[BH-HD][TB] Gả Vào Hào Môn.
Chương 5: Phải cưới.
Chương 5: Phải cưới.Lãnh Nguyệt Lam về nước ngày thứ mười lăm, giới tài chính thành phố X một phen náo động. Trong cùng một ngày Hàn thị lần lượt xuất hiện trên ba đầu đề lớnChuyện đầu tiên, Sở thị ra thông báo mới, đang trong đà thương lượng hợp tác với Hàn thị trong hạng mục quan trọng nhất cuối năm.Chuyện thứ 2, Hàn thị khởi tử hồi sinh hay hồi quang phản chiếu? Cổ phiếu Hàn thị chậm rãi tăng trưởng, đã dần thoát khỏi biển đỏ trên sàn giao dịch.Chuyện cuối cùng, nội bộ Hàn thị truyền tay nhau về một vị kỵ sĩ trắng, rót vốn đầu tư vực dậy Hàn thị.
..."Rầm rầm rầm" liên tiếp ba tiếng, lão cổ đông vịn bàn đứng bật dậy, chiếc ghế xoay lung lay như sắp ngã, mặt bàn rơi vãi vết cà phê.Sở Đình đưa tay ra hiệu cho người thu dọn, ý cười nhàn nhạt trên mắt vẫn chưa tan.Lão cổ đông chống hai tay xuống bàn, giọng điệu không thân thiện chất vấn: "Sở nhị tiểu thư, chuyện làm ăn không phải trò chơi của cô. Hàn thị suy vong là việc có lợi cho công ty chúng ta, cô tự quyết như vậy đã hỏi qua ý của chủ tịch?"Sở Đình khoanh hai tay tựa lưng vào ghế, không cáu cũng không buồn bực, giương mắt nhìn lão cổ đông, chầm chậm nói: "Chuyện gì cũng hỏi ý chủ tịch, vậy chúng ta không cần thiết phải tổ chức những cuộc họp thế này." Cô híp mắt, nhìn một vòng những gương mặt già nua, lại nói: "Phía đầu tư hạng mục này chỉ có một yêu cầu duy nhất, phải có sự góp mặt của Hàn thị, không thương lượng."Lão cổ đông hừ lạnh một tiếng: "là ý của nhà đầu tư, hay Sở nhị tiểu thư muốn vươn tay giúp ai đó chỉ e có mỗi cô biết. Dù sao cũng..." Nói đến đây lão cổ đông quét mắt nhìn cô, đáy mắt loé lên sự xem thường.Sở Bá nheo mắt, đứng dậy nặng nề quăng sấp văn kiện lên bàn: "chú Tiêu, tôi đây kính chú kêu một tiếng chú, chú đừng ăn nói quá phận như vậy. Sở Đình là hạng người gì, lợi nhuận công ty đã chứng minh rất rõ. Chuyện cá nhân của người khác hi vọng chút đừng gộp chung vào nói. Tôi dám cam đoan đây là yêu cầu bên phía nhà đầu tư, họ chỉ có một yêu cầu như vậy, toàn quyền còn lại đều giao cho Sở thị, Hàn thị cùng lắm chỉ nhận phần hỗ trợ bên ngoài, cũng không mất một đồng tiền nào từ ví chú."Lão cổ đông như vịt chết còn cứng miệng, lầm bà lầm bầm nói: "Nếu đây là ý nhà đầu tư tôi đương nhiên không ý kiến, chỉ sợ ai đó mượn việc công tư tình riêng."Sở Bá nhịn không nổi nữa, lập tức muốn cùng lão cổ đông đôi co tay đôi, Sở Đình ấn ấn bả vai anh trai, ánh mắt không chút gợn sóng, nhu hoà hỏi: "Nếu chú Tiêu muốn biết rõ, được thôi. Tôi lập tức gọi cho nhà đầu tư."Nói xong không đợi ai phản ứng, nhấn xuống laptop kết nối với màn hình chiếu trong phòng họp, tiếng chuông vang lên dài dằng dặc."Uy."Trên màn hình chiếu xuất hiện hai người, một người phụ nữ trẻ tuổi tóc xoăn xoã dài trang điểm tự nhiên, người còn lại chỉ thấy được từ đôi môi đỏ chở xuống, người nọ chống tay lên bàn mười ngón giao nhau."Sở tổng gọi, có nghĩa là đã đồng ý sao?" Người phụ nữ trẻ vui cười hỏi Sở Đình nhìn một vòng, cười nói: "Thư ký Tô, làm phiền rồi. Bên tôi vẫn chưa thống nhất được ý kiến, chúng ta có thể thương lượng lại chuyện hợp tác không?"Người được kêu là thư ký Tô vẫn duy trì nụ cười lễ phép, hơi quay đầu như hỏi ý người giấu mặt kế bên, chỉ thấy người nọ nhẹ lắc đầu."Ngại quá, ngoại trừ chuyện quý công ty cùng hợp tác với Hàn thị, điều gì cũng có thể thương lượng."Lão cổ đông nghe vậy, vẻ mặt cứng lại cả lên, Sở Bá bên cạnh hừ lạnh, muốn mở miệng kêu lão cổ đông xin lỗi em gái thì bị Sở Đình ra hiệu đừng nháo.Lão cổ đông đưa mắt nhìn mấy vị lão hữu, khó khăn mở miệng: "Vị này, thư ký Tô đúng không?"Thư ký Tô mỉm cười, nhẹ gật đầu."Thư ký Tô có điều không biết, Hàn thị bây giờ như thuyền mục, sóng lớn đánh một cái chỉ sợ đinh ba phân cũng không còn. Hạng mục quan trọng như vậy sao có thể tìm đối tác yếu kém. Tôi tin tưởng một mình Sở thị vẫn có thể làm tốt hạng mục này." Lão cổ đông nói xong hừ nhẹ, vẫn rất bất bình với sự hợp tác với Hàn thị, phải biết Sở thị đi tới bước đường này không dễ, bớt một đối thủ tiền kiếm vào cũng nhiều hơn."Nếu quý công ty không thế đáp ứng yêu cầu đơn giản này, vậy chúng ta lại hợp tác ở hạng mục khác vậy." Môi son khẽ mở, người giấu mặt nhàn nhạt nói ra câu này, không chút thương lượng.Mấy lão cổ đông nhao nhao, mắt thấy không ổn lão Tiêu cổ đông vội nhìn Sở Đình, người nói chỉ nhàn nhạt nhếch môi. Hạng mục lần này quan trọng, sự tăng trưởng của công ty trong quý một và hai năm sau đều hoàn toàn dựa vào nó. Miếng thịt ngon như vậy không ai muốn nhả ra. Lại nói, chủ đầu tư đồng ý không xen vào bất kỳ chuyện gì, hoàn toàn để Sở thị nắm quyền điều khiển, một hai chiếc thuyền mục, nên cho cứ cho.Sở Bá cười lạnh, đưa mắt nhìn mấy lão tiền bối đang nóng ruột tiếc của, lại nhìn Sở Đình bình chân như vại. Trong lòng có chút buồn cười.Em gái hắn - Sở Đình, đương nhiên sẽ không làm chuyện không có thu hoạch, lần này gọi cho nhà đầu tư chính là muốn dằn mặt mấy lão già này. "Chủ tịch Chu, chút yêu cầu này bên chúng tôi đương nhiên sẽ vui lòng đồng ý. Kỳ thật gọi cho ngài là có chút chuyện muốn hỏi, cũng muốn làm an lòng những vị cổ đông có mặt." Sở Đình mỉm cười không gấp không vội như mấy vị lão cổ đông.Thư ký Tô nghe vậy lập tức nói thay lời bà chủ: "Sở tổng mời nói.""Lần trước chủ tịch Chu từng nói, chỉ cần có thể mời Hàn thị cũng hợp tác thực hiện hạng mục lần này, Sở thị sẽ có toàn quyền quyết định, nhà đầu tư sẽ không nửa chừng xen vào, hơn nữa Hàn thị cũng không có quyền ngăn cản nhưng dự định tương lai của hạng mục, không biết Sở Đình nhớ có đúng không?"Thư ký Tô gật đầu, những lão cổ đông nghe vậy trên mặt thoáng thả lỏng, có người bất tri bất giác còn vỗ vỗ túi quần.Thư ký Tô lại nói: "Những chuyện sau đó bên chúng tôi sẽ không can thiệp, Sở thị toàn quyền quyết đinh. Chúng tôi tin tưởng năng lực của quý công ty."Sở Bá cười cười, thay lời Sở Đình nói cám ơn, sau đó thư ký Tô lại hỏi bên phía Sở Đình có gì muốn hỏi, nếu không cô xin phép cúp máy còn vài cuộc họp quan trọng.Phòng họp im ắng, lão Tiêu cổ đông trên mặt thoáng cứng đờ, những vị cổ đông khác khá hài lòng. Có người muốn cùng hai anh em Sở gia mở tiệc chúc mừng nhưng bị Sở Đình uyển chuyển từ chối, lão cổ đông mời tiệc mỉm cười khoát tay nói 'không sao' sau đó ai nấy lục tục rời đi.Trong phòng còn lại vài người thân tín của Tiêu lão, và hai anh em Sở gia.Lúc này Tiêu lão mới nói: "Không biết Sở tổng đây muốn hợp tác với người nào trong Hàn thị?"Sở Đình vươn vai, bộ dạng uể oải, sau đó cười như không cười nhìn Tiêu lão: "Chú Tiêu có người muốn đề cử?"Tiêu lão gật đầu cũng không buồn giấu giếm ý đồ: "Hàn Hưng bên Hàn thị là nhân tài xuất chúng, hạng mục lần này quan trọng, giao cho..."Lời còn chưa nói hết, Sở Bá đã chen vào: "hừ, Hàn Hưng thì có tư cách gì, phú nhị đại làm được một hai hạng mục nhỏ lẻ liền thành nhân tài xuất chúng, người có tư cách trong Hàn thị ngoài trừ Hàn nhị tiểu thư, cũng chỉ có Hàn Tuyên." Sở Đình cười cười, đấu võ mồm cứ giao cho anh trai, anh trai cô từ nhỏ đến lớn đều sẽ cùng người khác nói lý, càng không thuận mắt những người bắt nạt cô. Dù đã trưởng thành, Sở Bá vẫn luôn xem cô như em gái nhỏ, xù lông xù cánh bảo vệ cô bất kỳ lúc nào.Chuyện cô và Hàn Tuyên, Sở Bá cũng biết một hai, nhưng em gái không nói hắn tuyệt không hỏi. Chỉ cần em gái vui vẻ, nam nữ cũng không sao, huống hồ bây giờ đã cho phép kết hôn đồng giới. Sở Bá vẫn còn ghim chuyện lúc nãy, vừa hay trong phòng họp không còn ai xa lạ nên cũng không khách khí.Sở Bá hất cầm nói: "mệt chú Tiêu nghĩ đến Hàn Hưng, hạng mục lần này, nếu không là Hàn Nhược Yên thì chính là Hàn Tuyên. Những người họ Hàn khác thì miễn bàn đi, một đám sâu mọt."Tiêu lão cổ nổi gân xanh, phải khống chế lắm mới không lật bàn, thân tín thấy vậy có chút bất mãn nói: "Chuyện này quan trọng không nên tùy tiện chọn người, dù sao Hàn Hưng hay chị em Hàn gia đều là người trong nhà, giao cho ai cũng như nhau. Hơn nữa, Sở tổng và Hàn đại tiểu thư...có chút chuyện cá nhân, tránh để người ngoài bàn tán cũng là chuyện tốt."Sở Đình nhìn nhìn người vừa nói, đáy mắt không hỉ không bi, đột nhiên đứng lên, nói: "Hạng mục lần này giao cho ai tự tôi có quyết định, không tới phiên tiểu bối như cậu xen vào, lại nói, chú Tiêu thân thể không tốt, đừng quá nhọc lòng cho công ty." Nói xong xoay người không chút do dự rời đi.Sở Bá vội theo sau, trước khi đi còn quắc mắt nhìn đám người Tiêu lão.
...Mười giờ tối, Hàn gia đèn đuốc vẫn sáng trưng, trên bộ trường kỷ, Hàn phụ tức giận đến đỏ cả mặt, ông liên tục vỗ lên mặt bàn nói: "hôn nhân đại sự phải qua cha mẹ, dù như thế nào ta cũng không đồng ý!."Hàn Nhược Yên cau mày: "Cha phản đối cũng vô dụng, người này con nhất định cưới."Người làm Hàn gia tất cả đều tránh mặt, dường như đã quá quen cảnh tượng cha con đại chiến này, tính cách hai người này như nước với lửa, Hàn Nhược Yên ý tứ rất rõ, nàng từ chối các cuộc hôn nhân sắp đặt của Hàn phụ, còn Hàn phụ lại không vừa mắt với người Hàn Nhược Yên chọn. Ông nói Hàn gia ba đời đều dựa vào môn đăng hộ đối, gia cảnh người kia thế nào còn chưa rõ, làm sao có chuyện lập tức kết hôn."Gia cảnh người ta thế nào, con còn không biết, nổi cơn thế nào còn muốn lập tức kết hôn. Có phải muốn Hàn gia mất sạch mặt mũi mới vui lòng?!" Hàn phụ đưa tay ấn chặt trái tim đang kịch liệt đập loạn, đối với Hàn Nhược Yên thúc thủ vô sách."Gia cảnh người ta thế nào cũng không liên quan tới Hàn gia chúng ta, cha mở mắt ra nhìn, Hàn gia bây giờ như thuyền mục nói cái gì môn đăng hộ đối, con nghĩ cha nên quên đi." Hàn Nhược Yên không chút lưu tình nói thẳng, Hàn gia bây giờ gió lay cỏ động cũng làm lòng người hoang mang. "Ta không đồng ý! Hôn nhân của con ta đã định sẵn, Thi gia là thích hợp nhất. Ngày mai cùng ta đi gặp Thi gia." Hàn phụ không thương lượng, rất kiên quyết nói ra câu này. Thi gia dòng dõi quan trường, từ già đến trẻ đều có dính đến chính trị, tình cảnh Hàn gia bây giờ đương nhiên phải liên hôn với cổ thụ lớn chứ không phải người xa lạ không chút thực quyền.Hàn Nhược Yên nhếch môi, mỉa mai nói: "Cha muốn thì tự mình cưới, hôn sự của con ai cũng đừng nghĩ cản. Chị vì Hàn gia vì cha đồng ý cuộc hôn nhân hoang đường này, cha còn muốn dẫn con vào con đường này? Đối với cha mà nói, con cái còn không bằng hai chữ thể diện!"
~~~~~
..."Rầm rầm rầm" liên tiếp ba tiếng, lão cổ đông vịn bàn đứng bật dậy, chiếc ghế xoay lung lay như sắp ngã, mặt bàn rơi vãi vết cà phê.Sở Đình đưa tay ra hiệu cho người thu dọn, ý cười nhàn nhạt trên mắt vẫn chưa tan.Lão cổ đông chống hai tay xuống bàn, giọng điệu không thân thiện chất vấn: "Sở nhị tiểu thư, chuyện làm ăn không phải trò chơi của cô. Hàn thị suy vong là việc có lợi cho công ty chúng ta, cô tự quyết như vậy đã hỏi qua ý của chủ tịch?"Sở Đình khoanh hai tay tựa lưng vào ghế, không cáu cũng không buồn bực, giương mắt nhìn lão cổ đông, chầm chậm nói: "Chuyện gì cũng hỏi ý chủ tịch, vậy chúng ta không cần thiết phải tổ chức những cuộc họp thế này." Cô híp mắt, nhìn một vòng những gương mặt già nua, lại nói: "Phía đầu tư hạng mục này chỉ có một yêu cầu duy nhất, phải có sự góp mặt của Hàn thị, không thương lượng."Lão cổ đông hừ lạnh một tiếng: "là ý của nhà đầu tư, hay Sở nhị tiểu thư muốn vươn tay giúp ai đó chỉ e có mỗi cô biết. Dù sao cũng..." Nói đến đây lão cổ đông quét mắt nhìn cô, đáy mắt loé lên sự xem thường.Sở Bá nheo mắt, đứng dậy nặng nề quăng sấp văn kiện lên bàn: "chú Tiêu, tôi đây kính chú kêu một tiếng chú, chú đừng ăn nói quá phận như vậy. Sở Đình là hạng người gì, lợi nhuận công ty đã chứng minh rất rõ. Chuyện cá nhân của người khác hi vọng chút đừng gộp chung vào nói. Tôi dám cam đoan đây là yêu cầu bên phía nhà đầu tư, họ chỉ có một yêu cầu như vậy, toàn quyền còn lại đều giao cho Sở thị, Hàn thị cùng lắm chỉ nhận phần hỗ trợ bên ngoài, cũng không mất một đồng tiền nào từ ví chú."Lão cổ đông như vịt chết còn cứng miệng, lầm bà lầm bầm nói: "Nếu đây là ý nhà đầu tư tôi đương nhiên không ý kiến, chỉ sợ ai đó mượn việc công tư tình riêng."Sở Bá nhịn không nổi nữa, lập tức muốn cùng lão cổ đông đôi co tay đôi, Sở Đình ấn ấn bả vai anh trai, ánh mắt không chút gợn sóng, nhu hoà hỏi: "Nếu chú Tiêu muốn biết rõ, được thôi. Tôi lập tức gọi cho nhà đầu tư."Nói xong không đợi ai phản ứng, nhấn xuống laptop kết nối với màn hình chiếu trong phòng họp, tiếng chuông vang lên dài dằng dặc."Uy."Trên màn hình chiếu xuất hiện hai người, một người phụ nữ trẻ tuổi tóc xoăn xoã dài trang điểm tự nhiên, người còn lại chỉ thấy được từ đôi môi đỏ chở xuống, người nọ chống tay lên bàn mười ngón giao nhau."Sở tổng gọi, có nghĩa là đã đồng ý sao?" Người phụ nữ trẻ vui cười hỏi Sở Đình nhìn một vòng, cười nói: "Thư ký Tô, làm phiền rồi. Bên tôi vẫn chưa thống nhất được ý kiến, chúng ta có thể thương lượng lại chuyện hợp tác không?"Người được kêu là thư ký Tô vẫn duy trì nụ cười lễ phép, hơi quay đầu như hỏi ý người giấu mặt kế bên, chỉ thấy người nọ nhẹ lắc đầu."Ngại quá, ngoại trừ chuyện quý công ty cùng hợp tác với Hàn thị, điều gì cũng có thể thương lượng."Lão cổ đông nghe vậy, vẻ mặt cứng lại cả lên, Sở Bá bên cạnh hừ lạnh, muốn mở miệng kêu lão cổ đông xin lỗi em gái thì bị Sở Đình ra hiệu đừng nháo.Lão cổ đông đưa mắt nhìn mấy vị lão hữu, khó khăn mở miệng: "Vị này, thư ký Tô đúng không?"Thư ký Tô mỉm cười, nhẹ gật đầu."Thư ký Tô có điều không biết, Hàn thị bây giờ như thuyền mục, sóng lớn đánh một cái chỉ sợ đinh ba phân cũng không còn. Hạng mục quan trọng như vậy sao có thể tìm đối tác yếu kém. Tôi tin tưởng một mình Sở thị vẫn có thể làm tốt hạng mục này." Lão cổ đông nói xong hừ nhẹ, vẫn rất bất bình với sự hợp tác với Hàn thị, phải biết Sở thị đi tới bước đường này không dễ, bớt một đối thủ tiền kiếm vào cũng nhiều hơn."Nếu quý công ty không thế đáp ứng yêu cầu đơn giản này, vậy chúng ta lại hợp tác ở hạng mục khác vậy." Môi son khẽ mở, người giấu mặt nhàn nhạt nói ra câu này, không chút thương lượng.Mấy lão cổ đông nhao nhao, mắt thấy không ổn lão Tiêu cổ đông vội nhìn Sở Đình, người nói chỉ nhàn nhạt nhếch môi. Hạng mục lần này quan trọng, sự tăng trưởng của công ty trong quý một và hai năm sau đều hoàn toàn dựa vào nó. Miếng thịt ngon như vậy không ai muốn nhả ra. Lại nói, chủ đầu tư đồng ý không xen vào bất kỳ chuyện gì, hoàn toàn để Sở thị nắm quyền điều khiển, một hai chiếc thuyền mục, nên cho cứ cho.Sở Bá cười lạnh, đưa mắt nhìn mấy lão tiền bối đang nóng ruột tiếc của, lại nhìn Sở Đình bình chân như vại. Trong lòng có chút buồn cười.Em gái hắn - Sở Đình, đương nhiên sẽ không làm chuyện không có thu hoạch, lần này gọi cho nhà đầu tư chính là muốn dằn mặt mấy lão già này. "Chủ tịch Chu, chút yêu cầu này bên chúng tôi đương nhiên sẽ vui lòng đồng ý. Kỳ thật gọi cho ngài là có chút chuyện muốn hỏi, cũng muốn làm an lòng những vị cổ đông có mặt." Sở Đình mỉm cười không gấp không vội như mấy vị lão cổ đông.Thư ký Tô nghe vậy lập tức nói thay lời bà chủ: "Sở tổng mời nói.""Lần trước chủ tịch Chu từng nói, chỉ cần có thể mời Hàn thị cũng hợp tác thực hiện hạng mục lần này, Sở thị sẽ có toàn quyền quyết định, nhà đầu tư sẽ không nửa chừng xen vào, hơn nữa Hàn thị cũng không có quyền ngăn cản nhưng dự định tương lai của hạng mục, không biết Sở Đình nhớ có đúng không?"Thư ký Tô gật đầu, những lão cổ đông nghe vậy trên mặt thoáng thả lỏng, có người bất tri bất giác còn vỗ vỗ túi quần.Thư ký Tô lại nói: "Những chuyện sau đó bên chúng tôi sẽ không can thiệp, Sở thị toàn quyền quyết đinh. Chúng tôi tin tưởng năng lực của quý công ty."Sở Bá cười cười, thay lời Sở Đình nói cám ơn, sau đó thư ký Tô lại hỏi bên phía Sở Đình có gì muốn hỏi, nếu không cô xin phép cúp máy còn vài cuộc họp quan trọng.Phòng họp im ắng, lão Tiêu cổ đông trên mặt thoáng cứng đờ, những vị cổ đông khác khá hài lòng. Có người muốn cùng hai anh em Sở gia mở tiệc chúc mừng nhưng bị Sở Đình uyển chuyển từ chối, lão cổ đông mời tiệc mỉm cười khoát tay nói 'không sao' sau đó ai nấy lục tục rời đi.Trong phòng còn lại vài người thân tín của Tiêu lão, và hai anh em Sở gia.Lúc này Tiêu lão mới nói: "Không biết Sở tổng đây muốn hợp tác với người nào trong Hàn thị?"Sở Đình vươn vai, bộ dạng uể oải, sau đó cười như không cười nhìn Tiêu lão: "Chú Tiêu có người muốn đề cử?"Tiêu lão gật đầu cũng không buồn giấu giếm ý đồ: "Hàn Hưng bên Hàn thị là nhân tài xuất chúng, hạng mục lần này quan trọng, giao cho..."Lời còn chưa nói hết, Sở Bá đã chen vào: "hừ, Hàn Hưng thì có tư cách gì, phú nhị đại làm được một hai hạng mục nhỏ lẻ liền thành nhân tài xuất chúng, người có tư cách trong Hàn thị ngoài trừ Hàn nhị tiểu thư, cũng chỉ có Hàn Tuyên." Sở Đình cười cười, đấu võ mồm cứ giao cho anh trai, anh trai cô từ nhỏ đến lớn đều sẽ cùng người khác nói lý, càng không thuận mắt những người bắt nạt cô. Dù đã trưởng thành, Sở Bá vẫn luôn xem cô như em gái nhỏ, xù lông xù cánh bảo vệ cô bất kỳ lúc nào.Chuyện cô và Hàn Tuyên, Sở Bá cũng biết một hai, nhưng em gái không nói hắn tuyệt không hỏi. Chỉ cần em gái vui vẻ, nam nữ cũng không sao, huống hồ bây giờ đã cho phép kết hôn đồng giới. Sở Bá vẫn còn ghim chuyện lúc nãy, vừa hay trong phòng họp không còn ai xa lạ nên cũng không khách khí.Sở Bá hất cầm nói: "mệt chú Tiêu nghĩ đến Hàn Hưng, hạng mục lần này, nếu không là Hàn Nhược Yên thì chính là Hàn Tuyên. Những người họ Hàn khác thì miễn bàn đi, một đám sâu mọt."Tiêu lão cổ nổi gân xanh, phải khống chế lắm mới không lật bàn, thân tín thấy vậy có chút bất mãn nói: "Chuyện này quan trọng không nên tùy tiện chọn người, dù sao Hàn Hưng hay chị em Hàn gia đều là người trong nhà, giao cho ai cũng như nhau. Hơn nữa, Sở tổng và Hàn đại tiểu thư...có chút chuyện cá nhân, tránh để người ngoài bàn tán cũng là chuyện tốt."Sở Đình nhìn nhìn người vừa nói, đáy mắt không hỉ không bi, đột nhiên đứng lên, nói: "Hạng mục lần này giao cho ai tự tôi có quyết định, không tới phiên tiểu bối như cậu xen vào, lại nói, chú Tiêu thân thể không tốt, đừng quá nhọc lòng cho công ty." Nói xong xoay người không chút do dự rời đi.Sở Bá vội theo sau, trước khi đi còn quắc mắt nhìn đám người Tiêu lão.
...Mười giờ tối, Hàn gia đèn đuốc vẫn sáng trưng, trên bộ trường kỷ, Hàn phụ tức giận đến đỏ cả mặt, ông liên tục vỗ lên mặt bàn nói: "hôn nhân đại sự phải qua cha mẹ, dù như thế nào ta cũng không đồng ý!."Hàn Nhược Yên cau mày: "Cha phản đối cũng vô dụng, người này con nhất định cưới."Người làm Hàn gia tất cả đều tránh mặt, dường như đã quá quen cảnh tượng cha con đại chiến này, tính cách hai người này như nước với lửa, Hàn Nhược Yên ý tứ rất rõ, nàng từ chối các cuộc hôn nhân sắp đặt của Hàn phụ, còn Hàn phụ lại không vừa mắt với người Hàn Nhược Yên chọn. Ông nói Hàn gia ba đời đều dựa vào môn đăng hộ đối, gia cảnh người kia thế nào còn chưa rõ, làm sao có chuyện lập tức kết hôn."Gia cảnh người ta thế nào, con còn không biết, nổi cơn thế nào còn muốn lập tức kết hôn. Có phải muốn Hàn gia mất sạch mặt mũi mới vui lòng?!" Hàn phụ đưa tay ấn chặt trái tim đang kịch liệt đập loạn, đối với Hàn Nhược Yên thúc thủ vô sách."Gia cảnh người ta thế nào cũng không liên quan tới Hàn gia chúng ta, cha mở mắt ra nhìn, Hàn gia bây giờ như thuyền mục nói cái gì môn đăng hộ đối, con nghĩ cha nên quên đi." Hàn Nhược Yên không chút lưu tình nói thẳng, Hàn gia bây giờ gió lay cỏ động cũng làm lòng người hoang mang. "Ta không đồng ý! Hôn nhân của con ta đã định sẵn, Thi gia là thích hợp nhất. Ngày mai cùng ta đi gặp Thi gia." Hàn phụ không thương lượng, rất kiên quyết nói ra câu này. Thi gia dòng dõi quan trường, từ già đến trẻ đều có dính đến chính trị, tình cảnh Hàn gia bây giờ đương nhiên phải liên hôn với cổ thụ lớn chứ không phải người xa lạ không chút thực quyền.Hàn Nhược Yên nhếch môi, mỉa mai nói: "Cha muốn thì tự mình cưới, hôn sự của con ai cũng đừng nghĩ cản. Chị vì Hàn gia vì cha đồng ý cuộc hôn nhân hoang đường này, cha còn muốn dẫn con vào con đường này? Đối với cha mà nói, con cái còn không bằng hai chữ thể diện!"
~~~~~