Người Yêu Cũ Trực Tiếp Trở Thành Sếp Của Tôi

Chương 60 - Đầu ngón tay hư hỏng..



"Há miệng ra."

Trong nhà vệ sinh vắng vẻ ở góc hành lang, Quý Ngư bị ấn chặt lên bồn rửa tay, hai chân không chạm đất.
Mọi giác quan trong cơ thể cô như chậm lại, cứ đờ đẫn để mặc Lạc Sơ Nhiên bóp lấy gò má.

Giọng Lạc Sơ Nhiên mang theo chút lạnh lùng:
"Môi cô đỏ hết cả rồi."

Quý Ngư vội vã gom góp chút lý trí còn sót lại trong đầu, cố gắng chống tay lên đẩy Lạc Sơ Nhiên ra:
"Tôi nói rồi... tôi không đau..."

Khi hai người vừa cùng đi vào nhà vệ sinh, cô nào có ngờ rằng Lạc Sơ Nhiên lại tiện tay mang cả hộp đá lạnh theo vào, giờ thì đang áp lên môi cô.

"Đừng... Ưm..."

Cục đá lạnh bị Lạc Sơ Nhiên dùng đầu ngón tay đẩy vào trong, khiến Quý Ngư không sao khép môi lại được, cả người cô đỏ bừng như vừa bị vớt ra từ nước sôi.

Rốt cuộc là sao đây?

Rõ ràng cô mới là người định kéo Lạc Sơ Nhiên vào để ra tay trước, thế mà giờ lại bị ấn chặt, không nhúc nhích nổi?

Quý Ngư cụp mắt, hối hận không thôi—đáng lẽ lúc mới vào nhà vệ sinh, cô nên cho Lạc Sơ Nhiên một đấm trước đã!

"Ưm ưm... cô... rút ra..."
Lạc Sơ Nhiên, mau rút tay cô ra đi!

Quý Ngư cảm nhận rõ ràng ngón tay đang ấn nơi đầu lưỡi mình không hề an phận, cả chiếc lưỡi mềm ướt cũng bị giữ lại—
Những dòng nước lạnh không thể nuốt xuống, cứ như muốn trào ra ngoài.

Quý Ngư chịu không nổi bật ra một tiếng rên khe khẽ, kết quả là nhận về sự xâm nhập càng quá đáng hơn từ Lạc Sơ Nhiên.

"Cô nói gì cơ?"
Lạc Sơ Nhiên mặt không đổi sắc, giọng bình tĩnh đến kỳ lạ, như bác sĩ đang khám bệnh:

"Tôi nghe không có rõ."

Lại còn giả vờ làm bác sĩ nữa?!

Quý Ngư nghiến răng, chỉ hận không thể cắn cho Lạc Sơ Nhiên một phát. Nhưng mà—
Ra khỏi đây là phải đối mặt với camera quay 360 độ không góc chết.

Nếu bị phát hiện tay Lạc Sơ Nhiên tự nhiên xuất hiện dấu răng, chẳng lẽ lại bảo là... cô ấy tự cắn?

Không có cách nào giải thích, chỉ có thể nhịn.

Quý Ngư khịt khịt mũi, khi đầu ngón tay của Lạc Sơ Nhiên lướt đến vùng niêm mạc bên trái đã hơi rách, cô khẽ rụt người lại.

Ngón tay đó lập tức rời khỏi chỗ bị thương, nhưng vẫn chưa rút hẳn ra.

Lạc Sơ Nhiên nhẹ giọng:
"Lát nữa ra ngoài, tôi đi lấy thuốc cho cô."

Quý Ngư lắc đầu:
"Cô lấy tay ra trước đã..."
"Có tí xíu thôi, cần gì bôi thuốc..."

Miệng bị dán thuốc thì khác nào xát muối vào vết thương?

Cô cố tình dùng chiếc răng nanh nhọn của mình chọc nhẹ vào bụng ngón tay Lạc Sơ Nhiên để cảnh cáo, ai ngờ lại bị Lạc Sơ Nhiên kẹp chặt lấy đầu răng.

"Muốn cắn tôi hả?"
Giọng Lạc Sơ Nhiên mang theo ý cười rất nhỏ:
"Tôi chỉ đang giúp cô chườm lạnh thôi mà."

Lạc Sơ Nhiên mà tin được lời mình nói chắc?

Trong cổ họng Quý Ngư phát ra tiếng khò khè nho nhỏ, vài lọn tóc lòa xòa trước trán đã bị mồ hôi làm ướt, mắt cô cũng ánh lên một tầng nước lấp lánh.

Đợi hết livestream, cô nhất định phải xử Lạc Sơ Nhiên một trận!

Đến lúc đó cô cũng kéo lưỡi Lạc Sơ Nhiên ra mà chơi, xem cô ấy chịu được không!

Lạc Sơ Nhiên cúi nhẹ đầu, từ góc độ của LSN, người trước mặt là một Quý Ngư mềm mại, nóng rực.

Con cá nhỏ ngốc nghếch của cô ấy... nhưng dường như, chỉ ngốc với một mình cô ấy thôi.

Sức nóng quấn quýt lấy nhau quá mãnh liệt, khiến viên đá lạnh tan ra với tốc độ chóng mặt.

Ngón tay của Lạc Sơ Nhiên từ từ rời khỏi hàm răng của Quý Ngư, ánh mắt còn liếc qua vết thương rách trên môi cô.

Người trước mặt vừa rời đi, Quý Ngư vẫn còn ngồi trên bồn rửa, thần sắc hơi ngơ ngác, hai chân lơ lửng, vô thức đung đưa nhẹ.

Đến khi nghe thấy tiếng giọt nước nhỏ xuống sàn, cô mới như tỉnh hồn lại.

Chưa kịp mở miệng, Lạc Sơ Nhiên đã quay lại, tay cầm theo một chiếc khăn nhỏ đã làm ướt.

Quý Ngư nghi ngờ lên tiếng:
"Cô định làm gì..."

Giây tiếp theo, cô bị Lạc Sơ Nhiên kéo xuống khỏi mặt bồn rửa.

Lạc Sơ Nhiên nhẹ nhàng giữ lấy vai cô, khẽ xoay người cô lại.

Ánh mắt Quý Ngư vô tình chạm vào hình ảnh phản chiếu của Lạc Sơ Nhiên trong gương, chỉ trong một khoảnh khắc, cô đã lập tức cúi đầu, ánh mắt chuyển xuống—rơi vào chính mình.

Đồng tử cô co lại, hàng mi run rẩy đến cực độ, mí mắt luống cuống khép lại.

So với chiếc cổ áo hơi xộc xệch, biểu cảm và thần sắc của Lạc Sơ Nhiên vẫn chẳng khác gì thường ngày.

Nhưng Quý Ngư thì không.

Cô như con tôm nhảy vừa được vớt ra khỏi nồi, toàn thân từ trên xuống dưới đỏ rực.

Rõ ràng chỉ là chườm đá... tại sao cô lại đỏ đến thế?

Thì ra, mỗi khi đối diện với Lạc Sơ Nhiên, cô lại mang dáng vẻ thế này sao?

Quý Ngư gần như không thể diễn tả nỗi cảm xúc hỗn loạn trong lòng mình—cả lồng ngực tê rần, thậm chí hơi nhói lên.

"Ra ngoài như vầy, người ta sẽ tưởng tụi mình trong này làm chuyện gì đó..."
Giọng Lạc Sơ Nhiên dịu đi, động tác cũng dịu theo, cô khẽ đặt chiếc khăn mát lên tay Quý Ngư, nói tiếp bằng giọng gần như thì thầm:
"...Chỉ trong từng ấy thời gian, thì làm được gì chứ?"

"Cô... cô đưa cái khăn đây, tôi tự lau..."

Quý Ngư hoàn toàn không biết rằng, lúc này đây, làn da cô càng lúc càng đỏ—đến cả sau gáy cũng hồng hồng, lan tận vào trong tay áo.

"Có thể hôn mà."
Lạc Sơ Nhiên ngước mắt, ánh nhìn sâu hút, giọng điệu nghiêm túc đến mức không hợp với nội dung câu nói:
"Hôn được rất nhiều lần."

"Còn có thể..."

"Dừng! Dừng lại!"
Quý Ngư hít sâu một hơi, nghiến răng:
"Lạc Sơ Nhiên, trong đầu cô mỗi ngày... có phải chỉ nghĩ đến mấy chuyện đó không hả?"

Lạc Sơ Nhiên không phản bác.

Cô coi như LSN ngầm thừa nhận luôn rồi!

Quý Ngư cảm thấy nếu mình tiếp tục nói thêm vài câu nữa, trong đầu cô cũng sẽ đầy rác như Lạc Sơ Nhiên mất.

Bây giờ cũng không quá nóng, chỉ cần cô cắn răng nói là tại trời oi bức, chắc không ai nghi ngờ gì đâu...

"Cốc, cốc—"

Nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập, Quý Ngư lập tức ngậm chặt miệng.

"Trong đó hai người đang làm gì vậy hả?"

Là giọng của Cố Chỉ, còn mang theo chút khó chịu không thể giấu.

Cơ thể Quý Ngư lập tức cứng đờ.

Cô hoàn toàn không chú ý thời gian đã trôi qua bao lâu rồi—đã vượt xa thời lượng hợp lý mà một người bình thường có thể ở trong nhà vệ sinh.

Huống chi lại là hai người ở trong đó—nghe thôi đã thấy đáng ngờ rồi.

【Hóng quá trời luôn rồi đó~~】
【Hai người này đi vệ sinh sao mà lâu dữ vậy?】
【Có mình tôi thấy ánh mắt nữ ba nhìn quan sát viên là lạ không? Tôi thấy đâu phải sợ gì đâu nhỉ...】

"Chương trình sắp công bố nhiệm vụ mới rồi đấy, hai người tính bao giờ ra?"
Nữ hai cũng ở bên cạnh Cố Chỉ, nhẹ giọng nói thêm:
"Hai người không khỏe à? Có cần bọn tôi vào giúp không?"

Ngón tay Quý Ngư gần như muốn khứa vào đá cẩm thạch.
_________________
*Đôi lời Fox - ng dịch gửi đến các bạn
Các chương tiểu thuyết đều là mình nạp xu vào để đọc sẵn tiện dịch cho mng nên mong các bạn đừng đem đi
REUP lung tung nhe. Các chương trước thì tên nhân vật cũng sai sót nhiều nên mong các bạn thông cảm
B nào mún donate cho Fox thì đây nhé 😘
TKNH MB BANK
STK: 01012340809

Chương trước Chương tiếp
Loading...