[PhaoChi] Anh Thương Em, Em Thương Ai?
2: Vết sẹo
Chi lặng thinh, để mặc Huyền băng bó cho mình. Cô cảm nhận được sự run rẩy nhè nhẹ của Huyền. Sự tức giận của Huyền không phải là vì cô bất cẩn, mà là vì Huyền trân trọng cô quá nhiều. Chỉ một vết xước nhỏ cũng đủ để khiến cô ấy đau lòng
Sau khi băng xong, Huyền ngước lên nhìn Chi, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn
"Em không được để mình bị thương thêm nữa. Dù là vết xước nhỏ nhất, cũng không được!"
"Em hiểu không?"
"Dạ.."
"Hiểu là tốt, có đau thì bảo chị" nói xong Huyền quay ngoắt đi về kệ hàng
Sau đêm đó, Chi bắt đầu nhìn mọi thứ một cách khác. Mối quan hệ của cô với người yêu vẫn tiếp tục, nhưng nó đã không còn giống như trước. Mỗi tin nhắn, mỗi cuộc gọi từ anh ta, Chi đều cảm thấy một sự mệt mỏi và trống rỗng
Những lời xin lỗi, những lời hứa thay đổi, giờ đây chỉ còn là những con chữ vô hồn. Mỗi khi anh ta lạnh nhạt, hời hợt, Chi không còn khóc nữa. Thay vào đó, trong tâm trí cô lại hiện lên hình ảnh Huyền, với ánh mắt khó chịu và những lời nói đầy quan tâm
Sự quan tâm của Huyền không chỉ dừng lại ở cửa hàng tiện lợi. Mỗi sáng khi Chi tỉnh dậy, cô đều thấy một tin nhắn từ Huyền, hỏi cô có ổn không, hay nhắc cô nhớ ăn sáng. Huyền không nói nhiều, chỉ là những tin nhắn ngắn gọn, nhưng đầy đủ sự ấm áp..
📱: "Em dậy chưa?"
📱: "Em ăn bánh ướt không Chi?"
📱: "Ăn sáng chưa?"
—
Một buổi tối, khi Chi vừa bước vào cửa hàng, Huyền đã đưa cho cô một gói khăn giấy
"Hôm nay em lại khóc nữa đúng không?"
Chi sững sờ. Cô đã khóc rất nhiều trên đường đi, nhưng cô đã cố gắng rửa mặt thật kỹ. Vậy mà Huyền vẫn nhận ra..
"Sao chị biết?" Chi lí nhí hỏi
"Đôi mắt em, nó không thể nói dối chị đâu"
Chi không thể kìm được nước mắt. Cô vỡ òa, những giọt nước mắt tuôn rơi. Lần này, cô không giấu giếm nữa. Cô kể cho Huyền nghe tất cả, về những lời nói làm tổn thương cô, về sự phản bội, và về sự mệt mỏi khi cứ phải níu giữ một mối quan hệ không còn gì
Huyền lặng lẽ lắng nghe. Cô không ngắt lời Chi, không phán xét. Cô chỉ đơn giản là ở đó, làm điểm tựa cho Chi. Khi Chi đã nói hết, Huyền chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên lau những giọt nước mắt trên má cô
"Chi này" Giọng Huyền ấm áp như một ly sữa nóng
"Em không phải là người duy nhất đã từng trải qua chuyện này. Nhưng điều quan trọng là em phải biết buông bỏ"
"Em không thể mãi đắm chìm trong nỗi đau của người khác được. Em phải sống cho chính mình."
—
ê hay hong, sợ bị chê 😞