có Mỹ Nhân thì phải có rượu ngon , mỹ nhân hảo chờ bổn công tử một chút , bổn công tử lại lên với mỹ nhân " Diệp Lãng vô lại lời nói nhìn phía Lâm Thanh Dẫn sau quay người ra đi .
Lâm Thanh Dẫn nàng mơ màng , người như có lửa dốt , nằm trên giường luôn vặn vẹo , miệng phát ra tiếng rên rỉ , như một bức tranh tiện mỹ đang mời gọi , thử hỏi nam nhân trong thiên hạ nào có thể qua cửa mỹ nhân quan .
Diệp Lãng uống xong bình rượu khác với bình của Lâm Thanh Dẫn đã uống quay về giường , vội kéo hai bên màn dưới , tứ chi vô lực ngã mông lên thành giường miệng chửi ầm lên" Nam nhân này thật vô sĩ , lại còn chuẩn bị hậu chiêu , đúng là thứ nam nhân mời uống không có gì tốt lành không hợp oan tán cũng nhuyễn cân tán "
Lâm Thanh Dẫn mơ màng , cơ thể nóng như lửa ,nhìn phía trước gương mặt quen thuộc Tiêu Ngọc đang gọi tên nàng ' Tiểu Dì ' nàng đưa tay về phía trước kéo lấy : " Ngọc Nhi , Ngọc Nhi "
Diệp Lãng không biết chuyện gì xảy ra , không phải đang chửi 18 đời tổ tông của Thương Hành sau lại bị nữ nhân này đặt dưới chân tức giận nói " Nữ Nhân ngươi đùa với lửa , Ta là Hái Hoa tặc nếu ở trên cũng là bổn công tử ở trên "
Lâm Thanh Dẫn nàng sợ phía dưới người Tiêu Ngọc sẽ chạy trốn , vội giữ chặt 2 tay buông lời an ủi :" Ngọc Nhi đừng hoảng sợ , Tiểu Dì không làm đau Ngọc Nhi đâu "
Diệp Lãng bị giữ chặt không sức hoàn trả thật khó chịu nói " Nữ nhân ngươi ta không phải cái gì Ngọc Nhi của ngươi , mau buông bổn công tử ra , tên khốn khiếp nam nhân kia hại ta , gặp mỹ nhân điên này mất một đời anh danh Hái Hoa Tặc ta "
Diệp Lãng thật ra là nữ tử , được sư phụ tính cách kỳ nuôi dưỡng , quen luôn nữ hài dưỡng thành như nam hài , lớn lên tính cách kỳ quái luôn thích ôm mỹ nhân ngủ , rượu không thể thiếu vô xỉ không khác vì sư phụ nàng .
Trong phòng y phục rơi loạn gắp nơi , cảnh xuân hiện ra làm người phải đỏ mặt, tiếng trong phòng truyền ra vang vọng trong đêm " Nữ nhân ... đau ,,,, chết lão tử mất , người cho lão tử chờ đó .... lão tử làm gì thất đức gặp ...."
Trên giường kiều mị ,môi đỏ ướt át của rượu còn động lại trên môi làm tô thêm vẻ đẹp , như mội bức tranh mỹ nhân đồ , eo thon , bàn tay nhỏ đang lộn xộn kéo từ vạt áo .
Lâm Thanh Dẫn nàng cảm nhận được cơ thể bắt đầu nóng lên , đầu óc dần mơ màng , không thể tự chủ được cơ thể đang làm gì , nhưng trong lòng không khỏi mắng Thương Hành vô sỉ . Trước lúc nàng hôn mê nhìn thấy dung mạo người đi đến nhìn nàng , từ nghe trước đó Thương Hành hô hái hoa tặc , nàng nói :" Ngươi , nếu làm gì ta , ta thề giới ngươi bằng ... m..ọi....giá"
Diệp Lãng nhép môi cười , tay cầm Phiến vỗ vào tay còn lại luôn miệng khen không ngừng :" thật hay thật hay , khá cho một mỹ nhân trước khi bất tỉnh còn dám uy hiếp bổn công tử "
" Có Mỹ Nhân thì phải có rượu ngon , mỹ nhân hảo chờ bổn công tử một chút , bổn công tử lại lên với mỹ nhân " Diệp Lãng vô lại lời nói nhìn phía Lâm Thanh Dẫn sau quay người ra đi .
Lâm Thanh Dẫn nàng mơ màng , người như có lửa dốt , nằm trên giường luôn vặn vẹo , miệng phát ra tiếng rên rỉ , như một bức tranh tiện mỹ đang mời gọi , thử hỏi nam nhân trong thiên hạ nào có thể qua cửa mỹ nhân quan .
Diệp Lãng uống xong bình rượu khác với bình của Lâm Thanh Dẫn đã uống quay về giường , vội kéo hai bên màn dưới , tứ chi vô lực ngã mông lên thành giường miệng chửi ầm lên" Nam nhân này thật vô sĩ , lại còn chuẩn bị hậu chiêu , đúng là thứ nam nhân mời uống không có gì tốt lành không hợp oan tán cũng nhuyễn cân tán "
Lâm Thanh Dẫn mơ màng , cơ thể nóng như lửa ,nhìn phía trước gương mặt quen thuộc Tiêu Ngọc đang gọi tên nàng ' Tiểu Dì ' nàng đưa tay về phía trước kéo lấy : " Ngọc Nhi , Ngọc Nhi "
Diệp Lãng không biết chuyện gì xảy ra , không phải đang chửi 18 đời tổ tông của Thương Hành sau lại bị nữ nhân này đặt dưới chân tức giận nói " Nữ Nhân ngươi đùa với lửa , Ta là Hái Hoa tặc nếu ở trên cũng là bổn công tử ở trên "
Lâm Thanh Dẫn nàng sợ phía dưới người Tiêu Ngọc sẽ chạy trốn , vội giữ chặt 2 tay buông lời an ủi :" Ngọc Nhi đừng hoảng sợ , Tiểu Dì không làm đau Ngọc Nhi đâu "
Diệp Lãng bị giữ chặt không sức hoàn trả thật khó chịu nói " Nữ nhân ngươi ta không phải cái gì Ngọc Nhi của ngươi , mau buông bổn công tử ra , tên khốn khiếp nam nhân kia hại ta , gặp mỹ nhân điên này mất một đời anh danh Hái Hoa Tặc ta "
Diệp Lãng thật ra là nữ tử , được sư phụ tính cách kỳ nuôi dưỡng , quen luôn nữ hài dưỡng thành như nam hài , lớn lên tính cách kỳ quái luôn thích ôm mỹ nhân ngủ , rượu không thể thiếu vô xỉ không khác vì sư phụ nàng .
Trong phòng y phục rơi loạn gắp nơi , cảnh xuân hiện ra làm người phải đỏ mặt, tiếng trong phòng truyền ra vang vọng trong đêm " Nữ nhân ... đau ,,,, chết lão tử mất , người cho lão tử chờ đó .... lão tử làm gì thất đức gặp ...."