Xuyên Không, Ta Bỗng Thành Vua Chuột
Chương 4 : Vật Sủng
Đang được Y Tịnh công chúa xoa đầu nhỏ, nàng vừa quay lại nhìn trực diện A Yên lại thấy ánh mắt đầy khí thể hùng hục từ nàng ta.
'Gì thế? Ánh mắt của nàng ta khí thế là sao? Chẳng lẽ đang nghĩ gì đó về mình mà mình không biết sao?'
Ngay lúc suy nghĩ vừa loé lên, A Yên như nhớ ra đều gì đó bèn nói.
"A Yên quên mất một chuyện quan trọng thưa công chúa điện hạ. Tam công chúa, Lăng Tĩnh công chúa đòi muốn gặp người cho bằng được."
"Lăng Tĩnh sao? Muội ấy muốn gặp ta có chuyện gì gấp lắm hay sao?""Không ạ, Lăng Tĩnh công chúa muốn gặp người để hỏi ai đã cứu mạng công chúa điện hạ.""Ra vậy."Y Tịnh công chúa vuốt cằm, ánh mắt khẽ nhìn Tiểu Lam vài giây đôi mắt chuyển sang nhìn A Yên xua tay."Cứ để muội ấy vào đi, ta sẽ nói trực tiếp.""A Yên tuân lệnh."Ngay sau đó cả cơ thể A Yên dần mờ nhạt và biến mất một cách thần kỳ làm Tiểu Lam ngơ ngác đảo mắt lia lịa tìm kiếm thân ảnh nhưng bất thành."Chít!? (Nàng ta đâu rồi? Cư nhiên biến mất?)""Bình tĩnh nào Tiểu Lam, ngươi cứ nằm ở đây đi, đừng ló đầu ra là được rồi, muội muội ta khá ghét chuột đấy.""Chít (Được rùi)"Thế là Tiểu Lam dùng cơ thể nhỏ bé chạy li ti vào sâu trong góc khuất của chiếc giường cuộn tròn cơ thể lại đôi tai dựng lên đôi mắt không khỏi tò mò quan sát phía ngoài giường."Muội tới rồi sao? Nào ngồi xuống nói chút chuyện"Lăng Tĩnh công chúa không nói gì, nàng ta chỉ quan sát xung quanh thấy thật sự không có ai mới an tâm ngồi xuống chiếc ghế một cách tao nhã."Tỷ, tỷ nói xem người cứu tỷ là ai?""Đó là bí mật, người đó cũng không có nói ra danh tính.""Thật sao?"Ánh mắt Lăng Tĩnh công chúa như không tin vào lời nói của vị tỷ tỷ Y Tịnh công chúa này.Y Tịnh công chúa dựa vào vách tường cạnh giường khẽ liếc mắt nhìn cục bông nhỏ đang nhìn mình, nàng cũng không nhìn thêm mà ánh mắt chớp chớp nhìn muội muội nhún vai đáp."Muội có thể không tin, dù sao ta cũng nói sự thật mà.""Được rồi, nếu bây giờ tỷ không nói, muội cũng sẽ tìm y cho bằng được dù đó là nam nhân hay nữ nhân."Ánh mắt Lăng Tĩnh đông lại đầy kiên quyết, nàng ta đập bàn đứng dậy quay người cắt bước đi ra khỏi phòng Đại công chúa.Y Tịnh công chúa nhìn bóng lưng Lăng Tĩnh công chúa đi một cách dứt khoát cũng không nói gì chỉ cười khổ.'Dù ta biết chắc muội sẽ phải thành thân với người đã cứu ta vì đó là ý chỉ của phụ hoàng, nhưng chẳng lẽ muội phải thành thân với vật sủng của ta sao? Một con chuột lang kỳ lạ?'"Ngươi có thể ra rồi đó."Khi chạy ra khỏi không gian trong góc giường, Tiểu Lam đứng bằng hai chi sau ngước lên nhìn Y Tịnh công chúa."Chít? (Này, khuôn mặt của ngươi là sao vậy?)""Ngươi nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ đói bụng sao?"Y Tịnh công chúa không hiểu được lời nói từ tiểu hamster, nàng cứ nghĩ đứa nhỏ này đói nên mới ngước nhìn nàng."Đợi ta một chút."Thế là nàng ta đứng dậy rời khỏi phòng mình đi tìm trụ phòng dặn dò vài món ăn.'Hiểu sai ý ta rồi... Công chúa ạ..'Tiểu Lam dỡ trán bằng một chi trước nhìn bóng dáng Y Tịnh công chúa đi khuất mới lũi thủi chạy vào trong gốc cuộn tròn mình lại định đánh một giấc.Tuy nhiên, Y Tịnh công chúa lại vừa đi chưa được 1 phút đã quay trở lại cùng ba cung nữ và đống trái cây/rau khô, vài dĩa bánh quy khô."Các ngươi lui xuống đi."Y Tịnh công chúa phất tay ra lệnh, ba cô cung nữ cũng không làm trái mệnh lệnh cúi đầu lui ra đóng cửa phòng lại."Đây này, đồ ăn của ngươi. Dù dặn bọn họ lấy ít nhưng không ngờ họ đưa nhiều vậy."Y Tịnh công chúa có chút than vãn nhìn đóng trái cây/rau đã được phơi khô cùng với vài dĩa bánh quy được cung nữ đem vào, đây là những món ăn khoái khẩu của con người lẫn loài vật như chuột hamster."Chít (Này, ngươi cầm một miếng ăn đi, trái cây này ngươi cũng ăn được đó)"Tiểu Lam vừa gậm nhấm một miếng cà rốt khô tay nhỏ còn lại cầm lấy một miếng dâu tây đưa lên trước mặt Y Tịnh công chúa."Ngươi muốn ta ăn sao?"Thấy đầu nhỏ tiểu hamster gật đầu, Y Tịnh công chúa cầm lấy miếng dâu tây cho vào miệng cắn từng ngụm một cách từ tốn."Đã phơi khô nhưng vẫn rất ngon."Y Tịnh công chúa tán thưởng vừa thưởng thức đồ ngon vừa nhìn nàng gặm nhấm miếng cà rốt khô.Cả hai cứ như vậy ăn cho đến khi bụng Tiểu Lam căng tròn, nàng dừng việc ăn mà nằm dài trên giường ngủ lúc nào không hay.Thấy tư thể ngủ có chút khó coi từ tiểu hamster, Y Tịnh công chúa gọi người vào dọn đồ ăn dư thừa ra ngoài, còn nàng thì cố gắng nhẹ nhàng nhất đẩy nhẹ cơ thể tiểu hamster đang ngủ dang chân ra bên trong giường chút, nàng ta cở y phục leo lên giường nằm cạnh tiểu hamster quay phía đối diện mặt nàng ấy an tâm nhắm mắt không chút phòng bì.___ To be contine ___
Tiểu Ngọc: Lúc đầu đặt là Tiểu Lam Nhi, nhưng thôi, bỏ chữ Nhi đi khi đại công chúa gọi thì là Tiểu Lam Nhi, còn lúc suy nghĩ, thì để bình thường tên của nàng ta:) Còn việc ra chương này là do rảnh rỗi sinh nông nổi mà ra=)))