All x Bạch Dương [ Đoản ]
Foursome: Cừu nhỏ lạc vào bầy sói H+ (BoyGirl)
Bạch Dương vừa chạy vừa cười khúc khích, bàn chân nhỏ xíu giẫm lên thảm lá khô giòn tan.Nàng biết ba mẹ cấm tuyệt đối không được vào rừng và không được lại gần sói.Nhưng mà…vì tính tò mò nên nàng mò vào rừng tìm sói...mà có con sói nào đâu?Vậy mà vừa nghĩ xong, nàng lại trông thấy một sinh vật màu trắng muốt với đôi tai mềm mại đang ngồi co ro bên bờ suối."Ủa… Sói??" - Bạch Dương lén lút lại gần, ánh mắt tò mò.Bạch Dương:"Hình như bị thương nè??". Nàng ngồi xuống, tay đưa ra chạm nhẹ vào đuôi của sinh vật ấy.Song Ngư: "Ưm…" - Tiếng rên nhỏ phát ra ngay lập tức, Song Ngư rung nhẹ, mắt long lanh nước.Song Ngư: "Cừu nhỏ… đau quá... đừng chạm vào đuôi tôi…"Bạch Dương: "Hở?? Sao vậy??"Bạch Dương càng hiếu kỳ, véo mạnh đuôi Song Ngư thêm một cái.Song Ngư: "A-Aaa… Cừu nhỏ ơi… Hức…"Song Ngư bắt đầu rưng rưng khóc, bàn tay ôm chặt đuôi mình, cả người run lên từng đợt.Bạch Dương: "Ơ, khoan!! Tớ không cố ý làm cậu khóc mà!!!"Bạch Dương hoảng hốt, hai tay luống cuống không biết làm sao.Song Ngư: "Cừu nhỏ xấu quá… Đuôi sói nhạy cảm lắm… Sao cậu lại bóp đuôi tôi chứ…"Bạch Dương: "Tớ không biết… Huhu… Tớ xin lỗi mà…"Song Ngư bỗng ôm lấy Bạch Dương từ phía sau, giọng nói dịu dàng nhưng có chút gì đó khác lạ.Song Ngư: "Không sao đâu mà…"Bạch Dương định quay lại thì cảm giác được đuôi của Song Ngư quấn chặt quanh eo mình.Bạch Dương: "Hửm…??"Chưa kịp nhận ra điều gì bất thường, Bạch Dương đã bị đè xuống, cảm giác mát lạnh chạy dọc sống lưng khi váy bị kéo xuống.Bạch Dương: "Ơ ơ gì thế—"Song Ngư: "Cậu phải chịu trách nhiệm chứ nhỉ?"Song Ngư cũng tụt quần mình xuống, để lộ con cặc đỏ au dài 25cm mà nhấp mạnh, đẩy sâu vào bên trong Bạch Dương.Bạch Dương: "AAAA!!!?"Nàng mắt trợn tròn, đầu trống rỗng, chấn động vì cảm giác nóng rực đang lấp đầy bên trong mình.Song Ngư: "Ưm… Cừu nhỏ chặt quá…"Bạch Dương: "Khônggg—"Giữa rừng sâu, tiếng rên rỉ ngọt ngào của Song Ngư vang vọng, thu hút hai sinh vật khác.Nhân Mã & Thiên Bình: "…Ồ?"Nhân Mã: "Hình như có con sói nào đó đang chơi với cừu nhỏ thì phải~?"Thiên Bình: "Chúng ta có nên tham gia không nhỉ?"Nhân Mã: "Lẽ nào cậu không muốn ăn cừu nhỏ cùng tôi à?"Thiên Bình: "…Cũng đúng. Vậy thì—"Hai con sói tung người nhảy khỏi lùm cây, đôi mắt đỏ rực, nhắm thẳng đến cừu nhỏ tội nghiệp đang bị Song Ngư ôm chặt mà nhấp mạnh.Song Ngư ôm chặt lấy Bạch Dương, bàn tay che kín đôi môi nhỏ đang muốn hét lên.Song Ngư: "Ngoan nào… Cừu nhỏ của tôi…"Mỗi lần nhấp vào, Bạch Dương lại run lên, nhưng nàng không thể phát ra tiếng.Chỉ có Song Ngư…"Haa-aaa~"
"Ưhm… Lồn cậu sướng quá…~"
"Cừu nhỏ của tôi… chặt quá… Hưm~"Giọng Song Ngư mềm mại, tiếng rên của anh vang vọng giữa rừng, quyến rũ và ngọt đến mức nguy hiểm.Chính những tiếng kêu ấy đã dẫn dụ hai con sói khác—Nhân Mã và Thiên Bình—tìm đến.Nhân Mã: "Ha… Song Ngư chơi vui quá nha."Thiên Bình: "Kiếm đâu ra con cừu ngon dữ vậy?"Nhân Mã: "Hình như cừu nhỏ bị bịt miệng nên không kêu được kìa."Bạch Dương: "Ưm—!! Ưhh…"Nàng giãy giụa, nhưng càng giãy, đuôi của Song Ngư lại càng quấn chặt hơn, hông bị giữ cố định, để Song Ngư mạnh bạo đẩy sâu hơn nữa.Bạch Dương: "Ưm…! Hưh—!!"Thiên Bình: "Hình như cừu nhỏ không chịu nổi nữa đâu."Nhân Mã: "Còn sớm lắm, bọn mình mới tới mà."Nhân Mã nắm lấy cằm Bạch Dương, ép nàng ngước lên nhìn.Nhân Mã: "Cừu nhỏ, còn chịu nổi không?"Bạch Dương mắt ươn ướt, lắc đầu nguầy nguậy.Thiên Bình: "Vậy thì đừng chịu nữa, thả lỏng đi."Thiên Bình và Nhân Mã cùng nhau vây lấy Bạch Dương, khiến nàng không còn đường thoát.---Tua hơn 20 phút sauNhân Mã: "Ê, Song Ngư… Địt mẹ mày làm cái lồn gì lâu dữ vậy? Đụ má tao sục cặc nãy giờ bắn mấy lần rồi đó!!"Thiên Bình: "Đúng đó, tao đợi sốt cả ruột luôn rồi."Song Ngư cắn môi, vẫn đang nhấp từng cú sâu vào Bạch Dương.Bạch Dương: "Ưm…! Haa… Hộc…!"Mắt ươn ướt, cơ thể run lên, nhưng Song Ngư vẫn chưa có dấu hiệu muốn ra.Nhân Mã mất kiên nhẫn.Bốp!Hắn đá mạnh vào hông Song Ngư, khiến anh bị đẩy ra khỏi Bạch Dương.Thiên Bình: "Làm gì lâu quá vậy? Đến lượt bọn tao rồi."Song Ngư chưa kịp phản ứng, đã thấy Nhân Mã và Thiên Bình lập tức thế chỗ.Bạch Dương: "Ư-!!"Nàng bị lật sấp, bàn tay to lớn của Nhân Mã đè lên gáy, còn Thiên Bình thì bóp chặt eo nhỏ.Nhân Mã: "Cừu nhỏ, thả lỏng đi nào."Thiên Bình: "Chậc… Nhìn cái mông tròn của em mà tao chịu hết nổi."Nhân Mã:"Chắc chắn tao sẽ ra nhanh hơn Song Ngư nhiều."Cùng lúc đó, cả hai con sói đồng loạt nhấn sâu vào… Song Ngư vừa bị đẩy ra, nhìn cảnh tượng trước mặt mà bực chết đi được!Song Ngư: "Mẹ nó, tụi bây làm cái gì vậy??" - Anh nheo mắt, bực bội vì bị đá ra giữa chừng.Nhân Mã: "Chứ mày làm lâu quá"Thiên Bình: "Đúng đó, chờ không nổi nữa."Bạch Dương: "Ư…!! Hộc… Hộc…! Haa…!" - Nàng run rẩy, cả người đỏ bừng, cảm giác quá tải đến mức gần như không chịu nổi nữa.Song Ngư trừng mắt, nhưng khi thấy Bạch Dương cứ rên không ngừng, anh nuốt nước bọt.Đệt, nghe như vậy… Ai mà nhịn nổi…Song Ngư: "Mẹ nó, con điếm này rên ít thôi coi!!" - Một tay anh bóp cổ Bạch Dương, tay còn lại bịt lấy miệng nàng.Bạch Dương: "Ưm—!!"Hai mắt mở to, cảm giác như cả người đang bị nhấn chìm.Nhân Mã: "Tao cũng sắp nhịn không nổi nữa rồi."Thiên Bình: "Ha… Tao cũng vậy…"Ba con sói chỉ còn tiếng thở dốc, tiếng va chạm mạnh mẽ…Còn Bạch Dương chỉ có thể run rẩy chịu trận.
"Ưhm… Lồn cậu sướng quá…~"
"Cừu nhỏ của tôi… chặt quá… Hưm~"Giọng Song Ngư mềm mại, tiếng rên của anh vang vọng giữa rừng, quyến rũ và ngọt đến mức nguy hiểm.Chính những tiếng kêu ấy đã dẫn dụ hai con sói khác—Nhân Mã và Thiên Bình—tìm đến.Nhân Mã: "Ha… Song Ngư chơi vui quá nha."Thiên Bình: "Kiếm đâu ra con cừu ngon dữ vậy?"Nhân Mã: "Hình như cừu nhỏ bị bịt miệng nên không kêu được kìa."Bạch Dương: "Ưm—!! Ưhh…"Nàng giãy giụa, nhưng càng giãy, đuôi của Song Ngư lại càng quấn chặt hơn, hông bị giữ cố định, để Song Ngư mạnh bạo đẩy sâu hơn nữa.Bạch Dương: "Ưm…! Hưh—!!"Thiên Bình: "Hình như cừu nhỏ không chịu nổi nữa đâu."Nhân Mã: "Còn sớm lắm, bọn mình mới tới mà."Nhân Mã nắm lấy cằm Bạch Dương, ép nàng ngước lên nhìn.Nhân Mã: "Cừu nhỏ, còn chịu nổi không?"Bạch Dương mắt ươn ướt, lắc đầu nguầy nguậy.Thiên Bình: "Vậy thì đừng chịu nữa, thả lỏng đi."Thiên Bình và Nhân Mã cùng nhau vây lấy Bạch Dương, khiến nàng không còn đường thoát.---Tua hơn 20 phút sauNhân Mã: "Ê, Song Ngư… Địt mẹ mày làm cái lồn gì lâu dữ vậy? Đụ má tao sục cặc nãy giờ bắn mấy lần rồi đó!!"Thiên Bình: "Đúng đó, tao đợi sốt cả ruột luôn rồi."Song Ngư cắn môi, vẫn đang nhấp từng cú sâu vào Bạch Dương.Bạch Dương: "Ưm…! Haa… Hộc…!"Mắt ươn ướt, cơ thể run lên, nhưng Song Ngư vẫn chưa có dấu hiệu muốn ra.Nhân Mã mất kiên nhẫn.Bốp!Hắn đá mạnh vào hông Song Ngư, khiến anh bị đẩy ra khỏi Bạch Dương.Thiên Bình: "Làm gì lâu quá vậy? Đến lượt bọn tao rồi."Song Ngư chưa kịp phản ứng, đã thấy Nhân Mã và Thiên Bình lập tức thế chỗ.Bạch Dương: "Ư-!!"Nàng bị lật sấp, bàn tay to lớn của Nhân Mã đè lên gáy, còn Thiên Bình thì bóp chặt eo nhỏ.Nhân Mã: "Cừu nhỏ, thả lỏng đi nào."Thiên Bình: "Chậc… Nhìn cái mông tròn của em mà tao chịu hết nổi."Nhân Mã:"Chắc chắn tao sẽ ra nhanh hơn Song Ngư nhiều."Cùng lúc đó, cả hai con sói đồng loạt nhấn sâu vào… Song Ngư vừa bị đẩy ra, nhìn cảnh tượng trước mặt mà bực chết đi được!Song Ngư: "Mẹ nó, tụi bây làm cái gì vậy??" - Anh nheo mắt, bực bội vì bị đá ra giữa chừng.Nhân Mã: "Chứ mày làm lâu quá"Thiên Bình: "Đúng đó, chờ không nổi nữa."Bạch Dương: "Ư…!! Hộc… Hộc…! Haa…!" - Nàng run rẩy, cả người đỏ bừng, cảm giác quá tải đến mức gần như không chịu nổi nữa.Song Ngư trừng mắt, nhưng khi thấy Bạch Dương cứ rên không ngừng, anh nuốt nước bọt.Đệt, nghe như vậy… Ai mà nhịn nổi…Song Ngư: "Mẹ nó, con điếm này rên ít thôi coi!!" - Một tay anh bóp cổ Bạch Dương, tay còn lại bịt lấy miệng nàng.Bạch Dương: "Ưm—!!"Hai mắt mở to, cảm giác như cả người đang bị nhấn chìm.Nhân Mã: "Tao cũng sắp nhịn không nổi nữa rồi."Thiên Bình: "Ha… Tao cũng vậy…"Ba con sói chỉ còn tiếng thở dốc, tiếng va chạm mạnh mẽ…Còn Bạch Dương chỉ có thể run rẩy chịu trận.