[18+ Friendly Rivalry] Ashes - Tro tàn

Chương 6: (H) Không có đạo đức



Yoo Jae Yi đỡ cằm Woo Seul Gi lên, hôn cô. Đầu lưỡi nàng không kịp chờ đợi mà tìm đến quấn lấy lưỡi cô. Trong khoảng hở giữa hơi thở, nàng thì thào: "Đóng cửa xe lại đi, lạnh quá."

Woo Seul Gi đưa tay đóng cửa xe trước, rồi hơi ngửa người ra sau: "Đột nhiên làm gì vậy? Sao cậu cứ luôn như thế hả, Yoo Jae Yi?"

"Vừa nãy cửa xe còn chưa đóng. Cậu có nghĩ nếu bị người ta nhìn thấy thì sao không?"

Yoo Jae Yi trán kề trán cô, nhõng nhẽo cọ cọ, tựa như đang làm nũng.

"Cậu lại lên cơn rồi à?" Cô nhìn vào đôi mắt rõ ràng không còn tỉnh táo của Yoo Jae Yi mà hỏi.

Đại tiểu thư lảng tránh ánh mắt cô một giây, hàng mi khẽ run.

"Ừ."

"Giúp tôi đi." Nàng mím môi, nhớ lại lời Woo Seul Gi từng nói. "Cầu xin cậu..."

Woo Seul Gi không hiểu sao lại thấy bực. Trước đây, ở trước mặt cô, Yoo Jae Yi cứng rắn biết bao, im lặng rời đi, buông những lời cay nghiệt làm tổn thương người ta. Thế mà giờ lại ngoan ngoãn thế này, cô nói gì nàng cũng nghe theo.

"Cậu đang giả vờ đáng thương à?" Woo Seul Gi nghiến răng hỏi.

"Không có." Đôi mắt ngơ ngác của Yoo Jae Yi chạm vào ánh nhìn của cô. "Tôi thật sự khó chịu lắm, cầu xin cậu giúp tôi một chút, được không?"

Giọng đại tiểu thư nhuốm chút nghẹn ngào: "Đừng từ chối tôi, Woo Seul Gi, tôi xin cậu."

Woo Seul Gi im lặng một lúc lâu: "Được rồi, đừng nói nữa."

Người từng cao cao tại thượng giờ lại khép nép cầu xin cô, như thể thật sự muốn trả lại những gì đã nợ. Nhưng trong lòng Woo Seul Gi chẳng thấy dễ chịu chút nào, thậm chí còn hơi nghẹn lại.

Năm năm qua, chứng nghiện tình dục của nàng chưa từng được chữa khỏi. Hơn một nghìn ngày đêm, biết bao lần lên cơn mà chẳng cần cô giúp, vậy mà giờ vừa gặp lại đã đòi cô giúp rồi ư?

Cô biết nàng có cách tự giải quyết. Cô biết, nàng chỉ đang lấy cơn nghiện làm cái cớ, lý do thật ra chỉ là muốn được gần cô mà thôi.

Woo Seul Gi bỗng thấy thật nực cười. Thứ từng cầu mà không được, giờ lại dễ dàng dâng đến trước mặt, như thể tất cả những gì cô từng ước ao năm xưa chỉ là một trò đùa.

Cô kéo rèm che lên, bật sưởi ghế, rồi điều chỉnh ghế về vị trí thích hợp để nằm. Yoo Jae Yi nhìn từng động tác của cô, trong mắt thoáng lóe lên một tia vui mừng.

Đang định tháo găng tay ra thì bị đại tiểu thư giữ chặt cổ tay.

"Đeo vào mà làm."

Từ lúc thấy Woo Seul Gi đeo găng, bụng dưới của nàng đã căng tức khó chịu.

Woo Seul Gi chẳng buồn đôi co, lửa giận trong lòng cô cũng đang cần một lối thoát.

Cô cúi xuống, ngậm lấy môi Yoo Jae Yi, đầu lưỡi quấn quýt nhau. Đại tiểu thư không chờ nổi, mút lấy cô như mút thạch. Woo Seul Gi một tay cởi áo khoác của nàng đặt sang bên cạnh, rồi vén chiếc áo len mỏng bên trong lên.

"Cởi ra không?" Cô nhìn Yoo Jae Yi hỏi.

"Ừ..." Yoo Jae Yi phối hợp giơ tay lên.

Điều hòa trong xe đã ấm, khiến làn da nàng cũng nhuốm chút hơi nóng. Thế nhưng đôi găng da vẫn chẳng chút hơi ấm nào, lạnh ngắt và cứng nhắc. Khi đầu ngón tay Woo Seul Gi chạm vào đầu ngực nàng, Yoo Jae Yi khẽ co vai lại.

"Lạnh..." Yoo Jae Yi nhẹ giọng than thở bên tai cô.

Đáy lòng Woo Seul Gi bỗng chốc tê dại: "Sao càng ngày càng thích làm nũng thế?"

"Cậu không thích à?" Yoo Jae Yi cọ vào cô, giọng nhỏ đến mức gần như tan vào hơi thở.

Woo Seul Gi không trả lời, chỉ cúi xuống hôn nhẹ lên cằm nàng: "Lạnh thì ráng chịu."

Yoo Jae Yi ngửa cổ, để cô lại gần hơn, giọng khẽ đứt quãng: "Ừ... miễn chỗ khác ấm là được rồi."

Woo Seul Gi ngước mắt nhìn nàng, dục vọng sâu thẳm trong đáy mắt khiến Yoo Jae Yi càng thêm khó nhịn.

"Chỗ nào?"

Yoo Jae Yi liếm môi cô, ưỡn người lên, để núm vú chìm hẳn vào lòng bàn tay cô, rên khẽ một tiếng rồi thì thầm: "Cậu muốn làm ấm chỗ nào thì làm."

Woo Seul Gi khép lòng bàn tay lại, không kìm chút sức lực, bầu ngực mềm mại tràn ra từ kẽ tay, đỏ ửng từng chấm nhỏ.

"Ưm..." Yoo Jae Yi khó chịu nhăn mày, không rõ vì đau hay khoái cảm.

"Ở đâu cũng được?"

"Ừ."

"Làm đau cậu cũng không sao?" Woo Seul Gi cúi đầu ngậm lấy núm vú nàng, lưỡi mềm lướt vòng quanh quầng vú, khẽ mút nhẹ.

"Không sao, cậu muốn làm gì cũng được." Yoo Jae Yi ôm chặt đầu cô, giọng đứt quãng: "Mạnh hơn chút..."

Woo Seul Gi tăng lực, mặt lưỡi đè mạnh qua hạt đậu nhạy cảm, sau đó cuốn lấy núm vú nhô lên, trêu đùa bằng đầu lưỡi linh hoạt.

Cô cởi quần Yoo Jae Yi ra, ngón tay vuốt ve đùi trong mịn màng của nàng, dùng găng tay đã ấm lên chút ít cọ xát chỗ kín của đại tiểu thư. Một lát sau, cô lột luôn quần lót nàng ra, nhìn sợi tơ bạc kéo dài từ vải đến hoa huyệt, thấp giọng hỏi: "Nghe lời vậy sao?"

"Muốn nghe lời cậu." Yoo Jae Yi ôm chặt Woo Seul Gi, khó nhịn cọ cọ vào người cô, nỉ non: "Thích thế này."

Thích cô đòi hỏi mình, thích cô có dục vọng với mình, cũng thích cô ra lệnh và cứng rắn với mình.

Woo Seul Gi áp sát cơ thể mềm mại nóng bỏng của nàng, thở dài một tiếng: "Trước đây cậu không như thế này."

Ngón tay cô tìm đến hạt ngọc căng chướng, nơi dễ bị kích thích nhất chạm vào găng tay lạnh cứng khiến Yoo Jae Yi ưỡn hông thở dốc. Ngón tay Woo Seul Gi thuận thế men theo cánh hoa trượt xuống, chạm vào cửa huyệt ướt át.

Giọng cô nhàn nhạt, đều đều kể lại "sự phản nghịch" ngày xưa của đại tiểu thư: "Trước đây cậu luôn chống đối tôi."

Ngón tay cô chậm rãi lướt qua lối vào ẩm ướt, mượt mà như lưỡi dao sắc cắt qua lớp băng mỏng.

"Trước đây cậu luôn giả vờ không quen tôi."

Ngón tay cô khẽ khép lại, ngay lập tức khiến hoa huyệt chín mọng của đại tiểu thư tiết ra thêm mật ngọt.

"Trước đây, cậu nói cậu không thích phụ nữ." Cô nhắc lại chuyện cũ, câu nói hóa thành cơn ác mộng quấn lấy cô qua vô số ngày đêm, nào có dễ quên như thế.

Ngón tay Woo Seul Gi được găng tay bọc lấy, đâm vào trong cơ thể Yoo Jae Yi một cách vừa khô khốc vừa trơn tru. Câu nói vừa dứt, Yoo Jae Yi lập tức lên đỉnh.

Woo Seul Gi không dừng lại, chỉ khựng một giây, nhìn đôi mắt rưng rưng của Yoo Jae Yi rồi bắt đầu cử động, giọng vừa lạnh vừa mềm: "Sao giờ lại thay đổi rồi?"

Khi ngón tay rút ra, nước trong thành huyệt bị kéo theo bắn tung tóe lên găng tay, lúc đâm vào thì chạm thẳng đến chỗ sâu nhất. Đôi găng tay vốn khô khốc giờ nhờ nước dâm của Yoo Jae Yi mà ra vào vô cùng tự nhiên.

"Trở nên chủ động thế này, nghe lời thế này, còn..." Woo Seul Gi cúi xuống hôn lên trán nàng, "không có đạo đức nữa."

Câu nói vừa dứt, Yoo Jae Yi vô thức kẹp chặt ngón tay cô hơn.

Dù cách lớp da vải, Woo Seul Gi vẫn cảm nhận được lực mút chặt ấy: "Làm tình với bạn gái của người khác kích thích đến vậy sao?"

"Chỉ có sự tệ hại của cậu là chẳng đổi, Yoo Jae Yi." Woo Seul Gi hơi thẳng người, để tiện cho động tác của mình, lực cắm vào càng mạnh hơn.

"Ưm... ha... chậm chút..." Nước mắt chảy xuống từ khóe mắt, Yoo Jae Yi giơ tay muốn nắm lấy Woo Seul Gi nhưng không đủ sức, chỉ có thể run rẩy cầu xin: "Chậm chút... Woo Seul Gi... nhanh quá..."

Woo Seul Gi không nghe nàng, ngón tay ra vào khiến thịt huyệt bị lật ra rồi khép lại, mật dịch chảy dọc theo đùi xuống ghế ngồi bằng da thật bên dưới: "Đây không phải thứ cậu muốn sao?"
__________
H cỡ này làm sao đủ đô 🥱 các tình iu vote cmt cho sốp có động lực 🫶🏻

Trong truyện oke chứ ngoài đời nghiêm cấm tính tình tệ hại như Yoo tiểu thư nhé 🥲

Chương trước Chương tiếp
Loading...