[thơ.]
tình hoa hướng dương.
Dù cho tôi có một lòng một dạ Liệu người sẽ chẳng bao giờ đổi thay? Tình trăm năm hứa thương nhau muôn kiếp Sao người đã mau ngoảnh đi thế này? . Tình dẫu đẹp, cũng vội vã như mây Ta bên nhau độ mùa hướng dương nở Rồi chia xa khi hạ về bỡ ngỡ Tình dẫu đẹp, nhưng tình chẳng như mơ. . Cả tiếng yêu tôi gửi vào vần thơ Nỗi nhớ nhung dào dạt như biển rộngCùng luyến tiếc gợn lên như cơn sóngLiệu người có cảm thấy giống tôi không?.Trong tình yêu, trái tim người thì rộngTôi tham lam, như chú cáo thèm nhoMong sao cho tình này chẳng phải mộngDẫu ngửa mặt tôi cũng nguyện chờ cho..Tôi yêu người tựa bông hướng dương nọTỏa sắc hương giữa đồng thảo nguyên xanhĐầu chỉ trông về mặt trời đo đỏMột mặt trời nó chẳng thể nào giành.