[NKTT x DHY] Gửi Tiên yêu dấu!
End
Dương Hoàng Yến khuỵu xuống, nước mắt giàn giụa, hơi thở đứt quãng khi nhìn theo bóng cô khuất dần.Tóc Tiên lao ra xe, nhấn ga phóng đi. Một tay siết chặt vô lăng, tay còn lại chống lên cửa kính, đôi mắt đỏ hoe. Cô cắn mạnh vào ngón tay để ngăn những tiếng nghẹn ngào, nhưng cuối cùng vẫn không thể kìm nén, từng giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Cơn đau dồn nén bùng lên thành giận dữ, cô đấm mạnh vào vô lăng, tiếng va chạm vang vọng trong khoang xe, hòa cùng nỗi đau đang cuộn trào trong lòng.Khi trở về nhà, Nguyễn Khoa Tóc Tiên ngồi lặng lẽ, ánh mắt dừng lại trên bộ sưu tập đồng xu của bố cô. Cô ngắm nhìn những đồng xu cũ kỹ, rồi chợt dừng lại suy nghĩ một lúc lâu. Cuối cùng, cô quyết định đặt chúng vào một chiếc túi, chỉ để lại đồng xu Jefferson. Chiếc đồng xu ấy được cất giữ riêng biệt trong một chiếc hộp nhỏ, chính là đồng xu đầu tiên trong bộ sưu tập, đồng thời cũng là đồng xu đầu tiên mà Tóc Tiên mang về."Cháu chào bác, cháu hy vọng bác nhớ cháu." Cô mỉm cười, nói chuyện với người thẩm định trước đây đã khuyên bố cô giữ lại đồng xu, giờ đây cũng đã là một ông lão."À, ta nhớ rồi, cô bé có đồng xu Jefferson. Ta nhớ chứ, bố cháu khoẻ chứ? Ta đã không gặp ông ấy trong một khoảng thời gian.""Bố cháu vừa mất ạ.""Ta rất tiếc." Ông cảm thông chia buồn."Cháu cảm ơn... Cháu muốn hỏi là, bộ sưu tập của bố cháu, nếu bán đi sẽ được bao nhiêu ạ?""Ồ, một bộ sưu tập ấn tượng đấy. Để ta xem nào..."Tóc Tiên nhẹ nhàng mở chiếc túi đặt trong cốp xe, để lộ ra những đồng xu lấp lánh."Nếu bác muốn mua, hoặc giúp cháu tìm người mua cũng được, cháu không quan tâm. Nhưng cháu chỉ có một điều kiện duy nhất: Những đồng xu này phải luôn ở bên nhau, không được tách rời."Giọng cô đầy kiên định."Cháu thật sự muốn bán tất cả chứ?""Vâng."
Vài tháng sau, Nguyễn Khoa Tóc Tiên trở lại quân ngũ, nhưng lần này cô xin lui về hậu cần, đóng quân tại Fort Bragg, quê nhà nước Mỹ, chủ yếu tham gia vào công tác đào tạo huấn luyện những binh lính mới."Được rồi, tiếp theo Lora và Quinn. Hai người sẽ thi đấu bắn súng. Tôi sẽ quyết định ai thực hiện trước."Tóc Tiên đưa tay vào túi quần, lấy ra một đồng xu Jefferson cũ kỹ. Sau khi bán đi toàn bộ bộ sưu tập quý giá của mình, đây là đồng xu duy nhất cô giữ lại, luôn mang theo như một kỷ vật không thể rời xa."Lora là mặt nickel, Quinn là penny."Cô khẽ búng tay, đồng xu xoay tròn trong không trung rồi rơi gọn vào lòng bàn tay cô. Một giây lặng im, sau đó Tóc Tiên ngước lên."Là penny. Quinn, cô thực hiện trước. Chuẩn bị đi.""Yes, madam!" Quinn đáp dứt khoát, nhanh chóng vào vị trí."Sếp ơi, có một bức thư gửi cho sếp ạ" Một người lính trẻ bước vào khu tập luyện, cầm lá thư đưa cho Tóc Tiên."Được rồi, cảm ơn nhé.""Gửi Tiên yêu dấu!Đã hơn năm nay kể từ khi em viết lá thư với một cây bút thực sự trên một tờ giấy thực sự. Nhưng bây giờ có lẽ em sẽ viết cho Tiên biết cảm giác của em, về tất cả những gì xảy ra kể từ chị rời đi, vào lần cuối em gặp chị. Một vài tuần sau khi chị rời khởi, Ái Phương đã được một mạnh thường quân giấu tên quyên góp, giúp đỡ kinh phí chữa bệnh. Một sự hỗ trợ kinh phí vừa đủ để cứu lấy chị ấy, những điều mà các công ty bảo hiểm sẽ không bao giờ làm.Thời gian. Thời gian để cuối cùng chị ấy có thể trở về nhà, thời gian để dành với con trai Bready của chị ấy và thời gian để em nói lời tạm biệt.Vấn đề với thời gian mà em học được, cho dù là hai tuần đầu tiên em rơi vào tình yêu của Tiên hoặc là hai tháng cuối cùng em ở bên Ái Phương, thời gian cuối cùng đã hết. Em sẽ bắt đầu một cuộc sống mới cho riêng mình, phần kinh phí còn lại khi được giúp đỡ, em dùng để học cao học và Thạc sĩ ngành Tâm lý học, em vẫn sẽ tiếp tục giúp đỡ các trẻ em bị những bệnh tâm lý.Em không biết giờ Tiên đang ở đâu trên thế giới này, nên em gửi bức thư này đến Frot Bragg, nơi đóng quân của quân đội Hoa Kỳ và hy vọng mong manh rằng, họ sẽ chuyển bức thư đến nơi chị.Và cho dù bao nhiêu năm nữa trôi qua, em biết có một điều vẫn là sự thật, mãi mãi không thay đổi: Em sẽ lại sớm gặp chị một lần nữa."California, năm 2010Nguyễn Khoa Tóc Tiên, thi thoảng được cử tham gia công tác huấn luyện đặc biệt tại đơn vị, vẫn đang phục vụ trong quân ngũ. Giữa những khoảng thời gian không quá căng thẳng của nhiệm vụ, cô tranh thủ điều hành một cửa hàng nhỏ chuyên bán quần áo thể thao và ván lướt sóng bên bờ biển. Cuộc sống không khiến cô trở nên khô khan, trái lại, trong cô vẫn luôn tồn tại tình yêu với biển cả, với tự do.Không chỉ kinh doanh, Tóc Tiên còn tham gia dạy lướt sóng miễn phí cho trẻ em trong khu vực , một cách để cô kết nối với cộng đồng và giữ cho tâm hồn mình được sống động sau những ngày dài chán chường.Cùng năm đó, cô cho ra mắt cuốn sách kể về hành trình trong quân đội, từ một cô gái trẻ bỡ ngỡ bước chân vào môi trường kỷ luật thép, cho đến khi trở thành một quân nhân bản lĩnh. Cuốn sách được đông đảo độc giả đón nhận bởi sự chân thành, gai góc và sâu sắc như chính con người cô.Tháng 5 năm 2010, Tóc Tiên được mời đến làm diễn giả tại một buổi giao lưu cùng sinh viên trường đại học trong thành phố. Cô chia sẻ về hành trình cuộc đời, đồng thời truyền cảm hứng cho những ai đang cân nhắc con đường quân ngũ.Tại đó, cô gặp lại Dương Hoàng Yến, giảng viên được phân công đón tiếp cô hôm ấy. Hai người đứng giữa sân trường rợp nắng, ánh mắt chạm nhau sau bao năm xa cách. Họ mỉm cười, trao nhau cái ôm ngắn nhưng đầy ấm áp, như thể thời gian chưa từng trôi qua.Khi rời đi, trong làn gió nhẹ thoảng qua tai, Tóc Tiên nghe thấy tiếng Dương Hoàng Yến, hoặc có lẽ là nghe nhầm, nhưng cũng có thể là thật, lời thì thầm dịu êm:"Em muốn theo đuổi chị."ENDĐôi lờiKết OE nhe, thật ra chủ đích của tôi từ đầu đến cuối vẫn luôn là OE và tôi chỉ thay đổi draft của chương cuối cùng thôi. Đúng ra là draft đầu tiên của chương cuối, hai người chỉ đơn giản là gặp lại nhau sau ba năm rồi nhìn nhau cười thôi, nhưng tôi nghĩ lại, tôi muốn cho nhân vật quân nhân Nguyễn Khoa Tóc Tiên của mình một nghề nghiệp ổn định hơn, an toàn hơn. Đoạn nhân vật Dương Hoàng Yến có ý định theo đuổi lại là do tôi cũng muốn rằng, sau tất cả những gì nhân vật Tóc Tiên làm, tôi muốn cô ấy có cơ hội được hạnh phúc, vì cô ấy xứng đáng được như vậy, còn Dương Hoàng Yến có thành công không thì các bạn delulu theo cách của mình nhe.Nhân vật Dương Hoàng Yến sẽ mãi mãi không bao giờ biết được, mạnh thường quân đã đóng góp số tiền giúp nhân vật Ái Phương chữa bệnh và giúp nàng trang trải cuộc sống, chính là Nguyễn Khoa Tóc Tiên và số tiền đó lấy từ việc cô bán đi bộ sưu tầm đồng xu từ người bố.Để nói thêm về quân nhân Nguyễn Khoa Tóc Tiên trong đây, cho dù là đối với nước Mỹ, với bố hay đặc biệt với Dương Hoàng Yến, thì chỉ có thể gói gọn trong một câu: Không một chữ "yêu" nào, nhưng tất cả đều là yêu.Bready là do tôi ghép từ Bread ("bánh mì", con mèo của NKTT in real life) và vần "y" vào để cho giống một tên người.Hy vọng là các bạn sẽ yêu thích chiếc fic này. Góp ý thoải mái nhe, hehe.
Xào tiếp không? Tôi đang có 2 ý tưởng khá vui vui.Motip cũ: friends with benefits; yêu "nhầm" bạn thân; tình dục trước, tình yêu sau, pairing: Trợ lý đạo diễn kiêm nhà sản xuất x Bác sĩ. Dương Hoàng Yến "lỡ" tay thực hiện một phép bùa yêu, khiến em được/bị Nguyễn Khoa Tóc Tiên, Thiều Bảo Trâm và Nguyễn Kiều Anh theo đuổi cùng một lúc. Nhưng chỉ có 1 người là thật lòng, còn 2 người còn lại do bị ảnh hưởng của bùa yêu.Ý tưởng một thì tôi draft trong đầu cũng hơn 50% rồi còn ý tưởng hai thì mới nghĩ ra thôi, chưa có gì hết.
Vài tháng sau, Nguyễn Khoa Tóc Tiên trở lại quân ngũ, nhưng lần này cô xin lui về hậu cần, đóng quân tại Fort Bragg, quê nhà nước Mỹ, chủ yếu tham gia vào công tác đào tạo huấn luyện những binh lính mới."Được rồi, tiếp theo Lora và Quinn. Hai người sẽ thi đấu bắn súng. Tôi sẽ quyết định ai thực hiện trước."Tóc Tiên đưa tay vào túi quần, lấy ra một đồng xu Jefferson cũ kỹ. Sau khi bán đi toàn bộ bộ sưu tập quý giá của mình, đây là đồng xu duy nhất cô giữ lại, luôn mang theo như một kỷ vật không thể rời xa."Lora là mặt nickel, Quinn là penny."Cô khẽ búng tay, đồng xu xoay tròn trong không trung rồi rơi gọn vào lòng bàn tay cô. Một giây lặng im, sau đó Tóc Tiên ngước lên."Là penny. Quinn, cô thực hiện trước. Chuẩn bị đi.""Yes, madam!" Quinn đáp dứt khoát, nhanh chóng vào vị trí."Sếp ơi, có một bức thư gửi cho sếp ạ" Một người lính trẻ bước vào khu tập luyện, cầm lá thư đưa cho Tóc Tiên."Được rồi, cảm ơn nhé.""Gửi Tiên yêu dấu!Đã hơn năm nay kể từ khi em viết lá thư với một cây bút thực sự trên một tờ giấy thực sự. Nhưng bây giờ có lẽ em sẽ viết cho Tiên biết cảm giác của em, về tất cả những gì xảy ra kể từ chị rời đi, vào lần cuối em gặp chị. Một vài tuần sau khi chị rời khởi, Ái Phương đã được một mạnh thường quân giấu tên quyên góp, giúp đỡ kinh phí chữa bệnh. Một sự hỗ trợ kinh phí vừa đủ để cứu lấy chị ấy, những điều mà các công ty bảo hiểm sẽ không bao giờ làm.Thời gian. Thời gian để cuối cùng chị ấy có thể trở về nhà, thời gian để dành với con trai Bready của chị ấy và thời gian để em nói lời tạm biệt.Vấn đề với thời gian mà em học được, cho dù là hai tuần đầu tiên em rơi vào tình yêu của Tiên hoặc là hai tháng cuối cùng em ở bên Ái Phương, thời gian cuối cùng đã hết. Em sẽ bắt đầu một cuộc sống mới cho riêng mình, phần kinh phí còn lại khi được giúp đỡ, em dùng để học cao học và Thạc sĩ ngành Tâm lý học, em vẫn sẽ tiếp tục giúp đỡ các trẻ em bị những bệnh tâm lý.Em không biết giờ Tiên đang ở đâu trên thế giới này, nên em gửi bức thư này đến Frot Bragg, nơi đóng quân của quân đội Hoa Kỳ và hy vọng mong manh rằng, họ sẽ chuyển bức thư đến nơi chị.Và cho dù bao nhiêu năm nữa trôi qua, em biết có một điều vẫn là sự thật, mãi mãi không thay đổi: Em sẽ lại sớm gặp chị một lần nữa."California, năm 2010Nguyễn Khoa Tóc Tiên, thi thoảng được cử tham gia công tác huấn luyện đặc biệt tại đơn vị, vẫn đang phục vụ trong quân ngũ. Giữa những khoảng thời gian không quá căng thẳng của nhiệm vụ, cô tranh thủ điều hành một cửa hàng nhỏ chuyên bán quần áo thể thao và ván lướt sóng bên bờ biển. Cuộc sống không khiến cô trở nên khô khan, trái lại, trong cô vẫn luôn tồn tại tình yêu với biển cả, với tự do.Không chỉ kinh doanh, Tóc Tiên còn tham gia dạy lướt sóng miễn phí cho trẻ em trong khu vực , một cách để cô kết nối với cộng đồng và giữ cho tâm hồn mình được sống động sau những ngày dài chán chường.Cùng năm đó, cô cho ra mắt cuốn sách kể về hành trình trong quân đội, từ một cô gái trẻ bỡ ngỡ bước chân vào môi trường kỷ luật thép, cho đến khi trở thành một quân nhân bản lĩnh. Cuốn sách được đông đảo độc giả đón nhận bởi sự chân thành, gai góc và sâu sắc như chính con người cô.Tháng 5 năm 2010, Tóc Tiên được mời đến làm diễn giả tại một buổi giao lưu cùng sinh viên trường đại học trong thành phố. Cô chia sẻ về hành trình cuộc đời, đồng thời truyền cảm hứng cho những ai đang cân nhắc con đường quân ngũ.Tại đó, cô gặp lại Dương Hoàng Yến, giảng viên được phân công đón tiếp cô hôm ấy. Hai người đứng giữa sân trường rợp nắng, ánh mắt chạm nhau sau bao năm xa cách. Họ mỉm cười, trao nhau cái ôm ngắn nhưng đầy ấm áp, như thể thời gian chưa từng trôi qua.Khi rời đi, trong làn gió nhẹ thoảng qua tai, Tóc Tiên nghe thấy tiếng Dương Hoàng Yến, hoặc có lẽ là nghe nhầm, nhưng cũng có thể là thật, lời thì thầm dịu êm:"Em muốn theo đuổi chị."ENDĐôi lờiKết OE nhe, thật ra chủ đích của tôi từ đầu đến cuối vẫn luôn là OE và tôi chỉ thay đổi draft của chương cuối cùng thôi. Đúng ra là draft đầu tiên của chương cuối, hai người chỉ đơn giản là gặp lại nhau sau ba năm rồi nhìn nhau cười thôi, nhưng tôi nghĩ lại, tôi muốn cho nhân vật quân nhân Nguyễn Khoa Tóc Tiên của mình một nghề nghiệp ổn định hơn, an toàn hơn. Đoạn nhân vật Dương Hoàng Yến có ý định theo đuổi lại là do tôi cũng muốn rằng, sau tất cả những gì nhân vật Tóc Tiên làm, tôi muốn cô ấy có cơ hội được hạnh phúc, vì cô ấy xứng đáng được như vậy, còn Dương Hoàng Yến có thành công không thì các bạn delulu theo cách của mình nhe.Nhân vật Dương Hoàng Yến sẽ mãi mãi không bao giờ biết được, mạnh thường quân đã đóng góp số tiền giúp nhân vật Ái Phương chữa bệnh và giúp nàng trang trải cuộc sống, chính là Nguyễn Khoa Tóc Tiên và số tiền đó lấy từ việc cô bán đi bộ sưu tầm đồng xu từ người bố.Để nói thêm về quân nhân Nguyễn Khoa Tóc Tiên trong đây, cho dù là đối với nước Mỹ, với bố hay đặc biệt với Dương Hoàng Yến, thì chỉ có thể gói gọn trong một câu: Không một chữ "yêu" nào, nhưng tất cả đều là yêu.Bready là do tôi ghép từ Bread ("bánh mì", con mèo của NKTT in real life) và vần "y" vào để cho giống một tên người.Hy vọng là các bạn sẽ yêu thích chiếc fic này. Góp ý thoải mái nhe, hehe.
Xào tiếp không? Tôi đang có 2 ý tưởng khá vui vui.Motip cũ: friends with benefits; yêu "nhầm" bạn thân; tình dục trước, tình yêu sau, pairing: Trợ lý đạo diễn kiêm nhà sản xuất x Bác sĩ. Dương Hoàng Yến "lỡ" tay thực hiện một phép bùa yêu, khiến em được/bị Nguyễn Khoa Tóc Tiên, Thiều Bảo Trâm và Nguyễn Kiều Anh theo đuổi cùng một lúc. Nhưng chỉ có 1 người là thật lòng, còn 2 người còn lại do bị ảnh hưởng của bùa yêu.Ý tưởng một thì tôi draft trong đầu cũng hơn 50% rồi còn ý tưởng hai thì mới nghĩ ra thôi, chưa có gì hết.