[LONGFIC] SÓNG ĐÔI - LINGORM
Chương 29
Orm ngủ thẳng một giấc mới tỉnh dậy, nàng dụi mắt không thấy Ling đâu, nhìn đồng hồ vẫn còn sớm, trong lòng có chút hụt hẫng. Orm leo xuống giường, đánh răng rửa mặt xong liền đi tìm cô.Orm xuống lầu nghe động tĩnh trong bếp liền vào trong, thấy bóng lưng quen thuộc khiến đôi môi nàng cong lên. Orm rón rén tiến đến ôm lấy Ling, giọng điệu pha chút nhõng nhẽo."Vợ ơi...sao chị thức sớm vậy?"Ling hơi giật mình, nghe được giọng nói của nàng mới thở phào. Cô đem trứng để ra đĩa, xong xui mới xoay người lại, dịu dàng đáp."Chị muốn phụ mẹ nấu bữa sáng."Orm bĩu môi: "Sao chị không kêu em dậy, em cũng muốn phụ."Không phải muốn phụ mà sự thật là không muốn xa Ling. Tính nàng yêu ai thì siêu dính người đó, trước kia dính mẹ Koy nhưng yêu rồi thì dính Ling. Ling nhìn gương mặt trắng sáng như quả trứng của Orm không kìm lòng được đưa tay khều mũi nàng."Nhìn Orm ngủ ngon chị không nỡ."Orm phụng phịu: "Không được, phải phạt!"Ling nhướn mày: "Phạt sao đây?"Orm tinh ranh nói: "Phạt chị hôn Orm mười cái."Ling phì cười, búng lên mũi nàng:"Không phải ở nhà!" Không phải ở nhà cho nên không thể làm càn. Nhưng mà Orm không quan tâm. Nàng nhún nhảy chân, mắt nâu trong suốt nhìn cô làm nũng."Orm muốn....!"Ling thở dài bất đắc dĩ. Cô đành chịu thua trước Orm."Được rồi." Nói xong, Ling hôn lên mỗi bên má một cái, đang định hôn lên môi thì mẹ Koy đi vào."È hem!" Mẹ Koy hắng giọng. Bà thừa biết chuyện này do ai bày ra. Orm liếm môi, quay sang mẹ Koy cười trừ: "Có gì cho con phụ không?""Xong hết rồi ra bàn đợi đi!" Mẹ Koy thật sự quá quen mấy trò bám chị của Orm. Tuy ngoài mặt làm bộ ghét bỏ nhưng thật lòng có bà mẹ nào không vui khi thấy con gái mình được yêu thương, chiều chuộng. ...Cả nhà ăn sáng xong ngồi ngoài phòng khách trò chuyện. Lúc này, mẹ Koy mới hỏi."Hai đứa cũng không còn trẻ nữa. Có dự định sinh em bé không?"Orm nghe xong tròn xoe mắt nhìn Ling, bàn tay khẽ nắm lấy tay cô không giấu được mong đợi.Ling vỗ vỗ tay Orm, nhìn mẹ Koy khẽ nói: "Con cũng thích trẻ con nhưng chuyện có em bé cả hai phải cùng nhau bàn tính mới quyết định được." Mẹ Koy gật gù: "Vậy hai đứa cứ bàn tính cho kỹ. Mẹ cũng thích có cháu nhưng vẫn tôn trọng quyết định của hai đứa."Con cái đến cũng là một cái duyên chớ không phải cưỡng cầu mà có được!Orm không nói, chỉ nắm chặt lấy tay Ling, trong lòng miên man suy nghĩ mà không giấu được sự phấn khởi.Đến khi hai người ra xe trở về, Orm đã không nhịn được mà nói."Orm muốn sinh em bé cho chị!" Ling dừng bước chân, nhìn Orm hỏi:"Không phải Orm sợ đau sao?"Orm gật gật đầu, sau đó kéo tay Ling đặt lên ngực mình, đôi mắt đầy chân thành: "Nhưng đó là con của chúng ta đau một chút cũng không sao!"Sinh con không hề đau một chút như Orm nói. Nàng hiểu rõ, nhưng nghĩ đến con của hai người, trong lòng đã ngập tràn hạnh phúc. Lúc này, Orm thấy Ling đắn đo nên lo lắng hỏi: "Chị không muốn hả?"Ling lắc đầu: "Chị rất muốn nhưng chị đau Orm hơn!" Cô xoa tóc Orm: "Hay là để chị sinh nha?"Lần này, nhận lấy sự phản đối gay gắt từ phía Orm."Không được! Sức khỏe chị không cho phép." Orm khăng khăng nắm chặt lấy tay Ling, đôi mắt kiên định nhìn cô. Nàng không muốn Ling gặp nguy hiểm, sức khỏe chị ấy như thế nào nàng là người hiểu hơn ai hết. Ling trấn an Orm bằng một nụ cười ấm áp sau đó dịu giọng: "Chuyện này chúng ta sẽ từ từ tính nhé!"Orm nguôi ngoai một ít nhưng trong lòng sớm đã có quyết định. ...Buổi tiệc kết thúc, Ling cảm thấy chếnh choáng say. Từ khi chuyển hẳn sang kinh doanh, thỉnh thoảng có những buổi tiệc tùng là điều không thể tránh khỏi. Tửu lượng nhiều năm qua của cô cũng không mấy khá, uống vài ly đã không gượng nổi. Chirawan đỡ Ling xuống xe, cô muốn tự đi nhưng trước mắt xây xẩm khiến cô phụ thuộc vào cái ôm của Chirawan. Hai người chỉ đi được vài bước đã phải che mắt bởi ánh đèn pha. Đến khi đèn xe tắt hẳn, Ling mới kịp thấy rõ người ngồi trên chiếc xe kia là ai.Orm mở cửa xe đi xuống, sải từng bước dài về phía Ling. Ling thấy nàng tiến đến liền rời khỏi cái ôm của Chirawan, loạng choạng bước đến gọi: "Orm..."Orm đỡ lấy Ling, ánh mắt chăm chú quan sát gương mặt đỏ ửng của cô, lại nhìn người phía sau có chút không thoải mái. Lúc này, nàng áp tay lên trán cô kiểm nhiệt độ xong mới yên tâm.Orm không bộc lộ cảm xúc quá nhiều, nàng nhìn Chirawan lịch sự nói: "Cảm ơn chị đã đưa Ling về!" Chirawan sâu sắc nhìn Orm một cái rồi mỉa mai nói: "Đại minh tinh bận trăm công ngàn việc đến nổi không nghe được điện thoại!" Orm nhíu mày: "Chị có ý gì?""Em ấy uống say gọi cô đến đón mà người làm vợ như cô đang làm gì?" Chirawan châm chọc.Orm không giấu được ngạc nhiên. Nàng nghĩ đến chuyện phát sinh khi nãy sắc mặt càng lạnh. Ling tuy say nhưng vẫn nhận biết được mọi chuyện, giọng điệu không vui gọi: "Chị Chirawan..."Chirawan hừ lạnh một tiếng, không cam lòng nói: "Em suốt ngày bảo vệ cô ta. Hơn một năm qua em sống thế nào không nhớ hả?"Ling cảm thấy trước mặt xây xẩm không rõ hình dạng, cô bám vào người Orm càng thêm khó chịu. Orm vững vàng giữ lấy Ling, ánh mắt sắc lạnh nhìn Chirawan."Tôi chưa từng rời xa chị ấy. Chị nhớ kỹ! Ling Ling Kwong là vợ của tôi. Nếu chị có ý đồ không đúng mực với chị ấy tôi nhất định sẽ không tha cho chị." Orm nói với giọng kiên định. Nàng không cần khách sáo với Chirawan. Cả hai đã sớm xé rách mặt từ lâu, nàng quá hiểu rõ ý đồ của chị ta.Chirawan nhếch môi, thâm thúy nhìn Orm một cái mà rời đi. Cô không đủ kiên nhẫn thích một người không thích mình. Tình yêu của Chirawan là mì ăn liền, mau có được cũng mau chán. Đối với sự cố chấp của Ling, cô không có cơ hội chen vào. Hơn một năm qua chẳng gì có thể đá động được tình cảm của Ling. Người không thích mình có làm gì cũng vô ích.Sống càng lâu, cô càng lý trí và ưu tiên lợi ích. Ling không thể yêu cô nhưng em ấy có thể mang lại lợi ích tài chính cho cô. Tình không có cũng không thể không cần tiền. Vả lại, cô cũng không muốn bất chấp vì một người không thích mình mà gây xích mích với nhà Sethratanapong. Cái này không có lợi. Trên đời này không có gì là cố định mãi. Mọi thứ không ngừng thay đổi, cho nên cái quan trọng là biết dừng đúng lúc. Cô không sợ Orm nhưng đấu với Orm chẳng có lợi ích gì khi từ đầu cô đã thua. ...