[NBN] Nữ Nhân Ta Phải Học Cách Làm Đàn Ông
Chương 22
Ngay lập tức, không để bản thân dưỡng thương nghỉ ngơi quá nhiều, Chu Dương đi ăn qua loa ít cháo, giờ đang cẩn thận băng bó lại vết thương quanh người, ở thời nghèo đói này, vết thương của cô coi như khá nặng, không may nhiễm trùng bưng mủ thì nguy to, còn lại nhiều chỗ tím thì cô bỏ qua, thời gian gấp gáp cô cần phải lên đường ngayVác một túi vải lớn đựng đầy thịt lợn, Chu Dương giờ đây phải khó khăn đưa ra lựa chọn. Để bán được hết số thịt này kiếm khoản lớn thì phải đến nơi tập trung của các quý tộc và thương nhân buôn bán, vì chỉ có họ mới đủ khả năng mua hết một lượt, cũng là nơi để cô xoay sở với bọn cướp. Nhưng quan trọng là cô có biết gì đâu mà đi, có lần mò được đến đó thì cũng phải mấy thời gian để làm quen không bị hố là hỏng bét. Nên cô đang trằn trọc xem có nên đưa Tiểu Y theo không, vì nàng là người ở đây, ít nhiều vẫn biết tình hình, nhưng mà cách lần nàng bị phụ mẫu Chu Dương đánh mới chỉ có vài ngày, vết thương chắc chỉ mới đóng vảy chưa lâu, thêm nữa cô đang bị thương không đảm bảo bảo vệ cho nàng thê tử xinh đẹp này, ai biết trên đường còn xuất hiện thêm cái gì chứ.Thôi thì thế nào hay thế đó, đành thiệt thòi cho tiểu Y rồi. " Giản Hi, Kiều Yến, ta với tiểu Y sẽ đi lên trên đó một chuyến, các ngươi ở nhà trông coi, thức ăn ta để lại đủ ăn gần một tháng không lo, còn phụ mẫu muốn làm loạn gì các ngươi đừng bận tâm, chăm sóc cho bản thân tốt đã, đợi ta về "Giản Hi với Kiều Yến đều không thể hiểu được tại sao phải đem theo mỗi tiểu Y đi, chỉ là nếu thôi, Chu Dương không về thì hai nàng biết làm thế nào.
Suy nghĩ có thể bị lần nữa bị bỏ rơi khiến cả hai đồng thời không chịu nổi bất khóc thành tiếng, hơn nữa, bị bỏ lại rồi còn sẽ đến tay bọn cướp sử dụng, mặc dù hôm qua Chu Dương đã không làm hai người thất vọng, đã liều nói lí với chúng cướp, nhưng vẫn không ngăn được hai nàng suy diễn vẩn vơ.Cả hai khóc nấc cả lên trong lòng Chu Dương, thật sự không muốn cô đi mà cô không đi là không được. Trời đã bắt đầu sáng, sắp tới giờ đi rồi, không nên trì hoãn thêm nữa, cô cần cho hai cô nàng này tin tưởng cô mới được. Mà làm kiểu gì, nói miệng đúng là nói suông rồi, chợt lóe lên, Chu Dương kéo cả hai Giản Hi với Kiều Yến vào nụ hôn sâu, lần lượt, khuấy đảo bên này rồi đến bên kia, cho đến khi hai thân thể mềm nhũn trong người cô, xoa đầu hai người, cô nở một nụ cười trấn an rồi cùng tiểu Y rời điĐi là đi một lèo bốn tiếng không nghỉ nhưng tốc độ thật chậm, mỗi bước đi vải đều cọ xát vào vết bầm tím khiến nó đã đau rồi dần sưng đỏ lên. Cô có cơ thể nam nhân đã thế này rồi, không biết Tiểu Y đã như thế nào, nàng ta thật sự không biết kêu đau sao.Cố chấp cũng không phải là cách, mọi chuyện sẽ nghiêm trọng hơn nếu cứ như vậy, còn tận ít nhất 8 tiếng đi bộ nữa mới đến nơi.May mắn thay, hai người Chu Dương đã gặp phải một nhóm thương nhân nhỏ cũng trên đường lên đó buôn bán. Đâu tiên, họ định mua luôn thịt của cô với giá rẻ để khỏi phải mất công lên đó, nhưng cô nhất quyết trả ít tiền đi nhờ xe, cô còn phải lên đó sắp xếp, trên đó mới có nguồn tài nguyên cô cầnĐi lạch cạch trên chiếc xe ngựa, Chu Dương khó chịu ngửi mùi hôi thối bốc thẳng lên mũi, cô cẩn thận bao bọc Tiểu Y trong lòng mình, kéo nàng gần vào trong góc để khỏi phải hít mấy cái khí nặng mùi này.Là khí khó ngửi gì ư? Trên chiếc xe ngựa thấp bé, chứa tới hơn chục tên nam nhân tuổi từ trung niên đến xế chiều, chân tay lở loét chảy mủ, người thì chỉ là bị thương nặng muốn đi lên trên tìm mua thuốc, có người cứ gãi ngứa liên tục khắp người vì lâu chưa tắm, nên mùi tanh tưởi áp mùi khắp nơi. Tại sao lại vậy thì là bởi đa phần trong số họ, chuyến đi này là để bán đi cái tên chữ cái cuối cùng, đến với quyết định này thì họ đã không còn quan tâm đến ánh mắt người đời, họ đã đi đến đường cùng đủ để họ chấp nhận không xứng làm người nữa.Thương hại, nhưng mà cô nên thương mình trước, dù đi xe ngựa sẽ đến đó sớm, chỉ mất vài tiếng, nhưng trong môi trường này cô sợ vết thương của cả hai sẽ bị nhiễm trùng mất. Thế là Chu Dương chạy đi cầu xin tên đánh xe ngựa " làm ơn, đổi cho ta chỗ khác đi, ta có thể thêm bạc mà "Cô dẫn tiểu Y đến đôi co một chút không ngờ tên đó mất kiên nhẫn muốn ra tay" cút, người còn dám đòi hỏi, làm chậm tiến độ đi ta sẽ cho người biết tay ""Dừng tay!"
Suy nghĩ có thể bị lần nữa bị bỏ rơi khiến cả hai đồng thời không chịu nổi bất khóc thành tiếng, hơn nữa, bị bỏ lại rồi còn sẽ đến tay bọn cướp sử dụng, mặc dù hôm qua Chu Dương đã không làm hai người thất vọng, đã liều nói lí với chúng cướp, nhưng vẫn không ngăn được hai nàng suy diễn vẩn vơ.Cả hai khóc nấc cả lên trong lòng Chu Dương, thật sự không muốn cô đi mà cô không đi là không được. Trời đã bắt đầu sáng, sắp tới giờ đi rồi, không nên trì hoãn thêm nữa, cô cần cho hai cô nàng này tin tưởng cô mới được. Mà làm kiểu gì, nói miệng đúng là nói suông rồi, chợt lóe lên, Chu Dương kéo cả hai Giản Hi với Kiều Yến vào nụ hôn sâu, lần lượt, khuấy đảo bên này rồi đến bên kia, cho đến khi hai thân thể mềm nhũn trong người cô, xoa đầu hai người, cô nở một nụ cười trấn an rồi cùng tiểu Y rời điĐi là đi một lèo bốn tiếng không nghỉ nhưng tốc độ thật chậm, mỗi bước đi vải đều cọ xát vào vết bầm tím khiến nó đã đau rồi dần sưng đỏ lên. Cô có cơ thể nam nhân đã thế này rồi, không biết Tiểu Y đã như thế nào, nàng ta thật sự không biết kêu đau sao.Cố chấp cũng không phải là cách, mọi chuyện sẽ nghiêm trọng hơn nếu cứ như vậy, còn tận ít nhất 8 tiếng đi bộ nữa mới đến nơi.May mắn thay, hai người Chu Dương đã gặp phải một nhóm thương nhân nhỏ cũng trên đường lên đó buôn bán. Đâu tiên, họ định mua luôn thịt của cô với giá rẻ để khỏi phải mất công lên đó, nhưng cô nhất quyết trả ít tiền đi nhờ xe, cô còn phải lên đó sắp xếp, trên đó mới có nguồn tài nguyên cô cầnĐi lạch cạch trên chiếc xe ngựa, Chu Dương khó chịu ngửi mùi hôi thối bốc thẳng lên mũi, cô cẩn thận bao bọc Tiểu Y trong lòng mình, kéo nàng gần vào trong góc để khỏi phải hít mấy cái khí nặng mùi này.Là khí khó ngửi gì ư? Trên chiếc xe ngựa thấp bé, chứa tới hơn chục tên nam nhân tuổi từ trung niên đến xế chiều, chân tay lở loét chảy mủ, người thì chỉ là bị thương nặng muốn đi lên trên tìm mua thuốc, có người cứ gãi ngứa liên tục khắp người vì lâu chưa tắm, nên mùi tanh tưởi áp mùi khắp nơi. Tại sao lại vậy thì là bởi đa phần trong số họ, chuyến đi này là để bán đi cái tên chữ cái cuối cùng, đến với quyết định này thì họ đã không còn quan tâm đến ánh mắt người đời, họ đã đi đến đường cùng đủ để họ chấp nhận không xứng làm người nữa.Thương hại, nhưng mà cô nên thương mình trước, dù đi xe ngựa sẽ đến đó sớm, chỉ mất vài tiếng, nhưng trong môi trường này cô sợ vết thương của cả hai sẽ bị nhiễm trùng mất. Thế là Chu Dương chạy đi cầu xin tên đánh xe ngựa " làm ơn, đổi cho ta chỗ khác đi, ta có thể thêm bạc mà "Cô dẫn tiểu Y đến đôi co một chút không ngờ tên đó mất kiên nhẫn muốn ra tay" cút, người còn dám đòi hỏi, làm chậm tiến độ đi ta sẽ cho người biết tay ""Dừng tay!"