LingOrm | The Kiss - Nụ Hôn | Fanfiction LO đạt top 5 lượt view khủng ở Thái
Khó chịu
Khó chịuMei vốn không phải là người dễ khó chịu hay nổi giận, nhưng khi liên quan đến người phụ nữ tên Yi Ling, chỉ cần nghe tên chị ấy thôi là tâm trạng Mei đã hỗn loạn. Mỗi khi có ai đó nhắc đến Yi Ling, Mei cảm thấy mọi cảm xúc của mình đều bị xáo trộn. Cảm giác như chị ấy đang phá hủy bản thân cô từng chút một.Đã gần 10 phút kể từ khi họ kết thúc việc đọc kịch bản, và lúc này, một diễn viên nam mà cô chưa từng nghe tên trước đây, 'Peter', xuất hiện.Sau khi cô rời đi để nói chuyện với đạo diễn chỉ một vài phút thì đột nhiên anh ta bước vào ngồi vào chỗ của côCử chỉ thân mật và những hành động chạm vào cơ thể có phần quá đáng đó khiến Mei bực bội đến phát điên. "Tại sao chị ấy lại để người khác dễ dàng chạm vào mình như vậy? Mới nãy còn nắm tay mình mà, giờ không bao lâu sau đã ngồi đó để cho người khác nắm tay áo không ngừng."Càng khó chịu hơn nữa khi cô vào nhà vệ sinh để xoa dịu sự tức giận nhưng lại nghe thấy tiếng nói chuyện từ phòng bên cạnh.Cuộc trò chuyện đó nói về người sắp trở thành người yêu của cô ấy với một chàng trai tên là Peter. Cuộc nói chuyện của họ chẳng có gì ngoài việc nói về người khác, người kia nhấn mạnh là mọi người đều ủng hộ anh chàng tên Peter tán tỉnh P'Yi Ling, còn khuyến khích anh ta thổ lộ tình cảm, vì nhìn chung, có vẻ như người chị gái đang được nhắc đến kia cũng có tình cảm với anh taCó tình cảm hả...???Mei nhớ rõ một giọng nói trong cuộc trò chuyện đó, Yeena, một người bạn trong nhóm của cô, cũng là một trong những người đã gây ra xung đột nhỏ với bác sĩ Name. Cô ta luôn xen vào chuyện của người khác. Không chỉ can thiệp vào chuyện của Name, giờ còn làm phiền tới người yêu tương lai Yi Ling của cô nữa. Mẹ nó, khó chịu. Thật sự rất khó chịu vô cùng.Một bàn tay mảnh khảnh dùng toàn lực đẩy cửa phòng nhưng lại bị chặn lại trước cửa, không bước vào được. Khi nam nữ trong phòng đang đứng đối diện nhau, khoảng cách giữa hai người nhỏ đến mức môi họ chạm vào nhau. Yi Ling quay lại nhìn cô với vẻ mặt hoảng sợ. Cô lập tức đẩy người đàn ông ra và bỏ đi."Xin lỗi, tôi vào nhầm phòng."Mei liếc nhìn lại bảng tên phòng một lần nữa rồi cúi đầu chào cả hai người trong phòng. Mei bước lùi lại rồi quay đi ra ngay lập tức, không thèm để ý đến tiếng gọi quen thuộc của ai đó đang theo sau.Mei không biết mình nên cảm thấy như thế nào nữa. Mei không biết có nên quay lại gặp Yi Ling hay giờ phải làm gì, nói gì. Cô chỉ biết rằng nếu mình dừng lại để Yi Ling theo kịp hoặc nói ra điều gì, cô chắc chắn sẽ mất kiểm soát và rơi nước mắt ngay lập tức.Mei không biết mình đang cảm thấy gì nữa, ghen, hờn, giận, đau lòng hay gì khác. Mei cũng không biết liệu mình có quyền cảm giác đó hay không. Mei không biết giữa họ là gì, không biết chị ấy cho phép bao nhiêu người khác lại gần mình như vậy."Mei, em nghe chị nói đã.""Ran, giúp đưa tôi về được không?"Cô nuốt một hơi thở dài rồi gọi một người bạn diễn viên nữ, người cùng công ty với người mà cô đang giận, khi cô ấy đi ngang qua. Người bạn ấy nhìn cô một cách ngạc nhiên vì bình thường cô không hay nhờ vả hay nói chuyện với cô ta kể từ khi bác sĩ Name chia tay với cô ta."Ran, giúp tôi được không?""Làm ơn..."Trong xe, giữa cô và người yêu cũ của Name, chỉ có im lặng. Người lái xe thỉnh thoảng liếc nhìn cô rồi lại quay ra nhìn đường khi cô trả lại cái nhìn cho cô ta.Cái thái độ do dự của cô ta làm cô càng thêm khó chịu. Chắc chắn là có liên quan đến chuyện của bác sĩ Name."Sao không nghe điện thoại đi?""Bận.""Nó rung cứ rung từ nãy tới giờ, làm phiền tôi khi lái xe.""Nếu phiền quá thì ngừng lại đi.""Rồi sao mà dữ dằn cọc cằn đến mức đó vậy Meiling?
Vừa bị ai giành mất khúc xương hả?""Đúng vậy, xương cũ rồi."
(Phần này bonus nội dung cho chap có đoạn chat trước đó nên khá ngắn nha)