Sau buổi fan meeting chào đón tuổi 30, LingLing Kwong đã hiểu lòng mình tuyệt đối chưa nhỉ?
Cô nhận thấy cảm xúc mình đối với Orm ngày càng mãnh liệt. Cô lấy những thứ liên quan về em, tạo ra sản phẩm cho thương hiệu AW của mình. Không còn chần chừ đeo nhẫn vào ngón áp út cho em, luôn luôn nắm tay em, ân cần, chăm sóc, quan tâm em, mang bánh Kwongkee từ Thái Lan sang HongKong cho em ăn. LingLing cô chẳng còn ngại ngùng, e thẹn, bây giờ đã thể hiện sự yêu chiều mãnh liệt với em cho Dom Muang và tất cả mọi người thấy.
Vậy cảm xúc này là gì nhỉ? LingLing yêu Orm thật rồi sao? Đó là những gì Dom Muang tò mò muốn biết. Nhưng vốn dĩ trong lòng LingLing, Orm đã có một vị trí đặc biệt quan trọng, nơi đó không dành cho một ai khác nữa.
"LingLing, chị biết em yêu chị như thế nào mà?" Khi Orm nói câu này, trong lòng LingLing sớm đã hiểu rõ, em ấy yêu cô, yêu tất cả mọi thứ thuộc về cô.
LingLing chỉ sợ, em còn quá trẻ có thể gặp được nhiều người tốt hơn, một sớm một chiều lãng quên chuyện tình cảm này, LingLing đã 30 mọi thứ đối với cô phải có sự chắc chắn. Dù cho muốn nói yêu em cô phải nghĩ lại rất nhiều lần. Tình yêu này cho đi nó phù hợp với trái tim cả hai người họ nhưng liệu có phù hợp với xã hội với gia đình? Ở một nơi nào đó, họ luôn phán xét, cô sợ em ấy sẽ tổn thương, thà là chôn giấu lời yêu, quan tâm chăm sóc em cả đời cũng được, nếu lỡ nói ra rồi lại không đi đến đâu, LingLing không hề muốn mất em.
"Vẻ đẹp không nằm trên đôi má hồng của người thiếu nữ mà là trong ánh mắt của kẻ si tình"Mỗi ánh nhìn của LingLing đối với Orm như muốn thâu tóm cả thế giới chỉ để em được vui vẻ, hạnh phúc. LingLing muốn cùng em vững vàng trong sự nghiệp, muốn em thành công hơn nữa, hơn hơn nữa. LingLing không muốn Orm hoài phí tuổi trẻ, hoài phí cuộc đời chỉ để nói chuyện yêu đương sớm với cô. Thứ LingLing cần là cả hai hiểu nhau, em hiểu cô yêu em nhiều thế nào và Orm, em ấy yêu cô nhiều ra sao! Không cần phải công khai mối quan hệ giữa họ cho cả thế giới này biết, chỉ cần trái tim họ luôn thuộc về nhau.
Nhưng còn Orm? Em thì sao nhỉ?
Là một cô bạn gái trên cả tuyệt vời, hơn cả trí tượng tưởng của LingLing.
Em yêu cô, yêu đến không diễn tả được, chỉ cần LingLing cười em lập tức vui vẻ theo, chỉ cần LingLing khóc, lòng em nôn nao lo lắng nhường nào. Khi LingLing ra mắt sản phẩm mới, quảng cáo sản phẩm mới em luôn là top spender của LingLing. Âm thầm theo dõi, ủng hộ LingLing 5 năm qua. Fan meeting solo của em ở Macau, Dom Muang đã tặng bánh kem cho em, em không ngần ngại thêm "OOK" vào, đủ biết trong mắt em ấy luôn luôn tồn tại LingLing. Mang bánh từ Macau sang HongKong cho LingLing hỏi chị ấy có thích không. Orm không ngần ngại đăng liên tiếp 9 story IG để chúc mừng sinh nhật LingLing, mỗi bức ảnh là một caption riêng, thẳng thắn tỏ tình, bày tỏ tình cảm với LingLing, luôn mong chị hạnh phúc, vui vẻ.
Hai người yêu nhau như thế đấy, nhưng chưa từng nằm cạnh nhau nói ra lời tỏ tình, mãi cho đến hôm nay.
Khi fan meeting đã thành công trọn vẹn đã là 1 giờ khuya. LingLing và Orm khá mệt nhưng vẫn vui vẻ vì hôm nay là ngày quan trọng của cô. Hơn nữa Dom Muang là liều thuốc tinh thần lớn nhất cho cả hai, nên hai người luôn luôn mang một năng lượng tích cực nhất cho fan vui lòng.
Hậu trường.
"Mae...tối nay con sang phòng pí LingLing nhé Mae" Orm vừa đang quấn chăn vào người ôm cún xúc xích bằng bông mà fan tặng, thời tiết Hongkong tương đối lạnh vào ban đêm.
"Orm đã hỏi LingLing chưa?Mae sợ con bé mệt thôi" Mae Koy mỉm cười nói với nàng. Vốn dĩ Mae chưa từng cấm cảm chuyện yêu đương của Orm, em ấy thích ai, Mae thích người đó.
"Pí LingLing kaa~~~Orm sang phòng chị có được không ạ?" Orm nũng nịu đi đến chỗ LingLing đang nói chuyện với Pí Mam, dựa vào vai cô.
"Hửm?? Được chứ, Pí Mam kêu người đem thêm chăn vào phòng giúp em nhé, lạnh quá thì Nong Orm sẽ không ngủ được" Cô gật đầu xoa đầu nàng, quay sang nói với Pí Mam.
"Khap" Pí Mam liền rời đi, gọi dặn dò phía lễ tân.
"Có mệt không hả bé con của chị?" LingLing ngước nhìn cục bột kia nũng nịu dựa vào người mình, giọng cưng chiều hỏi nàng.
"Có pí Ling, Orm không mệt...Orm buồn ngủ quá mình về được không chị?" Orm nhắm mắt ngã vào người LingLing, em cao hơn LingLing nên phải khuỵ nhẹ người xuống.
"Nào đứng dậy mỏi chân lắm, chúng ta về trước, sau đó tẩy trang sau" LingLing đẩy nhẹ nàng ra, nắm lấy tay Orm.
"Mae! con và pí LingLing đi lối sau về khách sạn trước nhé, Mae có cần gì cứ gọi cho con" Orm kéo tay LingLing đến trước mặt Mae Koy.
"Vậy hai đứa về trước đi, Mae và mọi người về sau, đồ của con nè lấy theo đi, có cần gì nói Mae đem lên cho" Mae Koy đưa túi cho Orm
"Tạm biệt Mae, con đi đây" Orm lấy túi rồi ôm Mae trước khi đi
"Con đi nha Mae" LingLing nối liền câu của Orm
"Ừm hai đứa đi cẩn thận, chăm Orm dùm Mae nhé LingLing" Mae Koy nhỏ nhẹ nói
"Mae yên tâm, con sẽ chăm sóc em ấy, con đi đây ạ" LingLing cười nắm chặt tay em.
"Ừm Mae biết rồi đi đi..." Mae Koy mỉm cười nhìn hai bóng lưng quay đi. Mae hiểu LingLing yêu thương Orm thế nào mà!
____
Trên xe Orm mệt nên đã thiếp đi, LingLing ngồi ghế sau cạnh Orm, để vai cho em ấy tựa đầu. Ánh đèn loè loẹt chiếu mập mờ qua cửa sổ ô tô, thoáng ẩn gương mặt nhỏ nhắn, lớp makeup vẫn còn nhưng rất đẹp, nhìn em đáng yêu cực kì, LingLing bỗng mỉm cười, vuốt nhẹ đôi gò má em.
Orm cảm nhận được có người chạm vào mặt mình liền biết là ai.
"Nhịn không được mà sờ má em rồi hả? Em biết em đáng yêu mà~~" Orm giọng ngáy ngủ vẫn dựa trên vai cô nhắm mắt lí nhí nói.
"Sâu ngủ! Sắp đến rồi em ráng một chút" LingLing vui vẻ, dùng ngón chỏ chạm nhẹ vào đầu mũi cao vút kia.
"Ưm~~~~" Orm lười biếng ưm một tiếng.
Cả hai đi lối vip vào khách sạn, tránh có ai bắt gặp.
Sau khi trợ lý đưa hai người đến phòng thì họ cũng rời đi, để lại một số đồ cần thiết cho các nàng sử dụng.
"Em sang ghế ngồi, chị tẩy trang cho, rửa mặt một chút, thay đồ xong thì ngủ" LingLing nhỏ nhẹ nói.
Hai người đã thay đồ diễn ra sau khi fan meeting kết thúc, LingLing là kêu Orm thay đồ ngủ cho thoải mái.
Orm ngoan ngoãn đến ghế ngồi, em buồn ngủ lắm rồi, mệt quá đi mất :<, hai mắt em cứ nhắm nghiền, mặt cho LingLing ân cần đang tẩy trang cho mình.
"Xong rồi, đợi chị lấy quần áo cho em, vào kia rửa mặt, dùng nước ấm nhé" LingLing ân cần dặn dò, đi đến vali lớn, tuỳ tiện lấy một bộ đồ ngủ cho em, thường khi ngủ LingLing không có thói quen mặc dày, mặc cái gì thoải mái là được, cô ngủ một mình nên thường là đầm ngủ hoặc pijama lụa.
"Em cầm cái này đi" LingLing đưa cho nàng
"Cảm ơn chị" Orm nói rồi quay về hướng phòng tắm. Cả người nàng rít không chịu được, nên len lén LingLing mà tắm bằng nước ấm. Dòng nước ấm dễ chịu len lỏi qua từng nấc thịt khiến nàng tỉnh táo không ít. Tắm xong thì Orm chăm sóc da một chút rồi bước ra, vừa bước ra LingLing lại cằn nhằn nàng rồi.
"Nghịch ngợm, bảo em đừng tắm khuya cứ cãi lời chị mãi!" LingLing không hài lòng, sợ em sẽ bệnh.
"Thôi mà, cả người em rít lắm, nếu không thơm chị sẽ không lại gần em, Orm không muốnn~~" Orm nắm lấy tay LingLing lắc lư như muốn năn nỉ cô tha tội cho mình.
"Haizz, chị có chê em sao? Sau này không được thế nữa, chị lo lắm" LingLing nhẹ giọng nói
"Chị mau vào đi, trễ lắm rồi" Orm đẩy cô đi
"Được rồi được rồi, em mệt thì cứ ngủ trước, chị sẽ ra sau" LingLing xoay đầu cười nói
"A? Em muốn LingLing ôm ngủ~~ có được không?" Nàng nũng nịu nói với cô
"Vậy chờ chị một chút nhé" LingLing lắc đầu cười với độ đáng yêu của nàng, gương mặt baby sau lớp tẩy trang, khiến LingLing yêu chiều muôn phần.
___
"LingLing mau đến ôm em~" Orm nằm trên giường dang hai tay về LingLing từ phòng tắm bước ra.
LingLing đi đến bên giường, chậm rãi tắt đèn lớn, thay bằng đèn ngủ, nằm xuống cạnh nàng.
LingLing gác tay mình sang đầu em, để Orm nằm trên tay.
Orm xoay người ôm LingLing vào lòng, nhụi vào cổ cô.
"Pí LingLing, chị thơm quá~" Orm lại dở chứng rồi.
"Nào không quậy, mau ngủ đi, không phải em mệt lắm sao hửm?" Bàn tay cô xoa xoa lưng nàng
"Ưm~~rất mệt, ngủ chung với chị thật thích" Orm nói bằng giọng mũi, giọng nói cứ như trẻ lên ba
"Vậy có muốn ngủ chung suốt đời với chị không?"
Orm bất ngờ ngước mặt lên nhìn LingLing, LingLing cũng nhìn nàng, 2 mắt chạm nhau, quỹ đạo như ngừng lại, Orm tưởng mình nghe nhầm.
"A? Chị nói gì vậy?" Orm không tin vào tai mình
"Chị nói là Orm có muốn ngủ chung với chị suốt đời không?" LingLing ánh mắt thâm tình nhìn nàng.
"Muốn chứ, sao lại không, em yêu chị LingLing Kwong...chị biết điều đó mà?" Orm lấy tay vẽ tinh nghịch lên cổ cô.
"Chị biết, em hiểu chị mà đúng không?" LingLing cười nhẹ, cô biết nàng đã hiểu ý của mình là gì.
"Em hiểu, LingLing chúng ta cứ như vậy đi, em thấy rất tốt!" Orm nhoẻn miệng cười
"Khi nảy thật muốn hôn em..." LingLing nhớ đến lúc Orm gục đầu sang nhìn mình, LingLing cũng gục đầu lại, chạm vào trán nàng, lúc đó cô đã suýt không kìm được mà hôn chụt vào môi nàng.

"Vậy bây giờ hôn đi nào~~" Orm ngẩng đầu lên, chu môi với LingLing.
*chụt chụt chụt
Ba âm thanh phát ra giòn tan.
"Có phải mấy hôm nay rất nhớ em không? Em nhớ chị lắm luôn!" Orm vờ mếu máo
"Rất nhớ, nhớ em lắm!" LingLing xiếc chặt vòng tay mình, ôm chặt em vào lòng.
"Hmmm, vẫn chưa chứng minh được!" Orm ma mãnh cười
"Vậy làm thế nào bây giờ?" LingLing hiểu ý nàng nhưng vờ hỏi
"Hôn em hôn em, chỗ này chỗ này, và chỗ này nữa" nàng chỉ vào trán, vào mắt và đôi gò má.
LingLing chườm người ngồi dậy, để Orm nằm trên gối, cô nhẹ nhàng đặt nụ hôn ở từng chỗ một, điểm dừng cuối cùng là ở môi nàng. Orm nhắm mắt tận hưởng, đón nhận cái hôn sâu ấy, da diết mãnh liệt, thoả nỗi nhớ nhung 2 ngày không gặp, cái hôn dứt ra, Orm cảm nhận LingLing đã di chuyển xuống..... đôi môi mềm mại từng chút đặt lên da thịt trắng hồng của nàng....