Mớm Tình
•1
" có lẽ vì muốn diện kiến cô gái làm cho chồng tôi hay đi sớm về khuya có sức hút như thế nào ."
Ả ta nhướng mày , nhìn cô từ trên xuống dưới như đánh giá một món đồ , đến chỗ dưới xương đòn thì dừng lại một chút .
" quả nhiên .. rất có sức hút , lại rất hùng vĩ !"
Cô bị chọc cười , và thật sự đã cười . Cánh tay cô đặt lên trên thành ghế , động tác xô dịch khiến chiếc áo da trật khỏi chỗ , lộ ra chiếc áo hai dây bằng lụa ở bên trong, như muốn khoe khoang mà lại có chút e dè .
" bạn gái anh Minh nói vậy tôi ngại quá , cô đâu kém gì ? "
" tôi không phải bạn gái , là vợ của anh ấy , chúng tôi đã đính hôn vào tuần trước ."
" ồ chúc mừng nha !" - cô buông câu nói nhẹ bẫng như thể chẳng liên quan .
Ánh đỏ trên nền trời chẳng còn bao nhiêu , cột đèn bên vệ đường nơi hai cô gái vẫn dính chặt trên ghế đá đã sáng đèn . Chiếc Mercedes lăn bánh chậm rãi cách chỗ ngồi không xa , đèn ô tô chiếu đến tuy không chói nhưng cô cũng thấy . Người giàu biết cách tiêu tiền thật đấy !
" Vũ Thảo My phải không ?"
" chà ! Cô điều tra tôi lanh lẹ quá !"
" tôi chỉ muốn nói là .. tên đẹp lắm !"
Cô ta mở chiếc túi hàng hiệu , móc ra một sấp thẻ . My nhíu mày , khó hiểu khi thấy ả trải nó ngay ngắn trên bàn .
" chọn một trong số này đi ."
Àaaa , ra là viễn cảnh kinh điển ' cầm lấy số tiền này rồi tránh xa anh ấy ra !' . Thì ra ai cũng thế , nhà giàu thì càng mạnh tay hơn , nhìn số thẻ mà đa số toàn màu đen thế kia tiêu đến cuối đời còn dư là chuyện bình thường .
Dường như cô gái ngồi đối diện phát hiện ra suy nghĩ nhạo báng của cô , cô ta cười .
" cô cầm lấy chăm chút cho bản thân , thiếu thì gọi cho tôi ."
" lần đầu tiên tôi thấy chính thất thay chồng bao nuôi trà xanh đấy ! Cô quả thực là người vợ vĩ đại nhất thế giới !"
Cô ta lại cười , sao cứ cười thế ? Biết mình đẹp nên cười nhiều hay gì ?!
Chiếc danh thiếp được đẩy đến trước mặt cô . Nền đen in chữ nổi vàng gold , đặc biệt thu hút cô là dòng chữ ' - nhà hát Velvet Nocturne ' uốn lượn màu đỏ thẫm . Ai mà không biết cái nhà hát to khủng bố ở trung tâm quận 1 chứ ? Eo ôi cô đang đối diện với người đàn bà bí ẩn ở đằng sau điều khiển thế lực khổng lồ rồi !
Gió lạnh thổi qua khiến cô rùng mình , theo thói quen định lấy hộp thuốc trong túi áo nhưng lại phát hiện bản thân quên mua . Cô cắn môi , như có như không liếc qua cô ấy , người vẫn ngồi nhìn cô chằm chằm và không có ý định rời đi .
Ả như chuẩn bị sẵn , lấy ra bao thuốc mới toanh nhãn hiệu Marlboro cùng chiếc zippo khắc hình phượng hoàng .
Người đàn bà này không bao giờ khiến cô hết wow !
" cô cũng hút thuốc à ?" - My hỏi , rất tự nhiên mà mở hộp lấy một điếu ngậm bên miệng .
" thi thoảng ." - ả thấy thế cũng lấy một điếu .
Cô cầm bật lửa châm cho mình , hương vị quen thuộc của thuốc lá khiến cô khoan khoái . Hít một hơi thật sâu . My rướn người ra trước , tay cầm bật lửa châm luôn cho điếu thuốc chưa cháy bên miệng ả . Người nọ dường như không ngờ cô lại thoải mái như thế , cũng rất tự nhiên mà rít một hơi .
Hai làn khói trắng bay lên không trung , gió thổi đến mạnh hơn khiến hai luồng khói quyện vào nhau rồi tan ra .
My rút điện thoại ra nhìn . Ừm đã sáu rưỡi tối rồi . Cô ngồi nhìn người phụ nữ đang ngắm dòng sông chảy , hỏi bâng quơ một câu .
" cô tên gì nhỉ ?"
Cô ta quay người lại , kẹp thuốc vào hai ngón tay , đôi môi mấp máy cùng làn khói và tiếng nói .
" nó có ở trong danh thiếp -"
" tôi muốn cô nói ."
Ả hơi sững lại rồi bật cười , sau đó mới nói ra cái tên ' Phương Ly ' đầy ngọt ngào .
" vậy cô Phương Ly này , tôi không biết chồng cô đã có vợ . Người ta nói rồi, không biết không có tội ..."
My thăm dò phản ứng của người bên, thấy ả trước sau như một mới nói tiếp .
" Tôi sẽ không dây dưa với anh ta nữa , cũng không nhận số tiền mà cô đưa . Nếu cô muốn tôi làm một việc gì đó thì hãy nói , trong tầm khả năng tôi sẽ cố gắng !"
Rồi xong cô ta lại trầm ngâm rồi ! Lại cười mỉm rồi ! Sao cô ta cứ cười là cô thấy cơ thể mình teo tóp lại thế ?
Điếu thuốc chỉ còn một mẩu ngắn ngủn , ả thả xuống đất rồi lấy đầu mũi giày giẫm lên . Đôi mắt tan ra như có chút vui vẻ .
" vậy ... cuối tháng này , tôi đợi cô ở nhà hát nhé !"
Còn chưa kịp phản ứng thì cô ta đã xách túi bỏ đi . Chiếc xe xanh dương nằm lặng lẽ bên vỉa hè đợi chờ chủ , một lớp lá mỏng phủ lên mui xe và nóc xe nhẹ nhàng rơi xuống đất . Chiếc xe rời đi, cho đến khi khuất dạng mà cô vẫn còn ngồi ở đó .
Im lặng một hồi , cuối cùng cô rút điện thoại ra . Cái tên Trần Minh đã nằm trong block list .