LINGORM | NGHE NÓI CHỊ THÍCH HẠT NHÂN [HOÀN]
CHƯƠNG 32: CHỦ TỊCH QUẢNG TRẺ CON
Trần Mỹ Linh chìm sâu trong công việc, những con số và báo cáo tài chính nhảy múa trước mắt nàng như một vũ điệu mê hoặc. Trần Thị, như một con tàu khổng lồ vừa trải qua cơn bão táp, đang cần nàng chèo lái để vững vàng tiến về phía trước. Những cuộc họp liên miên, những chuyến công tác xuyên quốc gia, những buổi đàm phán căng thẳng... tất cả cuốn nàng vào vòng xoáy không lối thoát.Thời gian của nàng bị chia năm xẻ bảy, mỗi phút giây đều quý giá. Những chuyến bay dài đằng đẵng trở thành phòng họp di động, những bữa ăn vội vàng là lúc nàng tranh thủ đọc tài liệu. Ngay cả giấc ngủ cũng trở nên xa xỉ, chứ đừng nói đến những khoảnh khắc lãng mạn dành cho Quảng LingLing.Quảng LingLing, từ một nữ vương quyền lực, trở thành một người tình cô đơn. Cô nằm một mình trên chiếc giường rộng lớn, cảm giác trống trải bao trùm. Những đêm dài bất tận, cô chỉ có thể ôm gối, nghe tiếng máy bay vút qua bầu trời, tưởng tượng Trần Mỹ Linh đang ở một nơi xa xôi nào đó, bận rộn với những con số và những bản hợp đồng.Ban đầu, cô cố gắng thấu hiểu và cảm thông. Cô biết Trần Mỹ Linh đang gánh trên vai trọng trách lớn lao, rằng Trần Thị cần nàng hơn bất cứ điều gì. Nhưng dần dần, sự cô đơn và tủi thân len lỏi vào trái tim cô, biến thành một nỗi giận dỗi âm ỉ.Một buổi tối, Trần Mỹ Linh trở về nhà khi đồng hồ đã điểm hai giờ sáng. Nàng mệt mỏi rã rời, chỉ muốn ngả lưng xuống giường và chìm vào giấc ngủ. Nhưng khi bước vào phòng, nàng nhận ra Quảng LingLing đang ngồi trên ghế sofa, khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng như băng."Chị vẫn chưa ngủ sao?" Trần Mỹ Linh hỏi, giọng nói khàn đặc.Quảng LingLing không trả lời. Cô đứng dậy, bước đến trước mặt cô, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao. "Em còn nhớ mình có người yêu không?"Trần Mỹ Linh sững sờ. Nàng nhìn cô, nhận ra sự giận dỗi ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng. "LingLing, em xin lỗi. Em biết mình đã bỏ bê chị...""Bỏ bê?" Quảng LingLing cười khẩy. "Em không chỉ bỏ bê chị, em còn bỏ bê cả bản thân mình. Em có biết mình đã gầy đi bao nhiêu không? Em có biết mình đã bao lâu không được ngủ đủ giấc không?"Trần Mỹ Linh im lặng. Nàng biết mình sai. Nàng đã quá tập trung vào công việc, đến mức quên mất người quan trọng nhất trong cuộc đời mình."Chị không muốn em trở thành một người vì công việc bỏ bê bản thân." Quảng LingLing nói, giọng nói chậm rãi. "Chị muốn em nhớ em là người chị yêu thương. Chị không muốn em vất vả, phu nhân à, chị đủ sức bảo vệ em và Trần Thị. Chị không muốn chỉ nhìn thấy em qua những cuộc gọi vội vàng và những tin nhắn ngắn ngủi."Trần Mỹ Linh ôm lấy cô, cảm nhận sự ấm áp và giận dỗi trong vòng tay cô.Quảng LingLing đẩy nàng ra, ánh mắt vẫn còn giận dỗi.Trần Mỹ Linh nói, giọng nói chân thành. "Em sẽ sắp xếp lại công việc, dành nhiều thời gian hơn cho Chủ tịch Quảng nha."Quảng LingLing nhìn nàng, ánh mắt vẫn còn nghi ngờ. Nhưng rồi, cô thở dài, ôm đầu nàng tựa vào vai cô.Nhưng lời nói Trần Mỹ Linh có giá trị được 3 ngày, sau ngày thì mọi chuyện cũng về như cũ.Quảng LingLing cuối cùng cũng chạm đến giới hạn. Sự cô đơn và thất vọng dâng trào, cô quyết định chơi một ván bài ấu trĩ nhưng đầy nguy hiểm."CHỦ TỊCH QUẢNG THÂN MẬT CÙNG MỸ NHÂN BÍ ẨN"Sáng hôm đó, truyền thông bùng nổ với những hình ảnh gây sốc.[Hình 1]: Quảng LingLing, trong bộ âu phục đen lịch lãm, đứng trước một nhà hàng sang trọng, bên cạnh là một mỹ nhân tóc đỏ rực rỡ, váy áo gợi cảm. Cô gái đó nghiêng người về phía nàng, nụ cười đầy ẩn ý.[Hình 2]: Quảng LingLing mở cửa xe cho cô gái, bàn tay đặt hờ hững trên eo nàng ta, một cử chỉ thân mật đến mức khó tin.[Hình 3]: Cả hai ngồi cạnh nhau trong một bữa tiệc, Quảng LingLing hơi cúi đầu, ánh mắt lười biếng nhưng lại chăm chú lắng nghe.Các tiêu đề báo chí giật gân:"Chủ tịch Quảng tình tứ bên mỹ nhân bí ẩn, Quảng phu nhân bị thay thế?""Cựu ảnh hậu Trần Mỹ Linh quá bận rộn, Chủ tịch Quảng tìm vòng tay mới?""Cặp đôi quyền lực rạn nứt? Người mới bên cạnh Quảng LingLing."Trong một phòng họp xa hoa ở Paris, Trần Mỹ Linh cầm điện thoại, đôi mắt tối sầm lại. Nàng nhìn chằm chằm vào những hình ảnh đó, cơn giận dữ trào dâng."Dừng cuộc họp." Giọng Trần Mỹ Linh lạnh như băng, cắt ngang cuộc thảo luận.Các giám đốc đối tác nhìn nhau, không ai dám lên tiếng."Nhưng Chủ tịch Trần, hợp đồng với tập đoàn Pháp..." Trợ lý bên cạnh lo lắng nói."Để sau." Trần Mỹ Linh đứng dậy, sải bước rời khỏi phòng họp.Vài phút sau, điện thoại của trợ lý rung lên: "Đặt vé máy bay về nước ngay lập tức."Trụ sở chính của 2L Corp, 9 giờ tối.Tiếng giày cao gót vang vọng trong hành lang vắng lặng. Cánh cửa văn phòng Tổng giám đốc bật mở, Trần Mỹ Linh bước vào, ánh mắt sắc bén như dao.Quảng LingLing ngồi sau bàn làm việc, thản nhiên ký giấy tờ. Cô ngước lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn nàng."Phu nhân." Giọng nàng trầm thấp, đầy vẻ thản nhiên."Quảng LingLing, chị giải thích thế nào về những bức ảnh này?" Trần Mỹ Linh siết chặt tay, tiến đến bàn làm việc."Em ghen à?" Quảng LingLing hỏi, ánh mắt đầy vẻ thích thú."Chị nghĩ tôi không dám?" Trần Mỹ Linh cúi người, áp sát mặt mình vào mặt cô.Quảng LingLing đứng dậy bước đến kéo nàng vào lòng, ôm chặt lấy eo nàng."Phu nhân à, là em bỏ mặc chị a, chị chỉ muốn nhắc nhở em về sự tồn tại của chị thôi.""Vậy nên chị tung những bức ảnh này?" Trần Mỹ Linh hỏi, giọng nói đầy vẻ mỉa mai."Không chỉ thế, chị còn cố tình tạo góc chụp đẹp nhất." Quảng LingLing đáp, giọng điệu thản nhiên.Cơn giận dữ của Trần Mỹ Linh bùng nổ. Nàng cắn mạnh vào cổ Quảng LingLing, để lại một dấu răng đỏ ửng.Quảng LingLing rên nhẹ, nhướng mày nhìn nàng. "Trừng phạt sao?""Chưa đâu, đây mới chỉ là bắt đầu." Trần Mỹ Linh thì thầm, ánh mắt đầy vẻ nguy hiểm.Nàng đẩy Quảng LingLing ngã ra sau, đè lên người cô. "Tôi sẽ cho chị biết thế nào là 'nhớ' tôi."Trần Mỹ Linh xé toạc áo sơ mi của Quảng LingLing, những nụ hôn nóng bỏng trải dài trên cơ thể cô. Quảng LingLing rên rỉ, hai tay ôm chặt lấy nàng."Phu nhân..." Nàng thì thầm, giọng nói khàn đặc."Im lặng." Trần Mỹ Linh nói, tiếp tục tấn công cô.Nàng cởi bỏ quần áo của mình, nhập vào cơ thể Quảng LingLing. Tiếng rên rỉ hòa lẫn tiếng thở dốc, tạo nên một bản nhạc tình yêu đầy cuồng nhiệt.Đêm đó, họ hòa làm một, xóa tan mọi giận hờn và khoảng cách. Trần Mỹ Linh dùng chính cơ thể mình để trừng phạt Quảng LingLing, nhưng đồng thời cũng trao cho cô tất cả tình yêu của mình.