2 tháng sauuu...
Một buổi tối khi Chi đang trên đường đi làm về, một chiếc xe tải mất lái đã đâm thẳng vào cô. Chi ngã xuống, bất tỉnh nhân sự. Máu chảy lênh láng trên đường
Huyền đang làm việc ở cửa hàng tiện lợi, nhận được một cuộc điện thoại từ một người lạ mặt
"Cô là người nhà của chủ nhân số điện thoại này không? Cô ấy vừa bị tai nạn trên đường Xx, cô mau đến bệnh viện ngay nhé"Huyền buông điện thoại, chạy ra khỏi cửa hàng. Cô chạy như bay đến bệnh viện, lòng đầy lo lắng và sợ hãi
Khi đến bệnh viện, Huyền thấy Chi đang nằm trên giường, khuôn mặt cô tái nhợt, đôi môi khô nẻ. Bác sĩ bước ra, nhìn Huyền với ánh mắt đầy nghiêm trọng
"Cô là người nhà bệnh nhân Mỹ Chi đúng không?" Bác sĩ hỏi
"Vâng... tôi là người nhà..của cô ấy""Bệnh nhân bị chấn thương sọ não, gãy xương chân, và chảy máu nội tạng""Chúng tôi cần phải phẫu thuật ngay lập tức. Nhưng... chi phí phẫu thuật rất lớn, lên đến hàng trăm triệu đồng"Hàng trăm triệu đồng...đó là một số tiền quá lớn đối với cô. Cô chỉ là một nhân viên cửa hàng tiện lợi, tiền lương hàng tháng chỉ đủ để trang trải cuộc sống
Cô vay mượn khắp nơi từ An, từ bạn bè, từ đồng nghiệp. Nhưng số tiền đó vẫn không đủ. Huyền gần như gục ngã, cô không biết phải làm sao để cứu Chi
Khi Huyền đang ngồi bên giường bệnh, tay nắm chặt tay Chi, thì hai người bước vào phòng. Một người đàn ông và một người phụ nữ ăn mặc sang trọng, quý phái
"Chi! Con ơi!"Ba mẹ Chi nhìn Huyền, ánh mắt của họ đầy sự soi mói. Họ nhìn bộ quần áo của Huyền, nhìn mái tóc rối bời, nhìn khuôn mặt đầy lo lắng của cô, và họ đã có một cái nhìn không mấy thiện cảm
"Cô là ai?" Người đàn ông hỏi, giọng nói của ông đầy sự lạnh lùng
"Con.. con là bạn của Chi"Ba mẹ Chi không nói gì nữa. Họ đến gặp bác sĩ, và chỉ sau vài phút, mọi thủ tục đã hoàn tất. Chi phí phẫu thuật, hàng trăm triệu đồng, đối với họ chỉ là một con số lẻ
Chi được đưa vào phòng phẫu thuật. Huyền ngồi bên ngoài, lòng đầy sự lo lắng. Ba mẹ Chi ngồi đối diện, nhưng họ không nói chuyện với Huyền. Không khí trong phòng chờ trở nên căng thẳng và ngột ngạt
3 giờ sau
Khi bác sĩ bước ra, thông báo ca phẫu thuật thành công, Huyền thở phào nhẹ nhõm, nhưng ba mẹ Chi không để Huyền ở lại
"Cô ra ngoài đi" Giọng nói của bà đầy sự lạnh lùng
"Chúng tôi không muốn cô ở đây" Cô nhìn ba mẹ Chi, không biết phải nói gì
"Chúng tôi biết cô là ai" Giọng của ông đầy sự khinh bỉ
"Chúng tôi biết cô là người đã khiến con gái chúng tôi ra nông nỗi này""Không..không phải con..""Cô không cố ý, nhưng cô đã làm con gái chúng tôi thay đổi" "Nó đã từ bỏ một cuộc sống tốt đẹp, để sống một cuộc sống nghèo nàn, vất vả với cô. Và giờ thì sao? Nó nằm đây, sống dở chết dở"(Nói đến đây chắc phải lí giải một xíu, hm.. lúc đầu gia đình Chi rất giàu, nhưng sống sung sướng quá nên đâm ra chán :)) Chi quyết định rời khỏi nhà để tự lập. Chuyện là vậy 🤧)
"Không..không phải con thật mà hai bác, con là người yêu của Chi, sao con lại có thể hại em ấy.."Ba mẹ Chi bật cười
"Yêu nhau? Cô nghĩ tình yêu có thể lấp đầy được những vết thương này sao? Tình yêu của cô có thể trả được tiền viện phí không?""Cô nghĩ tình yêu của cô có thể mua được một tương lai tốt đẹp cho con gái chúng tôi sao?"Huyền im lặng..
"Nghe đây!""Chúng tôi sẽ trả tiền viện phí cho Chi. Nhưng đổi lại, cô phải rời đi. Cô phải rời xa con gái chúng tôi"Cô biết, cô đang đứng trước một sự lựa chọn khó khăn. Cô có thể ở lại, nhưng Chi sẽ phải chịu đựng sự đau khổ của ba mẹ mình. Hoặc cô có thể rời đi, để Chi có một cuộc sống tốt đẹp..
Huyền rời đi
Chi sau khi tỉnh lại, đã tìm Huyền khắp nơi. Cô gọi điện cho Huyền, nhưng Huyền không bắt máy. Cô đến cửa hàng tiện lợi, nhưng Huyền đã nghỉ việc
—
"Ba... mẹ""Tại sao ba mẹ lại làm như vậy? Tại sao ba mẹ lại đuổi chị ấy đi?""Chúng ta làm tất cả vì con""Chúng ta muốn con có một cuộc sống tốt đẹp"
"Cuộc sống tốt đẹp của con không có chị ấy thì có ý nghĩa gì?" Chi gào lên
"Ba mẹ đã đuổi người con yêu đi. Ba mẹ đã phá hủy cuộc sống của con.""Nếu con muốn tìm Huyền, đừng bao giờ gọi hai lão già này một tiếng ba mẹ!" Mẹ Chi lên tiếng
Chi cảm thấy như trái tim mình bị bóp nghẹt..
Chi đã chấp nhận sự sắp đặt của ba mẹ. Cô đã trở về, bắt đầu học cách quản lý công ty. Cô phải học cách đối diện với những con số, những bản hợp đồng, những cuộc họp
—
Trong khi đó, Huyền sau khi rời đi, đã sống trong sự cô độc. Cô đã đi khắp mọi nơi, tìm kiếm một công việc mới. Cô không có bằng cấp, không có kinh nghiệm. Cô đã bị từ chối rất nhiều
Một ngày Huyền đi ngang qua một xưởng sản xuất gỗ. Cô thấy một tấm bảng quảng cáo: "Tuyển công nhân"
Cô bước vào, và xin việc
Người chủ xưởng nhìn Huyền, ánh mắt của anh ta đầy sự tò mò
"Cô có biết làm gì không?"
Huyền lắc đầu
"Tôi không biết..nhưng tôi sẽ học"
Người chủ xưởng mỉm cười
"Vậy thì... cô được nhận. Nhưng tiền lương sẽ rất thấp"
Huyền gật đầu. Cô không quan tâm đến tiền lương. Cô chỉ muốn có một công việc, một nơi để sống
Huyền bắt đầu làm việc ở xưởng sản xuất gỗ. Cô làm việc chăm chỉ, và sống một cuộc sống cô độc. Cô vẫn nhớ Chi. Cô vẫn giữ chiếc vòng tay bằng gỗ mà cô đã tặng Chi..
Một buổi tối khi Huyền đang làm việc, cô nhìn thấy một chiếc vòng tay bằng gỗ. Nó giống hệt chiếc vòng tay mà cô đã tặng Chi. Huyền cầm lấy chiếc vòng, nước mắt cô tuôn rơi
—
hêhheh, tui đang gọi là ấp ủ một ý tưởng..viết thuần Việt=)))
mà sợ kén người đọc nên chưa dám