LINGORM | NGHE NÓI CHỊ THÍCH HẠT NHÂN [HOÀN]

CHƯƠNG 35: TIỆC ĐÍNH HÔN



Trong phòng ngủ rộng lớn, ánh đèn vàng dịu nhẹ phủ lên hai bóng người.

Trần Mỹ Linh đang ngồi trên giường, tay lật qua lật lại một cuốn sách nhưng không hề đọc được chữ nào.

Bởi vì bên kia, Quảng LingLing đã im lặng suốt mười phút.

Cảm giác này...

Không đúng!

Từ lúc nào Quảng đại lão lại biết giận dỗi như thế?

Trần Mỹ Linh nhíu mày, rốt cuộc không chịu nổi bầu không khí căng thẳng, cô buông sách xuống, xoay người nhìn Quảng LingLing.

"Chị còn giận à?"

Quảng LingLing không đáp, chỉ vươn tay lấy ly rượu bên cạnh, động tác tao nhã mà lạnh nhạt.

Dáng vẻ này—Rõ ràng là rất giận!

Trần Mỹ Linh thở dài, chống cằm, giọng điệu có phần nhẫn nhịn:

"Chỉ là tiệc đính hôn thôi mà, chị có cần phải khó chịu đến thế không?"

Lúc này, Quảng LingLing mới đặt ly rượu xuống, chậm rãi nhìn thẳng vào mắt nàng.

"Chỉ là tiệc đính hôn?"

Giọng cô trầm thấp, mang theo cảm giác bị tổn thương sâu sắc.

"Em nói như thể nó không quan trọng vậy."

Trần Mỹ Linh khựng lại, bất giác có chút chột dạ.

Nàng không có ý đó, nhưng... nàng không thích những buổi tiệc xa hoa.

Từ nhỏ đến lớn, nàng đã tham dự vô số bữa tiệc hào nhoáng trong giới thượng lưu, nơi mọi người khoác lên mặt nạ giả dối, rót vào tai nhau những lời tâng bốc vô nghĩa.

Nàng chán ghét những thứ đó.

Hơn nữa, đây chỉ là tiệc đính hôn, không phải đám cưới.

Làm lớn như vậy để làm gì?

Trần Mỹ Linh do dự một lúc, rồi giải thích:

"Em chỉ muốn một bữa tiệc nhỏ, chỉ có những người trong nhà, không cần phải khoa trương như thế."

Quảng LingLing siết chặt tay, nhìn nàng với ánh mắt phức tạp:

"Nhưng đời chị chỉ có một lần đính hôn. Sao có thể làm nhỏ?"

Giọng nói cô dần nhỏ đi, mang theo chút ấm ức.

"Em có từng nghĩ đến cảm nhận của chị chưa?"

Trần Mỹ Linh bất ngờ.

Quảng LingLing hiếm khi nào tỏ ra yếu đuối như vậy.

Cô luôn là người nắm quyền chủ động, luôn là người ra quyết định.

Nhưng hôm nay...

Cô ấy đang giận thật.

Bầu không khí trở nên căng thẳng.

Trần Mỹ Linh cắn môi, trong lòng có chút không nỡ.

Nàng chưa bao giờ thấy Quảng LingLing vì một chuyện nhỏ mà giận lâu như vậy.

Nghĩ một lúc, nàng dịu giọng:

"Vậy chị muốn như thế nào?"

Quảng LingLing không đáp ngay, chỉ bình tĩnh nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm như muốn nhìn thấu tận đáy lòng nàng.

"Một buổi tiệc lớn, công khai cho tất cả mọi người biết em là của chị."

Trần Mỹ Linh khẽ run.

Những lời này quá mức bá đạo, nhưng cũng làm trái tim nàng chấn động.

Nàng không phải không muốn công khai trở thành người của Quảng LingLing.

Chỉ là...

Nàng thích riêng tư hơn.

Nàng hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào mắt cô, rồi chậm rãi nói:

"Chị để em quyết định tiệc đính hôn, nhưng đám cưới... sẽ do chị toàn quyền quyết định, được không?"

Quảng LingLing khựng lại.

Ánh mắt cô loé lên, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Sau một lúc, cô chậm rãi gật đầu.

"Được."

Dù giọng điệu có vẻ lạnh nhạt, nhưng rõ ràng nàng đã thuận theo nàng.

Trần Mỹ Linh nhẹ nhõm hẳn, khóe môi khẽ cong lên.

Nàng biết Quảng LingLing không dễ dàng thoả hiệp, nhưng nàng chưa bao giờ từ chối bất cứ điều gì nàng muốn.

Bởi vì...

Cô không chỉ nhường nàng, mà hoàn toàn nhúng nhường và nuông chiều nàng vô điều kiện.

Bầu không khí căng thẳng cuối cùng cũng tan biến.

Trần Mỹ Linh cười nhẹ, nghiêng người đến gần, bàn tay mềm mại đặt lên tay Quảng LingLing, giọng nói ngọt như mật ong:

"Quảng tổng, chị vẫn còn giận à?"

Quảng LingLing liếc nhìn nàng, không trả lời.

Trần Mỹ Linh hơi nhướn mày, rồi bất ngờ rướn người lên, hôn nhẹ lên môi cô.

Một cái chạm nhẹ nhàng nhưng đầy ám muội.

Quảng LingLing đứng hình.

Trần Mỹ Linh cười khẽ, ghé sát vào tai cô, hơi thở ấm nóng phả nhẹ lên làn da mẫn cảm:

"Đừng giận nữa... được không?"

Quảng LingLing siết nhẹ cằm nàng, ánh mắt nguy hiểm:

"Em đừng có quyến rũ chị như thế, nếu không... chị sẽ không kiềm chế được đâu."

Trần Mỹ Linh chớp mắt, giọng điệu vô tội:

"Thế thì chị thử xem?"

Quảng LingLing nhướng mày, đôi mắt sắc lạnh tối sầm lại.

Chết tiệt.

Người phụ nữ này biết rõ điểm yếu của cô mà vẫn cứ thích chơi lửa.

Mà cô...

Chưa bao giờ muốn dập tắt ngọn lửa ấy cả.

Ngày Lễ đính hôn của Quảng LingLing và Trần Mỹ Linh không mở rộng truyền thông nhưng vẫn khiến giới thượng lưu bàng hoàng.

Bởi vì— Không xa hoa nhưng chưa từng có lễ đính hôn nào lại xa xỉ đến mức này.

Địa điểm: Một hòn đảo tư nhân giữa vùng biển Địa Trung Hải.

Toàn bộ hòn đảo thuộc quyền của Quảng thị nên toàn quyền biến nó thành một thiên đường chỉ dành riêng cho buổi lễ hôm nay.

Vườn hoa rộng lớn ven biển, cánh hoa hồng trắng được vận chuyển từ Pháp bay thẳng đến, kết hợp với lan hồ điệp và mẫu đơn quý hiếm, tạo thành không gian tựa như thiên đường cổ tích.

Bàn tiệc dài hàng chục mét, trải khăn lụa được đặt dệt riêng từ Ý, trên đó là bộ sưu tập rượu vang đắt đỏ từ những niên vụ hiếm nhất.

Tất cả chỉ để phục vụ cho chưa đến năm mươi vị khách—những người thân thiết và quan trọng nhất của cả hai.

Hôm nay, Trần Mỹ Linh không mặc váy cưới, nhưng vẫn đẹp đến mức khiến cả thiên nhiên cũng phải lặng im.

Bộ lễ phục trắng của nàng được đặt làm riêng từ nhà mốt danh tiếng bậc nhất Paris, đơn giản nhưng tinh tế, với từng đường cắt hoàn hảo tôn lên vóc dáng mảnh mai nhưng kiêu kỳ.

Mái tóc được búi nhẹ, để lộ đôi vai trần gợi cảm cùng chiếc vòng cổ kim cương xanh trị giá hàng triệu đô la, một món quà từ Quảng LingLing.

Khi nàng bước xuống từ bậc thang đá cẩm thạch, tất cả mọi ánh mắt đều dừng lại trên nàng.

Ngay cả những người phụ nữ cao quý nhất cũng không thể không thừa nhận—Hôm nay, Trần Mỹ Linh chính là nữ hoàng.

Và người đứng chờ nàng phía trước—Chính là nữ vương của thế giới này.

Quảng LingLing không mặc lễ phục thông thường.

Cô mặc một bộ vest trắng đặt may thủ công, mỗi đường kim mũi chỉ đều toát lên sự xa xỉ, phối cùng chiếc đồng hồ Patek Philippe phiên bản giới hạn.

Vẻ ngoài càng thêm phần lạnh lùng, cấm dục, nhưng cũng đầy cuốn hút.

Nhưng điều khiến người ta không thể rời mắt—

Là ánh nhìn của cô khi nhìn về phía Trần Mỹ Linh.

Ánh mắt đó, như chứa đựng cả trời sao, vừa dịu dàng, vừa chiếm hữu.

Không ai nhìn vào đôi mắt ấy mà dám nghi ngờ ai là người duy nhất trong lòng cô.

Giữa khung cảnh biển trời lộng gió, giữa những hàng hoa rực rỡ và ánh nến lung linh, cả hai nắm tay nhau bước lên bục lễ.

Không có mục sư, không có những nghi thức dài dòng.

Chỉ có cô có nàng, cùng một lời hứa đơn giản. Quảng LingLing nắm tay Trần Mỹ Linh giơ cao lên trước mặt các khách mời tuyên bố:

"Quảng phu nhân của tôi."

Quảng LingLing nhìn thẳng vào mắt Trần Mỹ Linh, từng câu từng chữ chắc chắn như một lời tuyên thệ.

Trần Mỹ Linh khẽ cười, ánh mắt trong veo nhưng sâu lắng:

"Vậy chị phải nhớ—chị chỉ thuộc về em."

Nói xong, nàng nhẹ nhàng đặt chiếc nhẫn vào tay Quảng LingLing, một chiếc nhẫn bạch kim đơn giản nhưng giá trị không hề đơn giản— Bởi vì viên kim cương trên đó được lấy từ một mỏ kim cương tư nhân mà Quảng thị sở hữu, một viên duy nhất trên thế giới.

Khi chiếc nhẫn lồng vào ngón áp út, mọi người đều biết-Từ nay, Trần Mỹ Linh chính là Quảng phu nhân tương lai.

Không ai có thể lay chuyển điều đó.

Sau nghi thức, là một bữa tiệc xa hoa nhất mà bất kỳ ai từng tham dự.

Dàn nhạc giao hưởng trực tiếp từ Vienna, chơi những bản nhạc du dương ngay trên bãi biển.

Thực đơn được chuẩn bị bởi những đầu bếp Michelin năm sao, từ trứng cá tầm Beluga đến bò Wagyu A5, mỗi món ăn đều là tuyệt phẩm.

Rượu vang không tính bằng chai, mà tính bằng niên vụ và giá trị triệu đô.

Lý Mẫn đứng một góc, nhìn bữa tiệc long lanh trước mặt mà suýt phát khóc.

Cô nàng đưa tay day trán, nhỏ giọng than thở:

"Phu nhân, chị xài tiền nhanh bằng Quảng tổng kiếm không vậy?"

Trần Mỹ Linh bình thản nhấp một ngụm rượu, không thèm chớp mắt:

"Chị không biết. Nhưng chỉ cần chị muốn, Quảng tổng sẽ kiếm cho chị xài."

Quảng LingLing nghe thấy, liếc mắt nhìn nàng một cái.

"Em thử xài quá tay một lần xem."

Trần Mỹ Linh cười khẽ, ánh mắt vô cùng vô tội:

"Chẳng phải chị luôn sẵn sàng chi tiền cho em sao?"

Quảng LingLing nhướng mày, bất đắc dĩ mà cười nhẹ:

"Vâng thưa phu nhân, chỉ cần em muốn."

Lý Mẫn: "..."

Hạ Tư Nghiên: "..."

Hai người này tình tứ đến mức làm tổn thương người độc thân như hai cô rồi đấy!

Sau buổi lễ, tin tức về bữa tiệc đính hôn bí ẩn nhưng xa xỉ bậc nhất này lan truyền trong giới thượng lưu.

Nhiều cô gái xinh đẹp, giàu có nhìn vào Trần Mỹ Linh mà không khỏi ghen tị.

Có tiền thì sao?

Có sắc đẹp thì sao?

Cuối cùng, vẫn thua cô ấy!

Và khi họ nhìn sang Quảng LingLing—Một người đẹp chết người, giàu có vô hạn, lại chỉ nuông chiều một người duy nhất.

Ai mà không muốn trở thành Quảng phu nhân chứ?!

Nhưng đáng tiếc—Chỗ đó, đã có chủ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...