{ Bách Hợp Tiểu Thuyết } - Nghiệp Báo Nhân Quả

Chương 6 : Kinh Tởm [ H + ]



Ả tỉnh lại với cơn đau thấu xương thấu thịt dồn về phía hông, người ả rã rời cả ra không lết được. Khóe mắt còn đẫm lệ, dị vật trong âm đạo còn chưa được lấy ra. Thúy My yếu ớt cúi xuống cắn răng cố gắng lấy nhưng mà có cứ kẹt cứng lại, sâu tít bên trong không tài nào móc ra được.

" phải làm sao đây?..." - Thúy My đau đớn tuyệt vọng lấy tay ra.

-...A!???

Bỗng dưng ả giật mình sợ hãi khi trên tay toàn là máu. Thúy My đã cố gắng tự trấn an bản thân rằng đó là máu kinh nguyệt nhưng rồi ả nhận ra ngày hành kinh của mình vừa mới kết thúc không lâu trước đó, vậy mà chưa gì đã đến sớm như vậy sao? Thật kỳ lạ. Trong khi đó ả vốn đã mất đi trinh trắng từ lâu rồi, đời trải qua một đời chồng lại còn mang trong mình quá khứ bẩn thỉu quan hệ tình dục từ lúc mới 15 tuổi vậy mà không hiểu sao lần quan hệ này máu lại ra được. Nhưng rồi mỗi lần di chuyển eo là một cơn đau nhói vô cùng kinh khủng đến tận xương tủy làm cho ả hiểu ra vấn đề.

Nhưng đầu tiên ả cần làm là lấy đống dị vật này ra khỏi cơ thể càng sớm càng tốt, nhìn cái lọ bôi trơn một lúc Thúy My yếu ớt với lên. Một lúc sau, đống dị vật được lấy ra dính toàn chất nhầy nhụa và máu trông vô cùng kinh tởm. Ả lết cái eo yếu ớt của mình xuống dưới giường.

- A!?..

" cố lên nào, sắp được rồi" - Thúy My cố gắng trấn an bản thân bò lết đến nhà tắm. Cái cảnh tượng ả bò lết trên sàn nhà gợi lại cảnh tượng của tối hôm qua, mỗi lần ả bò lết muốn thoát ra đều bị cô tóm cổ lôi lại.

- Xin cô...!! Tôi van xin cô...A!?... hãy thương xót...hãy tha cho tôi!!!

Người phụ nữ bị xích cổ, cơ thể không một mảnh vải bò lết trên sàn rên la cách thảm hại, cuối cùng vẫn bị giật mạnh dây xích từ phía sau lôi đi.

- A!!?

- Thúy My à, cô đúng là con chó hư. Không biết nghe lời chủ nhân của mình tý nào cả.

Vừa nói cô vừa lôi xích từ đằng sau, mặc cho thứ đó xiết chặt lấy cổ ả.

- Xin cô...hự hự...

Nước mắt của ả dàn rụa cũng chỉ đổi lại là sự im lặng lạnh lùng của đối phương rồi ấn ả ra giường một lần nữa. Dương vật giả của cô bị gãy trong lúc quan hệ do sự giằng co không chịu đựng được sự tra tấn dồn dập vào âm đạo khiến ả dãy ra.

- Thúy My à, cô biết tôi đã tốn bao nhiêu tiền để mua thứ này không. Giả dụ giờ tôi mà là đàn ông chắc tôi chết vì cô quá rồi.

- Tôi...A!?

- Cô nghĩ nếu như tôi là đàn ông thì cô sử lí kiểu gì đây, ngay cả việc đền bù tiền thể xác tinh thần cho người ta cả đời cô cũng không gánh nổi?

Cô ấn đầu ả lên trên giường, gỡ dây buộc tóc của mình ra buộc chặt lấy đôi tay của ả. Ngón tay tự ý thò vào trong, một phát rút mạnh cái dương vật giả bị kẹp trong đó ra.

- A!? Ức...xin cô...

- Cầu xin tôi làm nữa thì tôi nghe.

Vừa lúc rút ra, thì đống dị vật trong đó cũng tòi ra một chút. Xong vẫn bị cô cầm lấy nhét ngược lại vào trong.

- A!? ...Lan Anh...Lan Anh...nếu như mà cô tiếp tục làm nữa thì tôi sẽ chết đấy...Lan Anh!!?

- Cô đang ra lệnh cho tôi đấy à, Thúy My?

- Tôi van xin cô!...

- Nằm yên ở đấy.

Bỗng dưng Lan Anh rời khỏi giường bước về phía ngăn kéo tủ, không cần nhìn ả cũng biết được điều gì sảy ra. Cô lấy cái sextoy còn to hơn cái ban đầu đem ra chơi ả.

Thúy My còn nhớ, Thúy My còn rất nhớ cái cảm giác đau đớn hàng giờ bị tra tấn đó. Cái cảm giác cô tấn công dồn dập vào âm hộ lẫn lỗ hậu của ả, khủng khiếp vô cùng.  Nhưng tất cả vẫn chưa là gì khi người đàn bà độc ác đấy không chịu dừng lại mặc cho ả kêu gào khản cả giọng, máu đã nhuốm đỏ cả chân vẫn không dừng lại.

- Dễ di chuyển hơn rồi, ha- tuyệt quá. Mọi thứ đều thật mềm mại và xinh đẹp, tôi chưa bao giờ nhìn một người phụ nữ như vậy. Nhưng giờ tôi đã phải thay đổi lại góc nhìn khi quan hệ với cô đấy.

- A!?...

Mọi sự khủng khiếp đấy chỉ dừng lại khi ả đã ngã xuống ngất đi còn nước tiểu của ả thì vãi ra cả một vũng.

Trở lại thời điểm hiện tại, mọi thứ đều được dọn sạch sẽ không để lại chút di tích nào cho bãi chiến trường. Bước ra khỏi phòng tắm lết đi một cách khó khăn, ả vẫn còn khủng hoảng do đêm hôm qua thì vô tình nhặt được tờ giấy.

" Nếu như cô còn thấy đau thì sử dụng loại thuốc tôi để trên bàn sát giường ngủ, hai vỉ thuốc giảm đau còn lại là loại để bôi vào vết thương do tối hôm qua. Đói thì ăn đồ ăn sáng tôi để trên bàn phòng bếp , nếu bị nguội thì cô đem đặt vào lò vi sóng đặt khoảng hai nhé". - Từ Lan Anh.

Một vài lời nhắn của Lan Anh để lại, không cảm xúc chỉ là một sự nhắc nhớ như thể cô ta bị bắt phải viết như vậy. Nhưng ả biết phải làm sao được chứ, vì vốn cả hai cũng dành cho nhau là sự ghê tởm chứ không phải là tình cảm lãng mạn nào.

Chương trước Chương tiếp
Loading...