Tự sự....

TỰ TÂM



Lòng người sao thế, gió ơi!

Sao tâm ta lại chơi vơi thế này.

Cớ sao vì kẻ đổi thay

Tự đi ngược bão, tự xoay ngược lòng.


Từng chưa sợ những cơn giông

Từng ngông, ngạo nghễ bẻ cong nỗi buồn.

Mà nay cảm xúc chảy suôn

Nhân vô hữu khán - mưa luồng vào tim.


Còn đâu phong thái uy nghiêm

Còn đâu tâm thế ngầm kiềm tâm tư.

Song hành bờ vực thực - hư

Kẻ tư - người tưởng tình như vội vàng.


Vỡ tan - cảm xúc bẽ bàng

Nào mong trải thử bàng hoàng - vô tri...

Và rồi đành để người đi

Tim chôn, tâm gạt luỵ bi chẳng còn.


Ước mơ dang dở, héo hon

Những con đường vẽ bước mòn vùi sâu

Thương sao? Ta chẳng còn đau...

Lật màu trang mới? Lắc đầu thầm " thôi".


Hương thơm - Phong cuốn ắt trôi.

Mùi lưu - Vân phủ làm tôi nhớ người.

Nhãn trầm thuỷ chẳng đọng ngươi

Dòng tâm cuối viết cho người từng thương.

TP- Hắc Y 


Chương trước Chương tiếp
Loading...