Xuyên vào trong truyện ngược làm kẻ phá rối - Trung Biên
Chương 28.
Chương 28. Cút qua một bên ! Bớt lợi dụng tôi !Kỳ Dụ Văn vẫn luôn ở phòng mình đợi Vu Cửu lên tới, cửa phòng thoáng mở một kẽ hở hơi hơi, muốn nghe tiếng bước chân từ cầu thang bên ngoài. Chờ mãi đến 11 giờ, cũng chưa nghe được bất cứ âm thanh gì.Cô ấy đi đến bên ngoài, vịn lan can nhìn xuống dưới, hóa ra phía dưới hoàn toàn chẳng có một ai."Người đâu rồi?"Kỳ Dụ Văn về phòng tìm di động của mình gọi cho Vu Cửu, vang mãi hết mấy tiếng mới được tiếp lên, vài tiếng còi xe còn truyền tới từ bên kia."Cô ở bên ngoài?""Đưa Tiểu Thập về trường đây, về nhà liền giờ, cúp trước đã."Tút tút tút ——Kỳ Dụ Văn buông di động xuống, ngơ ngác mà nhìn giao diện di động, nói lẩm nhẩm: "Đi ra ngoài rồi cũng không nói một tiếng, làm mình chờ nửa ngày."12 giờ Vu Cửu mới về đến nhà, vừa đẩy cửa vào liền nhìn thấy Kỳ Dụ Văn ngồi ở trên sofa xem tạp chí, phòng khách sáng trưng, cũng nhìn không ra được hiện tại đã là đêm khuya một chút nào.Vu Cửu thoáng đánh ngáp một cái, chỉ muốn về trên lầu đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ, thuận miệng đã hỏi một câu: "Sao cô còn chưa ngủ?""Vì sao trễ như vậy mới về đây."Kỳ Dụ Văn buông tạp chí xuống, phát ra tiếng vang nhẹ nhàng, giống kiểu như là đang chất vấn bà xã về trễ của mình: "Lúc tôi gọi điện thoại cho cô là 11 giờ, nói về nhà liền giờ, lúc này 12 giờ rồi."Vu Cửu quay đầu lại nhìn cô ấy, đờ ra chốc lát mới đi về phía cô ấy: "Cô trông coi tôi làm chi chứ, có việc tìm tôi à?"Kỳ Dụ Văn không nói lời nào, thả đôi chân vắt tréo của mình xuống, đi ngang qua bên hông Vu Cửu một cách cao quý sang chảnh, ngồi ở bên quầy bar rồi rót nửa ly rượu vang đỏ cho mình.Vu Cửu đúng nghĩa là 'mơ hồ chả hiểu tình hình ra sao', không nói gì lại muốn làm màu, nhưng hiện tại thật sự cô quá mệt rồi, nên chẳng tranh cãi cùng Kỳ Dụ Văn."Tôi ngủ đây, ngủ ngon."Vu Cửu sải bước chân về trên lầu, Kỳ Dụ Văn bưng cái ly, vẫn luôn nhìn theo cô, mãi đến khi cô đóng cửa phòng lại mới thu tầm mắt về."Cô ấy không nhận ra được, là mình có lòng đợi cô ấy trở về sao?"Thái độ như này à?Kỳ Dụ Văn uống hết rượu vang đỏ, liền đi đến phòng Vu Cửu.Lúc Vu Cửu đi vào quên khóa cửa, vừa đúng lúc đang cởi quần áo thì Kỳ Dụ Văn đẩy cửa ra mà vào đến rồi.Cửa bằng gỗ dần dần di chuyển ra khỏi tầm mắt Kỳ Dụ Văn, cái chiếm chỗ là chiếc lưng không che đậy, trần trụi của Vu Cửu, xương bướm sau lưng vô cùng dễ thấy, sống lưng thẳng tắp, eo lưng nhỏ gầy tinh tế......Vu Cửu nghe thấy âm thanh thì cau mày quay đầu lại nhìn nhìn cô ấy, nói với vẻ không vui: "Nhìn cái gì mà nhìn? Mau nhanh cút đi, biến thái !"Con ngươi phóng lớn của Kỳ Dụ Văn chợt co, cái tay siết tay nắm cửa trở nên trắng bệt trong nháy mắt...... Bị Vu Cửu quát một tiếng như vậy, chợt cuống cuồng lập tức rút ra khỏi phòng, cửa phòng phát ra một tiếng "rầm".Lần này xem như là đã xác nhận sự chột dạ của cô ấy rồi."Vào cũng không gõ cửa, thứ gì đâu á !"Vu Cửu không rảnh phản ứng với Kỳ Dụ Văn ngoài cửa, đơn giản là cởi quần áo còn lại, rồi cầm đồ ngủ đi vào phòng tắm.Kỳ Dụ Văn vẫn luôn dựa ở ngoài cửa chờ, ngửa đầu nhìn đèn trần nhà, đồng thời đang điều hòa nhịp tim mất khống chế của mình. Nhưng cảnh tượng không ngừng phát lại trong não, giở tới lộn lui, vần vò trái tim cô ấy, đã giày xéo rất nhiều lần, đến mức nhịp tim vẫn mãi chưa có khôi phục bình thường.Cô ấy đứng hết thật lâu, lâu đến mức khi Vu Cửu tắm rửa xong tới khóa cửa, làm cô ấy nghe được âm thanh một tiếng chốt khóa kia.Kỳ Dụ Văn hoàn hồn lại, xoay người qua đến gõ cửa phòng Vu Cửu.Cốc cốc cốc ——Mông Vu Cửu còn chưa ngồi tới trên giường, thì nghe thấy tiếng gõ cửa, đành phải không tình nguyện mà đi mở cửa."Kỳ Dụ Văn, một giờ rồi đấy !"Cô phiền nhất là người khác quấy rầy cô ngủ !"Tôi còn chuyện chưa nói với cô.""Vừa nãy ở dưới lầu kêu cô nói thì cô màu mè không nói, giờ hết cơ hội rồi ! Đúng là 'con ong nằm ườn, beebee ỳ ỳ (trơ trơ)' (*) ! Ngày mai nói !"(*) Tạm thời chưa tra ra cái câu này có ý nghĩa gì, để tạm tấm hình minh họa:
https://www.youtube.com/watch?v=Z1drZ_3EogI
Cái bụng của Vu Cửu nhào qua đến, xô trúng vào bàn làm việc, cất ra một tiếng hét, tiện thể đã đánh đổ ly nước trên bàn."......"Kỳ Dụ Văn bị hù thoáng giật nảy, vội buông dây thừng ra, đi vòng qua cái bàn lại tới nâng Vu Cửu dậy: "Sao lại là cô? Thế nào đấy? Đụng có đau không?""Không sao không sao."Ra đòn trước là bị thiệt, Vu Cửu cũng không tiện nói Kỳ Dụ Văn cái gì, vừa nghiêng đầu liền thấy cả người Kỳ Dụ Văn là một bộ trang phục nghiêm chỉnh màu trắng ngà, trên cổ lại còn đang quấn một cọng dây thừng chất liệu gai, bỗng chợt thấy buồn cười. Cô hơi kéo dây thừng, Kỳ Dụ Văn bị giật xuống đến mức đầu cũng hơi chúi về phía trước."Đừng quậy......"Kỳ Dụ Văn lạnh mặt lấy dây thừng ở cổ ra, đặt ở một bên, sau đó ngồi trở lại vào ghế, dựng cái ly bị đổ lên: "Dây thừng cô lấy đâu ra?""Tôi nhặt ở chỗ cửa. "Kỳ Dụ Văn thoáng nghĩ, đoán chừng dây thừng là vừa rồi người bên đám công nhân quên cầm đi rồi, hiện tại bị Vu Cửu lấy làm 'sáo hán tử' (người đàn ông dùng sáo mã can).Nhưng bản thân cũng không phải đàn ông gì.Vu Cửu đi đến bên cạnh cô ấy, nhìn giấy tờ trước mặt cô ấy, là một bản thư đấu thầu. Cái khiến cô kinh ngạc là, đây là một dự án thật sự tồn tại trong thế giới gốc của cô. Hơn nữa bởi vì khó nhằn quá mức, còn đã lên tin tức báo chí, Vu Cửu vừa lúc xem thấy được.Vu Cửu hơi ngẩn người, cái cô Đại Biên này cũng quá tiết kiệm rồi, cái này thế mà cũng muốn copy (sao chép)?Cô lại nghiêm túc xem thư đấu thầu thêm, sau khi xác nhận là dự án kia, tiện tay đã đóng tài liệu lại: "Hôm nay sinh nhật Dụ Tinh, tan tầm rồi tan tầm rồi cô chủ lớn à ! Không phải cô bảo tôi giúp em ấy ăn mừng sinh nhật sao? Người chị ruột như cô không tới sao được?"Kỳ Dụ Văn lau hết cái bàn một lần rồi lại một lượt, thờ ơ mà nói: "Mấy người các cô ăn mừng cho em ấy là được rồi, tôi bận lắm.""Cái dự án trong tay cô này......"Vu Cửu viết xuống một con số trên giấy, nói lải nha lải nhải: "Muốn đấu thầu thành công thì cứ cao hơn cái con số này, nếu sai mất thì tôi làm trâu làm ngựa cho cô cả đời."Cái con số giống như là Vu Cửu tùy tiện báo ra tới này vốn không nên cho là thật, nhưng cái con số này lại hết sức gần sát với con số mà Kỳ Dụ Văn dự liệu trong lòng, chỉ là còn đang do dự.Kỳ Dụ Văn không nhịn được bật cười một cái: "Nếu sai rồi, thì cô làm trâu làm ngựa cho tôi đấy."Vu Cửu thoáng đảo mắt khinh thường một cái, chỉ dựa vào việc thiết lập nhân vật trong cái tiểu thuyết của Đại Biên kia cũng muốn sao chép con người cô, thì phỏng chừng trị số này cũng lười phải sửa: "Ha ha, tôi lại không phải người chơi không nổi, đi thôi cô chủ lớn.""Được."Kỳ Dụ Văn đã đi theo phía sau Vu Cửu về nhà, người trong công ty đều thật kinh ngạc, thế mà cô có khả năng có thể mang người đi.Với lại, sao Vu Cửu còn cầm theo một bó dây thừng? Đây là tình yêu S&M cấm kỵ gì, hai người này bình thường chơi bạo như vậy sao?Người trong công ty sôi nổi nói: Trời muốn mưa rơi, sếp Kỳ muốn gả cho người ta rồi."Kỳ Dụ Văn, từng nghe một câu nói này chưa?"Sau khi ngồi vào đến xe, Vu Cửu đã nói một câu như vậy với Kỳ Dụ Văn."Câu gì?"Khuỷu tay của Vu Cửu chống vào cửa sổ xe, nói với vẻ sầu muộn: "Phía sau mỗi một người chị thành công, nhất định có một người em gái sống dưới cái bóng của chị mình.""Nếu tôi không có nhớ nhầm, thì câu gốc là 'Phía sau mỗi một người đàn ông thành công nhất định có một người phụ nữ' nhỉ? Câu nói vừa rồi là cái cô chế đi."Vu Cửu cũng gan lên, vẻ 'cây ngay không sợ chết đứng': "Là tôi chế á, nhưng ý đại khái gần giống vậy. Cô không phát hiện Dụ Tinh nhà cô trở nên phản nghịch, nguyên nhân nằm ở gia đình sao?"Đâu phải Kỳ Dụ Văn không biết, cô ấy biết nhà họ Kỳ đã đối xử tệ với Kỳ Dụ Tinh, nhưng chờ khi cô ấy nhận ra được, thì Kỳ Dụ Tinh đã khiến cô ấy bó tay hết cách."Cô đối xử tốt với em ấy thì không phải xong rồi sao?""Cái con bé cần là tôi sao? Cái nó cần là tình thân, cô đừng giả ngu với tôi !"Kỳ Dụ Văn nhìn về phía Vu Cửu. Gió ngoài cửa sổ thổi vào trên người Vu Cửu, cô ấy sợ cái người thân thể mỏng manh này bị cảm mất, liền vươn tay kéo Vu Cửu lại đây, tiện thể đóng lại cửa sổ xe."Theo ý nghĩa nào đó mà nói thì cô là chị dâu của em ấy, cô có thể bù vào tình thân mà con bé thiếu hụt.""Cút qua một bên ! Bớt chiếm lợi tôi !"Vu Cửu quẳng cái tay còn túm lấy cánh tay mình của Kỳ Dụ Văn ra, dùng khóe mắt thoáng liếc nhìn người kia một cái, bắt đầu thật cẩn thận mà thử: "Với lại nữa, không thể nào tôi đều ở đây cả đời này, có lẽ là năm nay, hoặc đâu sang năm, tóm lại sau khi trả hết tiền thì chung quy là tôi phải rời đi.""Cô muốn đi đâu chứ?"Sự u tối chìm xuống trong mắt Kỳ Dụ Văn, ngón tay cấu vào lòng bàn tay mình, hằn ra vài vết móng tay. Cô ấy còn chưa có phát hiện mình phẫn nộ với Vu Cửu trong câu nói này, trong lòng còn chưa có hạt giống tối tăm nảy mầm, cứ như thể muốn chui lên từ dưới đất."Đi chỗ nào cũng được, dù sao thì sẽ không ở nơi này."Nơi này là trung tâm sự kiện của cốt truyện. Chờ khi cô trả hết tiền rồi, nhất định phải rời xa nơi này, tránh được liền tránh, dù cho tránh không thoát, hơi vùng vẫy một chút cũng được."Lạc đề rồi lạc đề rồi !"Vu Cửu nhắc mấp mé vừa đủ, thoáng vỗ mu bàn tay của Kỳ Dụ Văn một chút: "Tóm lại cô phải đối xử tốt với Dụ Tinh một chút, em ấy là một đứa trẻ tốt, không thể để em ấy trở thành vật hi sinh của gia tộc các cô."Kỳ Dụ Văn dời tầm mắt đi, lạnh lùng mà "ồ" một tiếng: "Tôi rất bận, không rảnh trông nom cảm xúc của em ấy. Em ấy trưởng thành rồi, phải học được tự điều tiết tâm trạng. Muốn đối xử tốt với em ấy à, cô tự mình làm."Vu Cửu: "......"Không còn lời nào để nói, Kỳ Dụ Văn, cái người chết này không lay chuyển được.Về đến tới trong nhà suốt một mạch, Kỳ Dụ Tinh cùng Lăng Thập còn chưa có trở về.Sinh nhật này phần lớn là Lăng Thập đang chuẩn bị, Vu Cửu phụ trách đi theo phía sau cô bé thanh toán trả tiền. Ngoại trừ bánh kem, Lăng Thập còn đã mua rất nhiều trái cây đồ ăn vặt.Vu Cửu có một chút bất mãn đối với Kỳ Dụ Văn, dùng bả vai thoáng ẩy cô ấy, nói: "Nếu không phải nể cô là chị, thì tôi cũng muốn lười dẫn cô đến chơi."Kỳ Dụ Văn không đáp lời, hãy còn đi đến trước quầy bar rồi rót nửa ly rượu cho mình: "Uống rượu chứ?"Vu Cửu ngồi bên cạnh Kỳ Dụ Văn, nhìn môi đỏ của cô ấy dán vào thành ly, rượu vang đỏ trong ly chậm rãi chảy vào trong miệng cô ấy, theo sau đó nhấp môi lên, buông cái ly xuống.Mày Vu Cửu chợt nhướng, lúc này cô mới phát hiện Kỳ Dụ Văn là một người đẹp vẹn phần. Khi trước có thành kiến với cô ấy, chỉ có thể nhìn thấy được bản mặt thối của người này, cũng chẳng cảm thấy cô ấy xinh đẹp một chút nào."Hình như mỗi ngày cô đều phải uống rượu.""Ừ, thói quen rồi."Kỳ Dụ Văn đưa cái ly tới bên miệng Vu Cửu, đôi mắt đã được trang điểm đẹp đẽ dưới ánh đèn ấm áp của phòng khách có vẻ dịu dàng vô cùng: "Uống một ngụm? Ngọt.""Tôi không thể uống rượu."Kỳ Dụ Văn lại hơi đưa về trước, cái ly sắp chạm tới môi Vu Cửu: "Một ngụm, không sao đâu."Vu Cửu nhìn cô ấy, cứ ngơ ngơ như vậy mà bị Kỳ Dụ Văn với ngoại hình vốn có tính lừa đảo, lừa cho uống vào rồi. Từ khi tới được thế giới này thì cô chưa từng bao giờ uống rượu, cũng sắp đã quên sự thơm ngon của rượu.Ly rượu trong tay Kỳ Dụ Văn này đây có tiếng, so với bất kỳ một loại rượu nào Vu Cửu từng uống thì uống cũng muốn ngon hơn, bèn chẳng nhịn nổi mà lại đòi mấy ly nữa với Kỳ Dụ Văn.Kỳ Dụ Văn thích uống rượu, thích một mình uống rượu, nhưng cô ấy cũng không bài xích Vu Cửu ở bên cạnh cùng uống với mình một chút nào.Cái thân thể này của Vu Cửu có sức uống cực kém, lại không biết tiết chế mà uống hết tận mấy ly cùng Kỳ Dụ Văn. Chiếc ly rỗng rớt ra từ đầu ngón tay lăn trên bàn, Kỳ Dụ Văn lập tức vươn tay đến vịn lấy cái ly, dựng nó ở bên cạnh.Kỳ Dụ Văn lắc lắc chai rượu vang đỏ kia, cộng cả hai người vào thì uống hết cùng lắm là nửa chai, nhìn Vu Cửu mà cười nói: "Sức uống kém như vậy?"Một mình cô ấy đã uống hết nửa chai rượu còn thừa. Đợi khi cô ấy đặt cái ly xuống, thoáng khép mắt lại, không biết khi nào đầu đã xoay về hướng Vu Cửu.Trong phòng im ắng, tiếng hít thở của Vu Cửu cũng có vẻ rõ ràng vô cùng. Kỳ Dụ Văn ngóng nhìn cô, khuôn mặt ửng đỏ có vẻ hết sức đẹp.Kỳ Dụ Văn hơi mím môi, tay trái vịn ở trên quầy bar, thân thể kề sát vào Vu Cửu từng chút từng chút, mùi rượu nhàn nhạt ngửi được đã kích động dục vọng e ấp trong lòng mình.Cô ấy nhắm mắt lại, tóc ở sau tai trượt rơi xuống, đã che khuất cánh môi hai người chạm vào.---------Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad (link: https://www.wattpad.com/1273026142)Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài wattpad, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi.