[BH - Edit - ABO] Sau Khi Bị Cấp Trên Của Vợ Trước Đánh Dấu

Chương 124: Muôn người



Tống Chân đứng lên, sau khi trao đổi một chút, cô gái ngoài hai mươi tuổi bước lên đứng cạnh Tống Chân.

Xét đến số lượng người và các vấn đề về bảo mật danh tính, chỉ có con cái của các cặp vợ chồng đó được mời, cũng tức là các con của bạn bè Trang Khanh và bố Tống, còn các bậc cha mẹ thì không có mặt.

Đồng thời, để đảm bảo quyền riêng tư, mỗi người đều đeo mặt nạ che nửa khuôn mặt, máy quay dù có bắt cận cảnh cũng không thấy rõ.

Nhân viên nhanh chóng chuyển slide trên màn chiếu, bắt đầu với thông tin cá nhân của cô gái bên cạnh Tống Chân.

Bên cạnh ảnh chụp là thông tin về giới tính, hiển thị Beta.

Bên dưới là giới tính của cha mẹ, cha là Alpha cấp C và mẹ là Beta.

Hai người cách nhau một tuổi.

Tống Chân: "Đây là nhóm gia đình đầu tiên, cũng là nhóm duy nhất chỉ sinh một con."

"Người cha xuất thân từ một gia tộc mà đến đời ông ấy thì khả năng sinh sản đã rất thấp, người mẹ là Beta, 5 thế hệ trước không có bất kỳ tổ tiên nào là AO. Đây là tổ hợp thuần nhất, gồm hậu duệ của một gia tộc AO và Beta."

"Điểm đáng chú ý là trong dòng họ Beta bên ngoại, tất cả anh chị em đều mất khả năng sinh sản, nhưng sau khi kết hôn, chỉ một năm sau người mẹ đã mang thai, quá trình mang thai rất thuận lợi, hoàn toàn không sử dụng để bất kỳ loại thuốc can thiệp nào, cô gái đang đứng cạnh tôi, tôi xin được tạm gọi là trường hợp 1."

"Mặc dù trường hợp 1 là Beta, nhưng điểm kiểm tra IQ đạt 150, thể chất cũng ở ngưỡng rất tốt."

Kiểm tra IQ dùng thang 200, trong đó, 80-120 là bình thường, 120-130 là thông minh, trên 130 là xuất chúng, và trên 140 được coi là thiên tài.

Ở Beta, chỉ số IQ thường dao động trong phạm vi từ 80-130.

Alpha thường nằm trong phạm vi từ 105-130, còn Omega là từ 110-130.

Thống kê từ các nghiên cứu trước đây cho thấy IQ trung bình của Alpha trên toàn quốc là 113, Omega là 123, còn Beta thì vì số lượng lớn hơn hai giới tính còn lại quá nhiều, tính bình quân cũng không có ý nghĩa nên không có giá trị rõ ràng.

Nói cách khác, Beta này có chỉ số thông minh vượt xa giới hạn thông thường, nếu chỉ xét riêng về kết quả kiểm tra, hoàn toàn có thể gọi cô ấy là một thiên tài.

Trong khán phòng, các nhà khoa học đều sững sờ, có người theo bản năng đưa tay cầm chai nước khoáng lên uống một ngụm.

Để bình tĩnh lại.

Giới thiệu xong nhóm đầu tiên, Tống Chân tiếp tục với nhóm thứ hai và thứ ba.

Nhóm thứ hai cũng là tổ hợp AB, nhưng là Alpha cấp B, gia đình bên Beta không bị mất khả năng sinh sản, các tổ tiên vòng 5 đời trước bên Alpha có xen lẫn Beta.

Gia đình này có hai con, là hai anh em, một trai một gái.

Anh trai phân hóa thành Alpha cấp A, em gái vẫn chưa đến tuổi phân hóa, cả hai đều có chỉ số IQ ở mức trung bình cao.

Nhóm thứ ba là tổ hợp BO, trong đó Omega là cấp B.

O là hậu duệ của thế gia, tổ tiên bên phía Beta cách đây 4 đời từng có AO.

Beta này chính là người ở quê của bố Tống, cây gia phả khá giống với bố Tống.

Gia đình này có hai chị em, cũng là một trai một gái, cách tuổi khá ít, đều đã phân hóa.

Chị là Omega cấp A, em là Alpha cấp A, cấp bậc đều cao hơn so với cha mẹ.

Nhóm thứ tư cũng là tổ hợp BO, nhưng huyết thống bên phía Beta không có xen lẫn AO, Omega là cấp A, rất cao. Hai con cách tuổi nhau khá nhiều, anh trai đã phân hóa, em trai chưa phân hóa.

Anh trai là Alpha cấp A, thể chất vượt trội, có năng lực vận động xuất sắc, em trai chưa bộc lộ gì rõ rệt, khả năng là một Beta, cũng có thể sẽ phân hóa.

Nhóm thứ năm là tổ hợp AB, Alpha cấp C, nhưng bên phía Beta có tổ tiên từng là AO.

Gia đình có hai con gái, con gái lớn là Beta, con thứ hai là Omega cấp B, cũng tức là có sự cải thiện so với cha mẹ.

Sau khi giới thiệu cả năm nhóm xong, Tống Chân mời họ về lại chỗ ngồi, kết luận.

"Mọi người có thể thấy, một khi gen được bổ sung cho nhau, không chỉ quá trình mang thai không gặp trở ngại mà còn được cải thiện rõ rệt."

"Điểm đáng nói là, người em trai trong nhóm thứ tư là con của một Omega sinh con khi đã 32 tuổi, độ tuổi sinh sản được kéo dài, tuy chỉ có một trường hợp, cần phải quan sát thêm các cặp đôi khác ở quốc gia chúng ta sau này nhưng nếu đã xuất hiện một lần vậy thì cũng không thể loại trừ khả năng này."

"Ở nhóm thứ hai, ba và năm, có thể thấy rõ."

"Khi tổ tiên có sự xen lẫn các gen của ABO với nhau, cho dù là huyết thống của bên AO hay bên B, chỉ cần cha mẹ có một người là A hoặc O, một người là B, thì khả năng bổ sung hoàn thiện gen sẽ xảy ra, trong suốt quá trình mang thai, gần như không gặp phải rối loạn Pheromone, tỉ lệ phân hóa của con cái cũng được nâng cao."

"Và điều quan trọng nhất chính là ——"

"Hiện tại, di truyền học mặc định cha mẹ là AO cấp cao sẽ sinh ra con AO cấp cao, nhưng cấp bậc con cái hoặc bằng hoặc thấp hơn cha mẹ, rất ít khi xuất hiện trường hợp con cái sinh ra có cấp bậc cao hơn cha mẹ."

"Thế nhưng trong 6 trường hợp mà tôi vừa giới thiệu, bao gồm cả bản thân tôi, đều đã phá vỡ quy tắc ấy."

"Tôi nghĩ, điều này đã đủ để chứng minh một số vấn đề."

Tống Chân nói rất nhanh, đưa ra rất nhiều thông tin, nhiều nhà khoa học ngồi bên dưới gần như không theo kịp.

Tống Chân cũng đã lường trước tình huống này khi quyết định công bố thành quả.

Vì thế sau khi giới thiệu xong 6 trường hợp, nàng chỉ chọn thêm hai người đặt câu hỏi rồi tuyên bố kết thúc buổi họp báo.

"Tôi biết mọi người còn nhiều điều chưa rõ muốn hỏi thêm, nhưng hôm nay tôi xin dừng lại ở đây, tôi đã công bố lý thuyết di truyền quan trọng nhất, các số liệu để chứng minh tôi cũng đã cung cấp cho mọi người."

"Mọi chi tiết khác, xin mời theo dõi website chính thức của Viện nghiên cứu khoa học Quân khu I và tài khoản công khai của khoa Tuyến tố chúng tôi, chúng tôi sẽ liên tục công bố thêm các số liệu chứng minh cụ thể hơn."

"Nếu đã công bố đến mức này, vậy tôi có thể hỏi hướng phát triển sau này của khoa Tuyến tố là gì được không?"

Là học trò của Giáo sư Smith, cũng là người hiện đang điều hành phòng thí nghiệm của ông lên tiếng hỏi.

"Đúng vậy, nếu tỉ lệ sinh không thể giải quyết bằng thuốc, vậy định hướng sau này của khoa Tuyến tố sẽ là gì...?"

"Như vậy nghĩa là nếu con người liên tục can thiệp, sau này rối loạn Pheromone sẽ biến mất đúng không? Vậy sau này khoa Tuyến tố còn tiếp tục nghiên cứu phát triển thuốc ổn định nữa không?"

"Thuốc thử Z đã thành phẩm, nhưng vẫn chưa được đưa ra thị trường, sau này sẽ thế nào?"

Các nhà khoa học khác cũng muốn biết, một người lên tiếng hỏi trước, mấy người còn lại cũng mồm năm miệng mười hỏi theo sau.

Tống Chân đợi cho đến khi khán phòng yên tĩnh lại mới cầm micro lên.

"Thật ra tôi không định hôm nay công bố chuyện này, nhưng đây là câu hỏi mà tôi từng đặt ngược lại cho truyền thông."

"Hơn nữa nếu hôm nay công bố thì cũng phù hợp với kế hoạch tổng thể của tôi cho khoa Tuyến tố."

"Kế hoạch tôi đã vạch ra chia làm ba phần."

"Đầu tiên, thuốc thử Z đã hoàn thành, được nhà nước cấp mã thuốc, hiện tại đang trong giai đoạn sản xuất hàng loạt, dự kiến trong 1-2 tháng tới sẽ triển khai sử dụng tại một số bệnh viện được chỉ định, dưới sự giám sát của các bác sĩ để thu thập phản hồi và tăng cường kiểm soát chất lượng."

"Việc phát triển thuốc ổn định sẽ tiếp tục được khoa Tuyến tố thúc đẩy."

"Thứ hai, đối với các ca rối loạn Pheromone nghiêm trọng, sau khi được nhà nước cho phép thu thập Pheromone và ứng dụng Pheromone vào điều chế thuốc, khoa Tuyến tố sẽ tiến hành mở đăng ký theo đợt, đồng thời tiến hành các phương pháp điều trị đặc biệt."

"Cuối cùng là hoàn thành tâm nguyện của mẹ tôi."

"Lúc sinh thời, mẹ tôi từng là thành viên của Hiệp hội Bình đẳng Beta, trên cương vị và Phó viện trưởng Viện nghiên cứu Quân khu III, bà đã tạo cơ hội việc làm cho rất nhiều Beta, hỗ trợ họ phát huy tài năng trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học."

"Khoa Tuyến tố ngoài việc hoàn thành các công tác chuyên môn, cũng sẽ cố gắng hỗ trợ Beta, nhằm duy trì và thúc đẩy thực thi các hiệp ước bình đẳng mà thế hệ đi trước đã từng ký kết, biến quyền bình đẳng trở thành hiện thực."

"Xưa có câu, anh hùng bất vấn xứ."

"Hôm nay, tôi cũng muốn dùng câu nói đó để kết thúc buổi họp báo này."

"Con người sinh ra đều bình đẳng, xét từ góc độ gen di truyền, không có ai là cao quý hơn ai, cũng chẳng có ai là thấp kém hơn ai cả."

"Tôi hy vọng, trong tương lai, đất nước tôi sẽ đánh giá con người dựa trên phẩm chất toàn diện của người đó, chứ không phải là dựa trên giới tính bẩm sinh của họ."

"Anh hùng bất vấn xứ, nên tôi mong rằng kể từ nay về sau, mỗi đứa trẻ sinh ra trên mảnh đất này đều không bị ràng buộc bởi giới tính nữa, mà có thể tự do theo đuổi giấc mơ của mình."

*

Buổi họp báo kết thúc, Đồng Nhân cảm thấy chân mình như đeo chì, trước khi rời khỏi hội trường Viện nghiên cứu khoa học, bà quay đầu lại nhìn Tống Chân, rồi ngẩng cao đầu bước đi.

Bên ngoài hội trường, ánh nắng chiếu rực rỡ, Đồng Nhu đưa tay che trước trán, trong tiết trời đầu hè, ánh mặt trời bỗng trở nên chói mắt đến lạ.

Có lẽ thứ chói mắt, cũng không là ánh nắng.

"Viện trưởng Đồng, ngài ra rồi." Trợ lý của Đồng Nhu đang chờ bên ngoài thấy bóng dáng của bà thì vội vàng chạy đến, "Viện trưởng Đồng, luật sư Trương tìm ngài."

Luật sư Trương – luật sư hàng đầu ở Quân khu III, cũng là luật sư chính của Đồng Nhu trong vụ Viện nghiên cứu Quân khu III tố cáo Trang Khanh dạo trước.

Điện thoại được kết nối, Đồng Nhu nhận lấy, áp sát vào tai, nghe người bên kia đầu dây nói.

Khoảng cách gần, trợ lý cũng nghe ra luật sư Trương đang rất lo lắng, thế nhưng suốt cuộc trò chuyện, Viện trưởng Đồng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như thường.

"Tôi biết rồi, cảm ơn ngài hôm nay đã gọi đến."

Bà hít sâu một hơi rồi thở dài, "Cứ vậy đi, không sao, dù kết quả thế nào tôi cũng sẽ chấp nhận."

Luật sư Trương nói rất nhiều, nhưng chỉ có một ý chính, đó là sau loạt hành động gần đây của Tống Chân, trong vụ tố cáo Trang Khanh e rằng quân đội sẽ xét đến giá trị và đóng góp của nàng, cho dù phía bên Đồng Nhu có đúng hay sai, tòa án cũng sẽ không dễ dàng đưa ra phán quyết.

Việc này không liên quan đến pháp luật quy định ra sao, quyền quyết định cũng không nằm trong tay nhóm thẩm phán tối cao, mà là một cuộc tranh đoạt lợi ích thực tế, nếu Hiệp hội đại diện quân nhân đã bãi bỏ phụ lục của điều luật, thì cũng không loại trừ khả năng họ sẽ tiếp tục bãi bỏ những điều khoản bất lợi đối với Trang Khanh và Tống Chân.

Những điều này, Đồng Nhu đã đoán được ngay từ khoảnh khắc Tống Chân chữa khỏi cho Tưởng Hiểu.

Huống chi là hôm nay Tống Chân còn đưa ra những phát biểu như vậy...

Ngón tay Đồng Nhu siết chặt, khớp xương trắng bệch, giọng nói vẫn giữ ngữ điệu nhẹ nhàng, nhưng sắc mặt đã khó coi đến đáng sợ: "Được, vậy đi, cảm ơn ngài đã tiếp tục đồng hành cùng tôi trong vụ kiện này."

Cúp máy, Đồng Nhu lại quay đầu nhìn thoáng qua hội trường thêm lần nữa.

Chợt nhớ đến nhiều năm về trước, khi bản thân còn trẻ đã từng gay gắt phản đối việc Trang Khanh tuyển dụng Beta vào làm việc.

Lúc ấy, phải chăng trong lòng Trang Khanh đang âm thầm cười nhạo mình?

Bà không sánh được với Trang Khanh, mấy chục năm sau cũng không so được với Tống Chân, chẳng lẽ, đây là số phận sao?

Sắc mặt Đồng Nhu âm u chưa từng thấy, trợ lý chưa bao giờ thấy Viện trưởng Đồng dịu dàng trở nên đáng sợ đến thế này, bị dọa đến không dám nói lời nào.

*

"Trời ơi, con gái của lão Tống giỏi quá đi mất, tôi nói rồi mà, vợ của lão Tống trước kia đâu phải người bình thường, điều kiện của lão Tống cũng tốt vậy mà chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tái hôn, giờ nghĩ lại, vợ người ta từng là một nhà khoa học thiên tài, còn giáo viên nào trong trường chúng ta lọt nổi vào mắt nữa chứ."

"Không ngờ Tống Tiểu Chân lớn lên lại giỏi đến vậy, những gì con bé nói đều là thật à? Tôi sống từng ấy năm trời, cuối cùng cũng được hả dạ một lần, nhớ năm đó em trai tôi muốn nhập ngũ, nhưng bố tôi nhất quyết không cho vì nó không phải Alpha, nói nó vào quân đội chẳng có tương lai, giá mà nó sinh ra ở thời nay thì tốt quá rồi, có thể được làm những gì mình muốn."

"Tôi nghĩ là thật hết đấy, so về năng lực thì hiệu trưởng cũ hay hiệu trưởng hiện tại giỏi hơn, người có mắt ai cũng nhìn thấy, nếu không phải người trước kia là Alpha thì làm gì lên chức nhanh hơn lão Dương nhiều đến thế!"

"Đúng đấy!"

"Phì, mấy người có nhìn thấy mặt Trương Lan không? Quá là đặc sắc luôn, tôi đã nói là Tiểu Chân không tệ rồi mà, trước đây cô ta toàn nói cái gì mà, Trình Lang nhà họ là Alpha, còn chê Tống Chân là Beta, không xứng, tôi nhổ vào, nói cứ như thể cô ta không phải Beta vậy!"

"Suỵt suỵt suỵt, nhỏ tiếng thôi, Trương Lan tới rồi kìa ——"

"Đừng nói nữa, đừng nói nữa, Chân Chân giờ đã gả vào nhà họ Trúc rồi, trước kia đều là quá khứ, giờ thì nhìn mấy ông giáo sư quốc tế trên TV kìa, ai cũng tôn kính gọi con bé là cô Tống hết, khác hẳn với chúng ta."

Mẹ Trình vừa bước ra khỏi cửa đã nghe trọn đoạn trò chuyện ấy.

Kể từ lúc Tống Chân phát biểu tại phiên tòa lần trước, các giáo viên trong trường chẳng thiếu người lấy bà ra làm trò cười.

Tất nhiên, cũng không thể trách họ được, từ trước đến nay bà luôn khoe khoang về Trình Lang, chê bai Tống Chân không xứng với con gái mình, hiện tại...

Mẹ Trình không thể phản bác, mấy người kia thấy bà chưa đi, còn cố tình bước tới khen Tống Chân tài giỏi thế này thế nọ.

Mẹ Trình thở không nổi, chỉ có thể sầm mặt, chẳng thể phản bác, dứt khoát đóng sầm cửa văn phòng lại, tự nhốt mình bên trong.

*

Trình Lang tắt máy tính đang phát livestream, đứng dậy rót một ly nước.

Cho đến tận hôm nay, cô mới hiểu mấy năm trời Tống Chân nói bận rộn rốt cuộc là bận cái gì...

Để đạt đến thành quả mà nàng công bố hôm nay, quả thật, đúng là phải bận như thế, không hề có chuyện nàng viện cớ để tránh mình như cô từng nghĩ...

Cầm ly nước đi ra ban công sau bệnh viện, trước mắt là ngọn núi xanh rì, nơi này là một vùng quê xa xôi, điều kiện khắc nghiệt, bệnh viện được xây dựng bám theo triền núi.

Trình Lang cúi đầu định uống chút nước, nhưng giọt nước mắt nơi khóe mắt đã giành trước một bước, rơi vào ly nước.

Khi nước trôi vào cổ họng, Trình Lang dường như cảm nhận được rõ ràng vị mặn đắng của nước mắt.

*

Đồng Hướng Lộ ngồi sụp trên sofa, mặt mày trắng như giấy, cuối cùng cũng hiểu ra.

Thảo nào, thảo nào Trình Lang từng nói rằng nghiên cứu của nàng không sai, mà là sai phương hướng!

Trình Lang còn nói, những lời này là do Tống Chân nói...

Nàng khi đó cứ tưởng rằng Trình Lang chỉ đang viện cớ, không ngờ, không ngờ lại là thật!

Bao năm qua, nàng chỉ chăm chăm nghiên cứu Pheromone của Alpha và Omega cấp cao, vậy mà, sai rồi!

Sai hoàn toàn rồi!

Thứ nàng nên nghiên cứu, lại chính loại Pheromone của Beta luôn bị mình khinh thường kia!!

Một luồng lửa giận bốc lên trong lòng, Đồng Hướng Lộ giận đến mức ném luôn gối ôm trong tay đi, làm Đồng Vân ngồi bên cạnh giật mình mắng: "Điên à!"

Nhưng chưa kịp thốt thêm câu thứ hai, Đồng Vân đã im bặt, bởi vì cô thấy, Đồng Hướng Lộ đang khóc.

Chỉ cách một bước, vậy mà nàng lại để tuột mất hướng đi đúng đắn để phát triển thuốc ổn định, Đồng Hướng Lộ cảm thấy khó chịu, bức bối, tủi hổ...

Hai tay bụm mặt, nước mắt trào ra từ kẽ ngón tay, Đồng Hướng Lộ không thể hiểu được, tại sao, tại sao cứ phải là lũ Beta đáng chết kia chứ!

Nàng hận!!

*

Vài ngay sau buổi họp báo, Tòa án Tối cao cuối cùng cũng xác định và công bố ngày tái mở phiên tòa về vụ kiện của Viện nghiên cứu Quân khu III đối với Trang Khanh.

Đồng thời, điều khiến Tống Chân và Trúc Tuế không ngờ tới đó là, Tòa án Tối cao còn gửi thông báo mời Tống Chân và người nhà đến gặp trực tiếp vào thời gian đã chỉ định, mang theo toàn bộ tài liệu và hồ sơ liên quan, các thẩm phán sẽ đích thân lắng nghe toàn bộ lý do kháng cáo của Tống Chân.

"Là... Cái mà chị đang nghĩ tới sao?" Tống Chân ngơ ngác.

Trúc Tuế cười nói, "Đúng vậy."

"Yêu cầu gặp mặt nghe giải trình trực tiếp, có nghĩa là, Tòa án Tối cao thực sự có ý định tái thẩm vụ án năm đó."

____________

Ed: Chương trước ngắn quá nên thêm 1 chương nữa nha :3

Chương trước Chương tiếp
Loading...