[NBN] Nữ Nhân Ta Phải Học Cách Làm Đàn Ông
Chương 20
Chu Dương bị một loạt hành động chớp nhoáng làm cho ngơ ngác, đầu tiên là quẳng xuống đất ép quỳ muốn vùng lên lại bị ông già Chu Khởi ép dí đầu áp xuống đất, còn thêm cái chân thối của tên nào kia đạp cho mấy phát nện lên đầu khiến cô choáng váng bất động đôi chút " xem như ông già như ngươi biết điều thì cũng phải hiểu nên đóng thêm bạc, ngoài ra nếu không muốn có thể đưa cho ta một cô, bạc có thêm mấy năm sau cũng không lấy của mấy ngươi "Tên đang dẫm chân lên đầu cô có vẻ như lớn nhất ở đây vừa rồi còn muốn hổ báo giờ thì cười khà khà bỏ chân khỏi Chu Dương, khoác vai bá cổ lôi đầu Chu Khởi lại gần coi như huynh đệ làm thân mà vỗ vai" cũng xem là ta nghe ngóng hai thiếp mới của hắn ta rất xinh đẹp vừa lúc ta muốn tặng cho đại ca sinh thần, ngươi nể mặt, ta đang vui vẻ không muốn làm to chuyện. Ngươi xem, bạc mấy năm nữa đều không lấy, ta đảm bảo trong vòng năm năm không đụng, có khi ấy nhà các người thành quý tộc mới cũng nên, kể cả khi đó cậu con trai ngươi mua thêm vài thiếp ta cũng không tính. Thấy thế nào, ta đã nói nhiều, nhường bộ cũng đủ, các ngươi cũng phải biết tiến biết lùi "Tình thế khó xử, Chu Khởi ông ta nghe xong áy náy nhìn Chu Dương đang tỉnh táo trở lại muốn đứng dậy, ông đây muốn giữ hình tượng thêm cũng khó. Phải biết rằng, dân nghèo mãi nghèo là do phần lớn mỗi năm đều bị mấy tên cướp này bóc lột, còn bọn cướp sẽ đem phần bạc đưa cho quý tộc che chở, mà nếu chỉ cần bỏ đi một cái tiểu thiếp xinh đẹp đã có thể trực tiếp nhảy lên đâu chuỗi thức ăn, mặc dù vẫn phải dè chừng bọn cướp nhưng còn ai không muốn. Hiếm khi bọn cướp lịch sử thế này trao đổi điều kiện " Không được! Các nàng đã là người của ta, ngươi đừng hòng "Chu Dương khi đã hết choáng chống tay đứng dậy, cô nghe hết được nhưng gì hắn nói, cô thà vứt cái mạng này cũng phải bảo vệ cho bằng được, cái thân xác này không phải để chưng, trách nhiệm còn nhiều vô số kể, không bảo vệ được người của mình thì xứng đáng làm xúc vật còn hơn, hơn nữa cô biết mình có năng lực chống lại chỉ thiếu thời gian phát triển Tên kia nghe cô dõng dạc nói mà cười khẩy buồn cười bước lại gần, hắn mặc dù trông thực sự cao lớn vạm vỡ nhưng lại gần cô thì thấp hơn cả một cái đầu nhưng khí thế hung hãn áp đảo. " nhóc con lời nói phát ra phải uốn lưỡi ba lần rồi hẵng nói, thật không biết nghĩ, ngươi xem, bọn ta không chỉ có bằng này người mà ngươi cũng không chỉ có một mình ngươi. Ngươi dám đánh đổi sao, HaHaHa.. "Cả đám bọn hắn cười như được mùa như thể lại thấy một thằng nhóc không hiểu đạo lý, không xét hoàn cảnh." Tiểu Dương, hay nhà ta cho Kiều Yến hay tiểu Y, dù sao mai này trở thành quý tộc cần một con dâu hiểu chuyện, hoặc..."Tiếng cười càng thêm không ngớt khi Chu Khởi chịu thỏa hiệp như đã tính trước để nhạo báng cha con nhà này, tên kia càng khoái chí vỗ vỗ vai Chu Dương như muốn nói bình tĩnh và học hỏi phụ thận ngươi điNhưng Chu Dương lại đen mặt lại tức giận run rẩy.
Sau cánh cửa, cả ba cô nàng đều bị tiếng ồn dọa tỉnh táo lại, ai nấy đều mệt mỏi nhưng giờ phút này thì căng thẳng lén lút nghe trộm cầu mong cho số phận của mình Kiều Yến nước mắt rưng rưng muốn khóc, nàng là đứa vô dụng đã khiến cho phụ mẫu bán nàng đi, bây giờ vừa tìm được người nương tựa lại bị phu quân mới gặp vứt bỏ, thật nghiệt ngã. Tiểu Y nhạy bén hơn Kiều Yến nên biết bản thân mới là người bị đưa đi, nàng chả buồn đau thương nữa mà gục đầu tựa lên cửa, tất cả vì nàng mang cái mác không đẻ được, nàng đã là đồ bỏ đi rồi, chỉ nhiêu đó thôi đã biết tương lai thế nào rồi, thôi thì nữ nhân với nhau, không phải tiểu Y thì vẫn là một trong hai người kia chịu khổGiản Hi không biết phải làm sao, lặng lẽ an ủi hai người, nàng vừa vui vừa khó xử, nàng là ngoại lệ vì có nhiệm vụ sinh con, nàng tuy dáng người thon thả lồi lõm nhưng vẫn mập mạp hơn hai người nên sinh con sẽ béo tốt hơn tất nhiên sẽ ưu tiên Giản Hi nhìn hai chị em mới thân thiết của mình số phận chênh vênh mà lo lắng, đành trông chờ lén nhìn Chu Dương, dù đã chấp nhận số phận nhưng trong lòng Giản Hi vẫn còn chút mong chờ, có chút viển vông nhưng nàng muốn kì tích xảy ra. Đột nhiên Chu Dương vốn đang lửa giận đùng đùng lại nhẹ giọng cất lên nói" vị đại ca này, huynh thử nghĩ xem, đại ca của huynh là một nam nhân, mà nam nhân ai lại muốn một nữ nhân không còn trong trắng, kể cả chấp nhận thì so ra hẳn sẽ thích một tấm giấy thuần khiết hơn, huynh xem nữ nhân đẹp mua thì được nhưng lại hiếm gặp, nhà ta có chút quan hệ, chỉ cần cho ta thời gian ta sẽ đính thân chọn lựa tiện thể vỗ béo lên cho đại ca huynh thưởng thức ngon miệng "Tên kia nghe mà híp mắt suy nghĩ, rồi cũng chặc lưỡi, bỗng hắn tung ra hơn chục cú đấm liên tiếp nện thẳng vào bụng Chu Dương khiến cô trợn mắt há hốc miệng ôm bụng ho sặc sụa" Á à, tên nhóc này khỏe ra phết, bình thường phun ra máu cả vũng rồi "Bốn tên đàn em sau hắn lại phá lên cười châm chọc, hắn ta xoa xoa tay vừa đấm cô, để ý thì hắn đeo đôi bao tay đính trên đó một ít gai bằng sắt. Hẳn ta - Trường Tử lại lật mặt vỗ vỗ má Chu Dương làm hòa" nhóc, không sao chứ, coi như ngươi có bản lĩnh, cũng may ta cũng không vội, lần này làm tốt ta sẽ có thêm kha khá chức quyền trong đám đó, ta cho ngươi hai tuần, sau đó đến doanh trại ta đưa người, làm cho tốt, không làm á, hè hè, ngươi! trốn! không! thoát!.."Trường Tử vẻ mặt nham hiểm, tay rút từ thắt lưng một con dao ngắn, nhẹ nhàng lướt qua cổ Chu Dương, thích thú nói" Lúc đó, quy mô người đến thăm nhà ngươi cũng sẽ không ít ỏi như bây giờ, và tất cả sẽ chào hỏi ' kĩ ' thê thiếp ngươi, đến cả ngươi cũng sẽ có nam nhân khác chào đón nồng nhiệt, chỗ ta có ngươi coi nam nhân như nữ nhân, ngươi nên gắng sức mà làm "Nãy giờ cây côn thịt của Chu Dương vẫn chưa xìu xuống, vẫn hiên ngang chổng ngược lên làm tổ ở đũng quần khiến tên Trường Tử kia để ý, hắn chóp chép miệng tiếc nuối, vỗ vỗ dao lên trán Chu Dương " làm cho tốt, đừng để họa mi ngừng hót, ta có một vị huynh đệ có sở thích thu nhập họa mi đó, he he "Sau đó hắn đập phá vài thứ rồi mới chịu rời đi, thật sự đúng là cái đám bệnh hoạn
Sau cánh cửa, cả ba cô nàng đều bị tiếng ồn dọa tỉnh táo lại, ai nấy đều mệt mỏi nhưng giờ phút này thì căng thẳng lén lút nghe trộm cầu mong cho số phận của mình Kiều Yến nước mắt rưng rưng muốn khóc, nàng là đứa vô dụng đã khiến cho phụ mẫu bán nàng đi, bây giờ vừa tìm được người nương tựa lại bị phu quân mới gặp vứt bỏ, thật nghiệt ngã. Tiểu Y nhạy bén hơn Kiều Yến nên biết bản thân mới là người bị đưa đi, nàng chả buồn đau thương nữa mà gục đầu tựa lên cửa, tất cả vì nàng mang cái mác không đẻ được, nàng đã là đồ bỏ đi rồi, chỉ nhiêu đó thôi đã biết tương lai thế nào rồi, thôi thì nữ nhân với nhau, không phải tiểu Y thì vẫn là một trong hai người kia chịu khổGiản Hi không biết phải làm sao, lặng lẽ an ủi hai người, nàng vừa vui vừa khó xử, nàng là ngoại lệ vì có nhiệm vụ sinh con, nàng tuy dáng người thon thả lồi lõm nhưng vẫn mập mạp hơn hai người nên sinh con sẽ béo tốt hơn tất nhiên sẽ ưu tiên Giản Hi nhìn hai chị em mới thân thiết của mình số phận chênh vênh mà lo lắng, đành trông chờ lén nhìn Chu Dương, dù đã chấp nhận số phận nhưng trong lòng Giản Hi vẫn còn chút mong chờ, có chút viển vông nhưng nàng muốn kì tích xảy ra. Đột nhiên Chu Dương vốn đang lửa giận đùng đùng lại nhẹ giọng cất lên nói" vị đại ca này, huynh thử nghĩ xem, đại ca của huynh là một nam nhân, mà nam nhân ai lại muốn một nữ nhân không còn trong trắng, kể cả chấp nhận thì so ra hẳn sẽ thích một tấm giấy thuần khiết hơn, huynh xem nữ nhân đẹp mua thì được nhưng lại hiếm gặp, nhà ta có chút quan hệ, chỉ cần cho ta thời gian ta sẽ đính thân chọn lựa tiện thể vỗ béo lên cho đại ca huynh thưởng thức ngon miệng "Tên kia nghe mà híp mắt suy nghĩ, rồi cũng chặc lưỡi, bỗng hắn tung ra hơn chục cú đấm liên tiếp nện thẳng vào bụng Chu Dương khiến cô trợn mắt há hốc miệng ôm bụng ho sặc sụa" Á à, tên nhóc này khỏe ra phết, bình thường phun ra máu cả vũng rồi "Bốn tên đàn em sau hắn lại phá lên cười châm chọc, hắn ta xoa xoa tay vừa đấm cô, để ý thì hắn đeo đôi bao tay đính trên đó một ít gai bằng sắt. Hẳn ta - Trường Tử lại lật mặt vỗ vỗ má Chu Dương làm hòa" nhóc, không sao chứ, coi như ngươi có bản lĩnh, cũng may ta cũng không vội, lần này làm tốt ta sẽ có thêm kha khá chức quyền trong đám đó, ta cho ngươi hai tuần, sau đó đến doanh trại ta đưa người, làm cho tốt, không làm á, hè hè, ngươi! trốn! không! thoát!.."Trường Tử vẻ mặt nham hiểm, tay rút từ thắt lưng một con dao ngắn, nhẹ nhàng lướt qua cổ Chu Dương, thích thú nói" Lúc đó, quy mô người đến thăm nhà ngươi cũng sẽ không ít ỏi như bây giờ, và tất cả sẽ chào hỏi ' kĩ ' thê thiếp ngươi, đến cả ngươi cũng sẽ có nam nhân khác chào đón nồng nhiệt, chỗ ta có ngươi coi nam nhân như nữ nhân, ngươi nên gắng sức mà làm "Nãy giờ cây côn thịt của Chu Dương vẫn chưa xìu xuống, vẫn hiên ngang chổng ngược lên làm tổ ở đũng quần khiến tên Trường Tử kia để ý, hắn chóp chép miệng tiếc nuối, vỗ vỗ dao lên trán Chu Dương " làm cho tốt, đừng để họa mi ngừng hót, ta có một vị huynh đệ có sở thích thu nhập họa mi đó, he he "Sau đó hắn đập phá vài thứ rồi mới chịu rời đi, thật sự đúng là cái đám bệnh hoạn