[MilkLove] Minh Hôn

4



Trong giấc mơ, Milk bị dẫn dắt bởi cô gái bí ẩn. Bàn tay lạnh ngắt của cô gái nắm chặt lấy tay Milk, kéo cô qua những con đường u ám, không ánh đèn, chỉ có tiếng bước chân vang lên trong sự im lặng ma quái. Cả hai dừng lại trước một khung cảnh kỳ lạ. Trước mắt Milk, một lễ Minh Hôn đang diễn ra dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo, khiến không khí càng thêm rùng rợn.

Những bóng người mặc áo đỏ thẫm, khuôn mặt trắng bệch với đôi mắt vô hồn, lặng lẽ cầm những tấm bảng màu đỏ vàng trên tay, di chuyển chậm chạp như những cái bóng đang trôi giữa thế giới của người sống và người chết. Ở giữa là một chiếc kiệu cưới đỏ rực, lắc lư theo nhịp bước chân của những người khiêng, nhưng lại phát ra thứ năng lượng tà ác, như thể nó đang mang theo một linh hồn đầy oán hận.

Milk nhìn vào khung cảnh trước mặt, đám cưới kỳ dị giữa người sống và người chết đang diễn ra. Hình ảnh chú rể là một người đã khuất, khuôn mặt xanh xao với đôi mắt trống rỗng, mặc bộ lễ phục đỏ rực, tay cầm dải lụa dài nối liền với cô dâu. Cô dâu, với chiếc khăn che kín khuôn mặt, không nói một lời nào, đứng lặng lẽ như một bức tượng, chỉ còn thân thể để thực hiện nghi thức cổ xưa này.

Khung cảnh thật kỳ quái, khi nghi lễ "nhất bái thiên địa" bắt đầu. Cả hai cúi đầu, nhưng có một sự im lặng đáng sợ bao trùm, khác hẳn với không khí náo nhiệt của một đám cưới thông thường. Mọi thứ ở đây đều diễn ra chậm rãi, như thể thời gian đã ngưng đọng lại trong khoảnh khắc này. Milk cảm thấy lạnh sống lưng khi chứng kiến hình ảnh hai người đang bái lạy, một trong số họ đã không còn thuộc về thế giới này.

Milk cảm thấy một làn sóng lạnh lẽo chạy dọc cơ thể khi cô gái bí ẩn quay mặt lại. Ánh sáng mờ nhạt làm cho gương mặt của cô gái trông như một bóng ma, với đôi mắt thăm thẳm và nụ cười u ám. Khi cô gái nói, giọng nói của cô ấy vang vọng trong không khí như một lời thì thầm từ những tầng sâu của địa ngục:

"Chúng ta hãy Minh Hôn đi. Milk"

"Không... không, tôi không thể kết hôn với người chết, càng không thể là con gái được."

Milk bật dậy từ giấc ngủ, cơ thể run rẩy và hốt hoảng. Cô thở dốc, tim đập mạnh như muốn vỡ ra khỏi lồng ngực. Ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn ngủ khiến bóng tối trong phòng càng thêm dày đặc và nặng nề. Những hình ảnh ma quái từ giấc mơ vẫn còn hiện rõ trong tâm trí cô như một cơn ác mộng không thể thoát ra.

Cô hổn hển, đôi tay vội vã lau mồ hôi lạnh đang chảy trên trán, và cố gắng hít thở sâu để làm dịu cảm giác lo lắng. Trong đầu cô, những hình ảnh của cô gái bí ẩn và lễ Minh Hôn huyền bí vẫn còn đeo bám. Ánh sáng mờ ảo và không khí lạnh lẽo của giấc mơ tạo ra một cảm giác ám ảnh, khiến cô cảm thấy như bị mắc kẹt giữa hai thế giới.

Milk cảm thấy mình cần phải làm điều gì đó để xua tan cảm giác hoảng loạn. Cô rời khỏi giường, bước chân nhẹ nhàng trên sàn nhà, và tìm đến chiếc gương treo trên tường. Cô nhìn vào gương, cố gắng tìm lại sự bình tĩnh từ chính hình ảnh của mình. Những nỗi sợ hãi vẫn còn hiện rõ trên gương mặt cô, và cô không thể ngừng tự hỏi liệu giấc mơ này có phải là một dấu hiệu của điều gì đó cho một điềm xấu.

Cô ngồi xuống bên cửa sổ, ánh sáng nhạt của bình minh bắt đầu len lỏi qua khung kính, nhưng vẫn không đủ để xua tan hoàn toàn bóng tối trong tâm hồn cô. Milk đang ngồi bên cửa sổ, cố gắng làm dịu tâm trí sau cơn ác mộng thì bỗng nhiên, tiếng gõ cửa vang lên. Cô quay ra và thấy Jorm, quản lý của mình, đứng trước cửa với vẻ mặt nghiêm túc.

"Milk, mau chuẩn bị đi," Jorm thúc giục, ánh mắt không có dấu hiệu của sự nhân nhượng. "Chúng ta phải đến công ty để chụp mẫu ảnh quảng cáo. Ngày 2 là hạn chót rồi."

Sự xuất hiện của Jorm kéo Milk trở lại thực tại, buộc cô phải tạm gác những lo lắng về giấc mơ. Milk đứng dậy, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh và chuẩn bị cho công việc sắp tới. Mặc dù cơn ác mộng vẫn còn ám ảnh, nhưng công việc và trách nhiệm hiện tại đang kêu gọi cô. Cô nhanh chóng thay đổi trang phục và chuẩn bị dụng cụ cần thiết, cố gắng tập trung vào nhiệm vụ của mình.

Jorm quan sát Milk một cách chờ đợi, và sự khẩn trương trong giọng nói của cô ấy khiến Milk cảm thấy áp lực. Cô hít một hơi sâu, cố gắng gạt bỏ sự lo lắng và sẵn sàng đối mặt với thách thức sắp tới. Cả hai bước ra khỏi phòng, và Milk dần bắt đầu cảm thấy sự hồi hộp và căng thẳng chuyển sang sự quyết tâm, hướng về nhiệm vụ quan trọng của ngày hôm nay.

Khi Jorm và Milk đến công ty, họ kịp thời gian cho buổi chụp quảng cáo. Đội ngũ tại hiện trường đang chờ đợi, sẵn sàng cho một ngày làm việc bận rộn. Tuy nhiên, Jorm không thể không chú ý đến vẻ mặt của Milk, nơi mà nỗi lo lắng và mệt mỏi dường như không thể che giấu được.

Jorm, với ánh mắt quan tâm, tiến lại gần Milk và đặt tay lên vai cô, nhẹ nhàng hỏi, "Milk, em trông không được khỏe à. Có chuyện gì không ổn sao?"

Milk gượng cười, cố gắng che giấu sự lo lắng và căng thẳng từ cơn ác mộng, nhưng Jorm đã tinh ý nhận ra sự khác biệt. "Không có gì đâu ạ, chỉ là em mơ một giấc mơ xấu thôi" Milk đáp, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh.

Jorm không hoàn toàn bị thuyết phục, nhưng Jorm hiểu rằng công việc hiện tại không thể bị trì hoãn. "Nếu em cần nghỉ ngơi hoặc có bất kỳ điều gì cần hỗ trợ, hãy cho chị biết ngay. Công việc này cần em ở trạng thái tốt nhất để hoàn thành nó."

Milk gật đầu, cảm thấy sự lo lắng của Jorm và sự quan tâm chân thành của cô ấy. Dù vẫn còn lo lắng về giấc mơ, Milk cố gắng tập trung vào buổi chụp, hy vọng rằng việc hoàn thành công việc sẽ giúp cô cảm thấy tốt hơn.

Khi buổi chụp quảng cáo bắt đầu, một sự cố bất ngờ xảy ra. Đột nhiên, đèn studio vụt tắt, làm cho không gian bỗng chốc chìm trong bóng tối. Tiếng thì thầm lo lắng của đội ngũ làm việc vang lên trong phòng. Sự cố này không chỉ làm gián đoạn công việc mà còn khiến mọi người cảm thấy căng thẳng.

Jorm lập tức ra lệnh cho các kỹ thuật viên kiểm tra hệ thống điện. Cô quay sang Milk, người đang đứng ở giữa studio, và cố gắng giữ bình tĩnh. "Milk, xin lỗi em vì sự bất tiện này. Mọi người sẽ cố gắng khắc phục sự cố nhanh chóng. Em có thể ngồi nghỉ một chút nếu cảm thấy mệt mỏi."

Trong khi đội ngũ kỹ thuật đang làm việc để khắc phục sự cố, Jorm đứng gần Milk, thỉnh thoảng liếc nhìn đồng hồ và giữ liên lạc với các nhân viên. Một lúc sau, đèn được khôi phục và ánh sáng lại phủ lên studio. Dù mọi thứ đã được sửa chữa, sự cố đã làm gián đoạn công việc và làm gia tăng áp lực cho tất cả mọi người. Jorm và Milk tiếp tục làm việc, cố gắng nhanh chóng hoàn thành buổi chụp để bù đắp cho thời gian đã mất.

Khi ánh sáng trong studio đã được khôi phục, các thành viên trong đội ngũ bắt đầu trở lại công việc. Nhưng khi mọi thứ tưởng như đã ổn định, một sự cố mới bất ngờ xảy ra với stylist chính.

Stylist, người đang vội vã di chuyển các bộ trang phục và phụ kiện, bất ngờ vấp phải một dây cáp lỏng lẻo trên sàn. Cô ngã xuống và bị thương nhẹ, khiến cô cảm thấy đau đớn. Trong khi cô ấy cố gắng đứng dậy, các bộ trang phục bị xáo trộn và vứt bừa bãi khắp nơi, gây ra một đống lộn xộn. Những bộ đồ tinh tế và trang phục đã được chuẩn bị kỹ lưỡng giờ đây trông như bị xé nát.

Jorm, đang đứng ở bên cạnh Milk, ngay lập tức nhận ra sự hỗn loạn. Cô nhanh chóng chạy đến, thấy stylist đang nằm trên sàn với vẻ mặt đau đớn. "Có chuyện gì vậy?" Jorm hỏi, vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt. Stylist, với một chân bị sưng và mặt nhăn nhó vì đau, đáp, "Tôi bị trẹo chân và không thể đi được nữa. Các trang phục đã bị lộn xộn, tôi xin lỗi."

Jorm cảm thấy áp lực gia tăng, nhưng cô cố gắng giữ bình tĩnh. Cô ra lệnh cho một trợ lý nhanh chóng gọi cấp cứu cho stylist và nhờ một stylist phụ đến hỗ trợ ngay lập tức. Cô cũng yêu cầu các nhân viên khác giúp dọn dẹp và sắp xếp lại trang phục.

Milk, trong khi đó, đứng gần đó với vẻ mặt lo lắng. Cô thấy các bộ trang phục bị xáo trộn, những phụ kiện lăn lóc trên sàn, và nhân viên đang cố gắng giải quyết tình huống. Cảm giác căng thẳng và sự mệt mỏi từ cơn ác mộng vẫn bám theo cô, khiến mọi thứ trở nên khó khăn hơn.

Jorm tiếp tục điều phối tình hình, đảm bảo rằng tất cả mọi người đều có nhiệm vụ rõ ràng. "Chúng ta cần phải tập trung và phối hợp với nhau nhanh chóng. Tôi cần mọi người giúp tôi sắp xếp lại trang phục và chuẩn bị cho buổi chụp," Jorm chỉ đạo.

Stylist phụ đến và nhanh chóng bắt tay vào việc tổ chức lại trang phục. Trong khi đó, Jorm giúp stylist chính ra ngoài để nhận sự chăm sóc y tế cần thiết. Milk, dù vẫn còn lo lắng, cố gắng giữ tinh thần và tiếp tục chuẩn bị cho buổi chụp. Cô tự nhủ rằng cần phải vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành công việc.

Khi buổi chụp quảng cáo tiếp tục, đội ngũ mới nhận ra một vấn đề nghiêm trọng khác: các bộ trang phục mà stylist phụ chuẩn bị không phù hợp với sản phẩm quảng bá. Trang phục không tương thích với chủ đề và phong cách mà buổi chụp yêu cầu, làm cho cảnh quay bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Jorm, khi kiểm tra các trang phục được chuẩn bị, nhận thấy sự không khớp. "Đây không phải là những bộ đồ mà chúng ta đã thảo luận cho chiến dịch này," cô nói với vẻ mặt căng thẳng. "Chúng ta không thể tiếp tục với những trang phục không phù hợp với sản phẩm quản bá lần này."

Các thành viên trong đội ngũ cảm thấy áp lực gia tăng khi thời gian buổi chụp đang bị kéo dài. Jorm quay sang Milk, cố gắng giữ bình tĩnh. "Milk, chị xin lỗi vì sự bất tiện này. Mọi người đang cần phải nhanh chóng tìm giải pháp. Có lẽ chúng ta cần một vài bộ trang phục khác hoặc phải tạm dừng để giải quyết nhiều vấn đề xảy ra đang ập đến".

Chương trước Chương tiếp
Loading...