[LingOrm] - Trời Tàn
Chap 4: Những lời muộn màng
Orm cắn răng, bước nhanh lên chắn trước mặt Ling.Nàng không cần biết xung quanh có ai nhìn hay không, cũng không cần biết liệu mình có đang quá cố chấp hay không.Chỉ biết rằng, nếu để Ling đi mất ngay lúc này, có lẽ sẽ chẳng còn cơ hội nào để nàng nói rõ nữa."Em không có gì với Gap.""Thật đó""Anh ta thích em, em không hề thích anh ta""Ling... Chị đứng lại đi, nảy giờ chúng ta giằng co rất lâu rồi""Ling...."Ling dừng lại.Không phải vì lời Orm nói có sức nặng.Mà bởi vì cô nhận ra, nàng thật sự rất muốn cô hiểu điều này."Vậy sao?"Giọng Ling nhàn nhạt, không quá thờ ơ nhưng cũng chẳng có chút bận tâm nào."Phải." - Orm gật đầu."Em và anh ấy chỉ là bạn."Ling nhìn nàng một lúc lâu, rồi cười nhẹ."Em đâu cần giải thích với chị."Orm sững lại một lúc.Câu nói ấy khiến nàng bất giác cảm thấy có chút chua xót không nói thành lời."Nhưng em muốn chị hiểu.""Hiểu để làm gì?""Để làm gì Orm Kornnaphat, hửm?"Ling hỏi một câu, làm Orm cứng họng.Nàng muốn Ling hiểu để làm gì?Để cô không hiểu lầm?Nhưng nếu Ling chưa từng quan tâm, thì cần gì hiểu lầm?Hay là… nàng muốn níu kéo chút gì đó giữa hai người?Ý nghĩ đó làm Orm nghẹn lại.Ling vẫn nhìn nàng, đôi mắt tĩnh lặng như mặt hồ không gợn sóng."Orm."Nàng giật mình khi nghe cô gọi tên mình."Chị không có quyền hỏi về chuyện giữa em và Gap, cũng không có tư cách để can thiệp vào chuyện của 2 người."Ling dừng lại một chút, như để chắc chắn rằng Orm đã nghe rõ từng lời mình nói."Giống như em cũng không thể can thiệp vào sự lựa chọn của chị."Orm bỗng cảm thấy cả người lạnh đi."Nhưng chị có thể, có thể đừng xa cách em như vậy không?"Ling khẽ nheo mắt."Xa cách?""Phải. Chị có thể đừng đối xử với em như người dưng không?"Ling im lặng.Những ngón tay cô vô thức siết nhẹ lấy cổ tay áo mình, nhưng rồi lại nhanh chóng thả ra.Cô nhìn Orm, rồi nhẹ nhàng thốt lên:"Chị không làm vậy.""Chị có.""Đó không phải xa cách, Orm."Ling chậm rãi nói, giọng trầm thấp hơn một chút."Đó là buông bỏ."Orm hít sâu một hơi.Buông bỏ? Nàng không hiểu, cô đnag buông cái gì.Ling đang nói gì vậy?Nàng nhìn cô, nhưng thứ nàng thấy chỉ là một đôi mắt không còn gợn sóng.Tĩnh lặng.Đến mức đau lòng."Chị đã bỏ cuộc rồi, Orm."Ling nói xong câu đó, rồi xoay người bước đi.Dứt khoát.Không chần chừ.Orm đứng yên tại chỗ, không đuổi theo nữa.Vì lần này, nàng biết mình không còn gì để nói."Buông bỏ?"Orm nhíu mày, lặp lại từ ngữ ấy như thể không tin vào tai mình.:"Chị đang nói cái gì vậy?"Ling nhìn nàng, không vội đáp. Nhưng ánh mắt cô hơi trầm xuống, như thể đang cố nén một điều gì đó."Chị không muốn tiếp tục nữa."Ling nói, giọng bình thản đến khó tin.Orm mím môi."Chị không muốn tiếp tục, nhưng chị lại nhận đóng chung phim với Gap?""Chuyện đó thì liên quan gì?""Liên quan chứ."Orm nhìn thẳng vào cô, giọng có chút kích động.:"Nếu chị thật sự muốn dứt khoát, thì tại sao lại chấp nhận một dự án mà chị biết rõ em không thích?"Ling bật cười.Nhưng đó không phải một nụ cười vui vẻ."Em nghĩ chị làm vậy là vì em?""Chứ không phải sao?"Orm hỏi lại, từng lời như từng nhát dao chém vào bức tường giữa hai người."Chị có rất nhiều sự lựa chọn. Chị có thể nhận những kịch bản khác, có thể hợp tác với những người khác. Nhưng chị không làm vậy."Orm hít sâu một hơi, đôi mắt rọi thẳng vào cô."Vậy thì, rốt cuộc chị muốn gì đây, Ling?"Lần này, Ling im lặng thật lâu.Đến mức Orm nghĩ rằng cô sẽ không trả lời.Nhưng rồi, Ling thở ra một hơi chậm rãi, mắt vẫn không rời khỏi nàng."Em nói đúng..." - Ling nói, từng chữ rõ ràng.Câu trả lời làm tim Orm đập mạnh.Nhưng nàng chưa kịp phản ứng, thì Ling đã tiếp tục:"Vì chị muốn xem em sẽ phản ứng như thế nào."Orm sững sờ."Chị..""Chị muốn biết, nếu chị đứng bên cạnh một người khác, thì em sẽ làm gì."Giọng Ling không có cảm xúc, nhưng trong đáy mắt cô lại có một thứ gì đó không thể gọi tên."Và bây giờ, chị đã có câu trả lời rồi."Orm không nói gì.Không phải vì nàng không có gì để nói.Mà bởi vì, trong khoảnh khắc này, nàng nhận ra một điều."Chị muốn biết, nếu chị đứng bên cạnh một người khác, thì em sẽ làm gì."Ling nói câu đó một cách bình thản, như thể cô chưa từng mong chờ một điều gì khác.Orm siết chặt tay, hít sâu một hơi. Nàng muốn phản bác. Muốn nói rằng chuyện này không công bằng.Nhưng công bằng với ai đây?Giữa họ chưa từng có một lời yêu.
Chưa từng có một lời hứa.
Chưa từng có bất kỳ danh phận nào.Nếu nói đến trách nhiệm, Orm chẳng có tư cách gì để hỏi Ling về những quyết định của cô.Nếu nói đến tổn thương, Ling cũng chẳng có lý do gì để mong đợi một câu trả lời từ Orm.Họ cứ thế mà lặng lẽ tiến đến, lặng lẽ chạm vào nhau, rồi lại lặng lẽ đẩy nhau ra.Chưa một lần dám thừa nhận.
Chưa một lần dám gọi tên mối quan hệ này.Orm cười khẽ."Chị muốn em phản ứng thế nào đây, Ling?"Ling nhìn nàng, không trả lời."Chị muốn em ghen sao?" - Orm nói "Chị muốn em cảm thấy khó chịu? Muốn em thừa nhận rằng em không thích thấy chị bên cạnh người khác?"Ling vẫn im lặng.Nhưng lần này, ánh mắt cô không còn bình thản nữa."Nhưng nếu em làm vậy," - Orm tiếp tục, giọng nhẹ như gió thoảng.:"Thì sao?"Nàng bước lên một bước, rút ngắn khoảng cách giữa hai người."Nếu em nói rằng em không muốn chị đóng phim với Gap, chị sẽ từ chối vai diễn này sao?"Ling không đáp."Nếu em nói rằng em không muốn chị gần gũi với bất kỳ ai khác ngoài em, chị sẽ lùi lại sao?"Vẫn là sự im lặng đó.Orm mỉm cười."Không đâu, đúng không?"Ling khẽ cau mày, nhưng vẫn không lên tiếng."Bởi vì chị chưa từng nói yêu em."Orm thì thầm, từng chữ như một lưỡi dao sắc cứa qua không khí giữa hai người."Bởi vì giữa chúng ta chưa từng có điều gì ràng buộc."Ling siết chặt bàn tay khi nghe Orm nói ra từng chữ, từng lời nói thổi vào tai cô mà kìm nén,Lần đầu tiên, cô không thể tìm ra một lời phản bác nào.Và lần đầu tiên, Orm thấy được sự dao động trong đôi mắt ấy."Chị chưa từng muốn đòi tách couple, Orm"Giọng Ling trầm xuống, không còn sắc bén như lúc trước."Em nói chúng ta chỉ là đồng nghiệp.""Em nói em lúc nào cũng ổn.""Là em...""Là em Or..m, không phải là chị"Cô ngừng lại, đôi mắt khẽ dao động, như thể bản thân cũng không muốn nói tiếp.Nhưng Orm vẫn đứng đó, chờ đợi."Là em khiến chị nghĩ rằng, giữa chúng ta, vốn dĩ không có gì đáng để giữ."Câu nói ấy, cuối cùng cũng thốt ra.Orm cắn môi, không đáp.Bởi vì nàng biết, Ling nói đúng.Người chưa từng thừa nhận, là nàng.Người chưa từng níu kéo, cũng là nàng.Mà đến bây giờ, nàng mới nhận ra.Mọi thứ đã muộn rồi.Họ cứ thế mà lặng lẽ tiến đến, lặng lẽ chạm vào nhau, rồi lại lặng lẽ đẩy nhau rathêm một lần nữa....Chưa một lần dám thừa nhận.Chưa một lần dám gọi tên mối quan hệ này.
Chưa từng có một lời hứa.
Chưa từng có bất kỳ danh phận nào.Nếu nói đến trách nhiệm, Orm chẳng có tư cách gì để hỏi Ling về những quyết định của cô.Nếu nói đến tổn thương, Ling cũng chẳng có lý do gì để mong đợi một câu trả lời từ Orm.Họ cứ thế mà lặng lẽ tiến đến, lặng lẽ chạm vào nhau, rồi lại lặng lẽ đẩy nhau ra.Chưa một lần dám thừa nhận.
Chưa một lần dám gọi tên mối quan hệ này.Orm cười khẽ."Chị muốn em phản ứng thế nào đây, Ling?"Ling nhìn nàng, không trả lời."Chị muốn em ghen sao?" - Orm nói "Chị muốn em cảm thấy khó chịu? Muốn em thừa nhận rằng em không thích thấy chị bên cạnh người khác?"Ling vẫn im lặng.Nhưng lần này, ánh mắt cô không còn bình thản nữa."Nhưng nếu em làm vậy," - Orm tiếp tục, giọng nhẹ như gió thoảng.:"Thì sao?"Nàng bước lên một bước, rút ngắn khoảng cách giữa hai người."Nếu em nói rằng em không muốn chị đóng phim với Gap, chị sẽ từ chối vai diễn này sao?"Ling không đáp."Nếu em nói rằng em không muốn chị gần gũi với bất kỳ ai khác ngoài em, chị sẽ lùi lại sao?"Vẫn là sự im lặng đó.Orm mỉm cười."Không đâu, đúng không?"Ling khẽ cau mày, nhưng vẫn không lên tiếng."Bởi vì chị chưa từng nói yêu em."Orm thì thầm, từng chữ như một lưỡi dao sắc cứa qua không khí giữa hai người."Bởi vì giữa chúng ta chưa từng có điều gì ràng buộc."Ling siết chặt bàn tay khi nghe Orm nói ra từng chữ, từng lời nói thổi vào tai cô mà kìm nén,Lần đầu tiên, cô không thể tìm ra một lời phản bác nào.Và lần đầu tiên, Orm thấy được sự dao động trong đôi mắt ấy."Chị chưa từng muốn đòi tách couple, Orm"Giọng Ling trầm xuống, không còn sắc bén như lúc trước."Em nói chúng ta chỉ là đồng nghiệp.""Em nói em lúc nào cũng ổn.""Là em...""Là em Or..m, không phải là chị"Cô ngừng lại, đôi mắt khẽ dao động, như thể bản thân cũng không muốn nói tiếp.Nhưng Orm vẫn đứng đó, chờ đợi."Là em khiến chị nghĩ rằng, giữa chúng ta, vốn dĩ không có gì đáng để giữ."Câu nói ấy, cuối cùng cũng thốt ra.Orm cắn môi, không đáp.Bởi vì nàng biết, Ling nói đúng.Người chưa từng thừa nhận, là nàng.Người chưa từng níu kéo, cũng là nàng.Mà đến bây giờ, nàng mới nhận ra.Mọi thứ đã muộn rồi.Họ cứ thế mà lặng lẽ tiến đến, lặng lẽ chạm vào nhau, rồi lại lặng lẽ đẩy nhau rathêm một lần nữa....Chưa một lần dám thừa nhận.Chưa một lần dám gọi tên mối quan hệ này.