[AsaChi-ChiAsa] Chị Thỏ Em Mèo

28




Một ngày đẹp trời, cả nhóm đang nghỉ ngơi dưới bóng râm của cây cổ thụ. Không khí trong lành, tiếng chim hót líu lo, nhưng có một sự bất ổn ngay dưới gốc cây: Chiquita đang nằm duỗi người, mắt nhắm lại, vẻ mặt vô cùng thản nhiên. Còn Asa, đứng ngay gần, đang nhìn Chiquita với ánh mắt đầy ẩn ý.

"Chiquita, em làm gì vậy?" Asa lên tiếng, giọng nhẹ nhàng nhưng vẫn chứa đựng sự quan tâm.

Chiquita chỉ liếc mắt sang một bên rồi nhắm mắt lại, không thèm trả lời. "Em đang nghỉ ngơi thôi."

Asa nhìn em một lúc, môi hơi nhếch lên, ánh mắt ngập tràn sự yêu thương. "Em cứ nằm vậy, chị có thể ôm em một cái được không?"

Chiquita mở mắt, nhìn thấy Asa đang đứng đó với đôi mắt long lanh, cái miệng khẽ cong lên. Mặc dù tâm trạng đang rất muốn làm mặt lạnh, nhưng trong lòng Chiquita lại cảm thấy một luồng ấm áp nhẹ nhàng.

"Không được đâu, chị. Đừng làm ồn," Chiquita trả lời, giọng lười biếng, cố gắng đẩy Asa ra bằng cách giơ tay lên như muốn ngăn cản.

Asa không bỏ cuộc, bước gần lại hơn, kéo nhẹ tay Chiquita. "Em mà cứ mềm mại thế, chị làm sao chịu nổi chứ? Để chị ôm em một cái đi."

Chiquita liếc nhanh về phía Asa, thấy chị đang đứng gần, đôi mắt như muốn cầu xin. Nhưng Chiquita, với vẻ mặt khó chịu, hất tay Asa ra. "Đừng mà, em không muốn. Không thích ôm đâu."

Asa, tuy bị từ chối nhưng vẫn không hề nản lòng. Chị ngồi xuống cạnh Chiquita, nhẹ nhàng nhìn em một lúc, rồi với tay ôm lấy bả vai của Chiquita. "Em không thích ôm, nhưng chị thích ôm em lắm. Chị không bỏ cuộc đâu đâu."

Chiquita cố gắng đẩy Asa ra, nhưng sự kiên quyết của Asa lại làm cho Chiquita không thể giận lâu được. Asa nhẹ nhàng vuốt tóc Chiquita, không vội vàng, không ép buộc, chỉ là sự quan tâm nhẹ nhàng.

"Em thật sự không muốn ôm sao?" Asa thì thầm, đôi mắt đầy trìu mến. "Chỉ một lần thôi nhé, bé con."

Chiquita nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Asa, và dù miệng nói không, nhưng trái tim lại không thể chống lại sự ngọt ngào ấy. Cuối cùng, em thở dài, không còn sức để phản kháng. "Thôi được rồi, nhưng chỉ một lần thôi đấy."

Asa mỉm cười hạnh phúc, ngay lập tức ôm Chiquita vào lòng. Chiquita không thể không cảm nhận được hơi ấm của Asa, nhưng vẫn bướng bỉnh nhắm mắt lại, không chịu cử động gì.

"Thấy chưa? Đâu có khó gì mà," Asa thì thầm, vui vẻ ôm chặt Chiquita hơn.

Rora từ xa nhìn thấy cảnh tượng này, đi đến và trêu chọc: "A, thì ra là Chiquita cũng có lúc không cứng rắn được nhỉ? Nhìn hai người dễ thương quá."

Chiquita quay sang nhìn Rora, mặt vẫn đỏ bừng. "Câm miệng đi, Rora."

Asa chỉ cười khúc khích, giữ Chiquita trong vòng tay mình. "Yên tâm, kệ nhỏ đi, chị sẽ ôm em không buông ra đâu."

Chiquita thở dài một hơi, không nói gì thêm, nhưng không thể phủ nhận cảm giác dễ chịu khi được ôm chặt như vậy. Đôi tay của Asa ôm lấy em một cách nhẹ nhàng, tình cảm và âu yếm. Mặc dù em cố gắng không bộc lộ cảm xúc, nhưng trái tim lại không thể lừa dối.

Cuối cùng, không khí trở lại yên bình, chỉ còn lại tiếng thở đều đặn của Chiquita khi nằm trong lòng Asa, cảm nhận sự ấm áp và tình yêu tràn ngập xung quanh.

"Chị yêu em nhiều lắm, Chiquita," Asa thì thầm, nhẹ nhàng vuốt tóc em.

Chiquita khẽ mở mắt, liếc nhìn Asa rồi lặng lẽ đáp lại. "Em cũng yêu chị, nhưng đừng có làm vậy nữa, em không thích đâu."

Asa chỉ mỉm cười, tiếp tục ôm Chiquita trong vòng tay, và không cần thêm lời nào nữa. Những khoảnh khắc như thế này là đủ để hai người hiểu rõ tình cảm của nhau.

Chương trước Chương tiếp
Loading...