[ Ngôn Lam ] Đánh Tiểu Tam Giúp Mẹ, Tôi Biến Thành Thê Nô
5.Giấy trắng mực đen
Buổi tối hôm đó Ngô Cẩn Ngôn cố gắng ăn cơm thật nhanh, ngồi sẵn ở nhà đợi Tần Hy đến đón mình đi đến bệnh viện. Trước khi Tần Hy đến, Ngô Cẩn Ngôn có ra ngoài sân nói chuyện với ba. Còn cúi đầu xin lỗi ba một góc 90 độ, hứa từ nay sẽ cố gắng ngoan ngoãn, không tái phạm nữa. " Cẩn Ngôn, tại sao con lại phải xin lỗi ba. Mấy hôm nay con cũng không có làm chuyện gì chọc giận ba mẹ " Cả tuần nay Cẩn Ngôn đã rất ngoan rồi, không biết đột nhiên ra sân xin lỗi vì lý do gì nữa? Ngô Cẩn Ngôn không dám nói vụ mình nghi ngờ ba có tiểu tam, cô chỉ nói là do mình học hành không xong, không thông minh bằng con nhà người ta, tự thấy có lỗi nên xin lỗi vậy thôi. Nói tóm lại sau này cô sẽ cố gắng sửa đổi, làm chuyện gì cũng sẽ nghĩ kỹ rồi mới làm. " Thật ra con không cần áp lực chuyện học hành quá, con học văn hoá không tốt thôi, con thích gì thì học nghề đó là được " Mỗi người sinh ra đều có một khả năng, không thể ép con cá leo cây được. " Mẹ nói rồi, kỳ thi cao khảo sắp tới nếu con không đậu, mẹ sẽ đưa con về quê ở với ngoại. Mẹ còn nói ngoại mua một đàn bò về cho con chăn, hôm trước con nghe mẹ nói với ngoại như vậy " Công việc chăn bò nghe nói cũng cực lắm, nhưng dù sao ít nhất mẹ cũng cho tiền mua bò chăn, cũng còn hơn bị thả ra đường không biết làm gì ăn. Kỳ thi cao khảo ở Trung Quốc quả thật là kỳ thi cá chép vượt vũ môn, có những bậc cha mẹ đã tính đến chuyện thi cao khảo của con, từ lúc đứa con mới học mầm non. Họ chạy đôn chạy đáo lo cho con học vào trường cấp một nào tốt nhất, sau đó lo cho vào trường trung học nào tốt nhất, để cuối cùng có thể thi cao khảo được điểm cao. Ở Trung Quốc mà nói, kỳ thi cao khảo là cơ hội đổi đời hiệu quả nhất. Học hành có thể thay đổi cả số phận, nên ai nấy cũng muốn dựa vào kỳ thi này tiến vào các trường đại học danh giá, Trung Quốc trọng dụng người tài, cho nên xuất thân từ trường đại học top đầu, đã nắm chắc một suất vào những công ty hoặc tập đoàn lớn. Trước đây Ngô Gia Thành cũng nhờ kỳ thi cao khảo mà đổi đời, từ một cậu bé nghèo đến độ phải đi xin quần áo người ta mặc, cho đến hôm nay đã là giám đốc kinh doanh của một tập đoàn đa quốc gia. Văn Tiểu Mỹ trước đây cũng học đại học trường top, cùng làm chung công ty với Gia Thành. Nhưng sau khi sinh Cẩn Ngôn, vì muốn toàn tâm toàn ý lo cho gia đình, cho nên mới nghỉ việc. Nhưng Ngô Gia Thành cũng biết, chuyện cha mẹ có thể làm được, chưa chắc đứa con cũng làm được. Cẩn Ngôn có tư chất bình thường, lại không thích học hành. Có ép nó cũng ép không ra được thành tích gì, chi bằng khéo chọn cho nó một ngành nghề phù hợp. " Chẳng phải con rất thích nấu ăn sao? Hay ba cho con đi học nghề bếp, sau này cũng có thể mở một tiệm ăn nhỏ cho con, kiếm ít tiền sống qua ngày là được " Cẩn Ngôn rất thích vào bếp nấu ăn, nấu cũng ngon lắm, nhưng nếu muốn mở quán ăn thì phải đi học nấu chuyên nghiệp hơn. " Ba cho con đi học làm bếp thật sao? " Uớc mơ của Cẩn Ngôn không có cao xa lắm đâu, cô chỉ muốn có ít tiền sống được là được. Quan trọng công việc phải thoải mái, đừng có suốt ngày tối mặt chạy deadline như ba là hạnh phúc lắm rồi. " Nói tóm lại, ba muốn con phải có trách nhiệm với cuộc đời mình. Con đường đã chọn phải cố mà đi, sau này không oán cũng không trách " Sau khi nói chuyện với ba xong, Ngô Cẩn Ngôn cảm thấy tâm trạng rất thoải mái, không lâu sau Tần Hy cũng đến đón Cẩn Ngôn vào viện thăm Tần Lam. Ngô Cẩn Ngôn dọc đường đi có mua một bó hoa, tỏ rõ thành ý vào xin lỗi dì nhỏ của Tần Hy. " Tốt lắm tiểu bảo bối, con làm sao tìm được con nhỏ này giúp dì vậy? " Tần Lam vừa nhìn thấy Ngô Cẩn Ngôn, đã vội tìm điện thoại, đồng thời không ngớt lời khen dành cho công lao của Tần Hy. " Khoan báo cảnh sát đã dì nhỏ, cậu ấy là bạn thân nhất của con - Ngô Cẩn Ngôn " Trước đây Tần Hy từng nhắc đến Cẩn Ngôn rất nhiều lần, dì nhỏ chắc chắn nhớ tên, chẳng qua chưa thấy mặt thôi. Lúc còn ở nước ngoài, Tần Lam hay nghe Tần Hy kể về người bạn rất thân của con bé. Ngô Cẩn Ngôn tuy học hành không giỏi, nhưng là người rất tốt bụng, cũng rất có cá tính. Tần Hy cảm thấy rất vui vẻ, rất thoải mái khi chơi cùng với Cẩn Ngôn. " Bé Tần Hy, con không nên chơi với loại người này, nó sẽ dạy hư con đấy " Con nhóc Cẩn Ngôn này học dở thì thôi đi, còn làm việc không có suy nghĩ, tính cách lại bốc đồng, không nên chơi chung. " Thôi mà dì nhỏ, Cẩn Ngôn biết lỗi rồi. Nè nói gì đi chứ..." Tần Hy lay cổ tay áo của Cẩn Ngôn, ra hiệu cho cô lên tiếng tự bào chữa. " Dì nhỏ, là con trẻ nhỏ không hiểu chuyện nên mới làm chuyện có lỗi với dì. Dì là người lớn rộng lượng bỏ qua cho con, kiếp sau con có làm trâu làm bò cũng trả ơn này cho dì "Phim truyền hình cũng hay nói mấy câu này, coi nhiều thì nhiễm thôi. Ngô Cẩn Ngôn cũng không nghĩ là dì nhỏ lại nhận lấy bó hoa của cô, còn nói sẽ không truy cứu chuyện này nữa. Ngô Cẩn Ngôn thấy làm lạ, vì sao lại có chuyển biến tốt đến vậy? Nhưng sau đó khi Tần Hy nhận được điện thoại của mẹ, quay trở về biệt thự họ Tần, lúc này Cẩn Ngôn mới hiểu là kế giương đông kích tây của dì nhỏ. " Có Tần Hy ở đây không tiện nói chuyện, bây giờ con bé về rồi, ta từ từ tính với ngươi " Tần Lam nằm viện mấy hôm cũng đỡ lắm rồi, hiện tại thể lực và thần trí đều rất tốt. Biết chắc Tần Lam không có dễ dàng bỏ qua, Ngô Cẩn Ngôn cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần. Giống như ba cũng đã nói, làm chuyện gì cũng phải dám làm đến cùng, chọn sai thì phải chịu trách nhiệm, có như vậy mới trưởng thành. " Dì muốn đánh muốn giết gì cứ việc, dù sao kiếp này tôi cũng không giỏi giang gì, hoá kiếp có khi biến thành người khác nổi trội hơn " Dì ta cầm con dao đi hướng tới chỗ cô, không phải là chơi lớn vậy chứ hả? " Ngươi nói đúng đấy, ngươi không giỏi giang gì, kiến thức nông cạn, làm việc hấp tấp. Để ngươi dính với con bé Tần Hy sẽ làm hư nó, Tần Hy sắp phải thi cao khảo, nên tách ngươi ra khỏi con bé càng có tương lai cho con bé " Tần Lam đem cây dao nhét vào tay Cẩn Ngôn, sau đó hướng mắt đảo tới giỏ trái cây, ý nói Cẩn Ngôn mau mau giúp mình gọt vỏ trái cây. Cũng không phải đòi mạng gì cô, chẳng qua đang tập cho cô làm quen dần với công việc người hầu kẻ hạ. " Lúc nhìn thấy ngươi ở biệt thự, ta cứ đinh ninh ngươi là người giúp việc. Có biết tại sao không? Vì nhìn ngươi y chang người giúp việc, không khác chút nào " Trước giờ mắt nhìn người của Tần Lam rất tốt, định hướng cho ai cũng ít khi nào thất bại. " Ý dì nói tôi có vibe của người giúp việc à? " Ngô Cẩn Ngôn đem trái cây gọt vỏ đưa cho Tần Lam, muốn ăn trái cây thì tự mình gọt đi, cũng phải bắt người ta hầu nữa. " Cỡ ngươi có thi cao khảo cũng không đậu đâu, mà để ngươi dính lấy Tần Hy thì sẽ ảnh hưởng con bé. Cho nên ta tính rồi, dù sao khi ra viện ta cũng đi mua nhà, cũng cần có người giúp ta dọn dẹp nhà cửa, lau dọn bếp núc, nói chung ngươi rất thích hợp " Nhìn bộ dạng của nó ngồi gọt trái cây cũng hèn hơn người ta, rõ ràng là đâu có tương lai gì, chỉ có thể đi giúp việc được thôi. Có nhầm lẫn không đây? Muốn cô đến nhà dì ta làm giúp việc, thà cô về quê ngoại chăn bò còn tốt hơn. Con người của dì nhỏ khó hầu khó hạ, đến đó làm cho dì ấy còn có mạng trở ra sao? Đúng là tuổi mới lớn làm gì không làm, đi mích lòng nữ nhân tàn độc, quyết dí cô đến cùng. Muốn cô làm giúp việc, cả đời phải cúi đầu với dì ta, không ngốc đầu lên được mà. " Không làm " Ngô Cẩn Ngôn bỏ cây dao xuống, coi như hôm nay chưa có chuyện đến đây xin lỗi dì ấy. " Ngươi nghĩ không có camera ở hồ bơi là trốn tội được sao? Chính vì không có camera nên ta muốn nói gì thì nói, công lý nằm trong tay kẻ có tiền, ngươi nhắm là ngươi có bao nhiêu tiền để cãi thắng vụ kiện này? " Không phải Tần Lam muốn dí Cẩn Ngôn đến cùng, mà là muốn bảo vệ Tần Hy đến cùng. Gần mực thì đen, không thể để Tần Hy đi với loại người này hoài như vậy được. " Dù sao dì cũng chưa chết, cùng lắm tôi chỉ bị tù treo thôi, bôi đen hồ sơ xíu thôi. Còn ở với dì mới là tù chung thân, thậm chí là án tử " Con người dì độc ác như vậy, ai biết dì còn tính làm gì tôi. " Ê nói vậy là bậy rồi, ta không nghĩ ở chung ngươi cả đời đâu. Ta chỉ cần ngươi đến giúp việc trong nửa năm, sau đó ta sẽ thả tự do cho ngươi " Nửa năm sau Tần Hy cũng đã thi cao khảo xong, chị hai chắc chắn sẽ đưa con bé đi du học nước ngoài. Lúc đó coi như cắt đứt mọi gốc rễ, nàng cũng sẽ thả Ngô Cẩn Ngôn ra. Làm gì có chuyện nàng sẽ ở cùng con bé khó ưa này cả đời, nó không thấy phiền, nàng cũng thấy chướng mắt. Chẳng qua lấy thân phận là một người dì cao cả, yêu thương và bảo vệ cháu gái nên mới phải ép mình sống chung nhà với ngươi thôi, con nhóc. " Vậy được, nhưng phải là giấy trắng mực đen. Sau nửa năm, tôi phải được thả tự do, dì nuốt lời tôi sẽ thưa ngược lại dì bốc lột trẻ em dưới 18 tuổi " Làm việc với loại người này phải giấy tờ rõ ràng, tránh bị lật lọng. " Quyết định vậy đi "" Quyết định vậy đi "Trong phòng bệnh, cả hai làm tờ cam kết bằng tay có chữ ký hai bên xác nhận. Theo như đó, bắt đầu từ ngày mai, Ngô Cẩn Ngôn chính thức trở thành người giúp việc của Tần Lam, sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh của chủ nhân, cho đến nửa năm sau mới được thả tự do. Nhưng ai là người tuân thủ hợp đồng, ai là người lật lọng, nói bây giờ phải chăng là còn quá sớm?To be continued...P/s: Cho mấy cưng đoán :)))#PhiuPhiu