[NBN] Nữ Nhân Ta Phải Học Cách Làm Đàn Ông

Chương 13



Hai ông bà già lớn tiếng cãi nhau ở cái làng nhỏ này sao mà tránh khỏi tầm mắt của người ngoài, chả bao lâu, xung quanh nhà đã bu như ong lại một đám bà thím vo ve bàn tán chỉ trỏ lời qua tiếng lại om sòm cả lên

Phụ thân của tiểu Dương tên Chu Khởi được biết đến là lão già tinh ranh nhất nhì cái làng này thấy có nhiều người đến xem cũng không biết ngại nữa mà gân cổ cau có chỉ thẳng mặt nương tử chung sống cùng mình gần 20 năm quát tháo, vì cho đi lương thực của nửa năm không khác gì đòi ông ta nửa cái mạng

*Chát*

Một tiếng tát vang lên chính thức đưa sự việc này ngắt đoạn.

" ta nói cho bà biết dù thế nào cũng phải trả lại mấy nữ nhân đó không thì bà đợi cả nhà chết đói đi "

Nhậm Dĩnh bà ta đưa tay lên mặt xoa bên má nóng rát trong lòng nhiều lên một nỗi uất hận nhưng cũng phải ngậm ngùi không so đo, nhìn qua một lượt mấy người hàng xóm đang đứng đằng kia hóng hớt thì cuối cùng bà ấy cũng bình tĩnh lại, không còn dáng vẻ ghen tuông vô lí nữa, Nhậm Dĩnh nhẹ giọng nói

" ông phải biết mua người ở chỗ lão Tôn có đào mộ ba đời nhà ông ta lên cũng không chịu hoàn tiền "

Nhậm Dĩnh một bên nói một bên xua đuổi hết mấy người nhiều chuyện lắm mồm kia đi

" với lại có thể lấy túi thịt trong nhà đổi lấy số gạo đã mất kia, không chết đói được "

Chu Khởi thấy bà ấy nhún nhường thì giọng điệu nhẹ hơn nhưng vẫn của trách nặng nề

" không nói đến bà không bàn với tôi, còn bà nói để sinh cháu, cơm thịt đã không đủ, bà muốn cháu trai ta chịu khổ hả "

Câu nói của Chu Khởi khiến cho vụ việc lại căng thẳng trở lại, đúng lúc này, một tiếng nói cất lên từ xa

" chào phụ mẫu, con vừa săn về "

Chu Dương từ xa đi lại mệt nhọc vác một bó cỏ thật to trên vai khổ sở đi đến, bên cạnh là tiểu Lý cầm hộ gánh củi và rau dại của cô, còn Tư Hàm nhà xa không tiện ở lại giúp

" trời đất, con vác cái gì nặng vậy, có mệt không con " - Nhậm Dĩnh lo lắng chạy tới gần hỏi han

Chu Khởi ông ta thì đứng tại chỗ cười lớn, vui đến nhảy dựng lên, ông ta từng đi săn vài lần có chút kinh nghiệm biết rằng chỉ có bắt được mồi ngon thì mới phải quấn cỏ che giấu như vậy. Ông ta nhanh chân chạy đến vui sướng giúp Chu Dương bê

" con thật giỏi, con vật thế này rất khó bắt, muốn độc của mũi tên phát tác phải mất vài tiếng, có khi nhiều lúc vì da lợn quá dày nên vết thương do mũi tên tạo ra không đủ lớn để độc thấm vào. Khó thế thì con có bị thương không "

Chu Khởi tuổi già sung mãn, con lợn này dù đã cắt một cái đùi chia ra cho Tư Hàm với tiểu Lý rồi nhưng cơ bản cân nặng phải gần trăm cân mà ông già vác cái một không hụt hơi, thay thế cô đang vác chạy vèo vào trong bếp

Bên cạnh tên tiểu Lý như chút được việc vứt thẳng đống củi với bó rau dại xuống, mặt rạng rỡ kể công trạng

"... Chu Dương huynh ấy rất giỏi, thấy con lợn đang quay lưng lại nên không bắt tên trúng phần đầu được thế là huynh ấy đã nhanh trí bắn vào hậu môn con lợn, độc do vậy lan ra nhanh chóng, vùng vẫy chả bao lâu đã ngất rồi,..."

Chu Dương ở đằng sau mệt đứt hơi chột dạ, cô sẽ không nói là mình định bắn vào bụng đâu.
Bỗng một giọng nói trong trẻo vang lên

" xin chào phu quân, phụ thân và vị huynh đệ kia, ta là Kiều Yến lần đầu ra mắt "

Trừ hai vị trưởng bối kia ra thì tất cả đểu há hốc mồm kinh ngạc

Trong nhà Giản Hi thấy ồn ào cùng đi ra

" ta xưng Giản Hi, ra mắt phu quân, phụ thân "

Chương trước Chương tiếp
Loading...