[Nhặt được bạn gái đến từ tương lai]

Chương 13



"Tôi không trốn tránh em, tôi chỉ là cần thời gian suy nghĩ về một chuyện thôi!" Mook khoanh hai tay trước ngực, dựa lưng vào cửa rồi nhìn Ja-Oh mà nói.

"Chuyện có liên quan tới tôi sao? Hay là cô đã nhớ ra được gì về thân thế của mình rồi?"

"Đúng là có liên quan tới em." 

"Vậy sao không nói với tôi? Tôi giúp cô phân tích và giải quyết." Ja-Oh khó hiểu mà nhíu mày nhìn Mook như nhìn một kẻ ngốc, nếu chuyện liên quan tới cô thì hỏi cô không phải nhanh hơn là tự mình suy nghĩ sao?

Mook nhìn Ja-Oh rồi im lặng, cô im lặng lâu đến mức tay Ja-Oh tê cả rồi và Ja-Oh nghĩ Mook sẽ không nói ra thì bỗng nhiên cô nói một câu khiến Ja-Oh đứng hình :"Nếu tôi nói là tôi thích em thì sao?"

Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Ja-Oh thì Mook chỉ cười một cái rồi luồn qua dưới cánh tay cô để đi vào phòng, Ja-Oh không nghĩ đến và cũng không ngờ rằng mình sẽ được tỏ tình ngay lúc này mà người tỏ tình lại là một cô gái nên cô vẫn chưa lấy lại được tinh thần, đến lúc cô hoàn hồn lại thì Mook đã lấy quần áo đi tắm còn vừa đi vừa lẩm bẩm chê về cái phòng tắm đơn sơ không có máy nước nóng lạnh trong nhà cứ như lời tỉ tình lúc nãy là ảo giác của Ja-Oh vậy.

Mook ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng cô cũng rối như tơ vò, sau nhiều mối tình đã từng trải qua thì cô không nghĩ sẽ có lúc mình lại rung động với một cô gái chỉ vì những lúc cô bất lực nhất thì cô ấy đều xuất hiện giúp đỡ cô, Mook dùng mấy ngày để chải truốt suy nghĩ và tình cảm của mình để chắc chắn rằng đây thật sự là thích chứ không phải cảm giác muốn dựa dẫm hay nhất thời rung động.

Tối đó và cả mấy ngày sau này thì tới chị chủ nhà ít khi gặp mặt cũng nhận ra hai người này có gì đó không ổn vì Ja-Oh lựa chọn trốn tránh Mook, nói không hụt hẫng là không có khả năng nhưng Mook cũng cho Ja-Oh có không gian riêng khi lựa chọn tự mình đi làm cũng không đợi Ja-Oh về đi cùng mình như trước hay sáng giả vờ ngủ muộn để tránh làm Ja-Oh vì né cô mà phải dậy thật sớm để ra ngoài, cả hai cứ duy trì tình trạng bạn chung phòng nhưng không giao lưu gì với nhau.

Có một đoàn phim quay gần quán ăn nên họ hay đặt đồ ăn đêm, hôm nay lại ngay lúc quán khá đông khách nên Mook được giao cho nhiệm vụ đi giao thức ăn tới đoàn phim, lúc đến nơi thì tất cả mọi người đều đang bận việc nên nhân viên bảo cô đứng trong góc đợi một lát. Mook nhìn mọi người bận rộn, nhìn mấy diễn viên đối diễn với nhau mà trong lòng có cảm giác thân thuộc giống như trở về lúc trước khi mà cô còn ở hiện đại, nếu lúc này vẫn ở hiện đại thì có lẽ bây giờ cô cũng đang đóng phim hoặc đi bar chơi với bạn ngắm mấy anh chàng tám múi hoặc là buồn chán thì đi ghẹo gan mấy bà Ploy chứ không phải cả người đầy mồ hôi đứng đây đợi, cũng không phải vì tình cảm với một cô gái mà xoắn xuýt như này.

"Cô kia!" Mook nghe tiếng gọi thì nhìn sang hai bên sau đó chỉ vào mình.

"Đúng, gọi cô đấy!" Một nhân viên của đoàn phim đứng cạnh đạo diễn gọi Mook khiến cô hoàn hồn lại xách lên mấy hộp thức ăn trên bàn rồi chạy nhanh đến chỗ anh ta.

Nhân viên chỉ cho Mook đưa mấy phần thức ăn đặt đúng chỗ rồi thanh toán tiền cho cô, lúc này đạo diễn cũng đã hô cut sau đó quay sang nhìn Mook với vẻ mặt hơi ngạc nhiên nhưng cũng chỉ là nhìn thoáng qua rồi cho cô rời đi. Mook cũng không để ý tới ánh nhìn của đạo diễn mà chạy nhanh về quán, từ sau đêm đó thì mấy ngày sau đoàn phim đều đặt thức ăn ở quán đưa tới chỗ họ quay nhưng Mook không phải người đi giao.

Cho đến một ngày có người tự xưng là trợ lý của đạo diễn đến đưa cho Mook một tờ danh thiếp :"Không biết nên xưng hô với cô như thế nào nhỉ?"

"Anh có thể gọi tôi là Mook cũng được."

"Xin hỏi cô Mook có muốn làm diễn viên không? Đoàn phim còn thiếu một vài diễn viên, đạo diễn chúng tôi thấy bề ngoài của cô khá hợp với nhân vật nên bảo tôi tới đây để hỏi ý cô có muốn một cơ hội đổi công việc không? Nếu phim thành công thì cô có thể trở thành ngôi sao nổi tiếng đó." Trợ lý đạo diễn nói với một giọng điệu chắc chắn là Mook sẽ đồng ý vì anh ta nghĩ chắc chắn không có cô gái nào có thể đứng yên trước cám dỗ đổi đời cả.

"Xin lỗi, tôi không có ý định đổi công việc, tôi phải làm việc rồi nên xin phép đi đây ạ!" Mook nghe anh ta nói xong thì từ chối ngay rồi quay lại làm việc bỏ mặc anh trợ lý đứng đó với vẻ mặt ngạc nhiên vì lại có người từ chối anh ta.

Ja-Oh xách theo túi rác đứng đó không xa nhìn thấy Mook đứng nói chuyện cùng một người đàn ông nhưng khoảng cách khá xa nên cô không nghe được họ nói gì với nhau chỉ thấy Mook cười cười rồi quay lại quán còn anh chàng kia thì đứng ngẩn ngơ nhìn theo cô, Ja-Oh bĩu môi bỏ rác vào thùng rồi phủi tay đi ngang qua anh chàng đó trong lòng thì nói thầm :"Bảo thích mình mà lại cười với con trai vui vẻ như thế!"

Chương trước Chương tiếp
Loading...