LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng
PTNGBPN 04
Lingling Kwong đưa Orm Kornnaphat về lại động phủ sau đó nhanh chóng nhét vào miệng người kia một viên đan dược cửu phẩm trong cái nhìn không tình nguyện của nữ nhân vận hồng y, nhưng nàng không cho phép Orm Kornnaphat từ chối. Orm Kornnaphat cũng rất hiểu chuyện thuận theo ý của Lingling Kwong, vì nàng cuối cùng cũng minh bạch, chỉ cần nàng làm theo lời của Lingling Kwong, ngày nàng trả thù sẽ không xa nữa, Orm Kornnaphat tự nguyện ẩn nhẫn vì hai chữ hận thù. Lingling Kwong cũng hiểu được Orm Kornnaphat đã thông suốt, nàng cũng không quá quan tâm đến ánh mắt sắc bén muốn giết người của Orm Kornnaphat, điều khiến nàng kiên trì tồn tại đến giờ chính là an nguy của nữ nhân trước mắt, còn lại mọi thứ đối với nàng chỉ như gió thoảng mây bay mà thôi.- Nàng nghỉ ngơi đi, sáng mai ta sẽ bắt đầu chữa trị thức hải cùng đan điền của nàng! - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat điều tức xong đan dược phát huy hoàn toàn tác dụng mới yên tâm thở phào đứng dậy dặn dò- Ngươi đi đâu? - Orm Kornnaphat nheo nheo mắt- Nàng quan tâm ta sao? - Lingling Kwong cười cười- Ta lo rằng ngươi đi hành hạ đồng môn của ta! - Orm Kornnaphat lạnh nhạt- Nàng nghĩ rằng ta cần làm mấy trò đó hay sao? - Lingling cười lớn - Nếu ta muốn giết họ, nàng có cản được không?- ... - Orm Kornnaphat mím môi không đáp, nàng hiểu Lingling Kwong nói đúng, nữ nhân này mạnh mẽ như vậy, ai cản được nàng ta chứ- Ta đi xem Luen như thế nào thôi! - Lingling Kwong dịu giọng thông báo cho Orm Kornnaphat- Hóa ra là vì tiểu tình nhân của ngươi! - Orm Kornnaphat chu môi quay đi, nàng không hiểu vì sao khi nghe Lingling Kwong nói đi tìm Luen nàng lại cảm thấy khó chịu- Tiểu tình nhân? Nàng học đâu ra mấy từ này vậy? - Lingling Kwong nhíu mày đi đến chỗ của Orm Kornnaphat nhìn người đang ngồi trên giường giọng có chút không vui- Sao hả? Ta nói đúng hay sao mà ngươi chột dạ khó chịu? - Orm Kornnaphat cau mày ngẩng đầu nhìn Lingling Kwong trừng mắt- Luen chỉ là sư muội trong tộc, hơn nữa là cháu của Đại trưởng lão, đối với ta, Luen như một muội muội mà thôi! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích, không hiểu sao nàng lại mơ hồ thấy Orm Kornnaphat hình như đang có chút không vui khi nói về Luen, có thể là do Luen khiêu khích hay tấn công Orm Kornnaphat nên nữ nhân này mới ghi hận như vậy- Hừ! Muội muội sao? - Orm Kornnaphat bĩu môi, muội muội gì chứ, nàng cũng từng là muội muội của Lingling Kwong, nhưng kết quả nữ nhân như thiên tiên này vẫn cưỡng hôn nàng đó thôi- Nàng có ý gì? - Lingling Kwong nhận ra hình như Orm Kornnaphat không phải giận vì Luen khiêu khích, mà có vẻ nhưng Orm Kornnaphat đang không vui vì mối quan hệ của nàng và cháu gái của Đại trưởng lão- Ta chẳng có ý gì, ngươi đi thăm muội muội tốt của ngươi đi! - Orm Kornnaphat quay mặt đi, nàng nhấn giọng ở hai từ muội muội, giọng đầy mùi chua ngoa, môi bĩu đến khó chịu, muốn nằm xuống đi ngủ- Orm... - Lingling Kwong nhìn biểu cảm của Orm Kornnaphat đáy lòng ngưa ngứa, đây chính là bộ dáng tiểu kiều thê ghen tuông mà, sao Orm Kornnaphat lại vô thức bày ra trước mặt của nàng rồi, Lingling Kwong cảm thấy nơi sâu thẳm trong tâm can đang kêu gào một điều gì đó, nàng nhẹ giọng gọi - Tiểu Orm .. - .... - Orm Kornnaphat bực bội, nữ nhân này muốn đi thăm ai thì đi đi tại sao lại lằng nhằng như vậy, gọi tên nàng làm gì chứ, lại còn là "Tiểu Orm", giọng trầm trầm ấm áp của Lingling Kwong khiến đáy lòng Orm Kornnaphat hơi run rẩy, nàng nhăn mặt kiềm lại cảm giác run run trong tâm quay lại muốn mắng người - Chuyện...Đồng tử màu hổ phách mở lớn, môi vừa hé chưa kịp nói xong một câu gắt gỏng, nửa câu còn lại đã bị nuốt lấy bởi một đôi môi mềm mại khác, Orm Kornnaphat bất động nhìn đôi mắt nhắm nghiền của Lingling Kwong đang phóng đại trước mắt nàng, bờ vai nhỏ gầy được một bàn tay ấm áp đặt lên, chiếc cằm xinh đẹp của nàng lại được một bàn tay khác nhẹ nâng lên để thuận thế đón nhận nụ hôn của người đang cúi xuống.Mềm mại cùng ngọt ngào tan ra trên môi khiến Orm Kornnaphat vô thức từ từ nhắm mắt lại tận hưởng sự dịu dàng ấm áp từ Lingling Kwong truyền đến, trái tim nàng đập loạn trong lồng ngực mà khí trong người cũng không nhịn được mà sôi sục lưu chuyển nhanh hơn, thức hải dường như được tưới tắm bởi một dòng khí trong suốt lành lạnh khiến những đau đớn trước đó từ từ được xoa dịu, đan điền cũng đồng dạn được một lớp khí nhàn nhạt bao phủ vỗ về. Orm Kornnaphat chìm vào nụ hôn của Lingling Kwong, nàng vô thức đưa tay lên nắm vạt áo của Lingling Kwong như không muốn rời khỏi đôi môi kia, khí tức thanh lãnh của Lingling Kwong bao lấy Orm Kornnaphat khiến nàng trải qua một xúc cảm mãnh liệt nhưng lại dễ chịu thoải mái khôn cùng. Một ý nghĩ từ từ hình thành trong tâm cảnh của nàng, Orm Kornnaphat muốn Lingling Kwong ôm lấy nàng, muốn được Lingling Kwong vỗ về yêu thương nàng, Orm Kornnaphat đưa tay muốn ôm lấy Lingling Kwong để kéo người kia gần nàng hơn, đột nhiên một giọng nói quỷ dị vang lên trong tâm trí "Sư muội! Lingling Kwong là kẻ thù!"Orm Kornnaphat đột nhiên mở mắt, nàng không chút lưu tình đẩy mạnh Lingling Kwong ra, Lingling Kwong đang chìm trong cảm xúc tuyệt diệu của đôi môi Orm Kornnaphat lại bị nữ nhân kia đẩy ra, chưa kịp định hình loạng choạng bước lui vào bước, vừa ngẩng lên muốn chất vấn Orm Kornnaphat vài câu thì tình cảnh trước mắt khiến Lingling Kwong nhíu chặt chân mày bất động nhìn thẳng"Phụt"Orm Kornnaphat phun ra một ngụm máu, là do khí trong cơ thể nàng vừa rồi đột nhiên bị nghịch chuyển, nàng nâng mi nhìn Lingling Kwong trước mặt đang bất động nhìn nàng thổ huyết, tay nâng vạt áo lau đi vệt máu đỏ thẫm còn vương lại trên đôi môi có chút sưng đỏ vì nụ hôn của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat và Lingling Kwong lặng lẽ nhìn đối phương không lên tiếng. Lingling Kwong nhíu mày nhìn vệt máu vừa được Orm Kornnaphat lau đi, đáy mắt nàng có chút không vui, để ý kỹ sẽ thấy khóe miệng có chút mím lại như đang kiềm chế phẫn nộ trong lòng chân mày nhíu ngày càng chặt nàng vận khí dồn lên đôi mắt nhìn ra xung quanh Orm Kornnaphat lượn lờ một màn sương đen kịt nhưng rất mơ hồ không rõ, nếu không phải là nàng, sẽ không có ai nhìn ra được điều này. Lingling Kwong hít một hơi bước nhanh đến chỗ Orm Kornnaphat đè nữ nhân kia xuống giường, mạnh mẽ ngồi lên trên, không nói gì tay nhanh chóng mở vạt áo của Orm Kornnaphat ra- Lingling Kwong ngươi làm gì vậy hả? - Orm Kornnaphat hốt hoảng khi Lingling Kwong đột nhiên đè nàng xuống lại còn muốn cởi xiêm y của nàng- Nằm yên! - Lingling Kwong nhíu mày vận khí khóa lại tay của Orm Kornnaphat hai bên, không cho nữ nhân bên dưới náo động- Ngươi... ngươi... - Orm Kornnaphat uất ức khi bị Lingling Kwong tàn bạo ức hiếp, nàng rơi nước mắt, Lingling Kwong chẳng lẽ muốn bá vương ngạnh thượng cung sao, Orm Kornnaphat không thể chịu được sự tủi nhục lúc này, nàng nấc lên từng tiếngLingling Kwong nghe được tiếng nấc của Orm Kornnaphat liền ngừng lại động tác tháo xiêm y của Orm Kornnaphat, nàng đau lòng lau đi từng giọt nước mắt rơi ra từ đôi mắt xinh đẹp kia- Ta xin lỗi.. nàng đừng khóc.. - Lingling Kwong dịu giọng dỗ dành- Lingling Kwong, ta hận ngươi! - Orm Kornnaphat nức nở gào lên - Nếu hôm nay ngươi dám làm gì ta, ta sẽ tự vẫn cho ngươi xem!! - Làm gì nàng? - Lingling Kwong ngơ ra - Ta làm gì nàng?- Ngươi... - Orm Kornnaphat phẫn hận nhìn Lingling Kwong phía trên - Ngươi muốn bá vương ngạnh thượng cung không phải sao hả?? - Ta... - Lingling Kwong lúc này mới ý thức hành động của nàng đang thật sự quá phận, nàng đỏ mặt leo xuống khỏi người của Orm Kornnaphat, cúi đầu ngồi trên giường, hai tay quýnh quáng tự nắm vạt áo của bản thân vò nát biểu thị như trẻ con phạm lỗi - .. ta xin lỗi ..Orm Kornnaphat nhìn một loạt động tác của Lingling Kwong cau mày bực bội ngồi dậy lại thấy bộ dáng cúi đầu quẫn bách phạm lỗi của Lingling Kwong bất chợt lửa giận vơi đi không ít, nữ nhân này thường ngày cao cao tại thượng, vì sao bên cạnh nàng lại là những bộ dáng thập phần lạ lẫm lại có chút đáng yêu như vậy chứ. Đợi đã.. Orm Kornnaphat vừa nghĩ Lingling Kwong đáng yêu sao, nàng muốn tự tát mình một cái cho rồi. Orm Kornnaphat lắc đầu xóa đi ý nghĩ trong đầu, kéo vạt áo lại- Orm ... nàng đừng giận.. ta chỉ là .. - Lingling Kwong ngẩng đầu lén nhìn Orm Kornnaphat lại thấy nữ nhân kia phừng phừng hỏa khí liền mím môi lí nhí nói- Chỉ là cái gì? - Orm Kornnaphat lạnh giọng nhìn Lingling Kwong, lúc này nàng cảm giác có chút thành tựu, kẻ dám nạt nộ Lingling Kwong trên đại lục này chắc duy chỉ có mỗi nàng mà thôi- Ta.. chỉ là muốn xem ... - Xem cái gì?- Xem ngực nàng.. - Lingling Kwong càng nói càng nhỏ - Biến thái! - Orm Kornnaphat không chút lưu tình, mặt đỏ lên chửi một câu rồi ngồi lui lại tay nắm chặt vạt áo nhìn Lingling Kwong đầy phòng bị- Không.. không phải như nàng nghĩ!! - Lingling Kwong vội vàng biện minh cho chính mình- Chứ là gì?- Ta.. - Lingling Kwong hít sâu một ngụm, sau đó lấy lại vẻ trấn tỉnh thường ngày mới từ từ nói - Ta chỉ muốn xem trước ngực của nàng có ấn ký lạ nào không!- Ấn ký lạ? Orm Kornnaphat dường như ý thức điều gì đó, nàng ngay trước mặt Lingling Kwong không kể đến điều gì tự tay vạch vạt áo để lộ một mảng trắng ngần phơi bày ra không trung đập thẳng vào đồng tử của Lingling Kwong khiến Lingling Kwong như muốn đui mù vì sự quyến rũ trước mắt, nhưng Lingling Kwong vẫn cố gắng trấn tỉnh, nàng đưa mắt nhìn vào mảng trắng nõn nà kia rồi từ từ dời tầm mắt, mà Orm Kornnaphat cũng đồng dạng, cho đến khi bốn mắt giao nhau tại một vị trí trên ngực Orm Kornnaphat ngay vị trí giữa trái tim nàng, cả hai nàng ngẩng lên nhìn nhau, Orm Kornnaphat nhìn thấy rõ Lingling Kwong nhíu mày thật chặt, rõ ràng người kia biết đây là gì. - Ngươi biết đúng không? - Orm Kornnaphat hỏi Lingling Kwong- Ừ! - Lingling Kwong gật đầu, nàng nâng tay nhẹ chạm vào ngực Orm Kornnaphat sau đó vận khí rót vào- Đau! - Orm Kornnaphat hô lên một tiếng sau đó rụt lại, nàng kiềm lại vị tanh nồng trong cổ họng vừa dâng lên, Orm Kornnaphat cắn răng vận khí muốn xóa đi cơn đau đó nhưng bất thành, Lingling Kwong thấy Orm Kornnaphat nhăn trán vì đau đớn liền rút lại luồng khí tức vừa rót vào, Orm Kornnaphat mới nhẹ nhàng thở ra - Đây là gì?- Nàng có nó từ khi nào?- Khoảng 2 năm trước, sau khi ta bị thương, tỉnh dậy đã thấy nó rồi, nhưng ngày xưa nó không như thế này! - Orm Kornnaphat nhăn mặt - Đây không phải do ấn của ta chưa thức tỉnh mới như vậy sao?- Ai nói cho nàng điều đó?- Sư phụ và các trưởng lão! - Không phải! - Lingling Kwong lắc đầu sau đó di chuyển thân mình lặng lẽ bước xuống giường- Vậy chứ là gì? Sẽ nguy hiểm đến tính mạng sao?- Sẽ! - Lingling Kwong đứng thẳng nhìn vào ấn ký ngay trên ngực của Orm Kornnaphat ánh mắt tối sầm lạiOrm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong, một nữ nhân cường hãn như một tồn tại tuyệt đối ở thế giới này nhưng lúc này nhìn vào ấn ký trên ngực nàng lại có vẻ thúc thủ, mơ hồ nàng nhận ra sâu trong đôi mắt kia là một tia đau đớn, bất lực cùng bi thống. Orm Kornnaphat cúi xuống một lần nữa nhìn ấn ký trước ngực hình thù một con rắn đang quấn quanh một con phượng hoàng mờ nhạt, 3 năm trước nàng chỉ thấy là một đường chỉ màu đen thế nhưng lúc này lại là một con hắc xà hiện rõ đến ghê người, dường như hắc xà muốn mở miệng nuốt lấy phượng hoàng mờ nhạt kia. Orm Kornnaphat không biết nó là gì, nhưng linh cảm của nàng mách bảo cho nàng biết, nó là thứ độc hại với nàng, chỉ là Orm Kornnaphat không rõ, vì sao trước ngày gặp lại Lingling Kwong nó vẫn là một ấn ký mờ nhạt, lúc này lại rõ ràng hình thù như vậy.- Ngươi không có cách nào sao? - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong đang chăm chú nhìn ấn ký trên ngực nàng với biểu cảm đầy sự đau thương- Có! - Lingling Kwong gật đầu- Cách gì?- Giết ta! - Lingling Kwong nhàn nhạt nói- ... - Orm Kornnaphat im lặng, nàng hận Lingling Kwong là thật, nhưng vì sao lúc này khi nữ nhân kia nói rằng nàng cần giết nàng ta để hóa giải ấn ký này thì Orm Kornnaphat lại dấy lên vạn tia không nỡ, lại thêm vài tia đau lòng- Nàng không phải muốn giết ta sao? - Lingling Kwong cười khổ nhìn Orm Kornnaphat- Ta tất nhiên muốn nhưng là vì lý do người diệt môn ta, không phải vì cái ấn ký quái quỷ này! - Orm Kornnaphat nhìn thẳng Lingling Kwong- Orm .. - Lingling Kwong giọng đầy bi thương gọi tên Orm Kornnaphat - Chuyện gì? - Orm Kornnaphat nhận ra Lingling Kwong đầy bi thương cùng thống khổ- Nếu một ngày hắc xà há miệng, nàng phải lập tức giết ta! - Lingling Kwong nhẹ giọng nói với Orm Kornnaphat - ... - Orm Kornnaphat nhíu mày - Ta không giết nổi ngươi! - Bất cứ khi nào nàng muốn, mạng của ta đều có thể cho nàng, nhưng... - Lingling Kwong nhìn vào Orm Kornnaphat đáy mắt tràn đầy tia không buông xuống được - .. nhưng phải là sau khi nàng mở được hình thái Ấn! Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong nàng cảm giác được Lingling Kwong biết rất nhiều chuyện về nàng, nhưng nữ nhân này luôn mang một bộ dáng tầng tầng lớp lớp bí ẩn khiến nàng không thể hiểu được mọi thứ, duy chỉ có ánh mắt đầy tình cảm và thống khổ của Lingling Kwong là thứ Orm Kornnaphat chắc chắn rằng đó là sự thật.- Ta sẽ gấp rút chữa trị đan điền và thức hải cho nàng, điều nàng cần làm trước mắt là phải nhanh chóng đạt đến Ấn Đế!Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat một lát sau đó buông một câu rồi quay lưng bước ra khỏi phòng, Lingling Kwong cần thúc đẩy cho việc mở hình thái Ấn của Orm Kornnaphat để mong cầu khi Ấn thức tỉnh, sẽ chống chọi lại Hắc xà ngay tâm của nữ nhân kia, Lingling Kwong bước gần đến cửa lại ngừng lại, quay lại nhìn nữ nhân mà nàng tâm niệm vẫn đang chăm chú nhìn bóng lưng của nàng- Orm .. - Lingling Kwong nồng đậm bi thương vang vọng trong không trung khiến Orm Kornnaphat cảm nhận trái tim nàng cũng xót đau - Ngươi.. - Orm Kornnaphat cảm nhận trái tim nàng ẩn ẩn đau khi nhìn vào bóng lưng đơn bạc cùng đôi mắt đầy bi thương của Lingling Kwong lúc này- Nàng... - Lingling Kwong khổ sở mở miệng - .. ngàn lần.. vạn lần.. đừng động tâm với ta.. đừng yêu ta.. - Ta.. - Orm Kornnaphat nhìn thẳng Lingling Kwong, nàng bỏ qua cảm xúc linh hồn đang đau đớn, lý trí đứng bên cạnh nàng thì thầm Lingling Kwong là kẻ thù diệt môn, lúc này lại bảo nàng đừng động tâm với Lingling Kwong, kẻ này có phải là quá tự tin rồi không - Ta sẽ không! Lingling Kwong nghe được Orm Kornnaphat gằn từng chữ, nở nụ cười nhưng bi thương vẫn vây lấy nàng, nhẹ gật đầu tỏ ý hài lòng với Orm Kornnaphat rồi mở cửa rời đi nhanh chóng tan vào trong màn đêm, Orm Kornnaphat nhìn cửa phòng dần khép lại, bóng dáng của Lingling Kwong cũng biến mất, đôi mắt màu hổ phách đầy rối ren nhìn xuống ấn ký trước ngực, kiếp này định sẵn nàng và Lingling Kwong là kẻ thù người sống ta chết sao. Nâng mi nhìn về phía cửa, Orm Kornnaphat trầm ngâm, nàng không phải quả hồng mềm cũng không phải dạng nữ nhân đầu óc chứa đầy đậu hũ, ánh mắt đầy sắc bén nheo nheo- Lingling Kwong, rốt cuộc ngươi đang che giấu điều gì?- END CHAP 04 -