LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng

PTNGBPN 17



Một nhà bốn người đoàn tụ, phụ thân của Orm Kornnaphat được y sư của Hongsa nhanh chóng chữa trị, căn cốt bị tổn thương lại có đan dược cửu phẩm của Lingling Kwong hỗ trợ vì vậy vấn đề hồi phục chỉ là vấn đề thời gian. Phụ mẫu Orm Kornnaphat gặp lại nàng mừng mừng tủi tủi, cả ngày chỉ muốn ở cạnh nhi nữ không muốn tách ra, Lingling Kwong hiểu chuyện cũng không làm phiền, nàng dành thời gian xem xét xung quanh Hongsa.

Buổi tối đến Lingling Kwong ngồi trên ngọn núi cao ngắm nhìn toàn bộ Hongsa phía dưới, nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời không chút ánh trăng hay ánh sao nào, Lingling Kwong khẽ thở dài, bỗng nàng rơi vào một cái ôm ấp áp đầy dịu dàng, Lingling Kwong nhoẻn miệng cười thập phần vui vẻ

- Không ở lại với mẫu thân nàng sao? - Lingling Kwong xoay mặt sang nhìn người phía sau đang ôm lấy nàng

- Mẫu thân cần được nghỉ ngơi, hơn nữa.. - Orm Kornnaphat hôn lên gò má xinh đẹp của nữ nhân phía trước - .. ta nhớ tỷ..

Lingling Kwong cười cười không đáp, nàng để Orm Kornnaphat hôn mấy cái lên má sau đó mới chụp cánh tay Orm Kornnaphat, khẽ vận khí kéo một cái, nữ nhân phía sau lộn một vòng sau đó lại ngồi gọn trong vòng tay nàng

- Tỷ.. thật là.. - Orm Kornnaphat có chút bất ngờ nhưng lại cười cười trách yêu Lingling Kwong

- Ta làm sao? - Lingling Kwong vẻ mặt đầy ý cười nhìn Orm Kornnaphat trước mặt - Ta cũng nhớ nàng mà!

- Dẻo miệng! - Orm Kornnaphat ôm lấy cổ Lingling Kwong sau đó không nói thêm gì chỉ nhẹ nhàng dâng hiến đôi môi ngọt ngào của nàng cho nử tữ như thiên tiên trước mặt

Lingling Kwong hôn Orm Kornnaphat tuy có chút dịu dàng, nhưng cả hai đều cảm nhận được sự khắc chế mãnh liệt của đối phương, hai nàng tách nhau ra, một sợi chỉ bạc lấp lánh nối giữa hai đôi môi đỏ mọng bày tỏ sự luyến tiếc. Yết hầu Lingling Kwong chuyển động lên xuống, đôi mắt nâu thăm thẳm của nàng lúc này chỉ hoàn toàn bị hình bóng Orm Kornnaphat chiếm hữu, nàng chìm đắm vào đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp kia.

- Tỷ .. tỷ.. - Orm Kornnaphat nhìn đôi mắt nâu ngày thường trong veo lúc này đang từ từ nhiễm một tầng sương mờ, nàng khẽ gọi, răng ngọc khẽ cắn nhẹ đôi môi yêu kiều của bản thân, tạo nên một mỹ cảnh đập vào thần trí của Lingling Kwong khiến nữ nhân trước mặt thở mạnh một nhịp

Hình ảnh Orm Kornnaphat cắn môi như một cú đánh chí mạng vào thần trí của Lingling Kwong, nàng như nhập ma kéo Orm Kornnaphat gần lại, lần nữa hôn lên đôi môi mềm mại kia, lần này, Lingling Kwong có chút tham lam, sự khắc chế ban nãy dường như ngày càng yếu ớt, Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong vòng tay có chút siết chặt như muốn cổ vũ cho nữ nhân đang yêu chiều đôi môi của nàng.

Lingling Kwong cảm nhận trái tim nàng đang từ từ nóng dần lên, thần trí không còn chút thanh tỉnh, mọi thứ của nàng lúc này chỉ đầy hình bóng của Orm Kornnaphat, mùi hương ngọt ngào ấm áp vây lấy linh hồn đầy lạnh lẽo của nàng, sưởi ấm nó, đánh thức nó sau những chuỗi ngày cô đơn bất tận, Lingling Kwong vô thức hôn xuống chiếc cổ mảnh khảnh của Orm Kornnaphat, khiến nữ nhân trong lòng như bị một tia sét đánh qua liền rùng mình sau đó ngâm lên một chữ đầy mị hoặc

- Ưm.. - Orm Kornnaphat cắn môi chặn lại thanh âm của bản thân nhưng bất thành, khi Lingling Kwong đặt môi lên cổ nàng, Orm Kornnaphat cảm nhận nhưng từng luồng điện xẹt qua khiến nàng run rẩy khó nhịn

Lingling Kwong nghe được thanh âm của Orm Kornnaphat, nàng không tỉnh táo mà lại mê đắm hơn, Lingling Kwong thẳng người nhìn Orm Kornnaphat đang được nàng ôm lấy, gò má lúc này đã dâng lên một mảng hồng đào, đôi môi đang bị hàm răng ngọc ngà cắn nhẹ, đôi mắt hổ phách nhiễm sương tình mờ nhạt nhìn nàng đầy yêu thương, Lingling Kwong dường như không còn tỉnh táo, nữ nhân nàng yêu tận xương tủy đang trước mắt nàng, ngón tay thon dài nâng lên vuốt ve gò má phiếm hồng của Orm Kornnaphat

- Tiểu Orm của ta.. - Lingling Kwong khẽ gọi, giọng không còn chút thanh lãnh thường ngày, thay vào đó lại có chút mị hoặc nhất định

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat nghe giọng Lingling Kwong đầy từ tính, trái tim lại run rẩy chờ đợi

Giọng nói Orm Kornnaphat đầy mê hoặc cùng gợi cảm, rơi vào đại não Lingling Kwong như khiến nàng mị đi, đôi mắt Lingling Kwong lúc này đã hoàn toàn bị phủ lấy một lớp màn sương đầy mê tình, nàng vận khí phất tay một cái, chỉ thấy thiên địa rung chuyển trong giây lát nhẹ nhàng, sau đó bình yên lại được trả về cho khung cảnh xung quanh, chỉ là lúc này, hai thân ảnh lúc nãy đã biến mất không còn dấu vết.

Orm Kornnaphat cảm nhận chấn động một cái, nàng vô thức ôm lấy Lingling Kwong nhắm mắt lại, sau khi mở mắt ra lần nữa, nàng cùng Lingling Kwong đã ở một nơi khác. Orm Kornnaphat tròn mắt nhìn Lingling Kwong đang nằm đè lên nàng, dưới thân là một chiếc giường lớn êm ái, mắt liếc nhìn xung quanh, nơi này hoàn toàn xa lạ với nàng.

- Đây là.. - Orm Kornnaphat nhẹ giọng hỏi đôi mắt nâu đang chăm chú nhìn nàng

- Bên trong nhẫn không gian của ta.. - Lingling Kwong dịu dàng trả lời sau đó cúi xuống không cho phép Orm Kornnaphat hỏi nữa, môi nàng nhanh chóng phủ lấy đôi môi của Orm Kornnaphat che lấp nó.

Lingling Kwong hôn Orm Kornnaphat có chút gấp gáp nàng hôn xuống cần cổ tuyết trắng kia, sau đó nhẹ nhàng kéo ra lớp hồng y sau đó là lớp trung y, đến khi lộ ra một cái yếm đỏ xinh đẹp đang che phủ hai tiểu bạch thỏ tròn trịa, xương quai xanh lộ ra không khí, khuôn mặt Orm Kornnaphat ửng hồng, đôi đồng tử màu hổ phách mê man nhìn Lingling Kwong chờ đợi, lồng ngực phập phồng biểu thị cho chủ nhân nó hồi hộp như thế nào

Ngón tay mảnh khảnh của Lingling Kwong nhẹ nhàng du ngoạn từ chiếc mũi cao cao, đến đôi môi có chút sưng tấy kia, sau đó một đường vẽ xuống cần cổ thon dài, lại du ngoạn qua xương quai xanh đầy quyến rũ, dừng lại ở một khe rãnh có chút nông sâu khó cưỡng, nàng dời đầu ngón tay vẽ theo khối căng tròn kia, sau đó dừng lại.

Orm Kornnaphat mắt nhắm nghiền thở gấp gáp theo từng cử động của Lingling Kwong, đáy lòng nàng khao khát mong chờ, trái tim có chút nóng nảy, Orm Kornnaphat cảm giác một sức nóng mãnh liệt đang dần dần bao lấy trái tim nàng, cho đến khi Lingling Kwong đình chỉ động tác, Orm Kornnaphat mới mở mắt, thế nhưng, nàng bắt gặp không phải là đôi mắt đầy tình ý, mà lại là một ánh mắt đầy đau đớn cùng thống khổ xen lẫn những tia dằn xé phức tạp. Orm Kornnaphat đưa mắt dõi theo ánh nhìn của Lingling Kwong, sau đó bản thân nàng cũng từ trạng thái mê tình trở nên bi thống.

Orm Kornnaphat đưa tay nắm lấy bàn tay mảnh khảnh đang dừng trên Tà Ấn trước ngực trái nàng, rồi mạnh mẽ kéo Lingling Kwong xuống để nữ nhân kia nằm lên người nàng, Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong vuốt ve tấm lưng thẳng tắp kia, để nữ nhân kia gục đầu vào hõm cổ của nàng mà tham luyến khí tức của nàng, để an ủi trái tim đang đau đớn của Lingling Kwong.

- Ta sẽ không sao.. - Orm Kornnaphat chỉ nói một câu như vậy

Lingling Kwong không nói gì, nàng để Orm Kornnaphat lấy, còn bản thân chỉ tham lam hít lấy khí tức ngọt ngào kia, hình ảnh nàng vừa thấy như một con dao đang rạch nát trái tim nàng, nơi Tà Ấn đó, Hắc Xà đôi mắt đỏ ngầu há rộng miệng lớn chực chờ nuốt chửng tiểu Phượng Hoàng. Lingling Kwong đáy lòng khao khát Orm Kornnaphat, nhưng nàng không muốn đưa nữ nhân nàng yêu như tâm can bảo bối đứng trước cửa Quỷ môn quan.

- Lingling .. - Orm Kornnaphat khẽ gọi Lingling Kwong

- Ừ.. - Lingling Kwong nhẹ giọng đáp lại

- Phải có lý do nào đó tỷ mới đưa ta vào đây đúng không? - Orm Kornnaphat nhẹ giọng hỏi, Lingling Kwong vốn dĩ có thể đưa họ quay lại cấm địa, hoặc là về phòng, hay một nơi nào đó, nhưng Lingling Kwong lại đưa nàng vào trong nhẫn không gian này, rõ ràng là có lý do nào đó.

Lingling Kwong chống tay nhìn Orm Kornnaphat phía dưới thân, im lặng ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu. Thật ra, khi Lingling Kwong đưa Orm Kornnaphat vào nhẫn không gian của nàng là có suy tính, nhẫn không gian của nàng tách biệt với không thời gian ở Thiên Ấn, như vậy, dù có vấn đề gì phát sinh cũng không ảnh hưởng đến Orm Kornnaphat, nhưng đó là Lingling Kwong nghĩ, nàng vẫn không dám động, không dám thực hiện, bởi nàng sợ những thứ nàng tính toán sẽ sai lệch. Lingling Kwong vĩnh viễn cũng không muốn Orm Kornnaphat phải đối diện với nguy cơ gì kể cả đó là một xác suất nhỏ nhất.

- Lý do đó là gì? - Orm Kornnaphat nhìn bộ dạng của Lingling Kwong dịu dàng hỏi

- Ta.. ta... - Lingling Kwong hơi nhát gan, nàng không thể nói với Orm Kornnaphat là vì dục vọng của bản thân mà muốn Orm Kornnaphat mạo hiểm được, Lingling Kwong cảm thấy bản thân có chút vô sỉ

- ... - Orm Kornnaphat nheo nheo mắt nhìn bộ dáng rối rắm của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat nở nụ cười giảo hoạt - Tỷ không nói đúng không?

- Ta.. - Lingling Kwong lại tiếp tục ấp úng đột nhiên nàng bị Orm Kornnaphat bất ngờ lật lại, đè ép nàng dưới thân Orm Kornnaphat - Nàng... làm gì vậy?

- Tỷ không nói, ta sẽ có cách để tỷ phải nói! - Orm Kornnaphat một bộ dạng quyến rũ, đôi mắt đầy câu dẫn nhìn Lingling Kwong, khóe miệng nhếch lên, từ từ mang lớp hồng y cùng trung y ban nãy bị Lingling Kwong vạch ra từ từ cởi xuống hoàn toàn, lúc này đối diện với Lingling Kwong chính là độc nhất một chiếc yếm màu đỏ che phủ đôi bạch thỏ đang ngạo nghễ dựng đứng lên

- Ta.. ta.. - Lingling Kwong lắp bắp, mỹ cảnh khiến tâm trí nàng loạn một đoàn, da thịt trắng nõn nà như ngọc của Orm Kornnaphat tương phản với chiếc yếm đỏ được thêu hoa văn tinh xảo kia, đôi bạch thỏ như được thức giấc sừng sững đứng trước mặt nàng khiến Lingling Kwong ngày càng hít thở không thông

- Tỷ nói hay không? - Orm Kornnaphat vận khí khóa chặt hai tay của Lingling Kwong lên trên đầu, nàng không sợ Lingling Kwong cởi bỏ cấm chế bởi vì lúc này Lingling Kwong hoàn toàn không còn ý thức được Lingling Kwong mạnh hơn nàng bao nhiêu, thời khắc này, Orm Kornnaphat nói là được, Lingling Kwong có muốn cũng không thể phản kháng

- Ta.. - Lingling Kwong vẫn tiếp tục lắp bắp rối rắm

- Tỷ.. thật sự .. - Orm Kornnaphat cúi xuống như có như không mềm mại trước ngực đè ép lên người Lingling Kwong khiến nữ nhân bên dưới có chút khô nóng khó nhịn, nàng như có như không nói khẽ bên tai Lingling Kwong, đôi môi mang theo một chút trêu chọc chạm khẽ vào vành tai như ngọc đang phiếm hồng kia, giọng nói thập phần mê hoặc - .. không nói sao..?

- Ta nói.. ta nói.. - Lingling Kwong đầu hàng, nàng không chịu được Orm Kornnaphat mang dáng vẻ điên đảo nhân sinh này, nàng có thể lạnh nhạt với bất kì ai, chỉ riêng Orm Kornnaphat là nàng không thể, Lingling Kwong cảm nhận nếu nàng còn ấp úng, Orm Kornnaphat sẽ trêu nàng đến điên mất.

Orm Kornnaphat ngồi thẳng dậy nhìn Lingling Kwong dưới thân nàng, bản thân không có ý định leo xuống, nàng nhướng mày nhìn Lingling Kwong ra hiệu cho nữ nhân kia làm theo ý nàng, đôi mắt câu nhân nhìn Lingling Kwong khiến Lingling Kwong vô thức nuốt ngụm khí, sau đó hít một hơi mới mở môi mỏng nhẹ giọng lên tiếng

- Lý do ta đưa nàng vào đây là vì.. - Lingling Kwong đưa tay vuốt ve gò má của Orm Kornnaphat, đôi mắt tràn đầy tình ý - .. nơi đây sẽ tạm ngăn cách với bên ngoài, Tà Ấn của nàng sẽ tạm thời bị vô hiệu!

Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong, sau đó nhìn Tà Ấn ảm đạm trước ngực, vậy ra vì thế mà bình thường nếu nàng động tình như thế này đã bị đau đớn quấn thân, nhưng từ nãy đến giờ bản thân nàng vẫn bình yên vô sự. Orm Kornnaphat cúi xuống, nàng thổi nhẹ hương khí trước mặt Lingling Kwong, hương thơm ngọt ngào khiến Lingling Kwong cảm thấy mê muội, Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong đầy hài lòng, nàng chính là muốn thấy vẻ mặt này của nữ nhân luôn mang bộ dáng như thiên tiên này.

- Vậy là.. - Orm Kornnaphat khẽ liếm vành tai của Lingling Kwong đầy câu dẫn - .. ở đây ta muốn gì cũng được.. phải không?

- Phải.. - Lingling Kwong cảm thấy trái tim nàng đập liên hồi như trống trận, Orm Kornnaphat tỏa ra hương thơm đầy mị hoặc cùng quyến rũ khiến thần trí của nàng như mê muội - .. nhưng mà.. ưmm?

Lingling Kwong chưa kịp nói xong câu sau đã bị Orm Kornnaphat nuốt lấy lời nàng muốn nói, Orm Kornnaphat không quan tâm đến vế sau mà Lingling Kwong định nói ra, thứ nàng muốn chỉ là vế đầu của câu nói đó, Orm Kornnaphat như được giải khai cấm chế, nàng không còn bị ràng buộc bởi Tà Ấn, cảm giác máu huyết của nàng sôi lên từng đợi, Orm Kornnaphat thở nặng nề hôn vội Lingling Kwong phía dưới

- Tiểu Orm.. nghe.. ta nói đã.. - Lingling Kwong rời khỏi đôi môi của Orm Kornnaphat, có chút bất lực cố gắng muốn nói cho hết lời lại bị Orm Kornnaphat nuốt lấy câu chữ

- Lingling.. - Orm Kornnaphat gọi nhẹ nhàng, giọng thập phần mị hoặc - Ta không muốn biết câu tiếp theo...

- Tiểu .. Orm .. - Lingling Kwong cảm giác được phòng tuyến thanh tỉnh cuối cùng của nàng dần dần bị ăn mòn bởi vẻ quyến rũ của nữ nhân phía trên

- Lingling .. - Orm Kornnaphat giải khai cấm chế đang giữ hai tay của Lingling Kwong, nàng biết được nữ nhân này hoàn toàn rơi vào bể tình của nàng rồi, Orm Kornnaphat liếm liếm môi đầy dụ hoặc, lần nữa gọi khẽ vào bên tai Lingling Kwong - Tỷ tỷ..

Lingling Kwong hoàn toàn ngã gục trước sự câu dẫn của Orm Kornnaphat, nàng lật người đem Orm Kornnaphat đè ép dưới thân, đôi mắt nâu nhiễm đầy dục tình, mà đồng tử màu hổ phách bên dưới cũng không thua kém, Lingling Kwong ngắm nhìn dung nhan nữ nhân trong tâm can nàng, thời khắc này nàng không còn quan tâm đến việc gì nữa, có lẽ buông thả bản thân một lần cũng là điều nên làm, hơn nữa, đây là điều nàng đã chờ đợi từ rất lâu rồi.

Lingling Kwong cúi xuống ngậm lấy đôi môi anh đào của Orm Kornnaphat gặm cắn nó, từng lớp y phục dần dần rời khỏi chủ nhân chúng, bạch y xen lẫn hồng y rơi tán loạn xen vào nhau dưới sàn, trên giường, hai thân thể tuyết trắng, làn da mịn màng như bạch ngọc ôm lấy nhau, từng hơi thở nóng bỏng gấp gáp vang lên trong không gian tĩnh lặng, tiếng ngân nga mỗi lúc một rõ ràng không kiềm nén phá vỡ đi bầu không khí tĩnh mịch trong căn phòng rộng lớn.

Orm Kornnaphat cong người đón lấy sự chiếm hữu của Lingling Kwong, thời khắc nàng thuộc về nữ nhân nàng yêu cũng chính là lúc nàng cảm nhận được khí tức trong người nàng dâng lên cuồn cuộn, một đường thẳng đến đỉnh cấp Ấn Thần sau đó dừng lại trước một vách ngăn, Orm Kornnaphat thở hổn hển, mơ màng nhìn Lingling Kwong đang ngắm nàng với thần sắc có chút ẩn nhẫn

- Lingling .. ta..

Orm Kornnaphat cảm nhận được khí tức của nàng đang tích tụ trước vách ngăn mà không thể phá vỡ bước lên Ấn Hiệu, đồng thời thân thể khô nóng khó nhịn vì động tác của Lingling Kwong vừa tiến vào lại đình chỉ bất động, dù ban nãy nàng vừa trải qua một cảm giác đau đến xé rách tâm can nhưng sau đó lại là một xúc cảm khiến nàng mê luyến, hương thơm thanh lãnh của Lingling Kwong lại càng làm cho nàng mị đi, cảm giác xa lạ khó chịu khiến Orm Kornnaphat có chút nức nở nhìn Lingling Kwong

- Gọi tỷ tỷ! - Lingling Kwong cắn lên tai Orm Kornnaphat, có những chuyện nàng cần phải giải thích với Orm Kornnaphat, nhưng lúc này trong tâm trí nàng chỉ có sự khao khát của trái tim cùng linh hồn nàng, Lingling Kwong lúc này chỉ muốn ôm lấy Orm Kornnaphat, chỉ muốn chiếm lấy toàn bộ những gì Orm Kornnaphat có, khắc ghi toàn bộ hình bóng của nàng vào trong tâm khảm của Orm Kornnaphat mà thôi

- Tỷ.. tỷ.. - Orm Kornnaphat thuận theo Lingling Kwong gọi một tiếng tỷ tỷ lại thấy môi mỏng nữ nhân kia vẽ lên một đường cong tuyệt mỹ biểu hiện sự hài lòng.

Lingling Kwong bắt đầu cử động, nàng dùng hành động thay cho thiên ngôn vạn ngữ biểu thị tình cảm của nàng dành cho Orm Kornnaphat, Lingling Kwong chuyên chú yêu thương nữ nhân dưới thân, nàng chăm sóc từng hơi thở, từng tế bào, từng ngõ ngách, từng tấc da thịt của chủ nhân đôi đồng tử màu hổ phách kia.

Orm Kornnaphat cảm nhận từng đợt sóng mà Lingling Kwong mang lại, đánh nàng trôi dạt ra giữa Đông Hải rộng lớn, nàng chỉ có thể bám lấy đôi vai trần phía trên như một cái phao cứu sinh mà giữ lấy tránh cho bản thân chìm sâu xuống đáy biển, từng tiếng ngân nga yêu kiều từ đôi môi anh đào của Orm Kornnaphat khe khẽ vang bên tai Lingling Kwong, như thể cổ vũ cho từng chuyển động mềm mại của nàng.

Từng đợt sóng ngày càng dâng cao, khí tức của Orm Kornnaphat cũng tăng lên ngày một nhiều, tâm trí nàng bị tình yêu của Lingling Kwong vây lấy, trái tim nàng bị tình cảm nồng đậm của bản thân dành cho Lingling Kwong ôm chặt, mà đan điền cùng thức hải của nàng lại bị khí tức của bản thân dồn ép, Orm Kornnaphat không thể chịu đựng nổi sự dày vò đầy dịu dàng cùng yêu thương mà Lingling Kwong mang đến, nàng há miệng cắn lên vai của Lingling Kwong ngay khi Orm Kornnaphat bị tình yêu của Lingling Kwong đẩy đến cực điểm, mà khí tức của nàng cũng đồng dạng dồn ép đến căng tức.

Orm Kornnaphat cắn Lingling Kwong đến bật máu, một giọt máu của Lingling Kwong rơi vào miệng nàng, đôi đồng tử màu hổ phách đột nhiên chuyển sang màu đỏ, sau đó chớp mắt một cái lại chuyển về màu hổ phách, vị tanh trong miệng không khiến Orm Kornnaphat lấy lại thanh tỉnh, không biết vì sao máu của Lingling Kwong lại khiến nàng có chút si cuồng hơn, mà Lingling Kwong ăn đau cũng không dừng lại, động tác tay có phần nhanh hơn trước, bức Orm Kornnaphat ôm chặt lấy nàng, cong người đón nhận yêu thương của nàng

- Ah..

Orm Kornnaphat nhắm chặt mắt ngâm lên một tiếng dài, một tiếng nứt vỡ thanh thúy vang lên trong không gian đầy ám muội, tiếng thở dốc hòa lẫn vào nhau đầy nhịp nhàng, Orm Kornnaphat từ từ mở mắt, đập vào mắt nàng là khuôn mặt thiên tiên của Lingling Kwong đang nhìn nàng đầy dịu dàng

- Lingling .. - Orm Kornnaphat đưa tay gạt đi một giọt mồ hôi trên trán của Lingling Kwong, giọng có chút khàn khàn gọi

- Gọi tỷ tỷ! - Lingling Kwong chu chu môi tỏ vẻ không hài lòng

- Tỷ tỷ!! - Orm Kornnaphat phì cười nhìn Lingling Kwong bộ dáng đáng yêu

- Ngoan lắm! - Lingling Kwong mỉm cười hài lòng

- Ta.. hình như vừa đột phá Ấn Hiệu rồi .. - Orm Kornnaphat cảm giác được đan điền không còn bị đè ép nữa

- Nàng đã chính thức là Ấn Hiệu rồi! - Lingling Kwong cười cười

- Đừng nói với ta đây là phương pháp đột phá ấn Hiệu chứ? - Orm Kornnaphat nhăn mặt không vui, Lingling Kwong cũng đã là Ấn Hiệu, chẳng lẽ..

- Nghĩ linh tinh gì vậy? - Lingling Kwong trừng mắt nhìn Orm Kornnaphat, nàng nằm xuống bên cạnh ôm lấy thân thể ngọc ngà của Orm Kornnaphat nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trơn bóng của nữ nhân kia - Nàng có nghe đến phương pháp song tu không?

- Song tu? Ta tưởng rằng chỉ có nam nhân với nữ nhân mới có thể? - Orm Kornnaphat trố mắt ngạc nhiên nhìn Lingling Kwong

- Thật ra chỉ cần sửa lại pháp trận là được! - Lingling Kwong cười cười - Nơi này có bố trí pháp trận!

- Nhưng ta nghe nói song tu chính là một người là lô đỉnh, mang hết khí tức của người đó truyền cho đối phương, sau đó kẻ làm lô đỉnh sẽ bị hút khô mà chết.. - Orm Kornnaphat nhíu mày nhìn Lingling Kwong, không có chút vui vẻ gì sau khi nàng thuộc về Lingling Kwong và đạt được Ấn Hiệu

- Đó chỉ là với trận pháp thông thường và mấy kẻ yếu đuối thôi! - Lingling Kwong hôn lên trán Orm Kornnaphat cười cười - Ta vốn dĩ mạnh hơn bất cứ ai ở Thiên Ấn, khí tức tích lũy đủ 9 sao Ấn Hiệu cũng tiếp tục tích trữ, vì vậy, truyền cho nàng chẳng qua cũng chỉ là phần khí tức đó thôi!

Orm Kornnaphat ngồi dậy vận khí dò xét toàn bộ thân thể của Lingling Kwong, nhận ra khí tức của Lingling Kwong dồi dào, chỉ có thức hải vẫn một mảng hỗn độn như vậy, còn lại đúng như Lingling Kwong nói, nữ nhân này thật sự quá thừa linh khí rồi. Orm Kornnaphat sau khi thăm dò Lingling Kwong một hồi, nàng mới chu chu môi yên tâm nằm xuống để Lingling Kwong ôm lấy.

- Thật ra tỷ đâu cần phải bày bố trận pháp song tu làm gì.. ta rồi cũng sẽ tiến đến Ấn Hiệu thôi! - Orm Kornnaphat nằm trong lòng Lingling Kwong khẽ nói

- Nàng cần phải đạt được Ấn Hiệu, bởi vì sau khi ra khỏi nơi này, chúng ta chỉ có vài ngày để tìm Huyễn Lân Thú! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích

- Có ý gì? - Orm Kornnaphat nâng mắt nhìn Lingling Kwong

- Nơi này là một không gian nhỏ tách biệt với Thiên Ấn, Tà Ấn của nàng vốn là một cái đầu của Sakda, khi ở Thiên Ấn, nó sẽ có liên kết với bản thể khiến nó tự do kích phát theo lời nguyền.. - Lingling Kwong đưa tay muốn chạm vào Tà Ấn của Orm Kornnaphat lại bị nữ nhân kia giữ lại, Lingling Kwong cười gật đầu tỏ ý không sao, Orm Kornnaphat mới không ngăn cản để Lingling Kwong chạm vào

- Vậy chỉ cần ở đây, Tà Ấn sẽ vĩnh viễn bị vô hiệu? - Orm Kornnaphat có chút hy vọng hỏi Lingling Kwong

- Không, chỉ lần này thôi! Nơi này có ba tầng cấm chế, nhưng rất nhanh Sakda sẽ tìm được tới và phá vỡ nó, sau khi bị phá vỡ kết giới, nơi này sẽ bị hắn đánh dấu, không thể ẩn náu được nữa...- Lingling Kwong cười nhợt nhạt - Ta tạo ra không gian này vốn dĩ để kéo dài thời gian nếu như nàng bị Tà ấn xâm lấn mà chưa có cách phá giải sẽ sử dụng nó, chỉ là.. bản thân ta không khống chế được mà lại mang nàng đến đây vào lúc này..

Orm Kornnaphat nhận ra giọng Lingling Kwong đầy sự tự trách, nàng ôm lấy Lingling Kwong, hôn lên đôi môi đang có chút run rẩy kia

- Lingling .. - Orm Kornnaphat nhẹ giọng - Tỷ có biết ta đợi ngày này lâu lắm rồi không?

- ... - Lingling Kwong im lặng lắng nghe Orm Kornnaphat thổ lộ

- Từ khi biết được ta yêu tỷ, mỗi thời khắc ta đều muốn được tỷ ôm lấy, được tỷ chạm vào.. - Orm Kornnaphat giọng đầy yêu thương khẽ nói - .. ta cũng mong muốn được chạm vào tỷ, được ôm lấy tỷ, nhưng mỗi lần ta động tình đều phải ngừng lại vì cái ấn quái ác này, ta đã nghĩ, nếu cả một đời phải như vậy, phải kiềm chế tình yêu ta dành cho tỷ, thì ta thà một lần bộc phát sau đó bị nó nuốt lấy còn hơn ..

- Tiểu Orm... - Lingling Kwong muốn nói gì đó lại bị một ngón tay của Orm Kornnaphat chặn lại

- Điều ta mong cầu nhất chính là được ở cạnh tỷ, được yêu tỷ và được tỷ yêu, vậy nên lúc này.. ta rất hạnh phúc!

Orm Kornnaphat nói xong đưa tay vuốt ve khuôn mặt của Lingling Kwong, đôi mắt nâu thăm thẳm kia tràn ra từng tia hạnh phúc, đôi môi đỏ mọng vẽ lên một đường cong hoàn mỹ, nốt ruồi trên má dường như cũng sắc sảo hơn thường ngày

- Ta cũng rất hạnh phúc! - Lingling Kwong cũng đưa tay vuốt ve gò má tinh xảo của Orm Kornnaphat, đôi mắt cười thập phần mỹ mãn, trong mắt không còn bất kỳ một tạp niệm nào, nàng hiểu rằng, thời khắc này nàng chỉ cần cùng Orm Kornnaphat trải qua những điều đẹp đẽ nhất, còn lại những thứ khác, nàng sẽ không còn bận tâm nữa.

- Vậy nên.. - Orm Kornnaphat xoay người đặt Lingling Kwong dưới thân, nàng cúi xuống liếm lên vết cắn trên vai của Lingling Kwong đang vẫn còn vương lại một vài giọt máu, Orm Kornnaphat nuốt xuống cảm nhận vị máu của Lingling Kwong từ từ thấm vào trong thân thể nàng, đôi đồng tử một lần nữa chuyển sang màu đỏ rồi lại chuyển về màu hổ phách, Lingling Kwong tuy thấy được sự biến đổi màu mắt của Orm Kornnaphat nhưng lại không có chút ngạc nhiên, nàng chỉ im lặng ngắm nhìn dung nhan kia, Orm Kornnaphat từ từ rút ngắn khoảng cách, hơi thở ngọt ngào vây lấy Lingling Kwong nhẹ nhàng nhưng đầy mị hoặc - .. tỷ tỷ .. có phải.. cũng nên thuộc về ta không?

- Ưm..  - Lingling Kwong vốn dĩ muốn trả lời nhưng lại bị một cái gặm cắn của Orm Kornnaphat ngay cần cổ nhạy cảm khiến nàng vô thức ngâm lên một tiếng, sau đó lại thở dốc nhìn Orm Kornnaphat ở phía trên với ý cười ngập tràn trong mắt

Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong thường ngày bộ dáng thanh lãnh khó gần, nhưng lúc này lại nhiễm đầy dục tình khiến nữ nhân như thiên tiên lúc này lại ngập tràn tư vị khó tả, Orm Kornnaphat như say nhìn Lingling Kwong, nàng không đợi Lingling Kwong phản ứng, một lần nữa cúi xuống hôn lên đôi môi đang mấp máy lời muốn nói kia mà đòi hỏi mật ngọt.

Orm Kornnaphat không như Lingling Kwong từ tốn cùng chuyên chú, nàng như dung nham nóng rực ôm lấy tảng băng ngàn năm mà chôn vùi nó, khiến nó tan chảy rồi sôi sục hòa vào dòng hỏa lưu ấm áp tràn đầy tình cảm của nàng. Orm Kornnaphat không kiêng dè kiềm chế, nàng để cho trái tim làm chủ, nhanh chóng ôm lấy Lingling Kwong, liên tục đánh úp, liên tục tấn công khiến Lingling Kwong ngụp lặn trong dòng dung nham của chính nàng, ngay khi Lingling Kwong chỉ vừa mới lấy lại tinh thần, Orm Kornnaphat nhanh chóng chiếm lấy nơi sâu thẳm của nữ nhân kia khiến Lingling Kwong chỉ kịp kêu lên một tiếng, sau đó lại bị đôi môi anh đào của Orm Kornnaphat nuốt lấy những thanh âm yêu kiều của nàng, như thể Orm Kornnaphat muốn mọi thứ của Lingling Kwong đều bị nàng tư hữu.

Orm Kornnaphat lần nữa lại cảm thấy được khí tức trong thân thể nàng sôi lên, khiến nàng nóng bức khó chịu, nàng không biết phải làm gì nhưng khi ôm lấy Lingling Kwong, thân thể nữ nhân kia như một tảng băng giữa đêm hè nóng nực giúp Orm Kornnaphat cảm thấy dễ chịu, đáy mắt chợt lóe lên, nàng mang khí tức đầy nỏng bóng men theo cử động mà tiến sâu vào trong Lingling Kwong khiến Lingling Kwong bất ngờ chỉ biết run rẩy đón lấy.

Lingling Kwong cảm nhận khí tức nóng ấm của Orm Kornnaphat tiến vào cơ thể nàng, dạo quanh từng ngõ ngách thân thể nàng, từng dòng khí ấm áp sưởi ấm cho những sợi kinh mạch lạnh như băng của nàng khiến nó dường như cử động lại sau một giấc ngủ đông dài, ngay cả thức hải hỗn độn kia dường như cũng từ từ bắt đầu có hình dáng, theo từng nhịp cử động của Orm Kornnaphat mà linh hồn Lingling Kwong như được tôi luyện ở một dòng dung nham ấm áp khiến nó lưu luyến không muốn rời đi, từng xúc cảm thoải mái nhưng lại mang theo nhiệt lượng ngày càng tăng dâng trào trong cơ thể của Lingling Kwong khiến nàng có chút bất lực vì lúc này mọi thứ của nàng không còn thuộc về nàng nữa, mà thuộc về Orm Kornnaphat.

Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong, nàng mang toàn bộ xúc cảm yêu thương kèm theo khát vọng bày tỏ với nữ nhân mà nàng yêu tận xương tủy, từng dòng khí tức như dung nham du ngoạn một vòng trong thân thể của Lingling Kwong trở về lại với nàng lại dịu dàng như tình yêu mà Lingling Kwong luôn dành cho nàng khiến Orm Kornnaphat tham luyến đến phát điên, nàng cử động ngày một nhanh hơn, thân thể nàng cũng dán chặt vào thân thể Lingling Kwong, vòng tay nàng siết lấy nữ nhân kia, thẳng cho đến khi nữ nhân bên dưới giữ chặt lấy nàng, Orm Kornnaphat cảm nhận vòng tay Lingling Kwong siết lấy thân thể nàng, nữ nhân kia ngẩng đầu ngâm ra một tiếng yêu kiều, Orm Kornnaphat mới từ từ dừng lại sau đó thở ra đầy thỏa mãn.

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat chu chu môi Lingling Kwong dùng giọng mũi nói với nữ nhân kia

- Sao vậy? - Lingling Kwong vẫn còn thở hổn hển nâng mắt nhìn Orm Kornnaphat

- Ta phát hiện .. - Orm Kornnaphat lần nữa cúi xuống, phả ra hương khí ngọt ngào câu dẫn cười với Lingling Kwong - .. ta rất thích bên trong tỷ..

Lingling Kwong nheo nheo mắt nhìn vẻ mặt tiểu hồ ly của Orm Kornnaphat, nhoẻn miệng cười, lại động một cái mang Orm Kornnaphat áp dưới thân, Orm Kornnaphat bị lật lại chưa kịp định hình lại thấy đôi mắt cười của Lingling Kwong vừa quen thuộc lại vừa có chút xa lạ, Lingling Kwong lúc này thập phần câu nhân khiến trái tim Orm Kornnaphat đập liên hồi trong ngực

- Là nàng thích bên trong ta, hay là.. - Lingling Kwong cúi xuống gặm cắn xương quai xanh quyến rũ của Orm Kornnaphat, giọng khàn khàn gợi cảm rót vào tai Orm Kornnaphat - .. thích ta ở bên trong nàng?

Orm Kornnaphat chưa bao giờ nghĩ được rằng một khi Lingling Kwong động tình lại sắc như thế, nàng chỉ kịp bắt được một tia tình ý dào dạt trong đôi mắt kia, khi chưa kịp phản ứng lại một lần nữa bị Lingling Kwong ôm lấy, lần này không còn dịu dàng, không có ẩn nhẫn, cũng không có khắc chế, một Lingling Kwong hoàn toàn khác xa với thường ngày, Lingling Kwong đầy mê hoặc, đầy nóng bỏng, cũng đầy khao khát, một lần lại một lần chiếm lấy Orm Kornnaphat, mà nàng cũng không chịu thua kém, chỉ cần Lingling Kwong sơ ý, nàng sẽ nhanh chóng áp lấy người kia dưới thân mà đòi hỏi.

Trong không gian tách biệt, nơi chỉ có tình yêu phủ kín, hai nữ nhân thân thể như bạch ngọc không ngừng quấn lấy nhau thể hiện tình yêu thương khao khát, từng thanh âm đẹp đẽ mang theo hơi thở đầy ám muội của tình yêu vang vọng trong không gian, xen lẫn vào đó là từng lời yêu thương khe khẽ đầy chân thành. Thời khắc này đối với Lingling Kwong và Orm Kornnaphat chính là đoạn thời gian hạnh phúc không thể xóa nhòa.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết Lingling Kwong và Orm Kornnaphat đã biến mất hẳn 3 ngày 3 đêm không một vết tích, nếu không phải hai nàng mang theo tu vi đỉnh cấp, chắc hẳn Hongsa đã náo loạn mà tìm kiếm hai nàng rồi.

"Rắc.."

Một tiếng nứt vỡ khe khẽ vang lên đánh thức hai nữ nhân đang ôm lấy nhau chìm trong mộng đẹp, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat từ từ mở mắt, mặc kệ tiếng nứt vỡ ngày càng lớn, hai nữ nhân vẫn tiến đến phủ lấy đôi môi đối phương thay cho tình cảm sâu thẳm trong trái tim, nụ cười thập phần hạnh phúc nở trên môi hai nàng.

- Lớp kết giới ngoài cùng đang nứt ra rồi! - Lingling Kwong nhẹ giọng nói với Orm Kornnaphat, nàng lấy hai bộ y phục mới sau đó đưa hồng y cho Orm Kornnaphat còn bản thân khoác lên bạch y, rồi đưa tay đỡ lấy Orm Kornnaphat đứng dậy

- Vậy ra ngoài thôi! - Orm Kornnaphat đan tay Lingling Kwong cười nói

- Tiểu Orm, sau khi ra khỏi không gian, nàng lập tức điều tức đưa Ấn của nàng bao lấy trái tim để bảo vệ tâm mạch hiểu không? - Lingling Kwong có chút căng thẳng dặn dò Orm Kornnaphat - Sau đó..

Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong cau mày khi Lingling Kwong ấp úng lời nói

- Tỷ lại muốn dùng tinh huyết xoa dịu Tà ấn phải không? - Orm Kornnaphat giọng nói có chút không vui

- Ta.. - Lingling Kwong cúi mặt như trẻ con làm sai

- Lingling, hiện tại ta đã là Ấn Hiệu 8 sao rồi! - Orm Kornnaphat khẽ nói, nàng và Lingling Kwong đã ở đây là 9 ngày so với 3 ngày ở bên ngoài, những ngày này chính nhờ Song tu mà khí tức của nàng tăng lên liên tục, thẳng đến 8 sao vào 2 ngày trước mới dừng lại không tăng tiến nữa - Ta sẽ tự mình chiến đấu với Tà Ấn, tỷ đừng làm hại bản thân.. được không?

- Được.. - Lingling Kwong gật đầu đáp ứng với Orm Kornnaphat - Ta thiết lập điểm truyền tống khi rời khỏi đây chính là chỗ của Nguyệt Mộc, trước khi Tà Ấn kích phát ta sẽ phá giải trận pháp đang che lấp mặt trăng và làm lệch đi Tinh Nguyệt Khí, ngay khi Nguyệt Mộc hấp thụ Tinh Nguyệt Khí, nàng phải nhanh chóng ngồi trên một nhánh cây mà vận khí, hiểu chưa?

- Hiểu rồi! - Orm Kornnaphat muốn hỏi thêm nhưng tiếng nứt vỡ ngày càng rõ, nàng đành nuốt lại lời nói, nàng sẽ hỏi Lingling Kwong sau vậy.

Lingling Kwong nắm lấy tay Orm Kornnaphat, vận khí kết ấn, không gian bị bóp méo cả hai nhanh chóng bay vào, khi Lingling Kwong và Orm Kornnaphat rời khỏi, chiếc nhẫn trên tay Lingling Kwong nứt đôi rơi xuống đất không còn linh khí, Lingling Kwong khẽ nhăn mặt sau đó bình tĩnh nhìn Orm Kornnaphat nhẹ giọng

- Đợi ta! - Lingling Kwong nhanh chóng phi thân lên cao, nàng kết thủ ấn, chỉ thấy khi ngón tay thon dài chỉ thẳng lên không trung một tiếng va chạm vang lên khiến cả Hongsa rung chuyển.

Lingling Kwong mắt thấy pháp trận đã bị phá giải liền đáp xuống bên cạnh Orm Kornnaphat ra hiệu, Orm Kornnaphat vận khí bay lên một nhánh cây ngồi xuống điều tức, trận rung chuyển lúc nãy đánh động đến chỗ của đám người Tộc chủ Hongsa và cha mẹ của Orm Kornnaphat cùng các trưởng lão, họ nhanh chóng đuổi tới đã thấy Lingling Kwong đang đứng, còn Orm Kornnaphat thì ngồi trên một cành Nguyệt Mộc to lớn nhắm mắt vận khí

- Kwong đại tiểu thư, đây là.. - Naruemon cẩn thận hỏi Lingling Kwong

- Người cứ gọi con là Lingling thôi! - Lingling Kwong cười cười

- Lingling! Có chuyện gì vậy con? - Mẫu thân Orm Kornnaphat nhanh chóng thay đổi xưng hô

- Nguyệt Mộc không hấp thu được Tinh Nguyệt khí bởi vì xung quanh Hongsa bị Nhị Vương bố trí pháp trận bao lấy, linh khí của trăng sao chiếu xuống sẽ bị lệch quỹ đạo khiến Nguyệt Mộc không nhận được tinh khí mà cô đọng đổ về Tinh Hải - Lingling Kwong mắt vẫn nhìn Orm Kornnaphat nhẹ giọng giải thích - Vừa nãy, ta đã phá giải trận pháp rồi!

- Còn Orm.. - Bà không khỏi lo lắng cho nhi nữ

- Ta không nói được! - Lingling Kwong từ chối giải thích - Chỉ cần biết rằng, ta sẽ bảo hộ cho nàng ấy, Lingling Kwong ta sẽ không để Orm Kornnaphat mang một chút thương tổn!

Naruemon nhìn Lingling Kwong bộ dáng đầy quả quyết và chân thành, lại nhìn Orm Kornnaphat trên Nguyệt Mộc chỉ lẳng lặng gật đầu không nói gì

- Các ngươi quay về đi! - Lingling Kwong hạ lệnh tiễn khách dù rằng nàng mới là khách ở Hongsa

Đám người nhìn Lingling Kwong vẻ mặt không muốn nói nhiều liền nhìn nhau sau đó rời đi để lại Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat, sau khi đám người Hongsa đi khỏi, Lingling Kwong kết thủ ấn lần nữa tạo một lớp kết giới xung quanh nàng và Orm Kornnaphat, rồi lặng lẽ đứng chờ đợi.

Orm Kornnaphat vận khí, khí tức Ấn Hiệu tuôn trào lại cảm nhận Nguyệt Mộc truyền đến một khí tức cổ xưa bổ trợ cho nàng, hai luồng khí mộc hỏa nhanh chóng nhắm đến trái tim nàng mà bao lấy bảo hộ cho nó, một hư ảnh hiện hữu lên không trung, nơi mà Phượng Hoàng Cửu Vũ đã đợi sẵn, bộ dáng ngạo nghễ quân lâm thiên hạ nhìn chằm chằm vào một cái cọc giữa tim chủ nhân nó, nơi đó có một tượng đá hình mãng xà đang từ từ bóc tách lớp đá mà tỉnh lại.

Hắc xà tỉnh giấc, xung quanh nó chính là khí tức của Orm Kornnaphat cùng với Lingling Kwong hòa quyện nồng đậm khiến nó như phát điên, đôi mắt màu máu lóe lên từng tia phẫn nộ cùng hận ý dâng trào, Hắc Xà gầm lên một tiếng chấn động, lao thẳng vào Phượng Hoàng, cơ thể khổng lồ của nó xoắn lấy thân hình rực lửa. Những vảy đen của Hắc Xà tỏa ra khí lạnh tà dị, cố gắng dập tắt ánh sáng của Phượng Hoàng. Nhưng lửa thần thánh từ Phượng Hoàng được trợ lực bởi Mộc khí liền bùng lên, phản kháng mãnh liệt, đốt cháy lớp vảy của Hắc Xà, phát ra những tiếng xèo xèo ghê rợn.

Hai sinh vật quấn lấy nhau, không bên nào chịu nhượng bộ. Hắc Xà há miệng cắn vào cổ của Phượng Hoàng, răng nanh sắc nhọn xuyên qua lớp lửa bảo vệ, nhưng ngay lập tức bị lông vũ thần thánh đốt cháy. Phượng Hoàng bị nang rắn ghim vào trong da thịt thì đau đớn rít lên, đôi cánh vỗ mạnh, đánh bật Hắc Xà ra xa. Orm Kornnaphat cũng phun ra một ngụm máu, Lingling Kwong thấy hư ảnh trận chiến trên không trung lại thấy Orm Kornnaphat thổ huyết, đáy lòng nàng như lửa đốt muốn tiến lại lại thấy Orm Kornnaphat mở nhẹ đôi mắt nhìn vào nàng như thể muốn nói hãy tin tưởng Orm Kornnaphat khiến Lingling Kwong chôn chân tại chỗ.

Lần nữa Lingling Kwong đưa mắt nhìn về hư ảnh trận chiến. Hắc Xà xoay người, đôi mắt đỏ rực lóe lên, cơ thể trườn nhanh như một cơn lốc, lao thẳng đến từ phía sau. Phượng Hoàng quay lại, dùng đôi cánh của mình đập mạnh xuống, tạo thành một cơn lốc lửa, ngăn chặn đòn đánh. Hắc Xà bị hất văng nhưng nhanh chóng bật lại, như một bóng ma không biết mệt mỏi, tiếp tục tấn công với sự hung hãn tuyệt đối. Phượng Hoàng bay lên cao, lượn vòng trên không, từng cú vỗ cánh để lại những vệt sáng chín màu giữa bầu trời đêm. Hắc Xà ngẩng đầu, thân mình cuộn lại, bật mạnh như một ngọn giáo đen lao thẳng vào Phượng Hoàng.

Xà Phượng va chạm, ánh sáng và bóng tối xoắn lấy nhau, mỗi lần va chạm đều khiến Orm Kornnaphat đau đến khó nhịn, nàng cảm nhận nếu không phải nàng đạt đến ấn hiệu, hiện tại còn có nhị tam nguyên cùng khí của Nguyệt Mộc hỗ trợ bảo hộ nơi trái tim mà lúc này đã trở thành chiến trường của Phượng Xà thì chắc hẳn nàng đã vỡ tim mà nhập tịch quỷ môn rồi.

Phượng Hoàng gầm lên một tiếng dài, đôi mắt ánh lên sự kiên định không gì lay chuyển được. Nó lao xuống, đôi cánh chém qua bóng tối, như xé toạc cả linh hồn của Hắc Xà. Còn Hắc Xà, không hề lùi bước, đôi mắt đỏ rực tràn đầy sự căm hận và tà ác, tiếp tục tấn công với sức mạnh cuồng bạo, như muốn nhấn chìm ánh sáng thần thánh trong bóng tối vĩnh cửu.

Một thế trận dằn co không phân thắng bại, Lingling Kwong nhắm chặt mắt sau đó mở ra, cắn răng truyền âm cho Orm Kornnaphat, đây vốn dĩ là kết quả nàng không mong đợi nhưng đó lại là do chính nàng mang tới.

- Orm, rút khí tức của Bồ Đề Tâm chuyển cho Tiểu Phượng! - Giọng Lingling Kwong vang lên trong tâm trí của Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat không chút chần chừ, nàng đổi thủ ấn rút đi lớp kim quang đang bao lấy trái tim nàng, một tấm phướn Bồ Đề được dệt lên nhanh chóng chuyển thành từng tia kim quang chui vào mi tâm của Phượng Hoàng Cửu Vũ, lúc này ánh sáng thần thánh mang theo Bồ Đề Chú hàng ma phục yêu, chỉ thấy Phượng Hoàng từ trên cao lao vút xuống, móng vuốt sắc bén chụp lấy cổ của Hắc xà, từ trên cao mổ thẳng xuống một bên mắt rắn khiến Hắc xà rống lên đau đớn, Phượng Hoàng không chờ đợi, nó bay lên phóng ra chín sợi lông chín màu bay đến chỗ Hắc xà, ghim chặt nó trên cọc đá giữa tim Orm Kornnaphat. Hắc xà gầm lên nhìn về phía Phượng Hoàng đầy thống hận, một luồng cửu thải hỏa diễm được phun ra thiêu đốt Hắc xà khiến nó trở về trạng thái hóa đá ban đầu, trên thân nhiều thêm chín cọng lông vũ.

Orm Kornnaphat từ từ tỉnh lại, nàng cảm thấy cả thân người không còn chút khí lực, từ trên cành Nguyệt Mộc ngã xuống, Lingling Kwong nhanh chóng bay tới đỡ lấy Orm Kornnaphat ngồi xuống đất, đáy mắt chỉ toàn là đau lòng, nàng ôm lấy hồng y nữ tử trong ngực, cả thân hình run lên nhè nhẹ.

- Ta.. không sao rồi! - Orm Kornnaphat có chút suy yếu nói, nàng cảm nhận được Lingling Kwong đang run rẩy từng cơn

- Ta xin lỗi.. - Lingling Kwong chỉ biết nói một câu như vậy với Orm Kornnaphat

- Lingling, ta đã nói ta không hối hận, tại sao tỷ lại xin lỗi? Vậy thời gian vừa rồi đối với tỷ là một sự giày vò hay sao? - Orm Kornnaphat có chút ủy khuất lên tiếng, nàng không màng sống chết đổi lại nữ nhân này cứ lo ngắn lo dài là như thế nào

- Ta biết rồi, ta sẽ không nói vậy nữa! - Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat, nàng hiểu được nếu nàng là Orm Kornnaphat cũng sẽ lựa chọn như vậy, Lingling Kwong sẽ không tự trách bản thân nữa

- Lần tới ta còn nghe tỷ nói như vậy ta sẽ tự bạo cho tỷ xem! - Orm Kornnaphat nhăn mặt

- Nàng.. - Lingling Kwong á khẩu

- Sao hả? - Orm Kornnaphat ngồi thẳng dậy nhìn Lingling Kwong bộ dáng bá đạo

- Không sao cả.. - Lingling Kwong tiu nghỉu, nàng không sợ trời không sợ đất lúc này lại sợ mỗi Orm Kornnaphat mà thôi

Orm Kornnaphat nhìn bộ dáng Lingling Kwong liền phì cười, nữ nhân nay đôi khi ngốc đến đáng yêu, nàng chồm tới hôn lên trán Lingling Kwong sau đó ôm lấy bạch y nữ tử cảm nhận thân thể kia không còn run rẩy nữa mới hài lòng buông ra.

- Lingling! - Orm Kornnaphat ngồi tựa vào vai Lingling Kwong dưới gốc Nguyệt Mộc nhẹ giọng gọi

- Ta đây! - Lingling Kwong nắm lấy tay Orm Kornnaphat nhẹ nhàng truyền khí cho Orm Kornnaphat hồi phục lại

- Lúc nãy ta cảm nhận Nguyệt Mộc rất lạ!

- Lạ như thế nào? - Lingling Kwong cười cười

- Cảm giác rất hòa hợp với tiểu Phượng.. - Orm Kornnaphat nhớ lại cảm giác khi nãy, cùng là tính mộc, nhưng Nguyệt Mộc lại mang cho nàng cảm giác rất khác

- Bởi vì chân thân của Nguyệt Mộc này không phải là cây cổ thụ thông thường! - Lingling Kwong nhẹ giọng nói, chỉ thấy cả thân cây run lên tán cây xào xạc như có linh tính

- Không phải cổ thụ? Vậy chứ là gì? - Orm Kornnaphat cảm nhận được từng phiến lá đang reo vui như bắt được một điều gì đó

- Phượng Hoàng thì đậu ở đâu? - Lingling Kwong hỏi Orm Kornnaphat

- Phượng Hoàng đậu.. cây ngô đồng? - Orm Kornnaphat chớp chớp mắt nhìn Lingling Kwong lại nhìn lên cao từng tán cây đang xôn xao

- Chân thân của nó chính là Ngô Đồng Thánh Thụ!

"Xào xạc xào xạc.."

Khi bốn chữ Ngô Đồng Thánh Thụ vang lên, Nguyệt Mộc nhanh chóng rung từng nhánh cây hưởng ứng như thể đang rất vui mừng vì có người nhận ra nó, nhưng lại nhanh chóng im lặng

- Nó.. sao vậy? - Orm Kornnaphat cảm nhận được lúc nãy Nguyệt Mộc đầy linh tính bây giờ lại trở lại sự vô tri trước đó rồi

- Nó vốn dĩ chỉ có một tia linh trí tàn khuyết, lúc nãy nàng vận khí, khí của Tiểu Phượng làm Ngô Đồng Thánh Thụ thức tỉnh tia linh trí tàn khuyết đó và duy trì được một thời gian ngắn, lúc này nó lại ngủ say rồi! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích

- Vậy làm sao đánh thức nó? - Orm Kornnaphat thắc mắc

- Mang Thần thức của nó trở lại! - Lingling Kwong nhìn về phía xa xa nói

- Thần thức của nó? Tìm thần thức của Ngô Đồng Thánh Thụ ở đâu cơ chứ? - Orm Kornnaphat nhăn mặt, Lingling Kwong càng nói càng khiến nàng mơ hồ

- Nàng đã gặp rồi! - Lingling Kwong cười cười nói với Orm Kornnaphat

- Ta đã gặp? - Orm Kornnaphat nhăn mặt khó hiểu

- Nàng đoán xem! - Lingling Kwong cười cười vẻ mặt có chút tinh nghịch nhìn Orm Kornnaphat, nữ nhân của nàng vốn thông minh, Lingling Kwong đoán Orm Kornnaphat sẽ biết được

Orm Kornnaphat lặng lẽ suy tư, Lingling Kwong nói rằng nàng đã từng gặp, Orm Kornnaphat nhắm mắt cảm thụ lại khí tức mang thuộc tính Mộc của Nguyệt Mộc ban nãy, đột nhiên nàng cảm thấy có chút quen thuộc, sau đó lục lại ký ức, lần nàng luyện hóa đan được mà Lingling Kwong đưa cho để chuẩn bị chữa thức hải của nàng, lúc đó nàng có chút khó khăn, sau đó được một luồng khí mang thuộc tính Mộc truyền vào hỗ trợ cho nàng luyện hóa dược tính dễ dàng.

- Đồng lão? - Orm Kornnaphat mở mắt nhìn Lingling Kwong nói ra một cái tên, khí tức ban nãy và khí tức lão nhân già nua ở cấm địa của Lingling Kwong rất tương đồng, thậm chí có thể nói là không chút khác biệt

- Rất thông minh! - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat tán thưởng

- Đồng lão vậy mà lại là Thần thức của Ngô Đồng Thánh Thụ? - Orm Kornnaphat cảm thấy chấn động với tin tức mà Lingling Kwong vừa mang tới cho nàng

- Chỉ cần nàng đưa được Đồng lão đến đây, thần thức sẽ hòa với chân thân, lúc đó Ngô Đồng Thánh Thụ sẽ lần nữa đón ánh mặt trời, và lúc đó sẽ lại có thể có một phượng hoàng khác ra đời!

- Vậy tỷ mau đưa Đồng Lão đến đây đi! - Orm Kornnaphat lay lay cánh tay của Lingling Kwong

- Ta không làm được! - Lingling Kwong lắc đầu cười cười

- Tại sao chứ?

- Ta không thể làm được! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích - Đồng lão hiện tại là một tia thần thức của Ngô Đồng Thánh Thụ, ở Cấm địa đang mượn thân của một cây Ngô Đồng ngàn năm mà trú ngụ tu dưỡng thần thức, muốn mang Lão ra khỏi cấm địa phải để Lão tiến vào thức hải của người sở hữu ấn Phượng Hoàng!

- Là ta sao?

- Phải là nàng! - Lingling Kwong gật đầu

- Lingling! - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong thập phần nghiêm túc - Tại sao tỷ lại biết những chuyện này? Ở Thiên Ấn không có ghi chép nào về những việc này cả, hơn nữa, Đồng Lão lại sống ở cấm địa của tỷ!

- Là một cơ duyên xảo hợp trong lúc lịch luyện mà thôi! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích

- Thật sao? - Orm Kornnaphat nhăn mặt, sao nàng lại có cảm giác Lingling Kwong đang giấu nàng điều gì đó

- Thật! - Lingling Kwong gật đầu bộ dáng thập phần chân thành

- Tạm tin tỷ! - Orm Kornnaphat không nhìn ra được manh mối gì liền bỏ cuộc, quay lại chủ đề trước đó - Vậy chúng ta về cấm địa đưa Đồng Lão đến đây?

- Chúng ta cần đi Sâm Lâm trước! - Lingling Kwong có chút căng thẳng - Hiện tại hiệu lực của Bồ Đề Tâm đã mất hoàn toàn, lúc này không còn Bồ Đề Phướn hộ tâm cho nàng nữa, chúng ta cần nhanh chóng đánh thức Huyễn Lân Thú để có Thanh khí bảo hộ cho nàng!

- Nhưng chẳng phải tỷ nói rằng ngày trăng tròn tới mới có thể đến Sâm Lâm sao? 7 ngày nữa mới đến ngày trăng tròn! - Orm Kornnaphat nhíu mày

- Ta có cách đánh thức Huyễn Lân Thú sớm hơn dự tính, vì vậy ngày mai chúng ta sẽ đi Sâm Lâm! - Lingling Kwong siết chặt tay Orm Kornnaphat, bàn tay nàng có chút sợ hãi, cảm giác của nàng lúc này thập phần bất an

- Được ngày mai chúng ta sẽ khởi hành! - Orm Kornnaphat nhận ra sự bất an của Lingling Kwong liền thuận theo.

Thiên Ấn chia thành ba mảng đại lục, Sâm Lâm ở trung tâm Thiên Ấn, còn Hongsa lại nằm ở phía nam, giữa hai mảng đại lục có một lớp kết giới khiến không gian và thời gian giữa các mảng đại lục lệch nhau, Lingling Kwong thông thạo thuộc tính không gian có thể tự mình di chuyển, nhưng Orm Kornnaphat chưa nắm vững việc này nên nếu xé không gian mà đến Sâm Lâm là việc cực kỳ nguy hiểm với Orm Kornnaphat. Vì vậy cả hai nàng phải lựa chọn bay xuyên qua kết giới kia, mà việc xuyên qua kết giới sẽ mất đi nửa ngày. Lingling Kwong âm thầm tính toán dự kiến sẽ đến sâm lâm sau một ngày vì nàng cần phải về Kwong tộc xem tình hình hồi phục của Rin và Ace, việc đánh thức Huyễn Lân Thú cần phải có sự trợ giúp của họ.

Lingling Kwong nói với Orm Kornnaphat dự tính của nàng, cả hai thống nhất sau đó nắm tay vận khí bay về Hongsa gặp gỡ phụ mẫu của Orm Kornnaphat và Art để thông báo hai nàng sẽ rời đi vào sáng mai, Orm Kornnaphat bị mẫu thân giữ lại cả một đêm vì bà nhận ra trong người của Orm Kornnaphat ngoài khí tức của nàng còn có khí tức của Lingling Kwong, đây là dấu hiệu của việc Song tu, dù sao cũng gả nhi nữ đi nhưng bà vẫn muốn lắng nghe tâm tư của Orm Kornnaphat. Kết quả là Orm Kornnaphat mặt đỏ hồng rời khỏi phòng của mẫu thân, sau đó tới Lingling Kwong bị gọi đi, rồi cũng một bộ dạng đỏ mặt tía tai mà rời khỏi.

- Nương tử à! Nàng nói gì với hai nha đầu đó vậy? - Giọng trầm ấm của thành chủ Sethratanapong vang lên, hắn mang một cái áo khoác lên người Naruemon cười nói

- Thiếp hỏi nhi nữ của chúng ta muốn được gả đi từ Sethratanapong hay Hongsa, và bảo Lingling mang sính lễ tới để đón Tân nương thôi! - Naruemon cười có chút đắc ý - Kết quả cả hai nha đầu đó đều đỏ mặt không trả lời mà bỏ chạy, chàng nói có phải quá đáng không?

- Ta thấy người quá đáng là nàng đấy! Chưa gì đã hối thúc rồi! - Thành chủ Sethratanapong cười cười

- Tại vì hai đứa nó.. - Naruemon nói được một nửa lại ngừng lại

- Làm sao?

- Thôi không có gì đi ngủ thôi! - Bà gạt đi, thật ra bởi vì bà là đệ tử chân truyền của Thủy Kích Kim trượng mới biết đến bí pháp Song tu rồi mới có thể nhìn được dòng khí hòa trộn của Orm Kornnaphat và Lingling Kwong mà thôi - Chàng chỉ cần biết, sắp tới chúng ta cần phải gả nhi nữ đi rồi đấy!

- Được! Chỉ cần con cái hạnh phúc, phận làm phụ mẫu như vậy đã thấy hài lòng! - Thành chủ Sethratanapong ôm lấy thê tử trong lòng cười nói

Naruemon không đáp chỉ nhẹ gật đầu, hạnh phúc của Orm Kornnaphat và Art chính là thứ mà bà cùng thành chủ Sethratanapong mong cầu.

Bên kia phụ mẫu Orm Kornnaphat từ từ say giấc, thì bên này Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat đang đỏ mặt nhìn nhau, dù rằng việc gì cũng đã làm nhưng lúc này lại có chút xấu hổ

- Mẫu thân.. đã nói gì với tỷ vậy? - Orm Kornnaphat lên tiếng phá đi bầu không khí ngượng ngùng

Lingling Kwong mặt có chút phiếm hồng nhìn khuôn mặt cũng đang đỏ ửng của Orm Kornnaphat, đôi mắt liền trở nên thâm tình, nàng đan lấy tay Orm Kornnaphat, cười nhẹ

- Tiểu Orm.. - Lingling Kwong dịu giọng

- Ta đây.. - Orm Kornnaphat siết lấy bàn tay đang đan vào tay nàng

- Sau khi phá giải Tà Ấn.. nàng có thể .. - Lingling Kwong nhìn vào đôi mắt hổ phách kia chân thành nói - gả cho ta có được không?

- Được! Ta sẽ gả cho tỷ.. - Orm Kornnaphat rưng rưng nước mắt, nàng ôm lấy Lingling Kwong gật đầu nói

- Cảm ơn nàng, tiểu Orm! - Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat trái tim run rẩy siết lấy nữ nhân trong lòng.

Chỉ cần Tà Ấn được phá giải, Lingling Kwong sẽ được toại ý nguyện mà nàng đã ấp ủ từ lâu, sẽ được nắm tay Orm Kornnaphat đi đến tận cùng nhân sinh này, Lingling Kwong siết lấy Orm Kornnaphat trong ngực, mọi thứ nàng mong cầu trên thế gian này chỉ là duy nhất nữ nhân này thôi, chỉ là Orm Kornnaphat mà thôi.

Orm Kornnaphat chính là chấp niệm lớn nhất và là duy nhất trong lòng Lingling Kwong.

END CHAP 17

Lời tác giả:
Cảm ơn vì đã đồng hành cùng Au trong suốt một hành trình không gọi là dài nhưng cũng không thể cho là ngắn! Cảm ơn tình cảm của tất cả mọi người dành cho Au và fic của Au!
Nay nhân một chap gần 10.000 chữ, Au cũng xin phép thông báo một điều mà Au đã đắn đo rất nhiều dù rằng đã từng nhận khá nhiều lời đề nghị cho việc này trong suốt thời gian qua, đó chính là mở Donate để "Energy Boost Boost cho SW"
Sau một giai đoạn suy nghĩ, thì chắc là cũng đã đến lúc, Au xin thông báo sẽ mở Donate để Readers có thể "Energy Boost Boost cho SW" với mong muốn  có thể kết nối với Readers gần hơn và cũng để Au có cơ hội đưa tình yêu dành cho LingOrm được bay xa hơn!
Thông tin chi tiết về  "Energy Boost Boost cho SW" thì Au sẽ up ở link bio tại nick tiktok của Au nhé!
Một lần nữa, chân thành cảm ơn tình cảm của Readers!
Xin hãy lưu ý rằng, việc mở Donate không làm thay đổi những gì Au đã đang và sẽ làm, Au vẫn viết fic, vẫn ra chap ngay khi có thời gian!
Tui vẫn là SW của LingOrm và của các bạn dù các bạn có donate hay không!!
Mãi yêu <3
Sogeum Won

Chương trước Chương tiếp
Loading...