[Tiênvy] Oan Gia
chap 11
*Ting*"Chiều này 6h gặp ở quán ăn gần sở cảnh sát. Cấm tới trễ"*Ting*"Cô độc ác thật đó. Tôi có hẹn rồi"*Ting*"Không đến thì mất phần. Tôi sẽ không mời nữa"*Ting*"Này, không được. Được rồi, 6h tôi có mặt là được chứ gì"*Ting*"Vậy thì tốt"Tiểu vy cất điện thoại vào túi khi đã nhắn tin xong với Thùy tiên 6h chiều. Vừa tan sở là Tiểu vy đã đến quán ăn trước đợi Thùy tiên Engfa vừa đỗ xe là chạy ngay vào quán. Thoáng thấy Tiểu vy là Thùy tiên chạy ngay tới"Chào người đẹp" Thùy tiên cười với gương mặt nham nhở"Cô thôi đi""Không vui gì trơn"Tiểu vy gọi người phục và gọi món. Cả hai vừa ăn vừa uống rượu với nhau."Này, mẹ cô vẫn khỏe chứ. Lâu rồi tôi chưa qua thăm""Vẫn khỏe" Tiểu vy uống vào một ngụm rượu rồi nhăn mặt vì cái vị đắng của nó"Hôm nay tôi muốn qua thăm mẹ cô""Mẹ tôi qua nhà họ hàng rồi, mai mới về""Ờ, vậy để hôm khác qua"Tiểu vy bỗng chồm qua nắm cổ áo của Thùy tiên "Này, có ý đồ gì?""Làm gì có chứ, chỉ muốn qua thăm thôi mà""Liệu hồn đó" Tiểu vy buông Thùy tiên ra rồi giơ nắm đấm cảnh cáo"Mà này, Trần đại nhân cho tôi thắc mắc tí""Nói đi""Trước giờ cô có người yêu chưa vậy?""Muốn chết không mà hỏi câu này hả?""Cô trả lời đi""Ừ...thì...cũng có...nhưng chưa bao lâu thì chia tay""Chắc chắn là bọn họ không chịu nổi cô nên chia tay đó há há"Thùy tiên cười ngoác mồm ra là Tiểu vy nổi điên lên. Vơ lấy nắm lá xà lách Tiểu vy tống vào mồm của Thùy tiên "Ahhhhh..."
"Cười nữa đi. Dám chọc tức tôi hả"Thùy tiên lấy hết đống xà lách trong miệng mình ra"Cô suốt ngày nóng tính nên không ai dám hẹn hò""Còn nói nữa hả""Ơ..tôi nói sự...thôi thôi, Trần đại nhân" Thùy tiên đang định nói thì thấy Tiểu vy bẻ khớp tay liền tắt đàiHai người cứa vừa ăn vừa uống rượu đến lúc say mèm mới chịu mò về nhà.Thùy tiên đưa Tiểu vy về nhà. "Này...hức..phòng cô..hức...ở đâu" Thùy tiên nói mà cứ nấc cục liên tục"Hả, phòng tôi hả, bên này, ơ không phải, là bên này, mà không, là bên này mới đúng" Tiểu vy chỉ loạn xạ làm Thùy Tiên rối theo"Này, này. Rốt cuộc là phòng nào"Tiểu vy đã ngủ từ lúc nào, mặc cho Thùy Tiên muốn đưa đi đâu thì đi.Engfa mở cửa một phòng rồi dìu Tiểu vy vào. May mắn là đúng phòng của Tiểu Vy . Đỡ Tiểu vy nằm lên giường, Thùy Tiên cũng ngã phịch ở kế bên mà ngủ. Sáng hôm sau Engfa khẽ mở mắt"Ahhh, đầu mình đau quá. Đây là đâu?" Thùy tiên xoa đầu mình rồi nhìn quanh."Tiểu vy ?" Từ từ nhớ lại hôm qua, nhìn lại mình"Cái áo sơ mi của mình đâu rồi?" Thùy tiên vội nhảy xuống giường tìm cái áo sơ mi của Tiểu vy cũng đã tỉnh dậy, nhìn thấy Thùy tiên đang loay hoay thì Tiểu vy nhìn xuống người mình, còn mỗi cái áo lót. Vội lấy chăn che lại rồi hét lớn"NÀY, NGUYỄN THÚC THÙY TIÊN, hôm qua cô làm gì tôi hả. Áo của tôi đâu?""Này, tôi cũng đang tìm đây này" Thùy tiên mặc mỗi cái áo thun ba lỗ tiến sát tới Tiểu Vy , môi nhếch lên"Tối qua không biết là đã xảy ra chuyện gì hay chưa""Đê tiện" Tiểu vy vung chân đạp Thùy tiên một cái làm Tiểu vy té đập mông xuống đất"Ahhhh..cái mông của tôi""Cho cô chết, dám chọc tôi hả""Ra ngoài nhanh lên. Đợi tôi ra tính sổ với cô"Tống Thùy tiên ra ngoài Tiểu vy vội vàng mặc áo vào rồi ra ngoài"Hôm qua tại sao cô ngủ trong phòng tôi, nói""Này, hôm qua tôi với cô ai cũng say có biết trời trăng gì đâu chứ. Cô đâu trách tôi được""Cô còn dám nói nữa hả, tôi đập cho một phát bây giờ""Không phải tại cô rủ tôi đi nhậu thì đã không có việc gì rồi. Tại cô hết đấy""Này, đừng có ở đó mà đổ thừa cho tôi nhá. Ai bảo lúc tôi uống rượu cô không chịu cản lại. Tại cô cả đấy"Cả hai cứ đứng đó mà đổ lỗi cho nhau. Tiểu vy bực quá liền bóp cổ Thùy Tiên "Ặc...ặc...""Cho cô chết luôn"Cả hai cứ giằng co qua lại một hồi làm Tiểu vy mất đà ngã nhào vào Thùy tiên làm cả hai té xuống sàn trong tư thế hết sức ám muội.Tim cả hai đập thình thịch, mặt đỏ bừng. Tiểu vy cảm thấy hai gò má nóng bừng. Còn Thùy tiên thì nhìn chăm chăm vào đôi môi của Tiểu vy mà nuốt ực nước bọt trong cổ họng. Cái cảm giác kì cục của đêm trước lại ập về. Thùy tiên không kiềm được rướn người áp môi vào môi Tiểu Vy . Vừa chạm môi thì"Ơ..mẹ xin lỗi..mẹ không thấy gì hết. Hai đứa cứ tiếp tục đi"Bà Austin về ngay thời điểm quan trọng làm Thùy Tiên và Tiểu vy vội lồm cồm ngồi dậy."Dạ..con chào cô...con xin phép về trước ạ" Thùy tiên vừa chào bà Trần đã vội vã ra về"Ở lại chơi thêm tí đi con""Dạ thôi ạ. Con chào cô con về" thùy tiên do ngượng quá nên lật đật chạy về, vội đến mức mà đâm sầm vào cửa.Bà Trần bật cười trước sự xấu hổ dễ thương của Thùy tiên. Nhìn lại Tiểu vy cũng đang đỏ mặt tía tai, bà cứ cười tủm tỉm khó hiểu làm Tiểu vy ngượng ngùng vội trở về phòng đóng cửa lại."Biết yêu rồi" bà Trần bật cười sảng khoái trước suy nghĩ của mình.______________________________________
Tiểu vy đang ngồi trong phòng làm việc thì bỗng một cơn đau ở bụng làm Tiểu vy tái cả mặt. Tình trạng này đã kéo dài nhiều ngày nay và dạo gần đây các cơn đau ngày càng nhiều hơn và kéo dài hơn."Không xong rồi" Tiểu vy mở tủ lấy ra hộp thuốc mấy hôm trước mua ở tiệm thuốc ra uống Điện thoại reo lên, là Thùy tiên "Này Trần đại nhân, hôm nay cô muốn đi chợ đêm chơi không?"Thùy tiên hào hứng hỏi"Tôi không được khỏe lắm nên chắc không đi đâu" Tiểu vy thều thào, cơn đau lại ập đến nữa rồi"Sao giọng cô hôm nay yếu vậy. Cô không sao chứ?" Thùy tiên lo lắng hỏi"Tôi không sao đâu""Cô đợi tôi một lát, tôi đến chỗ cô ngay"Thùy tiên tắt điện thoại, lập tức chạy đến chỗ của Tiểu vy Vừa đến sở là Thùy tiên đã lao vào phòng của Tiểu Vy , thấy Tiểu vy đang nhắm nghiền mắt tựa dầu vào ghế, mặt tái xanh"Này, Trần Tiểu Vy , cô bị sao vậy?" Tiểu vy khẽ mở mắt"Tôi không sao, cô đến đây khi nào vậy?""Cô bị sao vậy. Mặt cô xanh quá" Phớt lờ câu hỏi của Tiểu Vy , Thùy tiên chỉ lo hỏi Tiểu vy bị làm sao"Mấy hôm nay bụng tôi cứ đau thắt, tôi đã uống thuốc nhưng hình như tình trạng còn tệ hơn nữa" Thùy tiên vừa nghe Tiểu vy nói xong liền nắm tay Tiểu vy "Tôi đưa cô đi bệnh viện, để lâu nguy hiểm lắm"Thùy tiên lập tức cõng Tiểu vy ra ngoài, bắt taxi đến bệnh viện"Tôi đau quá" mồ hôi đang túa ra trên gương mặt của tiểu vy "Cố lên, một lát là đến bệnh viện rồi" Thùy tiên cố trấn an Tiểu vy mặc dù trong lòng cô đang lo muốn chết"Bác tài ơi, chạy nhanh lên giùm đi ạ" Thùy tiên hối thúc người tài xế"Tôi đang cố đây"Xe đang chạy thì dừng lại do phía trước có tai nạn nên gây ra ách tắc giao thông."Chắc phải đợi khoảng 15' nữa mới đi tiếp được""15' nữa hả. Không được rồi"Thấy đoạn đường đến bệnh viện không còn xa nữa nên Thùy tiên quyết định cõng Tiểu vy đến đó. Vừa chạy Thùy Tiên vừa luôn miệng gọi Tiểu vy " Tiểu vy à, Tiểu Vy, cố chịu thêm chút nữa là đến bệnh viện rồi. Cố gắng lên"Thùy tiên cố chạy thật nhanh đến bệnh viện. Vừa đến sảnh của bệnh viện là Thùy tiên đã gọi to"Bác sĩ, có người cần cấp cứu" Các y tá và bác sĩ vội chạy đến đỡ Tiểu vy lên băng ca, lập tức đưa ngay vào phòng cấp cứu. Thùy tiên đợi ở ngoài mà cứ thấp thỏm không yên. Bác sĩ vừa ra là Thùy tiên đã túm lại ngay"Bác sĩ cô ấy có sao không vậy?""Cô ấy bị viêm ruột thừa cấp tính, cần phải phẫu thuật ngay"Vừa nói xong là bác sĩ liền đi ngay. Chưa đầy 10' sau Tiểu vy đã được chuyển vào phòng mổ. Sau hơn 30' thì đèn phòng phẫu thuật cũng tắt"Cô ấy sẽ được chuyển qua phòng hồi sức""Cảm ơn bác sĩ"
______________________________________
"Này, uống đi" thùy tiên đưa cho Tiểu vy ly sữa vừa mới pha"Sao nhiều vậy" Tiểu vy nhìn ly sữa rồi nhăn nhó"Cô cố uống đi, uống không hết thì tôi uống"Tiểu vy nhăn mặt uống hết ly sữa. Bà Trần vừa về nhà nấu cháo cho Tiểu vy , để Thùy tiên lại chăm sóc cho Tiểu vy "Hay ghê ha, hai lần cô nhập viện đều là tôi chăm sóc" Thùy tiên vừa nhận ly sữa từ tay Tiểu vy vừa nói"Phước phần của cô đó, lo mà hưởng thụ đi"Thùy tiên le lưỡi khi nghe Tiểu vy nói. Đội của Tiểu vy vừa nghe cô nhập viện đã vội chạy vào thăm "Thượng tá, cô khỏe hơn chưa ?"cả đội kéo vào đứng chật hết cả phòng bệnh"Tôi không saoMột anh cảnh sát nhanh miệng nhảy vào"Có người yêu chăm sóc không khỏe mới lạ đó" vừa nói xong là cả đội bật cườiThùy tiên cũng nhảy vào hùa theo bọn người kia"Cô ấy hay ăn hiếp tôi lắm ""Cái gì mà người yêu chứ hả ?" Tiểu vy gắt lên"Thôi em, đừng tức giận, hại sức khỏe lắm" Thùy tiên vẫn đang tranh thủ trả thù Tiểu vy Cả đội được dịp chọc thượng tá Trần một phen ra trò. Khoảng một tiếng sau thì cả đội ra về. Vừa tiễn những người kia ra về, đóng cửa lại Thùy tiên đã nghe tiếng hét cá heo của Tiểu vy "NGUYỄN THÚC THÙY TIÊN !!!!!!".
______________________________________
Hổm rày làm biếng quá à Mấy bà ơi tại fic bị flop lòi trĩ ra nên chả có tí động lực nào cả. Vote nhiều nhiều lên đii cho tui có động lực đăng tiếp.
Chúc mọi người đọc fic vui vẻ.
"Cười nữa đi. Dám chọc tức tôi hả"Thùy tiên lấy hết đống xà lách trong miệng mình ra"Cô suốt ngày nóng tính nên không ai dám hẹn hò""Còn nói nữa hả""Ơ..tôi nói sự...thôi thôi, Trần đại nhân" Thùy tiên đang định nói thì thấy Tiểu vy bẻ khớp tay liền tắt đàiHai người cứa vừa ăn vừa uống rượu đến lúc say mèm mới chịu mò về nhà.Thùy tiên đưa Tiểu vy về nhà. "Này...hức..phòng cô..hức...ở đâu" Thùy tiên nói mà cứ nấc cục liên tục"Hả, phòng tôi hả, bên này, ơ không phải, là bên này, mà không, là bên này mới đúng" Tiểu vy chỉ loạn xạ làm Thùy Tiên rối theo"Này, này. Rốt cuộc là phòng nào"Tiểu vy đã ngủ từ lúc nào, mặc cho Thùy Tiên muốn đưa đi đâu thì đi.Engfa mở cửa một phòng rồi dìu Tiểu vy vào. May mắn là đúng phòng của Tiểu Vy . Đỡ Tiểu vy nằm lên giường, Thùy Tiên cũng ngã phịch ở kế bên mà ngủ. Sáng hôm sau Engfa khẽ mở mắt"Ahhh, đầu mình đau quá. Đây là đâu?" Thùy tiên xoa đầu mình rồi nhìn quanh."Tiểu vy ?" Từ từ nhớ lại hôm qua, nhìn lại mình"Cái áo sơ mi của mình đâu rồi?" Thùy tiên vội nhảy xuống giường tìm cái áo sơ mi của Tiểu vy cũng đã tỉnh dậy, nhìn thấy Thùy tiên đang loay hoay thì Tiểu vy nhìn xuống người mình, còn mỗi cái áo lót. Vội lấy chăn che lại rồi hét lớn"NÀY, NGUYỄN THÚC THÙY TIÊN, hôm qua cô làm gì tôi hả. Áo của tôi đâu?""Này, tôi cũng đang tìm đây này" Thùy tiên mặc mỗi cái áo thun ba lỗ tiến sát tới Tiểu Vy , môi nhếch lên"Tối qua không biết là đã xảy ra chuyện gì hay chưa""Đê tiện" Tiểu vy vung chân đạp Thùy tiên một cái làm Tiểu vy té đập mông xuống đất"Ahhhh..cái mông của tôi""Cho cô chết, dám chọc tôi hả""Ra ngoài nhanh lên. Đợi tôi ra tính sổ với cô"Tống Thùy tiên ra ngoài Tiểu vy vội vàng mặc áo vào rồi ra ngoài"Hôm qua tại sao cô ngủ trong phòng tôi, nói""Này, hôm qua tôi với cô ai cũng say có biết trời trăng gì đâu chứ. Cô đâu trách tôi được""Cô còn dám nói nữa hả, tôi đập cho một phát bây giờ""Không phải tại cô rủ tôi đi nhậu thì đã không có việc gì rồi. Tại cô hết đấy""Này, đừng có ở đó mà đổ thừa cho tôi nhá. Ai bảo lúc tôi uống rượu cô không chịu cản lại. Tại cô cả đấy"Cả hai cứ đứng đó mà đổ lỗi cho nhau. Tiểu vy bực quá liền bóp cổ Thùy Tiên "Ặc...ặc...""Cho cô chết luôn"Cả hai cứ giằng co qua lại một hồi làm Tiểu vy mất đà ngã nhào vào Thùy tiên làm cả hai té xuống sàn trong tư thế hết sức ám muội.Tim cả hai đập thình thịch, mặt đỏ bừng. Tiểu vy cảm thấy hai gò má nóng bừng. Còn Thùy tiên thì nhìn chăm chăm vào đôi môi của Tiểu vy mà nuốt ực nước bọt trong cổ họng. Cái cảm giác kì cục của đêm trước lại ập về. Thùy tiên không kiềm được rướn người áp môi vào môi Tiểu Vy . Vừa chạm môi thì"Ơ..mẹ xin lỗi..mẹ không thấy gì hết. Hai đứa cứ tiếp tục đi"Bà Austin về ngay thời điểm quan trọng làm Thùy Tiên và Tiểu vy vội lồm cồm ngồi dậy."Dạ..con chào cô...con xin phép về trước ạ" Thùy tiên vừa chào bà Trần đã vội vã ra về"Ở lại chơi thêm tí đi con""Dạ thôi ạ. Con chào cô con về" thùy tiên do ngượng quá nên lật đật chạy về, vội đến mức mà đâm sầm vào cửa.Bà Trần bật cười trước sự xấu hổ dễ thương của Thùy tiên. Nhìn lại Tiểu vy cũng đang đỏ mặt tía tai, bà cứ cười tủm tỉm khó hiểu làm Tiểu vy ngượng ngùng vội trở về phòng đóng cửa lại."Biết yêu rồi" bà Trần bật cười sảng khoái trước suy nghĩ của mình.______________________________________
Tiểu vy đang ngồi trong phòng làm việc thì bỗng một cơn đau ở bụng làm Tiểu vy tái cả mặt. Tình trạng này đã kéo dài nhiều ngày nay và dạo gần đây các cơn đau ngày càng nhiều hơn và kéo dài hơn."Không xong rồi" Tiểu vy mở tủ lấy ra hộp thuốc mấy hôm trước mua ở tiệm thuốc ra uống Điện thoại reo lên, là Thùy tiên "Này Trần đại nhân, hôm nay cô muốn đi chợ đêm chơi không?"Thùy tiên hào hứng hỏi"Tôi không được khỏe lắm nên chắc không đi đâu" Tiểu vy thều thào, cơn đau lại ập đến nữa rồi"Sao giọng cô hôm nay yếu vậy. Cô không sao chứ?" Thùy tiên lo lắng hỏi"Tôi không sao đâu""Cô đợi tôi một lát, tôi đến chỗ cô ngay"Thùy tiên tắt điện thoại, lập tức chạy đến chỗ của Tiểu vy Vừa đến sở là Thùy tiên đã lao vào phòng của Tiểu Vy , thấy Tiểu vy đang nhắm nghiền mắt tựa dầu vào ghế, mặt tái xanh"Này, Trần Tiểu Vy , cô bị sao vậy?" Tiểu vy khẽ mở mắt"Tôi không sao, cô đến đây khi nào vậy?""Cô bị sao vậy. Mặt cô xanh quá" Phớt lờ câu hỏi của Tiểu Vy , Thùy tiên chỉ lo hỏi Tiểu vy bị làm sao"Mấy hôm nay bụng tôi cứ đau thắt, tôi đã uống thuốc nhưng hình như tình trạng còn tệ hơn nữa" Thùy tiên vừa nghe Tiểu vy nói xong liền nắm tay Tiểu vy "Tôi đưa cô đi bệnh viện, để lâu nguy hiểm lắm"Thùy tiên lập tức cõng Tiểu vy ra ngoài, bắt taxi đến bệnh viện"Tôi đau quá" mồ hôi đang túa ra trên gương mặt của tiểu vy "Cố lên, một lát là đến bệnh viện rồi" Thùy tiên cố trấn an Tiểu vy mặc dù trong lòng cô đang lo muốn chết"Bác tài ơi, chạy nhanh lên giùm đi ạ" Thùy tiên hối thúc người tài xế"Tôi đang cố đây"Xe đang chạy thì dừng lại do phía trước có tai nạn nên gây ra ách tắc giao thông."Chắc phải đợi khoảng 15' nữa mới đi tiếp được""15' nữa hả. Không được rồi"Thấy đoạn đường đến bệnh viện không còn xa nữa nên Thùy tiên quyết định cõng Tiểu vy đến đó. Vừa chạy Thùy Tiên vừa luôn miệng gọi Tiểu vy " Tiểu vy à, Tiểu Vy, cố chịu thêm chút nữa là đến bệnh viện rồi. Cố gắng lên"Thùy tiên cố chạy thật nhanh đến bệnh viện. Vừa đến sảnh của bệnh viện là Thùy tiên đã gọi to"Bác sĩ, có người cần cấp cứu" Các y tá và bác sĩ vội chạy đến đỡ Tiểu vy lên băng ca, lập tức đưa ngay vào phòng cấp cứu. Thùy tiên đợi ở ngoài mà cứ thấp thỏm không yên. Bác sĩ vừa ra là Thùy tiên đã túm lại ngay"Bác sĩ cô ấy có sao không vậy?""Cô ấy bị viêm ruột thừa cấp tính, cần phải phẫu thuật ngay"Vừa nói xong là bác sĩ liền đi ngay. Chưa đầy 10' sau Tiểu vy đã được chuyển vào phòng mổ. Sau hơn 30' thì đèn phòng phẫu thuật cũng tắt"Cô ấy sẽ được chuyển qua phòng hồi sức""Cảm ơn bác sĩ"
______________________________________
"Này, uống đi" thùy tiên đưa cho Tiểu vy ly sữa vừa mới pha"Sao nhiều vậy" Tiểu vy nhìn ly sữa rồi nhăn nhó"Cô cố uống đi, uống không hết thì tôi uống"Tiểu vy nhăn mặt uống hết ly sữa. Bà Trần vừa về nhà nấu cháo cho Tiểu vy , để Thùy tiên lại chăm sóc cho Tiểu vy "Hay ghê ha, hai lần cô nhập viện đều là tôi chăm sóc" Thùy tiên vừa nhận ly sữa từ tay Tiểu vy vừa nói"Phước phần của cô đó, lo mà hưởng thụ đi"Thùy tiên le lưỡi khi nghe Tiểu vy nói. Đội của Tiểu vy vừa nghe cô nhập viện đã vội chạy vào thăm "Thượng tá, cô khỏe hơn chưa ?"cả đội kéo vào đứng chật hết cả phòng bệnh"Tôi không saoMột anh cảnh sát nhanh miệng nhảy vào"Có người yêu chăm sóc không khỏe mới lạ đó" vừa nói xong là cả đội bật cườiThùy tiên cũng nhảy vào hùa theo bọn người kia"Cô ấy hay ăn hiếp tôi lắm ""Cái gì mà người yêu chứ hả ?" Tiểu vy gắt lên"Thôi em, đừng tức giận, hại sức khỏe lắm" Thùy tiên vẫn đang tranh thủ trả thù Tiểu vy Cả đội được dịp chọc thượng tá Trần một phen ra trò. Khoảng một tiếng sau thì cả đội ra về. Vừa tiễn những người kia ra về, đóng cửa lại Thùy tiên đã nghe tiếng hét cá heo của Tiểu vy "NGUYỄN THÚC THÙY TIÊN !!!!!!".
______________________________________
Hổm rày làm biếng quá à Mấy bà ơi tại fic bị flop lòi trĩ ra nên chả có tí động lực nào cả. Vote nhiều nhiều lên đii cho tui có động lực đăng tiếp.
Chúc mọi người đọc fic vui vẻ.