The Vampire Princess [NP, nữ công futa, H+] (tái bản 2022) - Slow update
Chap 92 (H)
- Ưm...! Em... được lợi gì ư? Chẳng phải là... em sẽ được nhìn thấy dáng vẻ tức giận này của ngài hay sao?
- ... Vậy thì, đừng trách ta cay nghiệt với ngươi.
Ngay cả khi bị đe doạ bởi một luồng sát khí chết người đến thế, thiếu niên vẫn chẳng hề tỏ ra sợ sệt, mà chính xác hơn, cậu ta lại còn không che giấu được nổi sự phấn khích thể hiện lên ánh mắt si mê và nụ cười nghịch ngợm của mình.
.
.
.
- Ah...! Ah!! Gngh...! C-Công chúa...! Ư...! Mạnh... mạnh quá— Aahh...!!!
Đầu và ngực của thiếu niên bị chèn ép lên cánh cửa kim loại, hai tay bị trói chặt sau lưng, mông nhỏ đưa ra, tạo thành một thông lộ hoàn hảo để đón nhận toàn bộ sự thô bạo của cô gái trẻ.
Cây gậy thịt to lớn của cô tựa như một cái chày giã gạo, từng nhát, từng nhát một mà mạnh mẽ đâm vào bên trong tràng đạo khít chặt của cậu. Mỗi một lần như vậy đều "giã" cho lý trí của thiếu niên nát nhừ.
Cô ghé môi kề vào vành tai của cậu và thì thầm:
- Ngươi là một đứa trẻ khó dạy bảo. Khi một kẻ làm sai, kẻ đó sẽ phải nhận trừng phạt để lần sau không tái phạm nữa. Nhưng ngươi, trừng phạt đối với ngươi lại chỉ có thể khiến cho ngươi nức nở vì sung sướng. Ngươi nói đi, ta nên làm gì để cái miệng của ngươi trở nên ngoan ngoãn đây?
Cậu không trả lời cô. Thay vào đó, chỉ có tiếng rên rỉ dâm đãng và lăng loàn run rẩy phát ra từ cổ họng nhỏ bé.
- Phải rồi. Đối với ngươi, trừng phạt chân chính chỉ có thể là... làm ngơ.
Dứt lời, cô lập tức rút dương vật ra khỏi chiếc lỗ thịt ướt nhèm nhẹp và sưng đỏ của cậu con trai. Chiếc lỗ vẫn còn giãn nở theo kích thước của cô và co rút theo cơn hứng tình.
Chỉ khi này, thiếu niên mới giật mình bừng tỉnh ra khỏi khoái lạc, và vẻ mặt sung sướng của cậu ta nhanh chóng biến thành một biểu cảm kinh hãi và lo âu.
- Không... Không...! Đừng mà...!! Ngài đừng làm vậy...!! Xin đừng... đừng làm ngơ em...!!!
Khi cậu chàng vừa tính xoay người lại và quỳ rạp xuống chân cô để cầu xin, thì giọng nói lãnh khốc của cô lại vang lên:
- Đứng yên đó.
Hai vai cậu giật nảy theo mệnh lệnh của cô. Cậu không cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể giữ nguyên tư thế của mình và không dám nhúc nhích nữa.
- Ngươi thấy đó, David. Từ trước tới giờ, ta luôn cho ngươi thứ ngươi muốn. Bây giờ, cảm giác của ngươi thế nào? Ta không thuận theo sự đòi hỏi ngỗ nghịch của ngươi nữa. Ta không chú ý ngươi. Ta không phạt ngươi. Đây mới đúng là hình phạt sẽ khiến cho ngươi phải sợ hãi.
- Đừng... mà...! Hức... Huhu... Ngài đừng làm thế này với em mà...! Thật tàn nhẫn...! Đừng ngó lơ em...!! Làm ơn phạt em đi...!! Cầu xin ngài mà...!!! Sợ... Em sợ lắm...! Em không thích thế này đâu...!
Cậu bắt đầu gào khóc dữ dội. Sự bơ vơ và trống trải này khiến cho cậu chịu một cơn lạnh buốt đến cùng cực. Nỗi sợ bị bỏ rơi bởi người cậu yêu nhất choán lấy tâm trí, và nó khiến cho cậu điên lên vì đau đớn.
- Đúng rồi. Như thế này mới đúng là dáng vẻ nên có của một kẻ đang chịu phạt chứ.
- Aaghhh...!!! Công chúa điện hạ...! Công chúa điện hạ! Công chúa điện hạ!!! Đừng mà...! Đừng mà!!! Đừng mà đừng mà đừng mà đừng mà!!!!!!!! Cầu xin ngài!!! Yêu em đi...!!! Yêu em đi mà!!!! Mau!!! Mau chạm vào em đi!!! Đâm vào em đi mà!!! AAAAA!!!!!
Tiếng gào khóc điên loạn vang vọng khắp phòng. David của lúc này trông chẳng khác gì những tên phạm nhân của cậu mặc sức khóc lóc van xin khi bị cậu tra tấn cả.
Hiển nhiên, nếu so về độ điên rồ, theo đúng nghĩa của "tâm thần", thì David chính xác là một kẻ như vậy. Tiếng ré khóc chói tai như tiếng máy khoan của cậu sẽ khiến cho cả người khác cũng muốn phát điên lên theo cùng.
Mia tĩnh lặng nhìn vẻ cuồng loạn khổ sở này của David.
Cũng vì cô đã dự liệu chuyện này sẽ xảy ra, thế nên cô chưa từng thật sự "phạt" cậu.
A... Thật là đau đầu mà.
Cô đẩy mạnh lưng cậu va vào cửa sắt, khiến cho toàn bộ phần thân trên của cậu tiếp xúc với cái lạnh tê tái của kim loại. Dương vật cương cứng và uất nghẹn của thiếu niên bị ép lên cánh cửa, ma sát lạnh ngắt khiến cho cậu thét lên.
- Lần tới, ta sẽ cho ngươi đeo đai khoá miệng.
Thứ to lớn ấy của cô từ bên dưới một đường mạnh bạo đâm lên, trực tiếp tách mở tràng đạo ngứa ngáy của cậu và chạm đến nơi sâu nhất trong bụng. Đôi mắt hồng ngọc ngập ngụa nước mắt trợn ngược lên, chiếc lưỡi thè dài ra bên ngoài, nước dãi nhiễu đầy xuống từ khoé miệng, hơi thở ấm nóng phả ra theo từng cái phập phồng gấp gáp nơi lồng ngực. Chất lỏng nhớp dính màu trắng bắn phụt lên cửa sắt. Lỗ niệu đạo vẫn còn ứa ra thêm tinh dịch và rơi long tong xuống sàn nhà.
Việc David lên đỉnh cực khoái cũng không khiến cho Mia dừng lại luật động cực kỳ thô bạo của mình ở nơi lỗ hậu vẫn đang tham lam nuốt lấy kích cỡ của cô mà không có dấu hiệu chán ngán.
- Aaah...!!! Haah!! Hngahh...!! S...ư...ớn...g!!!!! S...ư...ớ...n...g... c...h...ế...t m...ấ...t...!!!!
- Ugh... Ngươi đúng là... đồ điên...!
- Ahahahaha— Aaahhaahah~!!!!
Thiếu niên chỉ thích thú cười phá lên. Tiếng cười điên cuồng làm nên thương hiệu của "tay quản ngục mặt cười" lâu nay ai cũng quen thuộc, thế nhưng hẳn là chưa từng có kẻ nào ngoài Mia là nghe được nó cùng với tiếng rên rỉ đĩ thoả này đâu.
- Hừm... Ta vừa nghĩ ra một ý này khá thú vị.
Mia bỗng dưng lại ngừng luật động, làm cho cơn sướng của David đang leo thang lại như hẫng mất mà rơi tụt xuống. Cậu nỉ non trong tiếc nuối, cái mông nhỏ lại lắc lư như đang đòi hỏi thêm, nhưng Mia chỉ "suỵt" một tiếng. Và rồi, trước cặp mắt bàng hoàng của cậu, cô vặn chốt cửa và mở ra.
- David có dáng vẻ yêu kiều đến nhường này, thật là phí phạm nếu như chỉ có một mình ta là được thưởng thức, ngươi đồng ý không?
- C-Công... Công chúa...?!
Cô cầm lấy nút thắt của dây thừng buộc ở sau lưng cậu và đẩy cậu ra ngoài hành lang.
- Nào. Bước chân về phía trước đi.
David không thể tưởng tượng được chuyện này đang xảy ra với mình. Cô ấy... thực sự muốn làm điều này ư?
David chỉ nguyện ý trở thành một nô lệ, một thứ súc sinh thấp kém bị chà đạp dưới gót giày của cô, và chỉ một mình cô. Ở trước mặt cô, cậu hoàn toàn có thể buông xuống uy nghiêm của chính mình. Thế nhưng... nếu là với kẻ khác... nếu dáng vẻ lăng loàn và ô nhục này của cậu bị phơi bày trước mặt kẻ khác...
- Ồ? Biết ngượng rồi sao?
Trông thấy gương mặt đỏ lên như tôm luộc của David, Mia cười khẩy một tiếng châm chọc. Thằng bé dường như chẳng bao giờ biết xấu hổ khi kêu loạn ở dưới thân cô, nhưng xem chừng đến cả một tên tâm thần như cậu ta cũng sẽ có thứ có thể khiến cho cậu phải ngượng chín mặt.
- Công chúa... Cái này...!
- Oya? Không phải ngươi luôn tìm kiếm một sự kích thích để thoả mãn được bản tính khổ dâm của mình sao? Ngươi không thích kiểu này à?
- Em... không... thích...
- Hửm... Thật ư? Vậy... tại sao thứ này của ngươi vẫn cứ dựng đứng lên cứng ngắc thế này?
- Hyah!!
Đầu ngón trỏ của Mia từ đằng sau vươn tới phía trước và chạm vào dương vật của thiếu niên.
- Ái chà, lại còn giật giật lên mấy cái nữa. Đáng yêu thật.
- Ư...!!
Mia đẩy David tiếp tục đi tới. Chỉ cần thêm vài bước chân, và cả hai đã đứng ở giữa một hàng song sắt đều đang có nhốt tội phạm ở bên trong.
Những tên phạm nhân không có sức sống, khi nghe thấy tiếng động thì đều chậm rãi ngẩng đầu lên.
- A... Không...! Đừng nhìn...!
Cặp đầu gối của thiếu niên co quắp lại như thể đang cố gắng đem thứ cương cứng ở giữa hai chân mình giấu đi. Đương nhiên, nỗ lực này là vô ích.
- Sao lại không nhìn? Cơ thể bị trói bằng dây thừng đỏ của ngươi trông rất xinh đẹp, rất gợi dục. Không ai lại đi bỏ qua cơ hội để chứng kiến vị giám ngục đại nhân cao cao tại thượng luôn giẫm đạp bọn họ dưới chân không thương tiếc, giờ đây lại bị làm nhục thành một đống hỗn độn ở đây chẳng khác gì một con điếm trong phố đèn đỏ cả.
- Không...! Thế này... không được...!!!
- Được hay không được, thì cứ việc hỏi cơ thể của ngươi là biết...!
- Aaanggghhffuu!!!
Cổ tay của thiếu niên bị kéo ngược lại đằng sau làm cho tấm lưng cậu uốn thành một đường cong, hai đầu vú sưng đỏ ưỡn ra phía trước, cặp mông đào tròn lại chu về phía sau và tiếp nhận những cú thúc đẩy nhanh đến đảo điên vào điểm nhạy cảm nhất ở bên trong.
Cậu cảm nhận được những ánh mắt nóng rực của kẻ khác đang hướng về phía mình. Cậu đang bị nhìn thấy. Dáng vẻ dâm tiện này của cậu đã bị nhìn thấy bởi những kẻ tội đồ ở dưới đáy xã hội đáng ghê tởm.
Nhưng lúc này, cậu nhận ra rằng bản thân mình cũng thật đáng ghê tởm, cũng là một kẻ ở dưới đáy xã hội.
Vì cậu lại cảm thấy sướng điên lên được khi bị quan sát.
- Đúng rồi David à. Ngươi hãy cho bọn họ thấy rằng, ngươi chỉ là một thằng nhãi biến thái, khổ dâm đê tiện luôn ở trong cơn động dục và cảm thấy nứng cực khi bị kẻ khác nhìn mình làm tình. Nào...! Hãy thừa nhận bằng chính cái miệng hỗn xược của mình đi!
- Ah...!! Ahh!! Hnggh!!!
- Nào, nói đi. Không thì ta lại rút ra đấy.
- A...! Đừng rút ra...!! Em sẽ nói mà...! Em... Em là... một kẻ biến thái...
- Và...?
Tiếng da thịt điên cuồng va chạm vào nhau, tiếng nước nhóp nhép dâm dục liên tục lấp đầy cả một gian buồng giam.
- Em... Em là một kẻ biến thái... khổ dâm... đê tiện... phát nứng vì bị nhìn thấy...! Ah—ah~!! Hngghnga...! Sắp... sắp ra... aah...!!
Dây thừng siết lại, hằn lên làn da mong manh trắng nõn như sữa những vết đỏ bằm tím tái.
Toàn thân cậu căng cứng và run rẩy dữ dội theo dòng tinh trùng trắng đục ấm nóng bắn phọt ra khỏi dương vật đỏ hỏn, và ở bên trong hậu huyệt của cậu cũng đang nghênh đón một thứ tương tự rót vào.
- Nee-sama... Quả nhiên... lúc giận lên đều rất đáng... sợ...
Thiếu niên tóc đỏ hổn hển và xụi lơ trong vòng tay của cô gái.
Mia trông xuống, lắc lắc đầu cười trừ.
- Ha... Chỉ khi em ấy nhắm mắt ngủ thế này, em mới giống với một đứa trẻ ngoan bình thường khác thôi.
- Ai nói... ai nói là em ngủ hả...
- Da— David? Em còn tỉnh ư...?
- Hức...! Nee-sama là đồ ngốc...! Hình tượng của em... đều bị chị huỷ hoại mất rồi...! Hức... huhu...
Mia luôn luôn không cứng rắn nổi trước nước mắt của David.
- Cái đó... Không phải vậy đâu David à... Chúng ta thực ra là vẫn không bị nhìn thấy bởi ai cả. Là... ma thuật ảo giác của ta thôi! Thứ bọn họ đang nhìn thấy chỉ là một con bướm phát sáng, còn chúng ta đã sớm được bọc trong một lớp màng ẩn thân rồi... Nên là em không phải lo lắng đâu...!
Thằng nhỏ nghe thấy lời giải thích này thì chỉ ngơ người ra một chút, trước khi lại oà khóc lên một trận to.
Mia bế David về phòng của cậu trong cung điện, cô vừa đi vừa phải nghĩ cách để dỗ cho cậu nhóc nín khóc. Nhưng rồi cô nhận ra là chẳng có thứ gì có tác dụng cả.
- Thôi mà... Là ta quá đáng...! Ta xin lỗi...!
David nằm bẹp trên giường và thút thít với cặp mắt sưng húp của mình. Nhưng bỗng nhiên, cậu lại nín bặt và ngước nhìn lên Mia với biểu cảm khó hiểu.
- Hm? Sao thế?
- Nee-sama...?
- Ừm?
- Nee-sama.
- Ta nghe đây.
- ... Đúng như em nghĩ. Nee-sama vẫn chính là nee-sama thôi.
- ?
David nhổm người dậy và vòng tay ôm lấy cổ Mia. Cậu hôn lên đôi môi hồng hoa của cô, và xông vào lấp đầy khoang miệng cô bằng chiếc lưỡi của mình.
Rồi cậu kéo cô xuống giường, để cho cô áp chế cậu dưới thân.
- Nee-sama... Lần này, hãy yêu em bằng sự dịu dàng của chị, nhé...?
David mỉm cười bí ẩn trước vẻ mặt bối rối của Mia.
Giá như mà em có thể nói cho chị hiểu, rằng chị không cần phải ép mình biến thành một người khác, cũng không cần phải tách biệt bản thân với cuộc đời này, chỉ vì chị nghĩ rằng mình là "vật thay thế" cho "bản gốc", vì chị sợ rằng chị đang cướp đoạt đi những gì thuộc sở hữu của "bản gốc".
Nee-sama dấu yêu của em. Đến khi nào thì chị mới nhận ra.
Rằng chị không phải là "vật thay thế" không xứng đáng bất cứ điều gì. Rằng, chính chị vốn đã là "bản gốc" rồi. Tất cả mọi thứ, trước kia là của chị, bây giờ vẫn chân chính là của chị mà.
Vậy nên... cứ mạnh dạn mà yêu tụi này đi!
Nee-sama là đồ ngốc!
A/N: 20/7/2022, 1h00 sáng.
Ờm. Chắc là chap sau sẽ có H tiếp.