|| Bách Hợp - Girl love || Thỏ Cưng Của Kẻ Cầm Đầu
Chương 10 : Bệnh viện { H+}
A!!...ức...Dương vật giả cứ lấn át xuống hoa huyệt của em, nó đâm xâu vào bông hoa nhỏ đang đỏ ửng ấy. Chị ta chả ngần ngại lao thẳng vào nó, chịu sự tác động mạnh mẽ cả giờ đồng hồ liền khiến nước bên dưới rỉ xuống đã ướt nhẹ hết bên dưới bắp chân của em.- đứng hẳn hoi lên, tao đã cho cái bàn để mày trống tay mà mày cũng đéo đứng nổi được. - Ức... tôi..tôi xin lỗi A!?Chị ta cau mày, nắm chặt tóc em cứ thẳng tay dựt mạnh ra sau mà chẳng thèm quan tâm rằng nó đã gãy từng cọng. - A!!Giứt câu, bên dưới lồn chảy nước ra. Nhớp nháp rỉ từng giọt xuống, em ưỡn lên rên rỉ. Rồi mất sức gục xuống nhưng người phụ nữ độc ác này đâu dễ dàng buông tha cho em. - Ức !?Chị ta buông tay ra, làm đầu em đập mạnh xuống bàn. Dù không chảy máu, cũng đủ để đầu em xưng lên bầm tím. Jin rút dương vật giả ra, vuốt vuốt thứ đồ chơi cao su nhớp nháp ấy rồi cau mày rỏ ra ghê tởm.- Quay lại đây !- Dạ...Nijes run rẩy, vừa mới quay người lại đã bị chị ta đẩy thẳng vào vào bàn. - A!? Ức...Em cắn môi, nhìn lên ánh mắt đó. Đôi con ngươi như muốn nuốt chửng em bất kể lúc nào. Chị ta đẩy em nằm bệt lên bàn, chân em vắt lên vai Jin. Tay chị ta vuốt xuống dưới bụng em, xoa xoa hoa huyệt ướt nhẹt ấy. Từng ngón đâm vào trong, đút nhét trong lỗ hồng xinh đẹp ấy.- Càng ngày càng ướt, mày tiết dịch giỏi thật đấy.Jin mỉn cười, một nụ cười méo mó trên khuôn mặt đẫm đầy mồ hôi ấy. - Ức...ah!! A..~ A!?Chị ta đâm liên tục vào hoa huyệt ấy, ngón tay thô bạo nhấn vào điểm G. Gẩy mạnh lên vách huyệt nhớp nháp, cọ sát đầu ngón vào vách thịt bên trong hoa huyệt của em.- Ức..Ah!??Cơ thể ép sát em xuống bàn, nén chặt chèn ép em. Ngón tay đâm liên tục vào trong, dịch nhầy bắn xuống cả mặt sàn. Ngón tay tách ra, em cào sát vào mặt bàn. Hơi thở gấp gáp từng giọt mồ hôi mặn ngấm xuống gỗ. - Ức!! Ah...bình tĩnh đã!! Ah!!Ngón tay tách ra một chỗ trống, đột ngột nhét cả dương vật giả đó vào trong. Chị ta thường luôn chọn cỡ dương vật giả vô cùng to,nỗi khi nhét nó vào trong cũng thật vất vả. Nhưng vốn kẻ không chút tình thương như chị, Kim cũng chẳng mất nhiều thời gian để nhét hết vào trong chiếc lồn hồng tội nghiệp ấy.- A!! Ức..chậm thôi !! Ah Chị ta không ngần ngại lao thẳng vào, cấu xé em thô bạo. Từng sự giao động là từng sự đau đớn của em, Nijes như muốn phát điên lên. Còn điều gì khủng khiếp hơn khi kích thích hòa quyện vào trong sự đau đớn, ám ảnh em không cho thoát khỏi nó.- Co bóp lên, kể cả tao không có cặc mà dùng món đồ này. Tao cũng cảm nhận được sự chểnh mảng của mày đấy !!- Tôi..tôi đang cố..ức!?Từng giao động, từng sự thô bạo. Nó lấn át, hằn sâu vào bên trong bụng em nhô ra. - A!!? Ức chậm thôi...tôi chết mất A!?- Mày nghĩ tao quan tâm chắc ?Lúc đó, ánh mắt em nhắm lại nhận ra : " phải rồi, chẳng phải đó là mục đích của cô ấy...". - A!!!...Em ưỡn người rên lên, dưới thân em bắn nước ra chảy rào rào xuống sàn đất. Người em mệt lừ chả còn sức, đầu ngực bị chị ta chạm lên, ép người xuống. Cắn nhẹ lên, cấu véo nó. Hàng giờ trôi qua, hai ả đàn bà làm tình điên cuồng.- A!!? A... ức...- Mạnh lên nào, vận dụng bờ mông mày lên !!Chị ta nằm trên giường, em nhún lên cơ thể chị. Ngón tay bấu véo đầu ti em, véo lên bầu ngực đang chuyển động một cách khổ sở ấy. Em nhấp đến không còn sức nữa, trong vô thức trong tuyệt vọng với số phận của chính mình. - A!?.. cái gì đây.Bỗng dưng chị ta thấy cái gì đó dính trên mặt, nhìn lên nhận ra là máu mũi của em. Khoảnh khắc đó, chị ta đã nhận ra ánh mắt ấy. Ánh mắt không chút cảm xúc, khuôn mặt nhợt nhạt yếu ớt. Chị ta bỗng nhói đau trước kẻ chị ghét, từng hành động của em cũng thật sự đáng thương làm sao.- Tôi xin...lỗi..hãy để tôi lau..- Được rồi, dừng lại. Em run rẩy, đưa tay ra muốn lau máu mũi dính trên mặt chị. Bỗng dưng chị giữ tay em lại, tỏ ý không muốn làm nữa. - Tôi...tôi xin lỗi mà...tôi sẽ cố gắng...tôi xin cô...- Im mồm, tao bảo dừng là dừng!!Đứng trước sự thay đổi kỳ lạ ấy, chị ta đã dừng việc làm tình sớm hơn mọi khi khiến em có phần hoảng hốt lo lắng. Nhưng rồi bãi chiến trường kết thúc khi chị ta và em cùng bước ra khỏi phòng tắm, ôm em ngủ. Cảm giác ấm áp ấy thật kỳ lạ nhưng chẳng hề khiến em phải quan tâm, em bước khỏi vòng tay ấm áp đó, thoát khỏi lớp chăn ấm cúng. Cà vạc đã cheo lên, ghế để sẵn, chỉ có vậy thôi em đã..." Rầm "- Ghế ngã, cà vạc cheo lơ lửng trên trần nhà. Chị ta đè em ra, ngã bịch xuống đất.- con khốn Nijes!! Ruốc cuộc mày đang làm cái gì vậy ?? Màu bi ngu rồi. - Ức..t..tôi...ức Em đau đớn không nói nên lời, máu lênh lắng khắp nơi. - Tao phải cho mày trận mới được!!... mày..Chị ta vừa định vung tay lên đánh em,bỗng dưng nhận ra lực mạnh khiến chân em bị gãy. Người em va đập xuống sàn, chảy máu rất nhiều. Em yếu ớt, ngất lịm đi.- Tỉnh lại đi Nijes!! Không!!Chị ta bế em lên,vội gọi cấp cứu. Tiếng xe cấp cứu vang lên, chị ta chỉ kịp mặc cho em và bản thân bộ áo quần mỏng có phần sộc xệch. Chị ngồi cả giờ, đợi em bên ngoài. Một hồi lâu, bác sĩ đi ra.- Bác sĩ bác sĩ!! Cô ấy sao rồi?- cô yên tâm, cô ấy đã qua cơn nguy kịch. Chỉ là...- Sao vậy ạ?- Cô ấy bị gãy xương chân phải, thương tích bầm tím khắp người và tổn thương bộ phận sinh dục, cơ hàm. Chúng tôi đã tìm cách trị thương cho cô ấy, tiêm thuốc giảm đau. - Tốt..tốt quá rồi bác sĩ..- Nhưng mà...- Sao vậy, bác sĩ nói nốt ra đi.- Bệnh nhân có dấu hiệu bệnh trầm cảm và mất dần cảm xúc. -...
Lúc đó Jin sững người lại, chị nhận ra bản thân thật sự từ khi nào lại đau sót cho em thay vì ghét bỏ kinh tởm. Chị ta sợ hãi, không phải vì bản thân này sinh tình cảm với em mà là em sẽ chết bất kể lúc nào. " Mình...mình bị sao thế này... đó có phải là mình không?"
Lúc đó Jin sững người lại, chị nhận ra bản thân thật sự từ khi nào lại đau sót cho em thay vì ghét bỏ kinh tởm. Chị ta sợ hãi, không phải vì bản thân này sinh tình cảm với em mà là em sẽ chết bất kể lúc nào. " Mình...mình bị sao thế này... đó có phải là mình không?"