{ Bách Hợp Tiểu Thuyết } - Nghiệp Báo Nhân Quả

Chương 1 : Sự trừng phạt



- Con My đâu ra đây!

Một chất giọng khàn khàn đầy man rợn cất lên, lão là kẻ nắm quyền lớn nhất tại nơi này. Từ trong những ánh đèn lòe loẹt, chói lòa đầy màu sắc. Một người phụ nữ bước ra, trên người mặc bộ bikidi lọt khe vô cùng quyến rũ, vậy mà trong mắt các vị khách khác và đồng nghiệp lại nhìn ả đầy vẻ khinh thường thậm chí có phần kinh tởm. Ả khẽ run giọng hỏi.

- Dạ em đây, có chuyện gì vậy ạ?

- Từ nay trở đi cô không cần phải làm việc ở đây nữa.

Câu nói đó như một lưỡi dao cắt qua da thịt ả, Thúy My run rẩy cúi quỳ xuống cầu xin lão.

- Anh ơi... em xin anh...em biết em vô dụng nhưng mà anh ơi...đây là nghề duy nhất đem lại miếng cơm manh áo cho em...em xin anh, em hứa sẽ dẫn thêm nhiều khách về...kiếm thêm tiền cho anh mà...em xin anh...

- Lè nhà lè nhè, lúc nào cô chẳng hứa với chẳng xin rồi kiếm được khách chó nào đâu? Giọng nói thì chua chát, mặt thì nhìn đã muốn đấm cho vài phát rồi không như mấy em kia. Cô nhìn xem, cùng là cái loại đĩ điếm giống cô mà khách đến còn phải cầu xin, đòi chơi ba chơi bốn vì chúng nó đông khách quá không nhận nổi hết, kín cả lịch. Còn cô thì sao, kể cả tôi bảo rằng chơi cô miễn phí thì đéo thằng nào thèm, bởi vì sao? Thằng nào bị ngu đâu mà chơi một con đĩ xấu xí thay vì bao nhiêu em mọng nước ngoài kia?

Thúy My chỉ còn mỗi cái nghề rác rưởi bẩn thỉu này thôi, bởi khi bị đuổi việc ở công ty lớn, gia đình tan nát tai tiếng khắp nơi, bị thằng chồng khốn nạn ruồng bỏ ả chẳng còn gì ngoài tấm thân tàn ma dại do không ít lần bị người ngoài chà đạp, hành hạ sỉ nhục.

- Em xin anh đấy, lần này em hứa mà... em sẽ thực hiện.

- Thôi không dài dòng với cô nữa, không phải là tôi đuổi việc cô mà là có người mua lại cô với một số tiền vô cùng lớn. Từ nay trở đi liệu mà sắp đồ qua đó mà làm, ả đó là người có tiếng lắm, liệu mà phục vụ.

- Ả đó...là ai ạ?

- Cô không biết sao? Đó chính là Phạm Lan Anh đó.

Làm việc trong muộn quán bar nhộn nhịp tại phố đèn đỏ, nơi nổi tiếng là "Thiên đường của đàn ông", hội tụ đủ loại gái đứng đường loại nào cũng có. Thúy My cũng là một trong những "loại" đó, chỉ khác là ả ế khách đến nỗi gần như là không ai muốn trả tiền ra để đi với ả. Nếu như có cũng chỉ là những lần ả bị cưỡng hiếp, bao gồm cả những vụ hiếp đâm tập thể, lão chủ quán bar đấy đã rất muốn đuổi việc ả đến nơi rồi vì khách thì ít mà lương tháng cho ả cứ bị hao dần, lão không ngần ngại buột miệng nói ra câu.

- Bị cưỡng hiếp cũng tốt, hiếm trên đời có loại nào thích chơi cô đấy.

Ả luôn phải trải qua nhiều loại nhục hình vô cùng đáng xấu hổ trả giá cho những gì ả đã gây ra, Thúy My đã từng gian lận vào trong kỳ thi đại học, sau đó không ít lần hãm hại bắt nạt Lan Anh và dựt chồng của cô. Sau này gia đình ả tan nát, người cha rượu chè vì nợ nần nên bỏ trốn để mặc gia đình gánh hết tổn hại nặng nề này, mẹ của ả người luôn nuông chiều che chở cho ả bỗng dưng từ đó đổi tính cách trở nên cực đoan bạo lực hơn bao giờ hết, gieo rắc lên đầu ả những điều tiêu cực của cuộc sống, cuối cùng cuộc đời bà ta chấm hết sau một vụ tai nạn xe vô cùng thảm khốc. Còn ả lúc đó chỉ biết ôm người mẹ già độc ác mà khóc nức nở tự trách chính mình là đứa con bất Hiếu! Nhưng nhiêu đấy chưa đủ, ả đã bị chồng bỏ theo và bị công ty sa thải bởi một người đứng đầu mang tiếng có quan hệ tình cảm với Lan Anh. Ả chịu mọi khốn khổ đấy khiến Thúy My muốn phát điên lên, cuối cùng ả lại gặp lại kẻ thù truyền thuyết của mình trong hoàn cảnh thảm hại nhất. Đó là bị mua lại như một món đồ không hơn không kém, ả bước về nhà với một giấc ngủ chằn trọc và sau đó lại tỉnh lại bởi tiếng chuông đồng hồ báo thức kêu lên giữ dội. Ả đã xếp sắp từ trước xong nhận được tin nhắn hẹn, phải mất một khối tiền để thêu taxi đến đó. 

Đó là một căn biệt thự cao lớn sang trọng, một nữ hầu bước ra.

- Xin Chào, cô là gái đứng đường do cô chủ Lan Anh mua về ạ?

- Vâng.

- Vậy hãy để tôi đưa cô vào trong.

Bước vào trong căn biệt thự rộng lớn, đập vào mắt ả là những gã đàn ông to béo xấu xí bẩn thỉu và trông có phần vô cùng đáng sợ khiến ả sợ run người.

- Đây...đây là khách của tôi ạ?...

- Vâng.

- Sao thế em gái, em chê chúng tôi à?

- Dạ không có ạ, em Chào các anh.

Ả cắn môi chịu đựng phục vụ, trong lòng chỉ biết đay nghiến chửi thầm Lan Anh. Bị sờ mó một lúc, ả phải đáp ứng nhu cầu bị chơi tập thể của mấy tên đó.  Ngay khoảnh khắc ả lột gần hết đồ ra một giọng nói vang lên.

- Này, các anh tính làm gì đấy?

Chương trước Chương tiếp
Loading...