12 Chòm Sao Và Liên Kết Sinh Tử
Chương 3
Libra rời khỏi Bluerry với số thông tin ít ỏi nhưng đáng giá. Đối với việc săn tin và truyền tin, dòng nước của Aquarius nhanh nhạy hơn bất kì thứ phương tiện nào, vì nó tồn tại khắp mọi ngóc ngách, mọi nẻo đường trên thế giới này. Cái gì cũng có mặt trái của nó, càng mạnh mẽ bao nhiêu khuyết điểm lộ ra càng lớn bấy nhiêu, bản thân Aquarius cũng gặp khó khăn với việc sàng lọc tin tức giữa một đống hỗn loạn thu nhận về. Thật giả lẫn lộn. Cho nên Aquarius đã thu hẹp phạm vi và ít khi bán tin tức cho ai.Câu chuyện mà những vị khách vãng lai kể cho cô ta nghe, có đôi khi hay ho, có đôi khi đem lại một mớ rắc rối.Tuy rằng không có bệnh án về tâm lý hay biểu hiện liên quan đến chứng trầm cảm, trước khi chết cả ba nạn nhân đều gặp phải vài sự kiện bế tắc khiến tinh thần nhất thời rơi vào hỗn độn, sản sinh cảm xúc tiêu cực. Nhưng triệu chứng cũng chỉ xuất hiện thời gian gần đây, không phải âm ỉ trong một khoảng thời gian dài, họ vẫn đi làm đi học và cười nói vui vẻ với mọi người xung quanh.Thậm chí trang nhật kí gần đây nhất của cô nữ sinh là ngày hôm qua, viết về vài cuộc dạo chơi vui vẻ cùng bạn thân, không có biểu hiện tiêu cực hay cảnh báo nào về việc cô đang tuyệt vọng, muốn kết thúc cuộc đời mình vào sáng hôm sau. Gia đình ổn định, kiểu mẫu, không có bất hòa. Vậy thì lý do gì đã đẩy các nạn nhân tìm tới cái chết?Loa phóng thanh giữa trung tâm thị trấn đang phát giai điệu Hồ Thiên Nga quen thuộc, cùng lời giới thiệu về buổi biểu diễn hoành tráng của nữ vũ công Lolita tại nhà hát trung ương. Lolita của vũ đoàn Circle là người đầu tiên được hoàng gia Alanis ưu ái, được biểu diễn ở cung điện vào những dịp lễ quan trọng hàng năm. Khỏi nghĩ cũng biết khách mời chỉ có tầng lớp quý tộc, phát thanh toàn vương quốc thế này chỉ để phô trương thanh thế và quyền lực của vũ đoàn Circle thôi.Thân là thiếu úy của sở cảnh sát trung ương, Libra cũng nhận được thư mời và một cặp vé từ ngài đại tá, trợ lý vừa báo cáo với cô qua điện thoại Alpha*. Vụ tự sát liên hoàn khó hiểu đã giữ chân Libra ở lại thị trấn Eldis suốt cả tuần nay, bản tính cuồng công việc không cho phép cô lãng phí một giây một phút nào, nếu không phải thư của ngài đại tá, Libra cũng chẳng định tới buổi biểu diễn nhàm chán đó.(*Alpha là một dòng năng lượng cao cấp, quý hiếm và đắt đỏ. Tương tự, Beta là năng lượng phổ thông và vô hạn, dễ tìm thấy trong ánh sáng mặt trời. Còn omega là năng lượng đen, không được trưng dụng)(*Điện thoại Alpha là sản phẩm độc quyền của tập đoàn công nghệ thiên hà ZD, chức năng giống điện thoại di động, nhưng phạm vi liên lạc chỉ trong toàn bộ vương quốc Alanis. Người được phép sử dụng chỉ có hoàng gia và cảnh sát trung ương.)Libra mệt mỏi cất điện thoại vào túi xách. Vị cay nhẹ của ly Sand of Time vẫn còn quanh quẩn nơi đầu lưỡi, cô không giỏi uống rượu, một chút cocktail cũng đủ khiến đầu óc cô rơi vào mông lung. Cô chợt nhận ra mình đang đứng trên cầu Huge bắc qua sông Đỏ trước quảng trường Eldis. Con sông này mang màu đỏ rực như máu vào thời điểm hoàng hôn buông xuống, tựa như ly Bloody Mary mà Aquarius luôn tỏ ra chán ghét cái màu sắc của nó. Sông Đỏ là biểu tượng của thị trấn Eldis.Đứng cách Libra không xa là một người phụ nữ trẻ, cách cô ta nhìn chằm chằm vào dòng nước tối đen như mực khiến cô có chút kì lạ. Không giống người hóng gió, ngắm cảnh hay trò chuyện, vì tới đây hầu hết là đi theo đôi theo nhóm, trừ cô và người phụ nữ kia. Libra đang trên đường về nhà, còn cô ta thì sao, nhìn xuống dòng nước suốt ba mươi phút. Hoặc có khi hơn, Libra tới đây đã thấy cô ấy rồi.Đoạn, cô giật mình khi người phụ nữ bất ngờ trèo lên thành cầu, vài người quanh đấy nhìn thấy cũng hét lên thất thanh. Cô gái muốn tự tử!"Đừng nhảy!"Nhát thấy có người sắp nhảy cầu, Libra không kịp suy nghĩ gì nhiều đã lao vội tới ôm lấy người phụ nữ trước khi cô ta nhảy xuống. Thân thủ nhanh nhẹn của một cảnh sát chuyên nghiệp đủ cho Libra thừa sức tóm được cô gái chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Cả hai theo quán tính ngã nhào ra sau trước những tiếng la hét sợ hãi của người chứng kiến. Cú va đập trời giáng khiến cánh tay Libra như muốn gãy làm đôi, còn người phụ nữ ngất lịm ngay trong lòng cô."Tạ ơn Chúa, nữ sĩ quan đã cứu được cô ấy!"Ai nấy cũng đều bàng hoàng hết sức, nhao tới xem xét tình hình cả hai. Buồn cười thật, họ cảm ơn Chúa thay vì cảm ơn người xả thân mình cứu lấy nạn nhân. Chẳng trách được, dù sao thì đức tin của con người là Chúa Trời, còn cứu họ là nghĩa vụ của cảnh sát rồi.Người phụ nữ mơ hồ mở mắt, tuổi đời trông còn rất trẻ, không biết đã gặp phải chuyện gì đau lòng khiến cô ấy nghĩ quẩn. Libra trợn tròn mắt, một cảm giác bất an khó tả siết chặt lấy lồng ngực cô, khó thở vô cùng. Cô không lý giải được cảm giác này, từ lúc tiếp xúc với người phụ nữ, bầu không khí bỗng dưng trở nên ngột ngạt và ở góc khuất nào đó, cô đang đồng cảm với suy nghĩ tiêu cực quẩn quanh trong tâm hồn người phụ nữ. Cảm giác kì lạ này là gì...?"Sao tôi lại ở đây...?"Người phụ nữ thều thào, gần như không còn chút sức lực nào trong khi vài phút trước còn rất khỏe mạnh. Libra ngạc nhiên:"Cô không nhớ vì sao mình ở đây?""Không, tôi vừa trải qua một cơn ác mộng, tỉnh dậy liền thấy mình ở đây... Làm ơn giúp tôi, cơ thể tôi không cử động nổi..."Ác mộng? Như vừa nhận ra một điều gì đó, Libra cầm lấy tay cô gái, nghi hoặc hỏi:"Bây giờ cơ thể cô không còn chút sức lực nào ư?"Cô gái yếu ớt gật đầu."Tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện. Sau đó, xin hãy kể cho tôi mọi chuyện mà cô nhớ!"Bằng một sức mạnh phi thường, Libra bế thốc cô gái lên trước bao ánh nhìn ngơ ngác. Cô phải tìm lấy một cái xe, và đưa người phụ nữ này vào bệnh viện hồi sức càng nhanh càng tốt.
*
Ophius giật mình tỉnh giấc bởi ác mộng, đến khi hoàn hồn lại mới nhận ra mặt và lưng mình ướt đẫm bởi mồ hôi. Khiếm thị bẩm sinh, chưa bao giờ được nhìn thấy màu sắc và hình hài của bất kì vật thể nào trên cõi đời, thứ luôn đeo bám trong giấc ngủ của cô hằng đêm chỉ có ác mộng - những vật thể kì dị, đen ngòm và xấu xí. Ophius đã phải tập sống cùng ác mộng kể từ khi vẫn còn đặt lưng trên chiếc giường cứng ngắc, hôi hám, đến giờ được ngủ trên giường công chúa, ấm áp và thơm tho, chúng vẫn không chịu ngừng giày vò cô. Tất cả những khổ đau trên thế gian, cô dành toàn bộ cuộc đời mình để thấu hiểu.Vươn tay chạm lên công tắc đèn ngủ, căn phòng tối mịt bừng sáng trong phút chốc. Aries kể rằng, vật dụng trong nhà đều là sản phẩm của tập đoàn ZD và chạy bằng năng lượng Alpha. Leo đủ giàu có để chi trả cho đống năng lượng cao cấp đó mỗi ngày, trong trang viên đồ sộ này. Đến đức vua cũng không dám chi nhiều vốn liếng cho cung điện của ngài, vì ZD là tập đoàn duy nhất đủ tiềm lực khai thác thứ năng lượng quý giá đó. Càng rót tiền cho ZD, sớm muộn gì nó cũng sẽ biến thành một tiểu vương quốc, là điều mà nhà vua hết sức quan ngại."Con người còn lâu mới biết nguồn khai thác Alpha từ đâu."Aries đã cười nhạo khi kể về việc nhà vua cố gắng khai thác nguồn gốc Alpha từ phía Leo. Tất nhiên không có kết quả gì, chẳng ai lại đi tiết lộ bí mật kinh doanh cho người ngoài bao giờ. Thế lực của Leo đủ lớn để khiến nhà vua e ngại, không dám động tay với anh. Nếu Leo đã không theo phe ai thì tốt nhất nên giữ anh ở phía trung lập. Về Alpha, nếu để các nước láng giềng biết được sự tồn tại của nó, thể nào chiến tranh cũng xảy ra. Vì thế nhà vua đã phong tỏa tin tức bằng mọi giá, Alpha chỉ được phép dùng trong hoàng gia và cảnh sát trung ương, giới quý tộc không phải ai muốn có là được."Tiểu thư, cô biết mà đúng không?" Aries đã cầm tay Ophius mà gặng hỏi."Tôi không biết cô đang nói gì."Và cũng không phải chuyện mà cô quan tâm. Ophius bước xuống giường, cầm lấy cây gậy gỗ rồi chạm đôi chân không xuống nền đất. Tiết trời cuối thu khi về đêm khiến mọi thứ trở nên lạnh ngắt, nhưng được cái hong khô tấm lưng ướt đẫm của cô nhanh chóng. Cái se se xuyên qua cả vào hơi thở, cô xoa xoa hai cánh tay cho ấm, chất lụa mịn màng của váy ngủ tiếp xúc da tay dễ chịu kì lạ làm cô không khỏi cảm thán cuộc sống thay đổi nhiều quá. Nhớ về bản Sonate Ánh Trăng ban chiều, bước chân Ophius bất giác muốn nhún nhảy theo.Trong căn phòng lớn vàng vọt ánh đèn ngủ, cô gái nhỏ một mình khiêu vũ dưới ánh trăng lung linh ngoài cửa sổ, không vật thể nào có thể xâm phạm tâm trí ngập tràn điệu nhạc trong cô lúc này. Bước chân nhỏ uyển chuyển xoay từng nhịp nhẹ nhàng, phiêu lãng trong không gian của riêng mình. Khiêu vũ là cách cô bình ổn lại cảm xúc sau một cơn ác mộng đau đớn...Leo nhìn cô gái nhỏ khiêu vũ một mình giữa căn phòng qua màn hình Alpha, từng nhịp di chuyển khéo léo tựa như cô đã quá quen với điệu nhảy đó rồi, không chút khó khăn gì với người cả đời không nhìn thấy ánh sáng như cô. Leo đã dành cả đêm để theo dõi cô gái qua màn hình thu lại hình ảnh bằng năng lượng Alpha, không phải là một gã biến thái hay kẻ đeo bám, anh chỉ muốn tìm kiếm bóng dáng quen thuộc có khi sẽ vô tình xuất hiện nơi cô gái. Kết quả, cô tỉnh giấc vì ác mộng và làm ra hành động kì lạ như vậy.Kí ức nhạt nhòa khơi dậy như thước phim quay chậm, anh là linh thể duy nhất được nắm tay Người, cùng Người khiêu vũ giữa dòng chảy ngân hà. Người nhảy rất đẹp, mỗi bước chân như tỏa ra thứ ánh sáng tuyệt diệu hơn cả vầng trăng, đẹp hơn bất kì thứ gì trên đời. Chính khoảnh khắc ấy, Leo đã thề với lòng mình, mãi mãi không phản bội Người cho dù có phải tan biến vào cõi hư vô..."Leo, nếu một ngày ta không còn là chính mình nữa, xin ngươi, hãy giải thoát cho ta...!"