Sau Khi Tỏ Tình Với Cấp Trên Đáng Ghét
Chương 39
Kiều Tử Mạn mở cửa bước ra, giày cao gót nhỏ bị cô đá bay.Trì Âm ung dung bước theo phía sau, thỉnh thoảng lại dùng tay chạm vào đôi môi đỏ hồng, như đang hoài niệm nụ hôn vừa rồi."Chào chị Kiều, buổi trưa tốt lành.""Chào Trì tổng.""Chị Kiều, môi chị làm sao vậy?"Kiều Tử Mạn khựng bước, tức tối quay lại trừng mắt nhìn Trì Âm ở phía sau."Mau đi thôi."Trì Âm bật cười, bước nhanh lên ba bước đuổi theo:"Được."Hai người cùng nhau đi ra khỏi công ty.Đồng nghiệp phía sau không khỏi tụ tập lại bàn tán rôm rả."Cậu có nhận ra hai người họ dạo này có vẻ không bình thường không?""Đi làm cùng nhau, tan làm cũng cùng nhau. Lần trước tôi còn thấy họ đi ra từ cùng một khu chung cư, hình như còn nắm tay nhau nữa...""Đúng vậy, chị Kiều thích chui vào văn phòng của Trì tổng lắm, có lúc còn khóa cửa... Trợ lý mà cũng cần khóa cửa à?""Miệng chị Kiều không phải bị Trì tổng hôn sao?""Tôi vừa thấy tai chị Kiều đỏ lên, mà trên mặt Trì tổng lại là nụ cười cưng chiều, chuyện gì thế này?""Thôi đi, đừng nói linh tinh nữa. Nhớ cái kết của mấy người lần trước nói xấu đi..."Không biết ai vừa nhắc tới, đám đồng nghiệp nhiều chuyện liền tản đi như chim chóc bị hoảng sợ.Dù câu chuyện bị ngắt quãng, nhưng trong lòng một số người đã nảy mầm một hạt giống nghi ngờ.Ra khỏi công ty, hai người lái xe đến nhà hàng Tứ Xuyên nổi tiếng nhất trong thành phố.Kiều Tử Mạn bước vào phòng bao, ngồi phịch xuống ghế với vẻ mặt hậm hực.Cô liếc Trì Âm một cái, nói như ra lệnh:"Lát nữa không được ăn cay!"Nói xong, cô quay đầu nhìn ra cửa.Trì Âm cẩn thận dùng nước nóng tráng sạch bộ đồ ăn, rồi đặt trước mặt cô:"Tất cả nghe theo em, thưa cô giáo."Cô giáo, cô giáo, cô giáo.Lúc nãy hôn mình hăng như thế, sao không nhớ mình là cô giáo chứ?Ha ha. "Bzzz." Điện thoại trên bàn rung lên.Trì Âm vuốt màn hình xem qua, rồi nói với Kiều Tử Mạn, người vẫn đang giận dỗi:"Thời Thiên Tuế tới cửa rồi."Kiều Tử Mạn bật dậy như lò xo, gương mặt nghiêm trọng, bàn tay nắm chặt lại.Trì Âm nắm lấy tay cô, khẽ siết tay cô trấn an: "Thả lỏng đi, mọi chuyện đã có chị."Lời cô như một viên thuốc an thần, dễ dàng xua tan sự căng thẳng và bất an trong lòng Kiều Tử Mạn."Được."Hai người cùng ra cửa đón.Từ xa, họ thấy hai cô gái bước tới.Người đi đầu có kiểu tóc công chúa, đeo kính râm che nửa mặt. Cô ấy mặc áo crop top và quần siêu ngắn, làn da trắng đến chói mắt, từng bước đi toát ra khí chất mạnh mẽ.Đó chắc chắn là Thời Thiên Tuế.Người phía sau cao lớn, mặt lạnh như tiền, luôn giữ khoảng cách một mét. Chắc là vệ sĩ???Kiều Tử Mạn bóp nhẹ tay Trì Âm, thì thầm trao đổi:"Bây giờ tác giả tiểu thuyết mạng đều kiểu này à? Nhìn người ta mà xem, đúng là đẳng cấp xã hội.""Không biết còn tưởng em xuyên sách vào truyện hào môn thiên kim nào đấy..."Trì Âm cố nén cười.Thời Thiên Tuế bước đến trước mặt hai người, dừng lại, đôi mắt sáng dưới kính râm liên tục đánh giá họ.Bất chợt, cô lên tiếng: "Đại Xuân."Cô gái phía sau đáp lại bằng giọng trầm:"Có, chị Thiên Tuế."Không đợi sai bảo, cô bước tới mở cửa phòng bao, làm xong liền lùi lại một mét phía sau Thời Thiên Tuế.Thời Thiên Tuế lướt qua hai người, bước thẳng vào phòng bao.Kiều Tử Mạn hồi hộp đi theo.Cửa phòng "kẹt" một tiếng đóng lại.Thời Thiên Tuế đổ người xuống ghế, vặn vẹo như một sợi dây thừng.Cô kéo kính râm xuống, lộ ra gương mặt rực rỡ nổi bật.Cười một cái còn lộ hai chiếc răng nanh nhỏ."Ôi trời, nghẹn chết tôi rồi. Tất cả là tại bố tôi, bắt tôi phải im lặng giả làm tiểu thư khuê các. Chỉ là ông ấy mua một tờ vé số trúng một trăm triệu, dùng tiền mua miếng đất rồi sinh lời gấp mấy lần thôi mà. Bản chất vẫn là nhà giàu mới nổi, liên quan gì đến tiểu thư khuê các chứ? À phải rồi, giới thiệu một chút, tôi tên là Thời Thiên Tuế, tôi còn một chị gái tên là Thời Thiên Kim..."Kiều Tử Mạn: "....."Cuối cùng cũng hiểu tại sao lại bắt cô ấy im miệng rồi. Nói thêm chút nữa thì gia cảnh cũng lộ sạch.Phía sau, Đại Xuân kịp thời nhắc nhở:"Chị Thiên Tuế."Thời Thiên Tuế lập tức im lặng, ngồi thẳng dậy:"Xin lỗi, xin lỗi."Cô chớp đôi mắt to linh động:"Hai mỹ nữ xinh đẹp quá, tôi có thể xin số WeChat của các cô không?"Đại Xuân: "Chị Thiên Tuế."Thời Thiên Tuế nhanh chóng nhét điện thoại vào túi."Khụ, WeChat thì thôi vậy, dù sao tôi cũng có bạn gái rồi, nên phải giữ khoảng cách với phụ nữ, tạo cảm giác an toàn cho bạn gái chứ.""Tôi tuyệt đối không phải thê nô, đúng không Đại Xuân?"Đại Xuân khẽ đáp:"Đúng."Kiều Tử Mạn: "....."Chả trách không liên lạc được với cô ta.Kiều Tử Mạn có chút tò mò: "Có bạn gái rồi thì phải giữ khoảng cách với người khác à?""Đúng vậy," Thời Thiên Tuế hỏi tiếp, "Mỹ nhân này xưng hô thế nào đây?""Kiều Tử Mạn."Thời Thiên Tuế chỉ về phía Trì Âm: "Trì tổng từng nhắc đến cô, cô chính là người phụ trách dự án kiêm họa sĩ chính đúng không?"Kiều Tử Mạn chỉnh lại tư thế ngồi, nghiêm túc: "Đúng.""Hôm nay tôi mời cô đến là muốn hỏi ý kiến về việc chuyển thể trò chơi 《Bạch Hồ Sư Tôn》."Thời Thiên Tuế bĩu môi, không hài lòng: "Đừng 'cô cô' gì hết, nghe không thoải mái, gọi tôi là Thiên Tuế đi.""Chuyện này thì khỏi cần nói, tôi không có ý kiến gì. Cô tự phát huy. Bạn gái tôi nói rồi, với người sáng tạo, khát vọng biểu đạt và cảm hứng là quan trọng nhất, không nên bị gò bó, cứ làm theo ý mình.""À mà này, bạn gái tôi tên Ngôn Ngôn, cô ấy có giỏi không?"Nói xong còn chớp mắt, như đang đợi lời khen.Kiều Tử Mạn: ".....""Giỏi.""Trả lời câu hỏi lúc trước, có bạn gái rồi tất nhiên phải giữ khoảng cách với người khác. Chẳng lẽ cô nỡ để bạn gái mình tức giận, hay khóc sao?"Nhắc đến bạn gái, hai chữ Trì Âm chợt lóe lên trong đầu Kiều Tử Mạn.Làm tiểu bạch hoa tức giận?Làm tiểu bạch hoa khóc?Không được, nghĩ thôi đã thấy đau lòng.Kiều Tử Mạn nghiêm túc nói: "Tôi học được rồi."Học cái gì mà học, có gì đáng học đâu? Trì Âm đặt cốc xuống bàn, giọng có chút lạnh lùng: "Gọi món đi."Kiều Tử Mạn nheo mắt nhìn menu, bực bội: "Sao toàn món cay thế này? Em bảo chị gọi vài món nhạt thôi mà. Chị xem lời em như gió thoảng bên tai à?"Cô giật menu, chăm chú chọn món, rồi gọi thêm một món nấm xào và măng non xào: "Sườn kho tàu cũng được đấy. Dạo này chị gầy quá, ăn chút này bổ sung dinh dưỡng, được không?" Sau đó gọi thêm một phần súp.Thời Thiên Tuế nhìn qua nhìn lại hai người, rồi đột nhiên đập bàn đầy phấn khích: "Hai người là một đôi phải không?"Tay cầm bút của Kiều Tử Mạn khựng lại.Không biết nên trả lời thế nào.Trì Âm kịp thời chen vào: "Hiện tại cô ấy là giáo viên của tôi.""Giáo viên à?" Thời Thiên Tuế càng phấn khích, nhảy từ ghế đến trước mặt Kiều Tử Mạn: "Chúng ta có duyên thật đấy, cùng có sở thích giống nhau.""À này, cô biết không, tôi với Ngôn Ngôn cũng là quan hệ thầy trò. Ban ngày cô ấy dạy tôi viết lách, ban đêm dạy tôi..." Nói đến đây, Thời Thiên Tuế có chút ngại ngùng: "Các kỹ năng khác...""Haha." "Đã có duyên thế, tôi quyết định giao toàn quyền 《Bạch Hồ Sư Tôn》 cho cô."
Kiều Tử Mạn: "???"Đơn giản vậy thôi sao?Thời Thiên Tuế nói tiếp: "Tiếc là Tô Tổng với vợ cô ấy không đến được. Chính là ngôi sao nào nhỉ, họ Kỷ gì đó?"Kiều Tử Mạn kinh ngạc: "Kỷ Thư Dao?"Tin đồn trên mạng đều là thật sao?Thời Thiên Tuế gật đầu: "Đúng, chính cô ấy. Hai người đó đi nước ngoài đăng ký kết hôn rồi, nếu không đã có thể tụ tập cùng nhau."Đại Xuân nhắc nhở: "Chị Thiên Tuế."Thời Thiên Tuế đập trán: "Ôi trời, lỡ miệng rồi! Mấy đứa coi như chưa nghe thấy gì nhé, tuyệt đối đừng lan truyền, nếu không bố tôi lại đánh tôi mất."Kiều Tử Mạn kinh ngạc: "Kết hôn?""Người đồng tính cũng có thể kết hôn sao?""Nước ngoài được mà," Thời Thiên Tuế vẻ mặt khinh thường: "Làng cô chưa có mạng à?"Kiều Tử Mạn nghĩ, nếu người đồng tính có thể kết hôn, vậy phải chăng cô có thể mang đến cho Trì Âm một tương lai?Chỉ còn duy nhất một điểm không chắc chắn.***Sau khi gặp Thời Thiên Tuế, Kiều Tử Mạn trở về phòng Trì Âm để sắp xếp ghi chú."Chị nói cái người nhiều chuyện đó xem, em với cô ấy nói về cốt truyện, cô ấy lại kể về bạn gái mình. Nào là gặp gỡ, quen biết, yêu nhau, em thuộc lòng hết cả rồi, còn 《Bạch Hồ Sư Tôn》thì mơ hồ như sương.""Bảo là không yêu cầu gì, nhưng vẫn muốn làm nổi bật biến động cảm xúc và sự đối lập của nhân vật qua từng giai đoạn.""Vậy một sư tôn luôn lạnh lùng mà động lòng thì thế nào? Quyến rũ người khác thì ra sao?""Trì Âm, sao chị không nói gì vậy?"Kiều Tử Mạn nghi hoặc quay đầu lại, thấy Trì Âm đang cúi người bên tủ bảo hiểm cạnh giường, tìm kiếm thứ gì đó.Tủ bảo hiểm cao nửa mét, ngày thường luôn khóa.Kiều Tử Mạn nghĩ, chắc bên trong để đồ gì đó quý giá.Dò xét riêng tư không hay, nên cô quay lại tiếp tục công việc.Phía sau vang lên tiếng lạch cạch khe khẽ.Đèn trong phòng đột nhiên tắt.Giọng của Trì Âm vang lên sau đó."Em không muốn biết động tình là như thế nào sao? Không muốn biết sự đối lập là gì à?""Chị hỗ trợ em nhé.""Tiện thể dỗ dành cô giáo của chị vui luôn."Kiều Tử Mạn "hừ" một tiếng, quay người chậm rãi: "Cuối cùng cũng nhớ ra em là cô giáo của chị rồi nhỉ."Nhưng vừa quay lại, cảnh tượng trước mắt khiến cô kinh ngạc đến không nói được lời nào.Trì Âm bước về phía cô.Mái tóc đen, đôi môi đỏ, cả người chỉ khoác một chiếc váy lưới mỏng manh, nửa kín nửa hở, cơ thể mềm mại uyển chuyển lộ ra vẻ đẹp quyến rũ.Phía sau cô ấy là một chiếc đuôi trắng muốt mềm mại.Cô bước đi nhẹ nhàng, chân trần không phát ra tiếng động nào, chỉ có chiếc đuôi lông mượt đong đưa, sống động như tranh vẽ.Tim của Kiều Tử Mạn đập mạnh trong lồng ngực, mỗi lần chiếc đuôi lay động, trái tim cô như bị đánh trúng."Nên... nên nói, chị nói hỗ trợ công việc là kiểu thực hành này sao?"Trì Âm tiến gần hơn, ánh mắt ngập tràn tình ý và khao khát.Đôi môi đỏ khẽ mở, thở ra làn hơi thơm mát, "Chính xác thì là 'dạy dỗ bằng cả lời nói và hành động'."Tai của Kiều Tử Mạn nóng bừng: "Dạy? Dạy thế nào? Không phải em là cô giáo sao?"Trì Âm nâng chiếc đuôi lên, quấn quanh eo cô, kéo nhẹ một cái, hai cơ thể mềm mại lập tức áp sát vào nhau."Hôm nay coi như là học phí chị đóng cho em."Trong không khí thoang thoảng mùi hương lạ.Kiều Tử Mạn gần như không thể thở nổi.Cảm giác nóng bừng từ tai lan nhanh khắp người cô.Trì Âm cầm lấy tay của Kiều Tử Mạn, đặt lên trước ngực mình, rồi dẫn dắt cô di chuyển.Cuối cùng, Trì Âm thì thầm bên tai cô: "Cứ dụ dỗ như vậy đấy."....Trong phòng tắm, Kiều Tử Mạn vội vàng dùng nước lạnh vỗ lên má mình.Nhưng hình ảnh trong đầu và cảm giác nóng bức trong người vẫn không thể xua tan.Không còn cách nào khác, cô quyết định tắm.Khi cởi đến lớp đồ cuối cùng, ngón tay cô chạm phải một chút cảm giác dính nhớp.Cúi đầu nhìn, thấy vết ướt đẫm trên đồ lót.Kiều Tử Mạn: "!!!!"Nếu lần mơ xuân trước chỉ vì một video ngẫu nhiên mà cô tự dối lòng, thì lần này rõ ràng cô đã có phản ứng mạnh mẽ về thể xác với Trì Âm.Điều này khiến mọi nghi ngờ cuối cùng trong lòng cô hoàn toàn tan biến.Cô thật sự thích Trì Âm.Kiều Tử Mạn có chút kích động, quyết định chia sẻ tin vui này với Quý Vân.Cô gọi điện thoại.Giọng nói mệt mỏi của Quý Vân từ đầu dây bên kia: "Sao vậy, Kiều Kiều? Có chuyện lớn gì xảy ra à? Gọi giờ này?"Kiều Tử Mạn: "Em nói cho chị nghe, hôm nay Trì Âm mặc đồ hóa trang thành hồ ly, thật là..."*Bụp* - điện thoại bị cúp máy.Tin nhắn của Quý Vân gửi tới ngay sau đó:【Em có biết bây giờ là mấy giờ không? Nửa đêm 12 giờ rưỡi, em có chuyện gì không?】【Hai người kỳ quái chơi gìcũng muốn kéo chị vào à? Chị là cái gì? Đồ ngốc à? Nghĩ tới cảm giác của một kẻ độc thân được không? chị xin đấy.】Kiều Tử Mạn gõ từng chữ trả lời:【Quý Vân, em cong rồi!】【Cho em một cơ hội để "chịu trách nhiệm".】Quý Vân:【???】Kiều Tử Mạn lại gọi.Cúp máy.Cô kiên trì gọi tiếp.Ba lần sau, cuối cùng Quý Vân nhấc máy.Cô nói ngắn gọn: "Nói, em chỉ có một phút."Kiều Tử Mạn chỉnh lại lời muốn nói: "Lần trước chị nói với em rằng, chị không thích đàn ông, nhưng với phụ nữ lại có cảm giác rung động và khao khát, đúng không?"Quý Vân: "Rồi sao?""Vừa nãy em suy nghĩ kỹ rồi, em rất để tâm đến suy nghĩ của Trì Âm, ai đến gần cô ấy em cũng ghen, em tin tưởng cô ấy, dựa vào cô ấy, tim em đập nhanh vì cô ấy, em muốn có tương lai với cô ấy," Kiều Tử Mạn càng nói càng kích động, tốc độ cũng tăng lên, "Em thích hôn cô ấy, và bây giờ, bây giờ em đặc biệt muốn lên giường với cô ấy!""Em muốn ở bên cô ấy, em muốn cô ấy làm bạn gái em!"Quý Vân: ".....""Nói xong chưa?"Kiều Tử Mạn gật đầu như gà mổ thóc: "Ừ, xong rồi."Quý Vân hỏi: "Thế Trì tổng không ở ngay bên cạnh em à? Muốn thì làm thôi, em nói với chị làm gì?"Quý Vân đoán: "Kiều Kiều, em vừa rồi không phải lại chạy trốn đấy chứ?""Không phải," Kiều Tử Mạn cười ngượng ngùng, giải thích: "Em chỉ sợ dáng vẻ sắc lang của mình hiện giờ làm Tiểu Bạch Hoa hoảng sợ.""Lỡ cô ấy chạy mất thì sao?"Quý Vân: "....."【Lời tác giả】Quý Vân: Không phải, cô ấy bị bệnh à?Không đúng, là cả hai người họ đều bị bệnh thì có.
Kiều Tử Mạn: "???"Đơn giản vậy thôi sao?Thời Thiên Tuế nói tiếp: "Tiếc là Tô Tổng với vợ cô ấy không đến được. Chính là ngôi sao nào nhỉ, họ Kỷ gì đó?"Kiều Tử Mạn kinh ngạc: "Kỷ Thư Dao?"Tin đồn trên mạng đều là thật sao?Thời Thiên Tuế gật đầu: "Đúng, chính cô ấy. Hai người đó đi nước ngoài đăng ký kết hôn rồi, nếu không đã có thể tụ tập cùng nhau."Đại Xuân nhắc nhở: "Chị Thiên Tuế."Thời Thiên Tuế đập trán: "Ôi trời, lỡ miệng rồi! Mấy đứa coi như chưa nghe thấy gì nhé, tuyệt đối đừng lan truyền, nếu không bố tôi lại đánh tôi mất."Kiều Tử Mạn kinh ngạc: "Kết hôn?""Người đồng tính cũng có thể kết hôn sao?""Nước ngoài được mà," Thời Thiên Tuế vẻ mặt khinh thường: "Làng cô chưa có mạng à?"Kiều Tử Mạn nghĩ, nếu người đồng tính có thể kết hôn, vậy phải chăng cô có thể mang đến cho Trì Âm một tương lai?Chỉ còn duy nhất một điểm không chắc chắn.***Sau khi gặp Thời Thiên Tuế, Kiều Tử Mạn trở về phòng Trì Âm để sắp xếp ghi chú."Chị nói cái người nhiều chuyện đó xem, em với cô ấy nói về cốt truyện, cô ấy lại kể về bạn gái mình. Nào là gặp gỡ, quen biết, yêu nhau, em thuộc lòng hết cả rồi, còn 《Bạch Hồ Sư Tôn》thì mơ hồ như sương.""Bảo là không yêu cầu gì, nhưng vẫn muốn làm nổi bật biến động cảm xúc và sự đối lập của nhân vật qua từng giai đoạn.""Vậy một sư tôn luôn lạnh lùng mà động lòng thì thế nào? Quyến rũ người khác thì ra sao?""Trì Âm, sao chị không nói gì vậy?"Kiều Tử Mạn nghi hoặc quay đầu lại, thấy Trì Âm đang cúi người bên tủ bảo hiểm cạnh giường, tìm kiếm thứ gì đó.Tủ bảo hiểm cao nửa mét, ngày thường luôn khóa.Kiều Tử Mạn nghĩ, chắc bên trong để đồ gì đó quý giá.Dò xét riêng tư không hay, nên cô quay lại tiếp tục công việc.Phía sau vang lên tiếng lạch cạch khe khẽ.Đèn trong phòng đột nhiên tắt.Giọng của Trì Âm vang lên sau đó."Em không muốn biết động tình là như thế nào sao? Không muốn biết sự đối lập là gì à?""Chị hỗ trợ em nhé.""Tiện thể dỗ dành cô giáo của chị vui luôn."Kiều Tử Mạn "hừ" một tiếng, quay người chậm rãi: "Cuối cùng cũng nhớ ra em là cô giáo của chị rồi nhỉ."Nhưng vừa quay lại, cảnh tượng trước mắt khiến cô kinh ngạc đến không nói được lời nào.Trì Âm bước về phía cô.Mái tóc đen, đôi môi đỏ, cả người chỉ khoác một chiếc váy lưới mỏng manh, nửa kín nửa hở, cơ thể mềm mại uyển chuyển lộ ra vẻ đẹp quyến rũ.Phía sau cô ấy là một chiếc đuôi trắng muốt mềm mại.Cô bước đi nhẹ nhàng, chân trần không phát ra tiếng động nào, chỉ có chiếc đuôi lông mượt đong đưa, sống động như tranh vẽ.Tim của Kiều Tử Mạn đập mạnh trong lồng ngực, mỗi lần chiếc đuôi lay động, trái tim cô như bị đánh trúng."Nên... nên nói, chị nói hỗ trợ công việc là kiểu thực hành này sao?"Trì Âm tiến gần hơn, ánh mắt ngập tràn tình ý và khao khát.Đôi môi đỏ khẽ mở, thở ra làn hơi thơm mát, "Chính xác thì là 'dạy dỗ bằng cả lời nói và hành động'."Tai của Kiều Tử Mạn nóng bừng: "Dạy? Dạy thế nào? Không phải em là cô giáo sao?"Trì Âm nâng chiếc đuôi lên, quấn quanh eo cô, kéo nhẹ một cái, hai cơ thể mềm mại lập tức áp sát vào nhau."Hôm nay coi như là học phí chị đóng cho em."Trong không khí thoang thoảng mùi hương lạ.Kiều Tử Mạn gần như không thể thở nổi.Cảm giác nóng bừng từ tai lan nhanh khắp người cô.Trì Âm cầm lấy tay của Kiều Tử Mạn, đặt lên trước ngực mình, rồi dẫn dắt cô di chuyển.Cuối cùng, Trì Âm thì thầm bên tai cô: "Cứ dụ dỗ như vậy đấy."....Trong phòng tắm, Kiều Tử Mạn vội vàng dùng nước lạnh vỗ lên má mình.Nhưng hình ảnh trong đầu và cảm giác nóng bức trong người vẫn không thể xua tan.Không còn cách nào khác, cô quyết định tắm.Khi cởi đến lớp đồ cuối cùng, ngón tay cô chạm phải một chút cảm giác dính nhớp.Cúi đầu nhìn, thấy vết ướt đẫm trên đồ lót.Kiều Tử Mạn: "!!!!"Nếu lần mơ xuân trước chỉ vì một video ngẫu nhiên mà cô tự dối lòng, thì lần này rõ ràng cô đã có phản ứng mạnh mẽ về thể xác với Trì Âm.Điều này khiến mọi nghi ngờ cuối cùng trong lòng cô hoàn toàn tan biến.Cô thật sự thích Trì Âm.Kiều Tử Mạn có chút kích động, quyết định chia sẻ tin vui này với Quý Vân.Cô gọi điện thoại.Giọng nói mệt mỏi của Quý Vân từ đầu dây bên kia: "Sao vậy, Kiều Kiều? Có chuyện lớn gì xảy ra à? Gọi giờ này?"Kiều Tử Mạn: "Em nói cho chị nghe, hôm nay Trì Âm mặc đồ hóa trang thành hồ ly, thật là..."*Bụp* - điện thoại bị cúp máy.Tin nhắn của Quý Vân gửi tới ngay sau đó:【Em có biết bây giờ là mấy giờ không? Nửa đêm 12 giờ rưỡi, em có chuyện gì không?】【Hai người kỳ quái chơi gìcũng muốn kéo chị vào à? Chị là cái gì? Đồ ngốc à? Nghĩ tới cảm giác của một kẻ độc thân được không? chị xin đấy.】Kiều Tử Mạn gõ từng chữ trả lời:【Quý Vân, em cong rồi!】【Cho em một cơ hội để "chịu trách nhiệm".】Quý Vân:【???】Kiều Tử Mạn lại gọi.Cúp máy.Cô kiên trì gọi tiếp.Ba lần sau, cuối cùng Quý Vân nhấc máy.Cô nói ngắn gọn: "Nói, em chỉ có một phút."Kiều Tử Mạn chỉnh lại lời muốn nói: "Lần trước chị nói với em rằng, chị không thích đàn ông, nhưng với phụ nữ lại có cảm giác rung động và khao khát, đúng không?"Quý Vân: "Rồi sao?""Vừa nãy em suy nghĩ kỹ rồi, em rất để tâm đến suy nghĩ của Trì Âm, ai đến gần cô ấy em cũng ghen, em tin tưởng cô ấy, dựa vào cô ấy, tim em đập nhanh vì cô ấy, em muốn có tương lai với cô ấy," Kiều Tử Mạn càng nói càng kích động, tốc độ cũng tăng lên, "Em thích hôn cô ấy, và bây giờ, bây giờ em đặc biệt muốn lên giường với cô ấy!""Em muốn ở bên cô ấy, em muốn cô ấy làm bạn gái em!"Quý Vân: ".....""Nói xong chưa?"Kiều Tử Mạn gật đầu như gà mổ thóc: "Ừ, xong rồi."Quý Vân hỏi: "Thế Trì tổng không ở ngay bên cạnh em à? Muốn thì làm thôi, em nói với chị làm gì?"Quý Vân đoán: "Kiều Kiều, em vừa rồi không phải lại chạy trốn đấy chứ?""Không phải," Kiều Tử Mạn cười ngượng ngùng, giải thích: "Em chỉ sợ dáng vẻ sắc lang của mình hiện giờ làm Tiểu Bạch Hoa hoảng sợ.""Lỡ cô ấy chạy mất thì sao?"Quý Vân: "....."【Lời tác giả】Quý Vân: Không phải, cô ấy bị bệnh à?Không đúng, là cả hai người họ đều bị bệnh thì có.