Ta Thương Nàng [BH]
2.Hoằng Lịch
Mãi thì Hải Lan mới chịu nín hẵng, cô và nàng ngồi xuống trò chuyện"Tỷ tỷ...tỷ đã ốm đi không ít, tỷ đã chịu khổ
Đều tại muội vô dụng, ngay cả việc tỷ tỷ bị người ta bỏ thạch tín cũng không biết""Mọi chuyện đã qua rồi,tỷ không sao""Rốt cuộc người nào đã làm chuyện này..Hoàng Hậu, A Nhược hay là Quý Phi
Nhất định là phải điều tra rõ ràng chuyện này"Như Ý nhìn qua phía Diệp Tâm, Hải Lan liền hiểu kêu Diệp Tâm đi ra ngoài, nàng nhìn qua Nhị Tâm cười mỉm một cái rồi quay qua nói nhỏ mới Hải Lan"Chuyện này là tự tỷ mạo hiểm mà thôi"Hải Lan biết được đáp án cố diễn ra vẻ mặt ngạc nhiên "Cái gì""Vì muốn ra khỏi lãnh cung cho nên mới dùng chiêu mạo hiểm""Muội bị trúng độc chu sa, có ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng hay không, có điều tra ra là ai làm hay chưa""Nếu như muội nói..đã làm giống tỷ tỷ, tỷ có tin không"Như Ý đã biết trước nên chẳng lấy làm ngạc nhiên nhưng vẫn hỏi Hải Lan"Muội làm là vì tỷ"Hải Lan gật đầu vài cái khẳng định lời Như Ý"Muội không sợ làm ảnh hưởng tới đứa con trong bụng sao""Giang Dữ Bân cũng không cho tỷ biết"Hải Lan vừa nghe liền giật mình "Tại sao tỷ biết là Giang Dữ Bân giúp muội"Như ý chợt nhận ra mình lỡ lời nhưng vẫn nhuần nhuyễn trả lời "Là tỷ đoán, vì trong cung này chỉ có Giang thái ý là đáng tin cậy"Hải Lan ngoài mặt cho qua nhưng vẫn để trong lòng Nói đoạn Diệp Tâm đứng bên ngoài nói đã chuẩn bị đến giờ dùng thiện
Hải Lan nghe thấy nhưng vẫn lưu luyến không muốn rời xa tỷ tỷ"Tỷ tỷ...đã lâu rồi chúng ta chưa đc ăn một bữa với nhau hay hôm nay tỷ cho muội ở lại đây ăn một bữa với tỷ được không""Ừm..nếu muội không nói thì tỷ cũng sẽ kêu muội ở lại ăn cùng tỷ thôi""Nhị Tâm..mau truyền thiện"Các món ăn đều đã được dọn lên, hầu như đều là những món mà Hải Lan thích
Hai người đi đến ngồi xuống bàn ăn được Nhị Tâm và Diệp Tâm hầu bữa"Hải Lan...muội xem, đây là món canh gà xé sợi măng chua mà muội thích nhất""Tỷ vẫn còn nhớ sao""Tất nhiên là tỷ nhớ rồi...nào, mau ăn thôi"Không biết rõ thức ăn có mùi vị như thế nào nhưng trong lòng Hải Lan lúc này rất ngọt ngàoĐã lâu không gặp, lại được tỷ tỷ quan tâm đến như vậy. Nếu đây chỉ là giấc mơ xem ra cô phải mơ thật tốt đến khi chết cũng thấy yên lòng
.........................Ngày Như Ý ra khỏi lãnh cung nàng như biến thành con người khác, nàng không chịu gặp mặt hắn càng tỏ ý né tránh làm Hoằng Lịch không khỏi đau đầu Hắn luôn suy nghĩ làm cách nào để có thể làm lành với Như Ý. Bằng cách nhờ Dục Hồ Cô Cô đến Dực Khôn Cung nói giúp cho hắn nhưng nàng vẫn không mềm lòng Còn nàng với Hải Lan thì càng thân thiết, cứ những khi không bận việc gì thì hai người sẽ qua cung của nhau để ăn uống, trò chuyệnHắn thấy vậy nên nghĩ sẽ qua Diên Hi Cung một chuyếnHắn bước vào cung của Hải Lan, vừa thấy Hoàng Thượng cô có hơi chút bất ngờ nhưng xen lẫn lạnh nhạt, tức thời hắn không nhìn ra"Thần thiếp..xin thỉnh an Hoàng Thượng""Ừm..đứng lên đi"Hai người ngồi trên tiểu tháp hắn cứ chần chừ mãi mới nói chuyện"Hai tỷ muội của nàng ngày càng thân thiết, không biết dạo gần đây Như Ý xảy ra chuyện gì mà không chịu đến gặp trẫm
Lúc nào trẫm gọi nàng ấy đến cũng có người đến báo bệnh""Nàng thấy nàng ấy có bệnh đến mức không muốn gặp trẫm không"Hắn nhìn Hải Lan với ánh mắt dò xét, mong cô không bao che cho Như Ý Hải Lan nhìn ra được ý thăm dò trong câu nói của hắn, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười đáp lời"Tỷ tỷ gần đây đúng thật là không khoẻ, ăn uống cũng ít nhưng không đến mức thân thể suy ngược
Chỉ e là tâm bệnh, chắc là do tỷ tỷ suy nghĩ quá nhiều""Hoàng Thượng yên tâm, thần thiếp sẽ qua cùng tỷ tỷ trò chuyện, giúp tỷ tỷ không buồn phiền nữa"Câu nói của Hải Lan làm hắn phải ngồi một lúc suy nghĩ
Hắn chỉ nghĩ chắc nàng đang còn giận vì hắn đã cho nàng vào lãnh cung, chỉ ậm ừ cho quaHắn ngồi nói chuyện cùng Hải Lan một chút, hỏi han về đứa bé trong bụng rồi về lại Dưỡng Tâm Điện"Thần thiếp cung tống Hoàng Thượng""Diệp Tâm, chúng ta đi đến Dực Khôn Cung thăm tỷ tỷ"Đi qua đến nơi, thấy Như Ý đang ngồi vẽ hoa, Hải Lan không vội đi đến mà ra hiệu kêu Diệp Tâm ra ngoài chờ để cô đứng ngắm nàng một látCử chỉ nhẹ nhàng hoạ lên bức tranh của Như Ý khiến cô lập tức siêu lòng
Dường như cảm nhận được có người đang nhìn mình, Như Ý nhìn sang chỗ Hải Lan đang đứngNàng mỉm cười"Muội đến từ khi nào vậy, sao không cho tỷ biết"Biết sự việc nhìn trộm của mình đã bị phát hiện cô tiến tới gần Như Ý khẽ nhún chân xuống thỉnh an"Tỷ tỷ..""Muội đã đến được một lúc rồi nhưng thấy tỷ chăm chú vẽ tranh như vậy khiến muội không dám làm phiền tỷ"Như Ý chỉ mỉm cười, nàng hoạ cho xong những đường nét cuối cùng rồi giơ bức tranh lên cho Hải Lan xem"Hải Lan...muội xem, ta vẽ bức này thế nào""Rất đẹp"
...................Tồi đó, Hoằng Lịch quyết định đi đến Dực Khôn Cung để thăm Như Ý, một phần cũng vì muốn biết rõ tại sao Như Ý không muốn gặp bản thân, lại còn suy tư quá độ dẫn đến tâm bệnh như vậyBước vào trong thấy Như Ý đã thay Thường Phục Bào, nàng đang cầm một quyển sách để đọc, phong thái thanh thoát nhìn qua quả thực không giống người bị bệnhNhư Ý thấy Hoằng Lịch bước vào vội để quyển sách xuống để thỉnh an"Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Thượng"Hắn miễn lễ rồi đi đến bên cạnh chỗ nàng ngồi xuống, khoảng cách gần như vậy khiến cho Như Ý có chút ngượng ngùng Đã lâu hắn và nàng không còn được ngồi gần nhau như vậy, có chăng thì chỉ là nhưng lúc đi ngủ nhưng cũng giành cho nhau ánh mắt chán ghét"Dáng vẻ của nàng không giống người bị bệnh đến đi không nổi
Vậy tại sao mấy bữa nay nàng nhất quyết không chịu đến gặp trẫm"Nàng không thoải mái nhích sang bên còn lại một chút đã khiến hắn cảm thấy không vui"Do thần thiếp đã lâu chưa được gặp Hoàng Thượng, cho nên có chút không quen, thần thiếp sợ sẽ khiến Hoàng Thượng không vui"Tuy nói chuyện với hắn những mặt nàng cứ nhìn về phía khác làm hắn rất khó chịuHắn nghe xong cứ nghĩ nàng vẫn còn giận hắn mà lấy bừa lý do này
Vô thức chạm tay vào mặt của Như Ý rồi vuốt xuống tới cằm đột nhiên xoay mạnh cằm của nàng về phía bản thân khiến nàng một phen hoảng hốt Thấy được biểu cảm này của nàng làm hắn cảm thấy thoải mái hơn, có lẽ việc dày vò nàng chính là thú vui của hắnHắn nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn kĩ từng chi tiết nhưng hắn thích nhất vẫn là đôi môi căng mọng của nàngMặt nàng lúc này đã từ hoảng hốt trở nên hồng hào, có chút ngại ngùng đánh mắt sang chỗ khác. Hành động này khiến hắn bật cười thành tiếng"Vậy thì trẫm sẽ làm đến khi nào nàng cảm thấy quen thì thôi"Nói rồi hắn lấy một tay còn lại để sau gáy nàng để không cho nàng kháng cự
Hắn tiến tới hôn lấy môi nàngNhư Ý dãy dụa kịch liệt muốn thoát ra khỏi tình huống này nhưng chẳng thể nào thoát ra đượcĐược một lúc lâu thấy hơi thở nàng yếu đi hắn mới buông tha cho nàng
Chưa thở được bao nhiêu lại bị hắn đẩy xuống giường, khoá chặt hai tay và chân
___________
Khi nào 2 chap đầu đủ vote thì tớ lên tiếp nháaaa🤗
Đều tại muội vô dụng, ngay cả việc tỷ tỷ bị người ta bỏ thạch tín cũng không biết""Mọi chuyện đã qua rồi,tỷ không sao""Rốt cuộc người nào đã làm chuyện này..Hoàng Hậu, A Nhược hay là Quý Phi
Nhất định là phải điều tra rõ ràng chuyện này"Như Ý nhìn qua phía Diệp Tâm, Hải Lan liền hiểu kêu Diệp Tâm đi ra ngoài, nàng nhìn qua Nhị Tâm cười mỉm một cái rồi quay qua nói nhỏ mới Hải Lan"Chuyện này là tự tỷ mạo hiểm mà thôi"Hải Lan biết được đáp án cố diễn ra vẻ mặt ngạc nhiên "Cái gì""Vì muốn ra khỏi lãnh cung cho nên mới dùng chiêu mạo hiểm""Muội bị trúng độc chu sa, có ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng hay không, có điều tra ra là ai làm hay chưa""Nếu như muội nói..đã làm giống tỷ tỷ, tỷ có tin không"Như Ý đã biết trước nên chẳng lấy làm ngạc nhiên nhưng vẫn hỏi Hải Lan"Muội làm là vì tỷ"Hải Lan gật đầu vài cái khẳng định lời Như Ý"Muội không sợ làm ảnh hưởng tới đứa con trong bụng sao""Giang Dữ Bân cũng không cho tỷ biết"Hải Lan vừa nghe liền giật mình "Tại sao tỷ biết là Giang Dữ Bân giúp muội"Như ý chợt nhận ra mình lỡ lời nhưng vẫn nhuần nhuyễn trả lời "Là tỷ đoán, vì trong cung này chỉ có Giang thái ý là đáng tin cậy"Hải Lan ngoài mặt cho qua nhưng vẫn để trong lòng Nói đoạn Diệp Tâm đứng bên ngoài nói đã chuẩn bị đến giờ dùng thiện
Hải Lan nghe thấy nhưng vẫn lưu luyến không muốn rời xa tỷ tỷ"Tỷ tỷ...đã lâu rồi chúng ta chưa đc ăn một bữa với nhau hay hôm nay tỷ cho muội ở lại đây ăn một bữa với tỷ được không""Ừm..nếu muội không nói thì tỷ cũng sẽ kêu muội ở lại ăn cùng tỷ thôi""Nhị Tâm..mau truyền thiện"Các món ăn đều đã được dọn lên, hầu như đều là những món mà Hải Lan thích
Hai người đi đến ngồi xuống bàn ăn được Nhị Tâm và Diệp Tâm hầu bữa"Hải Lan...muội xem, đây là món canh gà xé sợi măng chua mà muội thích nhất""Tỷ vẫn còn nhớ sao""Tất nhiên là tỷ nhớ rồi...nào, mau ăn thôi"Không biết rõ thức ăn có mùi vị như thế nào nhưng trong lòng Hải Lan lúc này rất ngọt ngàoĐã lâu không gặp, lại được tỷ tỷ quan tâm đến như vậy. Nếu đây chỉ là giấc mơ xem ra cô phải mơ thật tốt đến khi chết cũng thấy yên lòng
.........................Ngày Như Ý ra khỏi lãnh cung nàng như biến thành con người khác, nàng không chịu gặp mặt hắn càng tỏ ý né tránh làm Hoằng Lịch không khỏi đau đầu Hắn luôn suy nghĩ làm cách nào để có thể làm lành với Như Ý. Bằng cách nhờ Dục Hồ Cô Cô đến Dực Khôn Cung nói giúp cho hắn nhưng nàng vẫn không mềm lòng Còn nàng với Hải Lan thì càng thân thiết, cứ những khi không bận việc gì thì hai người sẽ qua cung của nhau để ăn uống, trò chuyệnHắn thấy vậy nên nghĩ sẽ qua Diên Hi Cung một chuyếnHắn bước vào cung của Hải Lan, vừa thấy Hoàng Thượng cô có hơi chút bất ngờ nhưng xen lẫn lạnh nhạt, tức thời hắn không nhìn ra"Thần thiếp..xin thỉnh an Hoàng Thượng""Ừm..đứng lên đi"Hai người ngồi trên tiểu tháp hắn cứ chần chừ mãi mới nói chuyện"Hai tỷ muội của nàng ngày càng thân thiết, không biết dạo gần đây Như Ý xảy ra chuyện gì mà không chịu đến gặp trẫm
Lúc nào trẫm gọi nàng ấy đến cũng có người đến báo bệnh""Nàng thấy nàng ấy có bệnh đến mức không muốn gặp trẫm không"Hắn nhìn Hải Lan với ánh mắt dò xét, mong cô không bao che cho Như Ý Hải Lan nhìn ra được ý thăm dò trong câu nói của hắn, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười đáp lời"Tỷ tỷ gần đây đúng thật là không khoẻ, ăn uống cũng ít nhưng không đến mức thân thể suy ngược
Chỉ e là tâm bệnh, chắc là do tỷ tỷ suy nghĩ quá nhiều""Hoàng Thượng yên tâm, thần thiếp sẽ qua cùng tỷ tỷ trò chuyện, giúp tỷ tỷ không buồn phiền nữa"Câu nói của Hải Lan làm hắn phải ngồi một lúc suy nghĩ
Hắn chỉ nghĩ chắc nàng đang còn giận vì hắn đã cho nàng vào lãnh cung, chỉ ậm ừ cho quaHắn ngồi nói chuyện cùng Hải Lan một chút, hỏi han về đứa bé trong bụng rồi về lại Dưỡng Tâm Điện"Thần thiếp cung tống Hoàng Thượng""Diệp Tâm, chúng ta đi đến Dực Khôn Cung thăm tỷ tỷ"Đi qua đến nơi, thấy Như Ý đang ngồi vẽ hoa, Hải Lan không vội đi đến mà ra hiệu kêu Diệp Tâm ra ngoài chờ để cô đứng ngắm nàng một látCử chỉ nhẹ nhàng hoạ lên bức tranh của Như Ý khiến cô lập tức siêu lòng
Dường như cảm nhận được có người đang nhìn mình, Như Ý nhìn sang chỗ Hải Lan đang đứngNàng mỉm cười"Muội đến từ khi nào vậy, sao không cho tỷ biết"Biết sự việc nhìn trộm của mình đã bị phát hiện cô tiến tới gần Như Ý khẽ nhún chân xuống thỉnh an"Tỷ tỷ..""Muội đã đến được một lúc rồi nhưng thấy tỷ chăm chú vẽ tranh như vậy khiến muội không dám làm phiền tỷ"Như Ý chỉ mỉm cười, nàng hoạ cho xong những đường nét cuối cùng rồi giơ bức tranh lên cho Hải Lan xem"Hải Lan...muội xem, ta vẽ bức này thế nào""Rất đẹp"
...................Tồi đó, Hoằng Lịch quyết định đi đến Dực Khôn Cung để thăm Như Ý, một phần cũng vì muốn biết rõ tại sao Như Ý không muốn gặp bản thân, lại còn suy tư quá độ dẫn đến tâm bệnh như vậyBước vào trong thấy Như Ý đã thay Thường Phục Bào, nàng đang cầm một quyển sách để đọc, phong thái thanh thoát nhìn qua quả thực không giống người bị bệnhNhư Ý thấy Hoằng Lịch bước vào vội để quyển sách xuống để thỉnh an"Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Thượng"Hắn miễn lễ rồi đi đến bên cạnh chỗ nàng ngồi xuống, khoảng cách gần như vậy khiến cho Như Ý có chút ngượng ngùng Đã lâu hắn và nàng không còn được ngồi gần nhau như vậy, có chăng thì chỉ là nhưng lúc đi ngủ nhưng cũng giành cho nhau ánh mắt chán ghét"Dáng vẻ của nàng không giống người bị bệnh đến đi không nổi
Vậy tại sao mấy bữa nay nàng nhất quyết không chịu đến gặp trẫm"Nàng không thoải mái nhích sang bên còn lại một chút đã khiến hắn cảm thấy không vui"Do thần thiếp đã lâu chưa được gặp Hoàng Thượng, cho nên có chút không quen, thần thiếp sợ sẽ khiến Hoàng Thượng không vui"Tuy nói chuyện với hắn những mặt nàng cứ nhìn về phía khác làm hắn rất khó chịuHắn nghe xong cứ nghĩ nàng vẫn còn giận hắn mà lấy bừa lý do này
Vô thức chạm tay vào mặt của Như Ý rồi vuốt xuống tới cằm đột nhiên xoay mạnh cằm của nàng về phía bản thân khiến nàng một phen hoảng hốt Thấy được biểu cảm này của nàng làm hắn cảm thấy thoải mái hơn, có lẽ việc dày vò nàng chính là thú vui của hắnHắn nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn kĩ từng chi tiết nhưng hắn thích nhất vẫn là đôi môi căng mọng của nàngMặt nàng lúc này đã từ hoảng hốt trở nên hồng hào, có chút ngại ngùng đánh mắt sang chỗ khác. Hành động này khiến hắn bật cười thành tiếng"Vậy thì trẫm sẽ làm đến khi nào nàng cảm thấy quen thì thôi"Nói rồi hắn lấy một tay còn lại để sau gáy nàng để không cho nàng kháng cự
Hắn tiến tới hôn lấy môi nàngNhư Ý dãy dụa kịch liệt muốn thoát ra khỏi tình huống này nhưng chẳng thể nào thoát ra đượcĐược một lúc lâu thấy hơi thở nàng yếu đi hắn mới buông tha cho nàng
Chưa thở được bao nhiêu lại bị hắn đẩy xuống giường, khoá chặt hai tay và chân
___________
Khi nào 2 chap đầu đủ vote thì tớ lên tiếp nháaaa🤗