LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng (FULL)

PTNGBPN 02



Kết giới tản đi, động phủ mở ra, từ bên trong một thân bạch y xuất hiện, thời khắc nàng bước khỏi động phủ, thiên địa dị tượng, trên trời phủ kín một mảng đám mây chín màu rực rỡ báo hiệu cho một tồn tại độc nhất vừa xuất thế

- Chúc mừng Đại tiểu thư! - Một âm thanh vang lớn rung động cả góc trời

- Chúc mừng con! - Hai thân ảnh đón lấy người vừa bước ra, một nam một nữ khuôn mặt không giấu đi sự kiêu hãnh cùng với tự hào - Kwong lại thêm một cao thủ phong Hiệu!

- Là phong Hiệu trẻ tuổi nhất đại lục thưa gia chủ! - Đại trưởng lão gia tộc Kwong cũng không giấu được tự hào trong đôi mắt già nua kia

- Đại tiểu thư, người đã chọn được Hiệu chưa? - Nhị trưởng lão cung kính cúi đầu hỏi

- Vô!

Lingling Kwong chỉ phun ra một chữ, trên trời đám mây từ từ xếp thành hình dáng chữ Vô sau đó chiếu rọi một mảng chín màu rực rỡ xuống mặt đất, lấy Lingling Kwong làm trung tâm, tỏa ra bốn phương tám hướng rực một góc trời. Nàng nhàn nhạt nhìn cửu thải chiếu rọi trên bạch y, đáy mắt không chút gợn sóng, cảnh giới tại Thiên Ấn không thể thể hiện hết tu vi của nàng, nàng tự phong ấn tu vi chỉ để ở mức một sao Hiệu, ngay cả Ấn của nàng hóa hình là gì chưa từng một người nào thấy, chỉ thấy được thấp thoáng viền ấn màu đen giữa mi tâm nàng nhưng lại không rõ hình dạng, người cố chấp dùng tu vi muốn thấy sẽ bị phản phệ. Nàng là người đầu tiên cũng là duy nhất có thể đặt kết giới hộ cho Ấn của mình.

- Chủ tử! - Một thân tín của Lingling Kwong truyền âm theo phương pháp bí mật nàng đã truyền thụ

- Chuyện gì?

- Người đó..

- Nàng ấy lại gặp chuyện?

- Không phải là chuyện nguy hiểm!

- Vậy là chuyện gì?

- Ngày mai người đó sẽ thành hôn cùng với con trai của Môn chủ Thiên Âm môn..

Lingling Kwong không đáp lời phẫn nộ trong lòng tràn ra khiến thiên địa cũng cảm nhận được sự giận dữ của nàng mà tản đi sự rực rỡ thay vào đó là một mảng u tối, những người có mặt nhận ra sự thay đổi của dị tượng mà hoảng hốt, những kẻ đạo tâm không đủ vững chắc hay chưa đủ căn cơ lập tức bị phản phệ thổ huyết mà ngất đi, một ý niệm của Lingling Kwong lại có thể thay đổi ý niệm của Thiên đạo ảnh hưởng đến tu sĩ, đây là sự khủng bố đến mức nào. Nàng nhìn tộc nhân phần lớn thổ huyết, ngay cả cao tầng cũng phải vận khí chống lại xâm lấn tinh thần của Thiên đạo, Lingling Kwong thu lại ý niệm nhịn lại cảm giác phẫn nộ trong lòng, điều tiết lại linh khí xung quanh tộc nhân mới thở phào nhẹ nhõm. Mắt thấy tất cả đều trở lại bình thường, nàng vận khí biến mất ngay trước mắt mọi người

- Đây là... - Gia chủ Kwong hoang mang ngẩn người

- Lingling đã thành thục điều khiển không gian, có lẽ Lingling đã bóp méo một vùng không gian để di chuyển..

Đại trưởng lão trầm giọng nói khiến cả đám cao tầng nhìn nhau toát mồ hôi lạnh, ngay cả hai vị hộ pháp của Kwong với tu vi 2 sao Hiệu cũng chưa thể di chuyển tự do ở giữa các không gian vì bên ngoài kia chính là nối liền với các thế giới, tiểu thế giới, chỉ cần sơ sót sẽ lạc vào khoảng không vô tận, mãi mãi không thể quay về, nhưng Lingling Kwong lại tự tin đi lại giữa các không gian khác nhau, nghĩa là nàng hiểu rõ quy tắc của thiên địa, quy tắc xoay vần của các thế giới, tiểu thế giới. Cả đám người thầm cảm thấy may mắn vì Lingling Kwong thuộc gia tộc của họ, hơn nữa tính tình nàng tuy có phần lạnh nhạt nhưng chưa từng sát phạt một ai, phải nói rằng Lingling Kwong rất ôn hòa, nhưng họ chưa từng dám áp đặt cho nàng bất kỳ điều gì kể từ khi nàng sinh ra. Số phận của nàng là do nàng tự định đoạt, mà số phận của người khác, cũng là chính tay nàng định đoạt.

***

[Hỗn Thú Sâm Lâm]

- Mau tránh! - Một tiếng thét kinh hãi vang lên sau đó 3 thân ảnh lùi lại tựa vào nhau thở hổn hển xung quanh hơn hai chục nhân dạng đang vây lấy bọn họ, trên khuôn mặt hai nữ một nam lúc này là một mảng tái nhợt, suy yếu tột cùng, thức hải cùng đan điền trống rỗng không còn chút linh khí để sử dụng.

- Sakda nhường lại Yêu đan của Hỗn Nguyên Yêu Hùng cho bọn ta đi! - Một tên khoác áo gấm béo mập bước lên, khuôn mặt đầy sự tự mãn không che giấu

- Khốn kiếp bọn Ám Hà Tông các ngươi! - Sakda phun ra ngụm máu nghiến răng gầm lên - Có giỏi thì đánh trước mặt chúng ta, cần gì làm ra mấy cái hành động đánh lén tiểu nhân như vậy!!

- Bọn ta chẳng phải chính phái như các người mà đòi hỏi quang minh chính đại, chỉ cần đạt được mục đích, thủ đoạn nào chẳng dùng được! - Một tên khác cười khinh bỉ lên tiếng - Đưa yêu đan đây!

- Nằm mơ! - Một trong hai nữ nhân lên tiếng - Đây là bọn ta vất vả lấy được, muốn lấy các ngươi tự đi mà đánh với Hỗn Nguyên Yêu Hùng cấp Đế đi!

- Nói nhảm! Nếu có thể đánh với yêu thú cấp Đế thì bọn ta vây bắt các ngươi làm gì?

Một tên cười khà khà, Yêu thú phân cấp tương tự tu sĩ, chỉ là mỗi cấp của Yêu thú chính là trọn vẹn 9 sao của cấp bậc đó, muốn đánh với một cấp Yêu thú thì tu sĩ phải là cấp cao hơn phần thắng mới nắm chắc.

- Radin! Ta giao cho ngươi Yêu đan, ngươi thả bọn ta đi! - Sakda lên tiếng lần nữa

- Đại sư huynh, huynh tin hắn sao? - Nữ nhân trầm mặc từ đầu lúc này mới lên tiếng

- Chúng ta không có lựa chọn chỉ có thể cầu may thôi! - Sakda nhíu mày nhìn người bên cạnh, hắn không thích người khác phản bác ý kiến của hắn - Muội xem, cả ba chúng ta đều bị thương rồi, ở đây chỉ có huynh và Ann là Ấn Vương, muội lúc này chỉ vừa khôi phục đến Ấn Tông, làm sao chúng ta có thể địch lại hơn hai mươi người, trong đó có hai Ấn Đế trấn giữ chứ?

- Đại sư huynh nói đúng đó sư tỷ! - Ann lên tiếng khuyên bảo người kia

- Nhưng chắc chắn bọn người này sẽ không tha dù chúng ta có giao Yêu đan ra hay không! - Nữ nhân khoác hồng y nhàn nhạt lên tiếng, đôi mắt hổ phách lạnh lùng nhìn phía trước, nàng nắm chặt trường kiếm trong tay, khuôn mặt được che phủ bởi một lớp khăn mỏng, vẻ kiên cường toát ra đầy mê hoặc

- Thiếu chủ, người kia... - Một tên nhỏ giọng nói với Radin

- Đó chẳng phải Đệ nhất mỹ nhân của Thiên Âm môn sao? - Radin lên tiếng, giọng đầy cợt nhã nhìn hồng y nữ nhân trước mặt, đôi mắt không che đậy vẻ thèm khát - Ta sẽ thả các ngươi đi nếu nàng ta tháo khăn che mặt xuống!

- Không được! - Sakda gầm lên, đây chính là tự tôn của nam nhân, khuôn mặt của nữ nhân bên cạnh hắn, từ ba năm trước là lần cuối hắn được nhìn thấy, nếu lần nữa được thấy, người đầu tiên phải là hắn, không được phép là ai khác

- Ngươi muốn chết sao Sakda? - Radin nghiến răng

- Hừ! Dù bỏ mạng ở đây ngươi cũng đừng mong thấy được mặt của nàng ấy! - Sakda nghiến răng, người bên cạnh là chấp niệm của hắn, vĩnh viễn hắn không bao giờ muốn kẻ khác có được nàng, đừng nói là nhìn ngắm dung nhan nàng, ngay cả ánh mắt hắn cũng không bao giờ muốn nàng cấp cho ai khác

- Đại sư huynh... - Ann run run giọng đầy mất mát khẽ gọi - .. chỉ là một cái mạng che thôi mà..

- Muội im miệng! - Sakda không để ý đến đáy mắt đầy hụt hẫng của Ann mà gằn giọng

- Muội.. - Ann rũ mắt che đi sự ghen tỵ nồng đậm, trong tông môn có bao nhiêu nữ nhân thầm thương trộm nhớ Sakda thế nhưng đại sư huynh của họ trong mắt chỉ có một người mà thôi

- Mang nàng ta lại đây!

Radin ra lệnh, một tên Ấn Đế gật đầu vận khí lao tới khiến Sakda không kịp trở tay, hắn chỉ vừa mới qua được Ấn Vương, cảnh giới chỉ vừa mới ổn định, đối đầu với Ấn Đế 6 sao là vô phương, mà nữ nhân vận hồng y càng thúc thủ, nàng cũng chỉ vừa vặn ở 1 sao Ấn Tông lại đang suy yếu tột cùng lại còn bị đối phương dùng bí kỹ khóa chặt hành động khiến nàng chỉ có thể trơ mắt bị tóm lấy kéo đi.

- Orm!!! - Sakda vô phương chỉ biết gào lên tuyệt vọng, hắn thật sự quá yếu

- Để ta xem khuôn mặt của đệ nhất mỹ nhân Thiên Âm môn sẽ như thế nào! - Radin nhìn nữ nhân trước mặt đáy mắt đầy thèm khát tay nâng lên

Orm Kornnaphat nhìn bàn tay bẩn thỉu gần chạm đến nàng, môi mỏng mím lại, vận khí trong người muốn tự bạo, bản thân hiểu được chỉ cần mạng che rơi xuống nàng sẽ trở thành đồ chơi trong tay lũ hèn hạ này, vì vậy nàng thà làm ngọc nát không làm ngói lành.

- Muốn chết! - Một giọng thanh lãnh vang vọng trong không trung khiến cả đám người đình trệ động tác

Đôi mắt màu hổ phách nhìn lên không trung, đáy lòng có chút mong đợi, giọng nói quen thuộc này đã 3 năm nàng chưa nghe lại, lúc này trong thời khắc nàng muốn buông xuôi tất cả lại vang lên.

Kẻ phản ứng đầu tiên chính là tên Ấn Đế đang khống chế Orm Kornnaphat, khi giọng nói vừa dứt thứ hắn cảm nhận được chính là cảm giác lạnh sống lưng khi tử thần ghé thăm, nhưng ngay lúc hắn kịp ý thức thì ấn đã vỡ nát bên trong thức hải, trong nháy mắt bàn tay đang giữ lấy nữ nhân kia đã buông thỏng, hắn ngã phịch xuống đất không còn sinh cơ, đôi mắt vẫn mở lớn như không thể tin được mà đồng bọn của hắn cũng đồng dạng hốt hoảng lui lại mấy bước nhìn thi thể dưới mặt đất lòng đầy sợ hãi, một Ấn Đế 6 sao cứ như vậy mà chết.

- Tiền bối! Chúng ta là người của Ám Hà Tông, xin thứ lỗi nếu đã kinh động đến người! Chúng vãn bối sẽ lui ngay! - Tên Ấn Đế 7 sao nhìn thi thể đồng bọn toát mồ hôi lạnh vận khí nói vang lên trong không trung, sau đó đưa mắt nhìn thuộc hạ xung quanh ra ám hiệu phải lập tức đưa thiếu chủ của chúng rời khỏi.

- Ám Hà Tông? - Thanh âm thanh lãnh lần nữa vang lên rất nhanh chóng không gian được xé rách một thân ảnh bạch y xuất hiện, mái tóc đen dài bung xõa sau lưng, dung nhan như thiên tiên phủ lên một tầng không vương bụi trần, nàng lăng không từng bước ung dung bước xuống đi đến bên cạnh Orm Kornnaphat

- Lingling Kwong? - Orm Kornnaphat nhìn dung nhan xinh đẹp đôi đồng tử hổ phách mở lớn, giọng nói có chút kích động

- Gọi tỷ tỷ! - Lingling Kwong nhẹ giọng, 3 năm rồi nàng mới nhìn lại đôi mắt xinh đẹp câu nhân này

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat dịu dàng thuận theo, nữ nhân trước mắt so với 3 năm trước càng có vẻ xa cách hơn, nhưng ánh mắt nhìn nàng lại đầy sủng nịnh khiến Orm Kornnaphat có chút cảm giác mơ hồ trong tâm

- Tiền .. tiền bối.. - Tên Ấn Đế cảm nhận được ngay khi nữ nhân bạch y xuất hiện mọi pháp bảo về không gian, bùa truyền tống để tháo chạy đều không hoạt động, ngay cả linh khí trong đan điền của hắn cũng đông cứng, mà Ấn của hắn lúc này lại rung rẩy khiến thức hải rung chuyển, nó nói rõ với hắn rằng nó đang run sợ người trước mắt

- Đã đến rồi.. - Lingling Kwong liếc mắt sang chỗ của đám người kia, môi mỏng mỉm cười nhẹ nhàng đầy xinh đẹp như ân huệ cuối cùng dành cho kẻ lầm lỡ - .. thì bỏ mạng lại đi!

Nàng vừa dứt câu chỉ nghe được từng tiếng ngã xuống của đám người kia trừ một mình Radin, còn lại đều như diều đứt dây mà ngã huỵch xuống đất, tất cả đều chết trong nháy mắt vì ấn vỡ vụn.

- Xin.. xin tha.. tha mạng... - Radin sợ hãi quỳ rạp xuống đất liên tục dập đầu

- Ngươi về nói với Tông môn của ngươi chờ ngày ta đến thăm!

Lingling Kwong nhẹ giọng nói với Radin khiến hắn như chết trân tại chỗ, đây chính là bảo hắn về báo tử cho tông môn của hắn, hắn không thể sống, chỉ là thời gian chết sẽ chậm hơn người khác mà thôi, đây là một loại dày vò tinh thần khiến thức hải của Radin rung chuyển sau đó trực tiếp vỡ vụn vì tâm cảnh của hắn đã loạn, thần trí trong phút chốc trở nên ngây ngốc, Lingling Kwong nhìn tên ngốc trước mắt nàng phất tay ra hiệu, hai hắc ảnh xuất hiện nắm lấy tên ngốc kia lăng không hướng về Ám Hà Tông mà đến. Hôm nay, Ám Hà Tông trực tiếp bị xóa sổ khỏi Thiên Ấn đại lục, tuy trời sinh lạnh nhạt nhưng đạo lý diệt cỏ diệt tận gốc Lingling Kwong đều hiểu rõ.

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat nhìn một màn trước mắt lại nhìn bạch y nữ tử bên cạnh đôi mắt đầy mơ hồ, trước đây không thể nhìn thấu tu vi của Lingling Kwong, hiện tại càng không thể

- Ăn cái này đi! - Lingling Kwong lấy ra một viên đan được đưa cho Orm Kornnaphat

- Cửu chuyển hoàn hồn đan? - Sakda cùng Ann trợn mắt nhìn một viên đan dược có chín đan vân khiến cả hai kinh hãi, cửu phẩm đan dược cứ thế mà lấy ra như vậy sao

- Tỷ tỷ.. cái này quá .. - Orm Kornnaphat không còn là đứa trẻ 15 tuổi mà vô tư nhận sự sủng ái của Lingling Kwong nữa, 3 năm lịch luyện nàng hiểu được cái gọi là kì trân dị bảo, cửu chuyển hoàn hồn đan chính là thứ có thể khiến một màn tranh đoạt mưa tanh gió máu

- Ăn đi! - Lingling Kwong không cho phép Orm Kornnaphat từ chối, mấy thứ đan dược này người khác xem là mạng, chứ với nàng nó chỉ là mấy viên thuốc có hình dáng đẹp mắt thôi

Orm Kornnaphat nhìn ánh mắt không cho phép từ chối của Lingling Kwong đành nhận lấy viên đan dược có chín vân nuốt xuống sau đó nhanh chóng ngồi xuống vận khí để luyện hóa, mà bên kia Sakda và Ann có chút mong chờ rằng bọn họ cũng có đan dược cấp cao để trị thương chỉ là Lingling Kwong cả buổi chỉ dán ánh mắt vào Orm Kornnaphat đang tu luyện, cả hai đều biết được thân phận liền chia nhau đan dược của tông môn, cũng nhanh chóng ngồi xuống trị thương.

- Chuyên tâm luyện hóa, nơi này có tỷ! - Lingling Kwong nhẹ giọng nhắc nhở khi thấy Orm Kornnaphat phân tâm vì nơi đây là gần trung tâm của Sâm lâm, nơi các yêu thú cấp Đế trở lên hoành hành

Lingling Kwong thân bạch y đứng sừng sững giữa một mảng rừng để thủ hộ cho người trong tâm nàng, thần thức phóng ra ngàn dặm, nơi các yêu thú đang rục rịch tiến đến chỗ các nàng bởi viên Cửu chuyển hoàn hồn đan cửu vân khi nãy, đối với yêu thú, đan dược cũng là một cách để tăng tiến sức mạnh không ít, hoặc có thể là cắn nuốt nhân loại cũng có thể tăng tu vi, tu sĩ giết yêu thú lấy yêu đan để nâng thực lực, yêu thú cũng đồng dạng có thể đáp lại như thế, thế giới này chính là cường giả vi tôn.

Một con Hoàng Ám Viên nhanh chóng xuất hiện trên cây cao, đôi mắt đỏ ngầu nhìn vào Orm Kornnaphat đang luyện hóa đan dược, ngay khi nó muốn xông tới đột nhiên bản năng khiến nó bất động, đôi mắt nhìn sang thân ảnh bạch y bên cạnh con mồi, Lingling Kwong nâng mi nhìn về phía Ám viên, đó là một yêu thú cấp Thánh, nàng chỉ cấp cho nó một ánh mắt lạnh nhạt tỏ ý rằng muốn sống đừng đến gần khiến nó run rẩy đình chỉ động tác, đôi mắt nâu của nhân loại trước mắt đối với nó lúc này như tồn tại của Thần, chỉ cần nó động, lập tức mất mạng. Hoàng Ám Viên thức thời quay lưng bỏ đi, bản năng dã thú căn dặn nó đi thật xa.

Lingling Kwong thấy ám viên đã thức thời bỏ đi, nàng cũng lẳng lặng quay sang ngắm nhìn Orm Kornnaphat đang ngồi xếp bằng dưới đất, đôi mắt quét nhanh trên cơ thể nữ nhân kia sau đó khẽ nhíu mày, đột nhiên một tiếng rống vang lên từ bên trong rừng rậm âm u một con nhền nhện khổng lồ lao ra, tám chân sắc bén hướng về phía Orm Kornnaphat.

- Cẩn thận! - Sakda đang trong trạng thái tu luyện liền tỉnh lại, hắn muốn nhanh chóng cản lấy đòn tấn công đang tới nhưng bất thành chỉ kịp thét một tiếng khiến Ann cũng bừng tỉnh, chỉ có Orm Kornnaphat vẫn nhập tâm tu luyện do Lingling Kwong đã bọc nàng trong một lớp kết giới cách âm

Con nhền nhện tấn công chớp nhoáng, nó không giống Hoàng Ám Viên, con khỉ đột kia so với nó còn thua gần trăm năm tu vi, nó mới không sợ nhân loại này, tốc độ và độc chính là sở trường của nó, không có một nhân loại hay yêu thú dưới cấp Thánh nào có thể chịu được độc tố của nó, kể cả phong Hiệu cũng sẽ bị tê liệt trong chốc lát, nó chỉ cần đâm xuyên qua lớp da người là có thể thành công đoạt mạng người đó.

Tưởng chừng như chân nhện sẽ xuyên qua cần cổ mảnh khảnh của người đang đứng thế nhưng một viễn cảnh không tưởng xảy ra khiến Sakda và Ann đứng như tảng băng khi thấy cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy Lingling Kwong vững như bàn thạch, tay không đưa lên, ngón tay mảnh khảnh co lại, nàng búng một nhịp, chỉ thấy một áp lực thoáng qua, ma nhện bị đánh bật về sau, tám chân chỉ còn bảy, chân lúc nãy đã bị Lingling Kwong dùng một động tác triệt để đánh tan khiến nó đau đớn rống lên.

- Nhân diện ma chu... - Sakda lẩm bẩm - .. chân nó là thứ cứng rắn và sắc bén nhất sâm lâm, đây còn là con cấp Thánh, vậy mà nữ nhân kia chỉ một cái búng tay đã khiến chân nhện nát như đậu hũ vậy... đây là thực lực cỡ nào...

- Tu luyện không dễ! Quay về hang ổ của ngươi đi! - Lingling Kwong phủi phủi tay nhìn ma chu trước mặt, khuôn mặt người trên trán nó đã thành hình rõ ràng, tương truyền Nhân diện ma chu cấp Thần sẽ có thể hóa hình thay vì cấp Hiệu như yêu thú khác.

- Nhân loại đáng chết! - Mặt người trên trán phun ra một câu

- Nó .. biết nói.. - Ann ôm miệng kinh ngạc, yêu thú từ cấp Thánh trở lên có thể nói chuyện như người, thực lực Ann yếu nên không thể nhìn được cấp bậc của con nhền nhện này (Tựa như chơi game gặp boss cao quá level sẽ hiển thị thành ?????)

- Quay về hang của ngươi! - Lingling Kwong lặp lại lời ban nãy, khuôn mặt cho chút mất kiên nhẫn

- Nữ nhân đáng chết! - Ma chu gầm lên lao đến

- CÚT!

Lingling Kwong chỉ đơn giản nhìn về phía con nhện đang xông tới phía nàng, lạnh giọng quát lên một chữ, khí tức như biển cả trào ra khiến Nhân diện ma chu bị đánh bật lui đến trăm mét mới ngừng lại. Thế nhưng, nó lại không sợ chết lần nữa đốt cháy yêu đan xông tới, Lingling Kwong thở dài, tại sao lại có kẻ luôn thích tìm chết như vậy, nàng nâng bàn tay hướng về phía Ma chu môi mỏng khẽ mở

- Bạo!

Một chữ vang lên sau đó là một tiếng nổ rung chuyển trời đất khiến xung quanh trở thành bình địa, bụi mù tản đi Lingling Kwong vẫn ung dung đứng tại chỗ, bên cạnh nàng là hồng y nữ tử vẫn trong trạng thái tu luyện, mà Sakda và Ann nếu không nhờ kết giới của Lingling Kwong thì cũng đã tan thành mây khói. Họ đưa mắt xung quanh, trăm dặm thành bình địa, đây chính là kết quả của vụ tự bạo vừa rồi, hay đúng hơn chính là Lingling Kwong đã khiến Nhân diện ma chu phải bạo thân.

Lingling Kwong nâng tay chụp lấy một viên ngọc màu tím trên còn một chút vân đen vần vũ, bên trong có một con nhện nhỏ đang cử động tám chân như muốn tìm chỗ trốn

- Lúc bảo ngươi chạy thì ngươi không chạy, bây giờ lại muốn chạy? - Lingling Kwong cười nhạt - Muộn rồi!

Chỉ thấy nàng nhẹ vận khí, một tiếng rít dài đau đớn rồi tắt hẳn, hình bóng nhện nhỏ trong viên ngọc cũng biến mất, khí đen xung quanh cũng tiêu tán để lại một viên ngọc tím trong vắt tỏa ánh sáng nhè nhẹ đầy tiên khí.

- Tinh... tinh lọc? - Ann lắp bắp, khả năng tinh lọc không biết ai cũng có, đây không phải là thứ có thể cầu chỉ có thể ngộ

- Lại còn là Tinh lọc cấp Thánh! - Sakda sắc mặt ngưng trọng nhìn bạch y nữ tử, hắn đã từng thấy mẫu thân hắn tinh lọc một viên yêu đan cấp Tôn đã phải tốn 3 ngày 3 đêm mới tinh lọc được hắc khí hay chính là oán khí cùng dục vọng của yêu thú, nhưng người này chỉ nhẹ nhàng vận khí đã giết được cả một tia tàn niệm của Nhân diện ma chu cấp Thánh, và tinh lọc luôn yêu đan cấp Thánh, người này chắc chắn phải từ cấp Thần trở lên, hoặc giả chính là cấp Hiệu đi.

Orm Kornnaphat từ từ tỉnh lại, nàng mở mắt đứng dậy lại thấy biểu tình kinh ngạc của Sakda và Ann, mơ hồ nhìn qua người bên cạnh lại thấy trên tay Lingling Kwong nhiều thêm một viên ngọc màu tím rực rỡ.

- Tỷ tỷ?

- Cái này cho muội! - Lingling Kwong đưa cho Orm Kornnaphat viên yêu đan

- Sao? - Orm Kornnaphat cảm nhận được linh khí nồng đậm của viên tử đan - Đây là...

- Yêu đan của Nhân diện ma chu cấp Thánh, con này chỉ còn một chút nữa là đến ngưỡng cửa tấn cấp Thần rồi! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích, đó cũng là lý do vì sao ma nhện kia dù đốt cháy yêu đan cũng phải tấn công, bởi tinh huyết của Orm Kornnaphat sẽ giúp nó vượt cấp tấn Thần

- Cấp.. cấp Thần? - Cả ba người đồng thanh miệng muốn rớt xuống đất

- Muội giữ lấy, tìm một nơi luyện hóa nó sẽ giúp đan điền và thức hải của muội nhanh chóng được vá lại thêm một tầng! - Lingling Kwong không đợi Orm Kornnaphat phản ứng đã đặt tử đan lên tay Orm Kornnaphat

- Tỷ biết sao.. - Orm Kornnaphat hơi mất mát nhẹ giọng nói

- Vừa rồi tỷ đã quét qua trạng thái của muội rồi.. - Lingling Kwong gật nhẹ đầu

- Muội xin lỗi đã làm tỷ thất vọng.. - Orm Kornnaphat mím môi cố gắng kiềm lại sự bi thương trong giọng nói, trước đây đã hứa rằng khi gặp lại, nàng sẽ là Ấn Thánh để mở ra hình thái Ấn, thế nhưng lại...

- Đừng xin lỗi, dù cho thức hải và đan điền của muội có vỡ nát như thế nào tỷ vẫn có cách khiến nó trở về nguyên vẹn! - Lingling Kwong sủng nịnh đưa tay vuốt má Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat không đáp chỉ lẳng lặng cúi đầu, 2 năm trước nàng đã là Ấn Vương 9 sao, trong một lần tranh đoạt dị bảo, nàng lại trong lúc hỗn loạn buộc phải tấn cấp, đồng môn không đủ khả năng bảo vệ cho nàng khiến trong lúc tấn cấp bị đánh lén, Orm Kornnaphat trọng thương, thức hải và đan điền vỡ vụn, sau đó lại có người của Kwong gia mang đến rất nhiều kì trân dị bảo mới miễn cưỡng vớt được cái mạng của nàng. Những tưởng Orm Kornnaphat không thể tu luyện nữa nhưng nàng phát hiện công pháp Lingling Kwong đưa cho nàng có thể giúp nàng vận chuyển linh khí từ từ vá lại đan điền và thức hải, tu vi của nàng mất sạch, Orm Kornnaphat đang trên con đường tu luyện lại từ đầu.

- Muội.. - Orm Kornnaphat muốn nói với Lingling Kwong rằng nàng sẽ rất lâu mới có thể vá lại đan điền và thức hải

- Có tỷ ở đây! - Lingling Kwong cười dịu dàng với đôi mắt hổ phách kia - Đan điền và thức hải của muội, tỷ sẽ khiến nó trở lại nguyên vẹn!

Orm Kornnaphat cười gật đầu, nàng cho rằng Lingling Kwong chỉ đang an ủi bản thân nàng mà thôi, đan điền và thức hải là hai thứ quan trọng nhất của tu sĩ, người bị vỡ một trong hai đã không còn mạng, huống chi là vỡ cả hai, mạng của nàng được giữ lại đã là tốt lắm rồi, 2 năm qua Orm Kornnaphat dùng đủ loại đan dược, đủ loại trân bảo mới tụ lại linh khí đạt được Ấn Tông, linh khí đưa vào lại như một quả bóng bị thủng, thoát ra không chút lưu lại, đôi lần nàng đã chán nản, nhưng nhớ đến lời hứa với Lingling Kwong khiến Orm Kornnaphat cố gắng kiến trì, chỉ là cả thời gian qua nàng cũng chỉ dậm chân ở Ấn Tông, lần này đi Sâm lâm muốn tìm yêu đan cấp đế để chữa thương.

Lần trước, Kwong gia mang đến một viên yêu đan cấp đế đã giúp nàng vá lại một mảnh nhỏ đan điền, như vậy chỉ cần thêm trăm viên đan đế nàng có thể vá lại một nửa đan điền. Nhưng trên thế giới này, yêu thú cấp đế đâu phải tôm cá ngoài biển mà có thể một vá nắm được một lượng, nàng chỉ đang tự huyễn vô vọng mà thôi.

- Tin tưởng tỷ! - Lingling Kwong nhìn ra được tâm sự của Orm Kornnaphat liền nhẹ nắm lấy tay nữ nhân bên cạnh, giọng thanh lãnh vang lên mang theo một sự tự tin không thể che giấu

- Tỷ tỷ...

- Thế gian này chỉ cần có tỷ, muội sẽ toàn vẹn như ban đầu! - Lingling Kwong mắt sáng rực nhìn Orm Kornnaphat như một lời hứa hẹn

- Cảm ơn tỷ... - Orm Kornnaphat gật đầu cảm kích

- Quay về thôi! - Lingling Kwong cười nhìn Orm Kornnaphat

- Tỷ cũng về Thiên Âm môn sao? - Orm Kornnaphat ngạc nhiên

- Phải! Tỷ có chuyện cần gặp môn chủ của muội! - Lingling Kwong ánh mắt như có như không liếc nhìn Sakda khiến hắn toát mồ hôi hột nhanh chóng tránh đi ánh mắt của Lingling Kwong

- Vậy cùng về tông môn thôi! - Orm Kornnaphat cười nhìn Lingling Kwong sau đó quay sang nhìn Sakda - Đại sư huynh, đi thôi!

Lingling Kwong ôm lấy eo thon của Orm Kornnaphat không đợi hai người kia chạy đến nàng đã kết ấn truyền tống đến ngay trước chủ điện Thiên Âm môn.

- Tỷ... - Orm Kornnaphat rời khỏi cái ôm của Lingling Kwong, mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến nàng không kịp phản ứng, chớp mắt đã thấy đang đứng trước thiên điện rồi.

- Muội về nghỉ ngơi đi, tỷ đi gặp sư phụ của muội! - Lingling Kwong cười dặn dò

- Tỷ gặp sư phụ có chuyện gì vậy? - Orm Kornnaphat tròn mắt hỏi Lingling Kwong

- Một số vấn đề về muội thôi!

- Về thương tích của muội sao?

- Có thể cho là vậy!

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat nhỏ giọng, cúi mặt

- Sao vậy? - Lingling Kwong hơi nhíu mày, nàng thấy rất rõ tai Orm Kornnaphat đang đỏ lên mà bộ dáng thiếu nữ e thẹn này đây là lần đầu tiên nàng chứng kiến

- Ngày mai... - Orm Kornnaphat hơi thẹn thùng nhìn Lingling Kwong

- Ngày mai như thế nào?

- Ngày mai muội và đại sư huynh sẽ thành hôn .. - mắt Orm Kornnaphat sáng rỡ nhìn Lingling Kwong - .. muội muốn mời tỷ đến dự hôn lễ của muội và đại sư huynh!

- ... - Lingling Kwong không đáp, đôi mắt tối đen, dung nhan vốn dĩ lạnh nhạt lúc này lại phủ một tầng băng sương, đáy mắt tràn lên một tia hung ác kèm phẫn nộ

- Tỷ tỷ? - Orm Kornnaphat cảm nhận được sự thay đổi của Lingling Kwong, nàng hơi dè dặt gọi, 3 năm không gặp Orm Kornnaphat không còn là đứa trẻ năm đó bám lấy vị tỷ tỷ như thiên tiên này nữa, 3 năm rồi, chưa chắc Lingling Kwong sẽ lại sủng nàng như trước, người này rất mạnh, nếu nàng nói sai, có khi sẽ phải chôn thây dưới chân Lingling Kwong.

- Muội quay về nghỉ ngơi cho tốt đi! Chuyện ngày mai.. - Lingling Kwong cố gắng kiềm lại phẫn nộ trong lòng - .. ngày mai tính!

Orm Kornnaphat muốn nói gì đó lại không kịp mở lời chỉ thấy một luồng gió đến cạnh nàng, chớp mắt đã không còn thấy thân ảnh của Lingling Kwong nữa, nàng thở dài, tối nay nàng sẽ đến tìm Lingling Kwong mời lại lần nữa vậy, nếu người kia không muốn tham dự hôn lễ của nàng vậy thì nàng cũng không miễn cưỡng, Orm Kornnaphat quay lưng về động phủ của nàng.

[Thiên điện Thiên Âm môn]

Trên cao là Môn chủ Thiên Âm môn cùng với ba đại trưởng lão đang bàn luận về lễ cưới ngày mai của Orm Kornnaphat và Sakda.

- Đại diện của các tông môn đã đến đủ chưa? - Môn chủ Thiên Âm môn lên tiếng hỏi thuộc hạ

- Thưa Môn chủ đã đến gần đủ! - Một kẻ cung kính đáp

- Lần này phải thật long trọng mới xứng đáng với vị trí đệ nhất tông môn của Thiên Âm môn! - Bà ta cười ha hả ngạo mạn, từ khi nhận Orm Kornnaphat làm đệ tử với sự cung cấp tài nguyên của Kwong gia, Thiên Âm môn từ từ đã trở thành đỉnh lưu của Thiên Ấn Đại Lục mà bà ta cũng nghiễm nhiên trở thành một người đức cao vọng trọng đầy quyền uy.

- Đệ nhất tông môn? - Giọng nữ trong trẻo không mang theo độ ấm vang lên

- Đây... đây là... - Bốn người hốt hoảng nhìn nhau đứng dậy

Ngay khi cả đám người đang hốt hoảng từ trong không trung bạch y nữ tử xé khoảng không bước ra, đôi mắt nâu lạnh lùng nhìn một đám người trước mặt

- Kwong... Kwong đại nhân... - Cả đám người run rẩy không hẹn nhau lại đồng loạt quỳ xuống - Cung nghênh Kwong Đại nhân!

Lingling Kwong lăng không bước đến chỗ vị trí cao nhất, môn chủ Thiên Âm môn nhanh chóng tránh ra để nàng ngồi lên nhưng Lingling Kwong lại ghét bỏ nhìn khối vàng ròng được điêu khắc hoa mỹ, nàng ngại bẩn

- Đại .. Đại nhân đại giá quang lâm không biết có gì căn dặn..

Đại trưởng lão cung kính nói, 3 năm không gặp, tu vi của Lingling Kwong khiến họ không thể nhìn thấu nữa, dù rằng cả bốn người đều đã là Ấn Thánh 6-7 sao, đây chính là lời hứa của Lingling Kwong năm xưa, chỉ cần bọn họ đạt đến Ấn Đế, nàng lập tức khiến họ bước vào cấp Thánh mà không một chút trở ngại, 18 năm qua, sử dụng tài nguyên Lingling Kwong chu cấp cũng giúp cho bốn người thực lực ngày càng tăng cao.

- Thứ ta căn dặn đã dặn vào 18 năm trước rồi! - Lingling Kwong nhàn nhạt nhìn từng kẻ trước mặt

- Đại nhân.. - Môn chủ Thiên Âm môn cắn răng nhịn lại cảm giác sợ hãi khi ánh mắt Lingling Kwong quét qua người bà ta, một cảm giác cái chết đang đến gần khiến bà ta run rẩy - Hôn lễ của Orm Kornnaphat và con trai ta là do nàng ấy lựa chọn!

- Nhưng các ngươi là kẻ đáp ứng! - Lingling Kwong lạnh giọng, không khí trong điện cũng từ từ cô đặc lại, uy áp tràn ra khiến tất cả đều hít thở không thông

- Đại nhân! Đây là Orm lựa chọn, chúng tôi không có cách từ chối! - Đại trưởng lão nhanh chóng vận khí chống chịu uy áp của Lingling Kwong

- Hừ! - Lingling Kwong hừ lạnh một tiếng, thiên điện vang lên từng tiếng nặng nề, là những kẻ thực lực không đủ trực tiếp thổ huyết mà ngất đi, bốn người cao tầng phun ra một ngụm máu sau đó nặng nề quỳ rạp dưới chân Lingling Kwong - Hủy bỏ hôn lễ đi!

Nàng nhìn đám người trước mặt như một đám sâu kiến phản chủ, chán ghét bỏ lại một câu sau đó rời đi.

- Làm sao bây giờ.. - Cả bốn người lau đi máu trên khóe môi nhìn nhau

- Hủy hôn lễ đi.. nếu không không ai có thể hứng chịu cơn thịnh nộ của ngài ấy đâu.. - Đại trưởng lão lắc đầu lên tiếng - Tu vi của ngài ấy.. không phải là thứ có thể tưởng tượng được nữa...

- Phải.. hủy hôn sao? - Môn chủ Thiên Âm môn không cam tâm - Ta sẽ bàn việc này với Orm!

- Không! Nếu ngài ấy biết được, chúng ta chắc chắn sẽ không còn đường thoát! Ngươi hãy suy nghĩ đi! Thiên Âm thánh thể quý, hay mạng của ngươi và con trai ngươi quý? - Nhị trưởng lão gằn giọng - Còn là cả tông môn nữa..

- Ta... - Môn chủ Thiên Âm môn đắn đo dằn xé nội tâm sau đó thở dài buông xuôi gật đầu - Ta hiểu rồi, ta sẽ nói lại việc này với Sakda

[Động phủ của Môn chủ]

- Mẫu thân, ngài nói hủy hôn là sao chứ? - Sakda vừa hồi phục vết thương liền đập bàn phẫn nộ

- Ngày xưa Kwong đại nhân nói rằng mọi thứ của Orm Kornnaphat sẽ do ngài ấy quyết định, kể cả chuyện chung thân đại sự! Hôm nay ngài ấy nói rằng phải hủy hôn! - Môn chủ Thiên Âm môn đau lòng nhìn trưởng tử mà thở dài

- Mẫu thân! Đó là Thiên Âm thánh thể! Kết hợp với Địa Dương Địa Thể của con sẽ là Âm Dương tương phối, con sẽ vượt qua người, sẽ nhanh chóng trở thành Ấn Thần rồi sẽ phong Hiệu!! Lúc đó vinh quang của Thiên Âm môn là ngàn đời lưu danh thưa mẫu thân!! - Sakda sốt ruột

- Ta biết, nhưng Lingling Kwong là một tồn tại khủng bố, thực lực của nàng ta ngay cả bốn người chúng ta đều không thể địch lại! - Bà ta thở dài

- Nhưng còn thể diện của con? - Sakda mắt long lên đầy giận dữ, khuôn mặt anh tuấn thường ngày trở nên méo mó

- Mạng quan trọng hay thể diện quan trọng? - Môn chủ Thiên Âm môn nhăn mày hận rèn sắt không thành thép bực dọc quay người - Tự con suy ngẫm đi, hôn sự này không thể tiến hành!

Sakda nhìn bóng lưng của mẫu thân hắn đang rời khỏi, đáy lòng nảy lên từng tia phẫn hận, vì cớ gì mà hắn ta phải là người chịu nhục nhã, hà cớ gì cơ hội tấn cấp thành thần ngay trước mắt mà hắn phải bỏ qua, nhớ đến ánh mắt của Lingling Kwong nhìn hắn như nhìn sâu kiến lúc ban ngày khiến Sakda càng không cam tâm, hắn muốn đạp nữ nhân kia dưới chân mà dày vò, hắn không muốn thua kém bất kỳ ai

[Giết bà ta!] - Một thanh âm méo mó xuất hiện trong tâm trí Sakda

[Ngươi điên sao? Đó là mẫu thân của ta!] - Sakda kháng cự

[Giết bà ta đổ tội cho Lingling Kwong, Orm Kornnaphat sẽ trở mặt với ả ta, lúc đó ngươi sẽ có thứ ngươi muốn!]

[Ta...]

[Thứ vô dụng! Kẻ làm việc lớn phải hiểu đại nghĩa diệt thân! Ngươi yếu đuối thế này chỉ xứng đáng làm sâu làm kiến trong mắt Lingling Kwong thôi!]

[Ta không phải sâu kiến!]

"Phập"

Môn chủ Thiên Âm môn sững người nhìn xuống, một thanh kiếm mang theo hắc khí xuyên thẳng qua tim bà ta, khuôn mặt không thể tin quay lại nhìn vào đứa con trai mà bà ta yêu thương nhất, môi mấp máy nhịn lại đau đớn của dòng hắc khí đang dày xéo nội tạng

- Tại.... tại... sao... - Môn chủ Thiên Âm môn giữ lấy vai Sakda, máu trong miệng tràn ra, thống khổ nhìn khuôn mặt có 8 phần giống với bà ta, ánh mắt tràn đầy khó hiểu

- Mẫu thân thương yêu con như vậy, người chết đi để con toại nguyện chí lớn cũng là điều nên làm! - Sakda cười quỷ dị, ánh mắt hắn từ từ tối lại đỏ ngầu dục niệm cùng oán vọng khiến hắn nhập ma rồi

- Ngươi.. tà.. tu .. - Bà ta một đời chính đạo, không bao giờ nghĩ được rằng con trai của bà ta lại chọn con đường ma tu

- Hừ! Bà chỉ biết yêu thương Orm Kornnaphat rằng nàng ấy mới là thiên tài, còn ta? Nếu không chọn tà tu làm sao thực lực ta tăng tiến nhanh như vậy chứ? - Sakda hừ lạnh, rút kiếm ra khỏi trái tim mẫu thân hắn khiến người kia không cam tâm mắt mở lớn trút hơi thở cuối cùng - Nếu không phải để Orm Kornnaphat tin, thì ta đã ăn tim bà nâng cao thực lực rồi!

Sakda nhìn thi thể người phụ nữ đã sinh ra hắn ra vẻ tiếc nuối vì mất đi một món ngon chứ không phải là sự xót thương cho người đã che chở hắn một đời.

Lingling Kwong nhàn nhã thả bước hướng đến biệt viện của Orm Kornnaphat, đã 3 năm không gặp nàng có rất nhiều thứ muốn nói với Orm Kornnaphat, năm nay người kia đã 18 rồi, cũng là lúc Lingling Kwong có thể đón người đi. Bước được hai bước nữa Lingling Kwong khựng lại, một mùi tanh tưởi xộc thằng vào khứu giác khiến nàng chán ghét nhăn mặt.

- Lăn ra đây cho ta! - Lingling Kwong lạnh giọng

- Rất nhạy bén! - Sakda cười quỷ dị, đôi mắt đỏ như máu nhìn Lingling Kwong

- Ta đoán không sai! Ngươi quả nhiên là tà tu! - Lingling Kwong cười nhàn nhạt, lúc gặp ở Sâm Lâm nàng đã nhìn ra Sakda tu theo tà đạo rồi - Ngươi không phải đối thủ của ta, tự sát đi!

Lingling Kwong nói rồi quay lưng đi khiến Sakda nhìn bóng lưng nàng phẫn hận, hắn là một tồn tại nghịch thiên trong tông môn rồi, thế nhưng Lingling Kwong vẫn không để hắn ta vào mắt, Sakda nghiến răng cầm loan đao đánh tới. Lingling Kwong không thèm để ý trực tiếp phất tay khiến Sakda văng ra, khóe môi phun ra một ngụm máu, nhưng đáy mắt lại kèm theo một tia hả hê, Lingling Kwong cảm nhận được bất an trong tâm liền nâng tay muốn nhanh chóng lấy mạng Sakda, lại bị một luồng hắc khí chắn lại, một mùi hương quen thuộc mà xa lạ khiến nàng khựng lại một nhịp, Lingling Kwong nghiến răng nhìn Sakda rời khỏi tầm mắt của nàng, bàn tay chụp lấy một khoảng không bóp mạnh.

[Phụt!]

- Lingling .. nàng vẫn tàn nhẫn như vậy... - Một giọng trầm khàn quỷ dị vang lên, bóng đen nơi sâu thẳm đưa tay lau đi vết máu màu tím trên môi - Quà lần này.. nàng phải hưởng thụ thật tốt!

Lingling Kwong lần theo khí tức của Sakda đến nơi đã thấy Orm Kornnaphat nước mắt lưng tròng, đôi mắt đầy phẫn hận nhìn Lingling Kwong, bên cạnh là Sakda không còn chút sinh khí

- Đại sư tỷ không xong rồi!! - Một đệ tử chạy vào - Bên ngoài.. bên ngoài có một đám áo đen đang tàn sát tông môn..

- Cái gì? - Orm Kornnaphat đặt thi thể Sakda xuống quay sang đỡ lấy vị đệ tử người đầy vết thương

- Tam vị trưởng lão đã đi nghênh địch nhưng không phải là đối thủ, ngài nói rằng tỷ nên chạy đi! Đối phương nhắm đến tỷ!

Vị đệ tử kia vừa nói xong đã bị một bàn tay chụp lấy kéo khỏi tay Orm Kornnaphat, nàng chỉ kịp thấy người vừa đến tay bóp một cái, người kia liền mất đi sinh cơ, ngay khi nàng xuất ra trường kiếm định xông tới lại bị một câu của kẻ áo đen khiến nàng đình chỉ động tác

- Chủ tử! Nơi này giao lại cho người, còn lại chúng thuộc hạ sẽ xử lý! - Nói rồi tan thành khói đen biến mất

- Là ngươi? - Orm Kornnaphat phẫn hận nhìn sang Lingling Kwong

- Ta nói không phải ta, nàng có tin không? - Lingling Kwong lắc đầu thở dài

- LINGLING KWONG!!

Orm Kornnaphat gầm lên, nàng vận khí lao đến người trước mặt chỉ thấy Lingling Kwong liên tục tránh né, trên trời một vệt trắng một vệt đỏ liên tục đuổi bám lấy nhau, Lingling Kwong dừng lại trên không trung nhìn Orm Kornnaphat trên mái nhà thở hổn hển, tu vi của nàng không thể làm gì được Lingling Kwong cả

- Ta nói không phải ta làm! - Lingling Kwong lần nữa dịu giọng

- Orm! Tránh xa ả ta ra! - Đại trưởng lão hét lớn

Lingling Kwong nhíu mày nhìn Đại trưởng lão từ xa, đôi mắt có chút lạnh lẽo phất tay một cái người kia nhanh chóng nổ tung tan thành bọt khí

- LINGLING KWONG!! - Orm Kornnaphat tận mắt chứng kiến Lingling Kwong giết người của nàng trước mắt nàng

- Đó không phải đại trưởng lão của nàng! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích, liếc mắt thấy một làn khói đen bay ra, nhanh chóng đưa tay cách không chụp lấy lần nữa bóp mạnh, tại nơi sâu thẳm ánh sáng không chạm tới được, một tiếng thổ huyết lại vang lên.

- Ta không có mù!! - Orm Kornnaphat gầm lên, nàng muốn lao đến lại bị một bóng đen tiến đến giữ lại - Nhị trưởng lão?

- Chạy đi Orm! Ả ta muốn con! - Nhị trưởng lão lau đi vệt máu nói với Orm Kornnaphat - Chạy đi, ta sẽ chặn ả!

- Không! Con không làm được! - Orm Kornnaphat rơi nước mắt, đôi mắt hổ phách nhuốm đầy đau thương nhìn người đã nuôi lớn nàng đang thổ huyết không kìm được trước mắt nàng - Nhị trưởng lão..

- Chạy..chạy đi con.. - Người kia suy yếu cố gắng đẩy nàng đi - Ả ta.. muốn con..

- Tại sao nàng ta lại muốn con? Muốn con để làm gì chứ? - Orm Kornnaphat không hiểu, lúc này nàng hoàn toàn mờ mịt

- Lingling Kwong... - Người kia lấy hết sức bình sinh chưa kịp nói xong một câu sau đó bị một lực đánh bay ngã gục ngay tại chỗ

- LINGLING KWONG!- Orm Kornnaphat gầm lên, ngẩng đầu không thể tin nhìn bạch y phấp phới trên không trung, mạng che mặt cũng từ từ rơi xuống, dung nhan ngọt ngào như thiên tiên lộ ra, đôi mắt hổ phách trừng trừng nhìn người mà nàng đã gọi là tỷ tỷ từng ấy năm, từng bước từng bước sát hại những người thân của nàng

- Orm! Nghe ta nói! - Lingling Kwong nhíu mày nhìn làn sương đen từ từ biến mất, lần này nàng không thể để tâm đến người khác, lúc này nàng phải trấn an Orm Kornnaphat, nếu không người kia sẽ đọa ma

- Ngươi muốn nói cái gì? - Orm Kornnaphat gằn từng chữ, đồng tử màu hổ phách từ từ đục ngầu - Ngươi giết sư phụ ta sau đó lại truy đuổi hôn phu của ta, lúc này lại tàn sát đồng môn của ta, thứ ta nhìn bằng mắt, nghe bằng tai đây là giả sao? Ngươi muốn nói đây là huyễn cảnh sao? Vậy ngươi phá giải huyễn cảnh này đi!

Lingling Kwong nhìn khí tức hỗn loạn của Orm Kornnaphat khiến nàng có chút gấp gáp muốn tiến tới khống chế Orm Kornnaphat không cho người kia nhập ma lại bị một luồng khói đen vây lấy, Lingling Kwong phẫn nộ xuất ra kiếm bản mệnh một đường chém tới, chỉ thấy luồng khói đen tách ra, một thân người bị chẻ làm hai rơi xuống trước mặt Orm Kornnaphat, đó là tam trưởng lão của nàng, mà trên không trung Lingling Kwong như một vị thần cao ngạo lăng không, máu của người vừa rồi không lưu lại trên kiếm của nàng, từng giọt từng giọt chảy xuống trước mắt Orm Kornnaphat.

- LINGLING KWONG!! TA GIẾT NGƯƠI!!!!! - Orm Kornnaphat vứt trường kiếm trong tay xuất ra một thanh kiếm đỏ rực đó là bổn mệnh kiếm của nàng, đây là Lingling Kwong dạy nàng dùng tâm nuôi kiếm

Lingling Kwong nhíu mày thu lại bản mệnh kiếm sau đó lại tiếp tục né tránh cho đến khi Orm Kornnaphat không còn đủ khí lực để duy trì bản mệnh kiếm mới ngừng lại nhìn người kia, bất lực đón gió.

- Nghe ta nói! - Lingling Kwong lần nữa kiên nhẫn

- Lingling Kwong! Ngươi giết ta đi! Nếu không ngươi sẽ phải hối hận! - Orm Kornnaphat đôi mắt đục ngầu, một bên mắt đã chuyển dần thành màu đỏ, nước mắt rơi ra, trong tâm đầy thống hận, thức hải của nàng đang dần dần chuyển sang một màu đen kịt

- Muốn trả thù không? - Lingling Kwong mặt không biến sắc nhẹ giọng nói, một lời nói ra kèm với khí tức của thanh tâm chú rơi vào trong tai Orm Kornnaphat thành công giúp người kia có một tia thanh tỉnh

- Ngươi điên sao? - Orm Kornnaphat thanh tỉnh nhìn Lingling Kwong

- Phải, ta điên rồi! Vì nàng ta có thể điên hơn nữa! Dù là hủy thiên diệt địa cũng có thể! - Lingling Kwong cười nhẹ nhàng, từng câu nói ra đều có Thanh tâm chú để đẩy lùi ma chướng của Orm Kornnaphat - Theo ta, ta sẽ bồi dưỡng nàng!

- Ta sẽ khiến ngươi chết không được yên ổn! - Orm Kornnaphat siết chặt nắm đấm, ma chướng rời đi, nàng đã thanh tỉnh, nàng hiểu được, Lingling Kwong là tồn tại siêu cấp khủng bố, nàng không thể đấu lại người kia, muốn trả thù, con đường được Lingling Kwong bồi dưỡng chính là lựa chọn duy nhất

Lingling Kwong chớp mắt xuất hiện trước mặt Orm Kornnaphat, vươn tay muốn xoa nhẹ khuôn mặt kia lại bị Orm Kornnaphat quay mặt tránh đi, Lingling Kwong nheo mắt đặt tay lên cằm Orm Kornnaphat buộc người kia phải xoay mặt nhìn nàng, đôi mắt hổ phách ngày xưa chỉ nhìn nàng ngưỡng mộ, nũng nịu lúc này lại phủ một tầng phẫn hận, một tầng thống khổ.

Nước mắt chảy xuống trên dung nhan yêu kiều ngọt ngào, một người nàng gọi là tỷ tỷ từng ấy thời gian đã cướp đi sinh mạng của người nuôi dưỡng nàng là sư phụ nàng, tàn nhẫn truy sát đại sư huynh người sẽ thành thân cùng nàng, lại không chút lưu tình đem tông môn của nàng hủy đi. Orm Kornnaphat đầy thống hận cùng đau đớn đối diện với đôi mắt nâu vẫn nhìn nàng một cách sủng nịnh đầy dịu dàng.

- Ngươi nhìn ta như vậy để làm gì.. - Orm Kornnaphat cắn răng gằn từng chữ, nỗi thống khổ dày xéo tâm can khiến nàng như bị thiên đao vạn kiếm xâu xé - .. ta chắc chắn sẽ giết chết ngươi!!

Lingling Kwong không đáp lời, nàng nhẹ tiến tới nâng cằm hồng y nữ tử trước mặt, phủ lên đôi môi đang run rẩy kia một nụ hôn như muốn khỏa lấp đi nỗi đau đớn run rẩy trong chính trái tim nàng, Lingling Kwong nắm mắt thưởng thức đôi môi yêu kiều của người nàng tâm tâm niệm niệm, còn Orm Kornnaphat chỉ có thể trừng mắt mở lớn không thể tin được Lingling Kwong đang hôn nàng.

Lingling Kwong rời khỏi đôi môi Orm Kornnaphat, đôi mắt hổ phách vẫn đang trừng trừng nhìn nàng, khóe môi nhàn nhạt mỉm cười, đôi mắt nâu chỉ còn lại một mảnh mất mát kèm bi thương, ánh mắt Lingling Kwong khiến Orm Kornnaphat cảm giác rằng đã vạn năm trôi qua, một đôi mắt đầy cô độc và thống khổ.

- Vừa hay... ta lại muốn chết trong tay nàng... - Lingling Kwong vươn tay ôm lấy Orm Kornnaphat vào lòng, nhẹ giọng thì thầm, cảm nhận người kia từ từ hôn mê trong vòng tay nàng.

Lingling Kwong ôm Orm Kornnaphat trong lòng, ngẩng đầu nhìn một mảng thiên địa u ám trước mắt, lần này, nàng sẽ dốc sức xoay chuyển càn khôn, nếu đã định một trong hai không chết không ngừng, Lingling Kwong nguyện ý để Orm Kornnaphat vạn kiếp bình an...

- End chap 02 -

Chương trước Chương tiếp
Loading...