NBN Thần Điêu+BH Ỷ Thiên
Chương 10 Gặp Lại Hoàng Dung
Giữa rừng trúc yên lặng , dưới hồ cá bơi lội lung tăng , có tiếng sáo im đềm làm người ta đắm chìm trong đó không thoáng ra , người thổi sáo không ai khác là Tử Hiên Bỗng nghe tiếng nói truyền đến " Tiếng sáo thật hảo "
Dương tử Hiên nghe tiếng nói quay lại thấy một nam hán tử trung niên : Ngươi là ai sao ở đây .
" Ta là Hoàng Dược Sư , theo tiếng sáo mà tới tìm bạn tri âm "
Dương Tử Hiên cung kính đáp : Thì ra là Đông tà tiền bối , vãn bối thất lễ .
Hoàng Dược Sư : không cần đa lễ ta là người không koi trọng lễ tiết , với tiếng sáo ngươi đủ để làm ta tri kỷ , kêu ta Hoàng Lão là được rồi .
Dương Tử Hiên : Tiểu tử cung kính không bằng tung lệnh , tiểu tử tên Dương Tử Hiên
Hoàng Dược Sư : ngươi là con của Dương Khang đi , ngươi có khí chất hơn phụ thân ngươi nhiều
Dương Tử Hiên : Hoàng Lão quá khen , Hôm nay không hẹn mà gặp không bằng chúng ta cùng nhau đối ẩm .
Hoàng Dược Sư : Hảo hảo
Ở Thành Tương Dương , Cái bang đang tụ tập bàn bạc truyền vị cho bang chủ mới , Đại hội võ lâm sắp tới , Do hoàng Dung dẫn dắt có vị trưởng lão bàn bạc ở một tửu lâu
Hoàng Dung uống rượu thần chí đã không còn minh mẫm đầu choáng nói ra : Không xong, rượu không ổn ( nói xong ngã xuống bàn )
Lỗ Hữu Cước nhìn thấy hoàng dung ngã trên bàn , kinh sợ hỏi : Bang chủ người có sao không ( sau đó cũng ngã trên đất )
Ngôi miếu hoang
Hoàng Dung mở mắt thấy xung quanh không gian đổ nát bên các trưởng lão đang nằm trên mặt đất : Lỗ Trưởng Lão , các vị trưởng lão có sao không ?
Một đám đi vào người cầm đầu nói : Hoàng bang chủ có kêu rát cổ họng bọn chúng cũng không tỉnh !
Hoàng Dung : các ngươi đã làm gì ?
Người Cầm đầu nói : Chúng ta chỉ bỏ thuốc mê vào đồ ăn cho bọn hắn ăn .... chặc chặc ,,, riêng hoàng bang chủ mỹ lệ như này ta đặc biệt bỏ nhuyễn cân tán cùng một ít xuân dược ha ha
Hoàng Dung : các ngươi biết ta hoàng dung còn dám làm nhưng vậy không sợ bị trả thù sao ?
Người Cầm Đầu Nói : ta giết hết bọn chúng ai biết bọn ta làm , dù sao thiết chưởng bang chúng ta được mông cổ bảo hộ làm gì phải sợ các ngươi .
Hoàng Dung lúc này thuốc đã ngấm sắc mặt đã đỏ tràn đầy mị lực : các ngươi bán mạng chó cho mông cổ .
" Đại ca , xử ả đi , cho bọn đệ hưởng với "" đường đường còn của Hoàng Lão tà , vợ của anh hùng quách tĩnh nay khuất phục dưới dâm uy của ta , ha ha "" ha ha "
Hoàng Dung sắp mơ màng nói ra : các ngươi dùng qua đây , đừng qua đây
" Không "" Đại ca cứu ta "Cả đám bị giết chết , nằm kế các trưởng lão cái bang đang hôn mê bất tỉnh . Hoàng dung được đem đến khách điếm
Hoàng Dung được một người ôm đi , cảm nhận có người đang ôm mình , cảm giác vừa quen vừa lạ , cảm giác được người này mình thương nhớ bao lâu nay , đang hôm mê miệng nhỏ kẻ nói : là ngươi
Tử Hiên ôm Hoàng Dung tới giường thả xuống muốn đứng dậy đi , thấy quần áo mình bị người ta túm lấy , nghe người đó nói : đừng bỏ ta , đừng đi
Tử Hiên hóng Hoàng Dung : ngươi trúng xuân dược không thuốc giải , mau buông ra ta đi tìm quách bá bá cho người giải dược .
Hoàng Dung không chịu buông túm càng chặt : Hiên nhi đừng đi , Đừng bỏ ta khoẻ
Dương tử Hiên nghe tiếng nói quay lại thấy một nam hán tử trung niên : Ngươi là ai sao ở đây .
" Ta là Hoàng Dược Sư , theo tiếng sáo mà tới tìm bạn tri âm "
Dương Tử Hiên cung kính đáp : Thì ra là Đông tà tiền bối , vãn bối thất lễ .
Hoàng Dược Sư : không cần đa lễ ta là người không koi trọng lễ tiết , với tiếng sáo ngươi đủ để làm ta tri kỷ , kêu ta Hoàng Lão là được rồi .
Dương Tử Hiên : Tiểu tử cung kính không bằng tung lệnh , tiểu tử tên Dương Tử Hiên
Hoàng Dược Sư : ngươi là con của Dương Khang đi , ngươi có khí chất hơn phụ thân ngươi nhiều
Dương Tử Hiên : Hoàng Lão quá khen , Hôm nay không hẹn mà gặp không bằng chúng ta cùng nhau đối ẩm .
Hoàng Dược Sư : Hảo hảo
Ở Thành Tương Dương , Cái bang đang tụ tập bàn bạc truyền vị cho bang chủ mới , Đại hội võ lâm sắp tới , Do hoàng Dung dẫn dắt có vị trưởng lão bàn bạc ở một tửu lâu
Hoàng Dung uống rượu thần chí đã không còn minh mẫm đầu choáng nói ra : Không xong, rượu không ổn ( nói xong ngã xuống bàn )
Lỗ Hữu Cước nhìn thấy hoàng dung ngã trên bàn , kinh sợ hỏi : Bang chủ người có sao không ( sau đó cũng ngã trên đất )
Ngôi miếu hoang
Hoàng Dung mở mắt thấy xung quanh không gian đổ nát bên các trưởng lão đang nằm trên mặt đất : Lỗ Trưởng Lão , các vị trưởng lão có sao không ?
Một đám đi vào người cầm đầu nói : Hoàng bang chủ có kêu rát cổ họng bọn chúng cũng không tỉnh !
Hoàng Dung : các ngươi đã làm gì ?
Người Cầm đầu nói : Chúng ta chỉ bỏ thuốc mê vào đồ ăn cho bọn hắn ăn .... chặc chặc ,,, riêng hoàng bang chủ mỹ lệ như này ta đặc biệt bỏ nhuyễn cân tán cùng một ít xuân dược ha ha
Hoàng Dung : các ngươi biết ta hoàng dung còn dám làm nhưng vậy không sợ bị trả thù sao ?
Người Cầm Đầu Nói : ta giết hết bọn chúng ai biết bọn ta làm , dù sao thiết chưởng bang chúng ta được mông cổ bảo hộ làm gì phải sợ các ngươi .
Hoàng Dung lúc này thuốc đã ngấm sắc mặt đã đỏ tràn đầy mị lực : các ngươi bán mạng chó cho mông cổ .
" Đại ca , xử ả đi , cho bọn đệ hưởng với "" đường đường còn của Hoàng Lão tà , vợ của anh hùng quách tĩnh nay khuất phục dưới dâm uy của ta , ha ha "" ha ha "
Hoàng Dung sắp mơ màng nói ra : các ngươi dùng qua đây , đừng qua đây
" Không "" Đại ca cứu ta "Cả đám bị giết chết , nằm kế các trưởng lão cái bang đang hôn mê bất tỉnh . Hoàng dung được đem đến khách điếm
Hoàng Dung được một người ôm đi , cảm nhận có người đang ôm mình , cảm giác vừa quen vừa lạ , cảm giác được người này mình thương nhớ bao lâu nay , đang hôm mê miệng nhỏ kẻ nói : là ngươi
Tử Hiên ôm Hoàng Dung tới giường thả xuống muốn đứng dậy đi , thấy quần áo mình bị người ta túm lấy , nghe người đó nói : đừng bỏ ta , đừng đi
Tử Hiên hóng Hoàng Dung : ngươi trúng xuân dược không thuốc giải , mau buông ra ta đi tìm quách bá bá cho người giải dược .
Hoàng Dung không chịu buông túm càng chặt : Hiên nhi đừng đi , Đừng bỏ ta khoẻ