OrmLing | BẪY (FULL)
BẪY CHAP 25
Pey bước đến trước mặt của Orm Kornnaphat cùng Lingling Kwong, cười nhẹ- Có người muốn gặp hai người đấy!- Là ai?Orm Kornnaphat bước lên trước để Lingling Kwong phía sau nhìn Pey cảnh giác, cô biết người này từng là thân tín của Lingling Kwong, là người yêu của Anicha, và đã vong mạng ở Síp cách đây 5 năm, lúc này ở đây, Orm Kornnaphat thật sự không phân biệt được Pey đến với thiện ý hay tà ý.- Ở đây đông người, có tiện nói không? - Pey cười với Orm Kornnaphat, lần đầu tiên cô thấy Lingling Kwong chấp nhận đứng ở phía sau một người, xem ra, người kia đã tìm được người chấp nhận che chở cho Lingling Kwong rồi.- Đều là thân tín của tôi, nói đi! - Orm Kornnaphat nhìn Sein và Giuliana sau đó ra lệnh cho đám người phía sau lùi lạiPey cười cười nghĩ nghĩ một chút liền nhướng người tới lại bị Orm Kornnaphat chụp lấy súng của Sein bên cạnh chĩa thẳng vào đầu Pey đầy lạnh lùng- Lui lại! - Tiểu thư nóng nảy quá đó! - Pey bật cười - Thật đúng như những gì phu nhân đã nói..- Cái gì? - Orm Kornnaphat bắt được trọng điểm trong lời nói của Pey, cô nhíu mày- Người muốn gặp các người là Koy Narumon! - Pey nhẹ giọng chỉ đủ cho bốn người trước mặt ngheOrm Kornnaphat nghe đến cái tên này, tay cầm súng của cô run rẩy, buông xuống, Lingling Kwong cũng nhíu mày, cô biết cái tên này, Sein và Giuliana càng không xa lạ, bởi vì, đó là tên của mẹ Orm Kornnaphat, là phu nhân đại tướng Sethratanapong.- Đi thôi! Có lẽ Đại tướng cũng nhận được tin và trên đường tới rồi! - Pey cười tươiOrm Kornnaphat vẫn đứng bất động, cô không phân biệt được thật giả, tin tức này có chút khiến cho cô khó tin, Orm Kornnaphat nhíu mày, lỡ như đây là bẫy của kẻ thù, một lưới muốn tóm gọn cô cùng Lingling Kwong thì như thế nào, Orm Kornnaphat có chút chần chừ.Pey nhìn Orm Kornnaphat đang nghi hoặc, cô cũng không trách cứ, mọi thứ quá bất ngờ và khó tin, Orm Kornnaphat như thế này cũng không có gì là lạ, cô đưa tay vào túi lấy ra một tờ giấy đưa cho Orm Kornnaphat, người kia mở ra, nước mắt rốt cuộc rơi xuống sau đó gật đầu đồng ý đi cùng Pey.Orm Kornnaphat ngồi trên xe, bên cạnh là Lingling Kwong, phía sau là Sein và Giuliana, trong tay vẫn là mảnh giấy nhỏ mà Pey đưa cho cô, trên đó chính là nét chữ của mẹ cô cùng với hình vẽ bông hoa Lycoris theo phong cách của Orm Kornnaphat khi còn bé, bàn tay cô run rẩy, trái tim tràn đầy hy vọng.Xe đưa đám người Orm Kornnaphat và Lingling Kwong vào một khu hẻo lánh, dừng lại tại một căn nhà nhỏ, nơi này tách biệt với bên ngoài, thật sự là nơi lý tưởng để trú ẩn, đám người bước xuống, trong lòng vẫn đầy cảnh giác, một lúc sau một chiếc xe chạy vào, ba Orm Kornnaphat thần sắc ngập tràn sự khó tin bước xuống.- Vào nhà thôi! - Pey cười.Cô đưa mắt nhìn ra sau, người đi cùng với đại tướng Sethratanapong không ai khác là người cô yêu, Anicha, đôi mắt người kia đầy sự kích động, nước mắt đã rơi như mưa, Pey nhìn Anicha đầy yêu thương, cô mở cửa mời mọi người rồi mới bước đến cạnh Anicha để người kia ôm lấy cô, xa cách 5 năm, tưởng rằng sinh ly tử biệt, cuối cùng lại có thể đoàn tụ.Orm Kornnaphat cùng Lingling Kwong nhìn Pey và Anicha đoàn tụ trong sự hạnh phúc, cả hai thở ra một hơi cùng nhau tiến vào nhà, căn nhà ngập tràn ánh sáng ấm áp, họ bước từng bước vào trong, nơi phòng khách ấm cúng, một người đang ngồi trên xe lăn nhìn về phía họ.Đại tướng Sethratanapong thập phần kích động, ông chạy nhanh đến, tiếp theo là Orm Kornnaphat cũng chạy tới ôm lấy người phụ nữ đang ngồi trên xe lăn kia, nước mắt cả ba người lăn trên khuôn mặt, nước mắt của hạnh phúc.- Mẹ.. - Orm Kornnaphat nức nở- Con ngoan.. - Mẹ Orm Kornnaphat cười dịu dàng nhìn cô- Vợ à.. - Đại tướng Sethratanapong ôm lấy người phụ nữ kia, sự nghiêm nghị hằng ngày thay bằng sự dịu dàng vô tận, dù dung nhan có bị thời gian nhuốm màu thì đây vẫn chính là người mà ông tìm kiếm bao nhiêu năm qua, người mà ông yêu nhất, mẹ của con ông- Chồng.. - Mẹ Orm Kornnaphat ôm lấy người đàn ông tóc đã phai màu, bà biết, ông đã rất khổ tâm và vất vả nhiềuLingling Kwong im lặng nhìn một nhà ba người đoàn tụ, cô khẽ nâng khóe môi, trong lòng tưởng rằng sẽ thập phần hận thù số 0, nhưng khoảnh khắc người phụ nữ này vào 5 năm trước dịu dàng nhìn cô, nói với cô rằng cô thật sự giống mẹ cô, khoảnh khắc số 0 rơi nước mắt khi nghe cô nói mẹ cô đã chết cùng với ba cô, đột nhiên Lingling Kwong không còn có ý định trả thù nữa, những gì cô trải qua cùng đã trải qua rồi, không ai có thể cho lại cô những năm tháng đã mất, tội tình gì cô phải cắn chặt mối hận không buông, hơn nữa, Lingling Kwong nghĩ rằng số 0 đã chết ở sự kiện đảo Síp nên cô không còn cảm thấy thù hằn gì nữa.Bây giờ, tuy người kia còn sống, nhưng lại là mẹ của người cô yêu, có lẽ, cô không thể thoải mái buông bỏ quá khứ để ở cạnh Orm Kornnaphat được, nhưng không còn truy cứu chuyện đã qua thì Lingling Kwong có thể làm được, hơn nữa, số 0 hình như đã không thể đi lại bình thường được nữa rồi.- Mẹ.. chân mẹ? - Orm Kornnaphat phát hiện chân của mẹ cô bất thường liền lo lắng hỏi- Cách đây 5 năm, phu nhân vì cứu tôi mà bị thương, sau đó không thể đứng dậy được nữa! - Pey áy náy lên tiếngLingling Kwong nghe xong cụp mắt che đi cảm xúc trong lòng.- Còn sống là tốt rồi! - Ba Orm Kornnaphat cười tươi- Phải, mẹ còn sống là tốt rồi! - Orm Kornnaphat cũng gật đầu phụ họaMẹ Orm Kornnaphat cười sau đó vỗ vỗ hai cha con, để hai người đứng lên, bà nhìn Lingling Kwong đang cụp mắt trước mặt, thở dài sau đó mới lên tiếng- Lingling.. Lingling Kwong ngẩng đầu nhìn về phía một nhà ba người, khuôn mặt cô không có thống hận chỉ có buồn bã- Con có còn hận ta không? - Mẹ Orm Kornnaphat hỏi- Không! - Lingling Kwong lắc đầu - Cảm ơn bà đã cứu Pey! Lingling Kwong cười nhẹ- Thật ra chuyện năm đó không phải như con đã biết! - Mẹ Orm Kornnaphat giọng ấm áp vang lên- Sao cơ? - Lingling Kwong ngẩng raKoy Narumon đẩy xe đi đến gần Lingling Kwong, từ từ đem chuyện năm đó nói ra...Vậy ra năm xưa không phải số 0 phản bội mà là một kẻ khác, đêm đó bà được Trưởng đoàn là ông nội của Lingling Kwong lúc bấy giờ gọi đến thư phòng, khi số 0 vừa bước đến trước cửa liền nghe tiếng súng giảm thanh vang lên, vì được huấn luyện kỹ lưỡng nên thính lực của bà tốt hơn người thường, bà lập tức xông vào thì đã thấy ông nội Lingling Kwong bị bắn nằm trên đất, người bí ẩn vì thấy số 0 xuất hiện liền mở cửa sổ trốn đi, bà vì an nguy của Trưởng đoàn mới không đuổi theo, ngay sau đó mẹ của Lingling Kwong theo thói quen mang thuốc cho ông nội cô đến thì thấy cảnh tượng trước mắt.Ông chỉ còn một chút hơi tàn, liền mang Thẻ thân phận của ông giao cho số 0, nói với số 0 rằng có kẻ muốn sử dụng thứ này để đoạt vị và mưu đồ nhiều hơn nữa, bảo bà hãy bảo vệ nó đừng để ai chiếm lấy, sau này hãy giao cho Trưởng đoàn mà bà tin tưởng, lúc ấy số 0 dự tính giao cho ba của Lingling Kwong nhưng ông nội lại không cho, cuối cùng, ông nói bà hãy mang theo nó mà trốn đi bởi vì ông nội chỉ có thể tin tưởng mỗi mình bà và mẹ của Lingling Kwong. Số 0 mang theo thẻ thân phận của ông nội Lingling Kwong và của mình rời khỏi Hongkong đến Thái Lan ẩn nấp, sau đó gặp được ba của Orm Kornnaphat, bà gói tất cả quá khứ lại, chôn vùi nó, một lần nữa cùng Đại tướng Sethratanapong xây một gia đình hạnh phúc, nhưng quá khứ đó không thể ngủ vùi, người của ba Lingling Kwong vẫn tiếp tục truy tìm số 0.Một năm trước khi sự việc kia xảy ra, bà thành công giải được mật mã, truy cập thẻ thân phận của ông nội Lingling Kwong, và cuối cùng, số 0 hiểu được, bà đang nắm trong tay một thứ rất nguy hiểm, đến mức có thể cả chồng và con bà cũng phải trả giá.- Đó là gì? - Lingling Kwong nhíu mày hỏi- Tài khoản ngân hàng gốc của Lycoris với con số nghìn tỷ... - Mẹ Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong nói- Việc này thì tôi biết rồi! - Lingling Kwong biết số tiền trong tài khoản của ông nội rất lớn- Và.. - Mẹ Orm Kornnaphat thở ra - Bằng chứng bán nước của rất nhiều quan chức cấp cao thời đó, hiện tại, bọn người này cũng đã trở thành trụ cột của một số quốc gia! - Cái gì? - Một đám đồng loạt lên tiếng- Lycoris có một thứ gọi là Di chúc gốc.. - Mẹ Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong hỏi ý, thấy Lingling Kwong gật đầu bà mới nói ra - ..thật ra đó là một hệ thống liên kết với các thẻ thân phận của các gián điệp trên toàn thế giới của Lycoris, tùy theo thân phận mà truy cập ở tầng thông tin nào, Di chúc gốc là một chiếc usb bằng vàng..Orm Kornnaphat lấy ra trong balo một chiếc usb bằng vàng theo lời mẹ cô mô tả- .. và nó được kết nối với duy nhất một máy chủ ở tại Hongkong, không thể mở ra ở nơi khác, hay nói cách khác, hệ thống này gồm 2 phần, USB và máy tính, một trong hai đều không thể thiếu! - Mẹ Orm Kornnaphat nói ra bí mật của tổ chức - Nên là cái đám người kia mới truy sát Lingling để lấy cái này? - Orm Kornnaphat dần đoán ra vấn đề- Phải! Vì tất cả các nhiệm vụ được tiếp nhận thông qua hệ thống này, và tiền thù lao được trả cũng được trả thông qua tài khoản ngân hàng mà hệ thống hiển thị! - Lingling Kwong gật đầu tiếp lời mẹ Orm Kornnaphat - Năm đó khi tài khoản của ông bị mất, ba đã dùng Di chúc gốc để thay đổi số tài khoản ngân hàng, 5 năm trước tôi đã mang nó đi, nên hiện tại không có cách nào thay đổi tài khoản ngân hàng, nhiệm vụ vẫn nhận, nhưng tiền thì họ không cầm được, tổ chức đang lâm vào thế kiệt quệ về tài chính..- Bên cạnh tiền, hệ thống còn là nơi liên lạc và tiếp nhận thông tin của các gián điệp nằm vùng mà khách hàng đã thuê Lycoris thực hiện .. - Mẹ Orm Kornnaphat nói tiếp - .. năm đó chính trị các nước bất ổn, đơn hàng rất nhiều, chúng ta có được rất nhiều thông tin hữu ích, Trưởng đoàn vẫn theo nguyên tắc làm ăn rằng giao trả kết quả và nhận tiền, nhưng người khác thì lại không muốn.. Năm đó, số 0 rời đi nhưng không ngừng điều tra kẻ nào đã phản bội và ám toán ông nội Lingling Kwong, cuối cùng, bà cũng điều tra được, có kẻ muốn sử dụng thông tin mà Lycoris có được để tống tiền ngược lại những kẻ bị theo dõi, đem kết quả của gián điệp để thao túng chính trị, hơn thế, còn muốn bán ra thông tin của gián điệp đang nằm vùng..- Khốn kiếp! - Lingling Kwong gằn giọng - Như vậy chẳng khác gì tự tay giết chính đồng đội của mình!- Phải, một khi danh sách gián điệp bị lộ ra, những người đó chỉ có một con đường là chết! - Mẹ Orm Kornnaphat nghiến răng giận dữ - Trưởng đoàn phát hiện được điều đó liền ngăn cản, cuối cùng bị ám toán.. - Bà biết ai làm? - Lingling Kwong nhìn mẹ Orm Kornnaphat chờ đợi- Sau này thì ta mới điều tra được! - Mẹ Orm Kornnaphat gật đầu - Bởi vì ban đầu không biết được ai, ở lại nơi đó sẽ nguy hiểm, Đại tiểu thư mới bảo ta rời đi, rồi cô ấy lại bao che cho ta, nên mới... Mẹ Orm Kornnaphat áy náy nhìn Lingling Kwong, đầy sự hối lỗi trong mắt bà- Chuyện qua rồi, cũng không phải lỗi của bà, tôi muốn biết ai mới là kẻ ra tay thật sự! - Lingling Kwong cười nhẹ, cô luôn biết phân biệt phải trái đúng sai- Là Lee Yuan! - Ông nội của Lee Hung?- Phải! - Mẹ Orm Kornnaphat gật đầu xác nhậnLingling Kwong nghiến răng nhịn lại lửa giận trong lòng, cuối cùng thì cô cũng minh bạch, kẻ khiến cô phải tan nhà nát cửa chính là Lee Yuan, kẻ khiến cô suýt vong mạng mấy lần trong huấn luyện cũng chính là ông ta.- 5 năm trước, là Lee Hung gài bẫy chúng ta! - Pey lúc này lên tiếng- Việc này chị đã biết! - Lingling Kwong gật đầu, cô về lại Hongkong liền điều tra đượcNăm đó, Lingling Kwong nhận nhiệm vụ đi đảo Síp chính là nhiệm vụ của mẹ Orm Kornnaphat đưa ra, là thay bà đi lấy một món đồ và cất giữ nó, nhưng khi cô và Pey vừa gặp được mẹ Orm Kornnaphat, thì đã bị tập kích, sau này cô mới biết, Lee Hung cùng ông nội của hắn ta đã lợi dụng việc không có Di chúc gốc để đối chiếu nhiệm vụ mà sửa nhiệm vụ thành đi giết người ở đảo Síp mới khiến đại tướng Sethratanapong hiểu lầm Lingling Kwong đến Síp là giết vợ của ông.- Ngày đó ở Síp không phải chỉ có người của Lee Hung, mà còn là người của mấy kẻ bán nước phát hiện được thông tin của ta mà tấn công.. - Mẹ Orm Kornnaphat tiếp tục nói - .. ngay cả ở Thái Lan cũng có kẻ không thể ngồi yên mà động tay chân! - Thanat Razdin! - Đại tướng Sethratanapong trầm giọng lên tiếng- Và cả Thaksin nữa! - Mẹ Orm Kornnaphat nhìn chồng nói thêm - Năm ta mở được thẻ thân phận của Trưởng đoàn đã tiếp tục điều tra được, thì ra Thanat đã thông đồng với lũ phản quốc, nhưng âm mưu kia không thành, hắn lập tức trở mặt, cho người xử sạch bọn người kia, chỉ là thông tin vẫn còn lưu lại, hắn biết được ta có được đoạn camera và lịch sử giao dịch của hắn với bè lũ kia nên mới muốn giết người diệt khẩu, lúc ấy, không chỉ Thanat mà còn là đám người lũng đoạn ở một số quốc gia khác nữa, vậy nên ta phải tương kế tựu kế, giả chết mà trốn đi.- Vậy cái hộp đó.. - Lingling Kwong lên tiếng hỏi- Trong đó có thẻ thân phận của Ông nội con và bằng chứng Thanat bán nước, Thaksin tham ô! Ta có định vị trong thẻ thân phận của mình, năm đó, Lingling mở tủ bí mật của ta ở Síp một lần, hôm nay, lại thấy kích hoạt lần nữa, ta liền nói Pey đi tiếp ứng, vì ta biết, các con sẽ gặp nguy hiểm! - Thật chẳng hiểu.. - Orm Kornnaphat lúc này mới lên tiếng, đi tới chỗ Lingling Kwong và mẹ cô - .. cả hai người sao lại có sở thích gắn định vị lên đồ đạc vậy?- Là thói quen thôi! - Mẹ Orm Kornnaphat cùng Lingling Kwong đồng thanh nói một câu sau đó ngẩn ra nhìn nhau, mẹ Orm Kornnaphat cười hiền còn Lingling Kwong mím môi ngại ngùng quay đi.- Vậy là tất cả mọi chuyện trước đây đều là hiểu lầm rồi? - Giuliana tiêu hóa xong đống thông tin mới lên tiếng - Phu nhân không phải là người hại gia đình của bà chủ, bà chủ cũng không phải người giết chết phu nhân, vậy là tiểu thư và bà chủ có thể yêu nhau thoải mái rồi! - Sao cơ? Yêu nhau? - Mẹ Orm Kornnaphat nhíu mày nhìn con gái lại nhìn Lingling Kwong - Mẹ à.. - Orm Kornnaphat ngồi xuống cười cười - Chuyện này con sẽ từ từ nói với mẹ sau được không, bây giờ chúng ta phải giải quyết mấy củ khoai lang nóng này đã! - Ai là người bắt đầu trước? - Mẹ Orm Kornnaphat lạnh giọng không nghe lời của Orm Kornnaphat nhìn thẳng Lingling Kwong- Là.. - Lingling Kwong muốn lên tiếng nhận - Là con! - Orm Kornnaphat bật dậy đứng chắn trước mặt của Lingling Kwong nhận tội - Là con quyến rũ bà chủ, bà chủ xinh đẹp như vậy không thể không yêu, nên là con đã tán tỉnh chị ấy trước! - Cái đứa này.. - Mẹ Orm Kornnaphat khóe môi giật giật sau đó quay sang nhìn ba Orm Kornnaphat - Ông không quản nổi con sao? - Quản không nổi.. em về quản nó đi.. - Đại tướng gãi gãi đầu tỏ ý bất lực- Anh... - Mẹ à, giải quyết mớ hỗn độn này trước đã! - Orm Kornnaphat nhanh chân chạy tới bóp vai cho mẹ cô lấy lòngMẹ Orm Kornnaphat trợn mắt nhìn con gái sau bao nhiêu năm không gặp đã không còn vẻ bướng bỉnh làm nũng khi còn bé mà lại tâm cơ biết cách lấy lòng rồi, bà nhìn Lingling Kwong đang đứng yên, mặt cũng hơi hồng hồng, ngại ngùng nhìn sang chỗ khác không dám nhìn bà, mẹ Orm Kornnaphat mím môi nghĩ nghĩ trong lòng rồi cũng thở ra- Mấy đứa đi tắm thay đồ hết đi, cả một tối mệt mỏi rồi! Ngày mai sẽ xử lý tiếp! - Mẹ Orm Kornnaphat hạ lệnh tha bổng- Mẹ thật tốt! - Orm Kornnaphat vui vẻ chạy tới nắm lấy tay Lingling Kwong muốn kéo người kia đi, nhưng Lingling Kwong vẫn đứng tại chỗ- Cám ơn vì đã nói cho con biết mọi thứ! - Lingling Kwong hướng chỗ mẹ Orm Kornnaphat cúi gập người, nếu hôm nay không biết những thứ này, có lẽ cả đời của cô vẫn không yên lòng- Xin lỗi con.. - Mẹ Orm Kornnaphat nhẹ giọng - .. nếu ta trở về sớm hơn có lẽ mọi chuyện đã khác.. Bà có chút buồn buồn, năm đó điều tra mất rất nhiều thời gian, khi tra ra Lee Yuan thì ba mẹ Lingling Kwong đã đồng quy vu tận, quyền lực chia đôi, Lingling Kwong khi đó còn quá nhỏ, bà không thể làm gì khác, chỉ có thể giấu đi mọi thứ, chờ đợi một ngày những đứa trẻ có thể tự mình quyết định, tự mình bảo vệ chính mình.- Không phải lỗi của người.. - Lingling Kwong cười nhẹ nhõm, cô hiểu rằng nếu ngày đó không có mẹ Orm Kornnaphat, sợ rằng cả gia tộc đã bị trả thù rồi, sợ rằng cô sẽ chết trong bụng mẹ chứ đừng nói có thể lành lặn lớn lên như thế này - .. mọi chuyện kết thúc ở đây thôi! - Được! Dừng ở đây thôi.. Đám người nhìn nhau nở nụ cười đầy thanh thản, cuối cùng màn sương mờ che phủ sự thật cũng đã tan đi, để lại một sự thật có đau thương nhưng không khiến bi kịch tiếp diễn, để lại một lối thoát rộng mở cho những người thật lòng yêu thương nhau..- END CHAP 25 -