LingOrm | Keep Wonder

KW 11



Orm Kornnaphat mang cháo lên phòng, Lingling Kwong ngồi tựa lưng vào thành giường nghỉ ngơi, nghe tiếng mở cửa, cô tỉnh lại, khuôn mặt mệt mỏi nhưng không giấu được vẻ hạnh phúc, nhợt nhạt cười với Orm Kornnaphat đang bước đến bên cạnh.

- Chị thấy trong người như thế nào rồi?

- Đã đỡ nhiều rồi!

- Ăn cháo nhé!

- Đưa chị! - Lingling Kwong đưa tay muốn cầm lấy bát cháo trên tay Orm Kornnaphat lại bị người kia tránh đi, cô khó hiểu nhìn Orm Kornnaphat

- Để em đút chị ăn! - Orm Kornnaphat dịu dàng lấy một thìa cháo khẽ thổi nguội rồi đưa đến trước miệng Lingling Kwong - nói A nào!

Lingling Kwong phì cười, mở miệng phối hợp với Orm Kornnaphat, từng thìa cháo được Lingling Kwong nuốt xuống cho đến khi cô không thể ăn nổi nữa mới lắc đầu từ chối, thuốc cũng được Orm Kornnaphat chuẩn bị sẵn, khi Lingling Kwong uống xong, trước mặt lại là một viên kẹo ngậm

- Ngậm vào sẽ đỡ cho cổ họng và không đắng nữa! - Orm Kornnaphat giọng dỗ dành trẻ nhỏ

- Được.. - Lingling Kwong há miệng ngậm vào viên kẹo trên tay của Orm Kornnaphat, cô cố ý trêu chọc người kia, lưỡi chạm khẽ vào ngón tay Orm Kornnaphat mới rời đi

- Chị.. - Orm Kornnaphat nhận ra ướt át trên đầu ngón tay liền đỏ mặt trừng mắt nhìn Lingling Kwong

- Làm sao? - Lingling Kwong giọng có chút mệt nhưng ý cười đầy mặt nhìn Orm Kornnaphat

- Đang bệnh mà vẫn có thể nổi máu được sao? Vậy thì em để chị ở đây một mình luôn! - Orm Kornnaphat giả vờ giận dỗi đứng dậy lại bị Lingling Kwong nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô

- Đừng.. - Lingling Kwong khẽ nói - Chị không vậy nữa.. đừng đi..

Orm Kornnaphat quay lại nhìn Lingling Kwong, đôi mắt người kia lúc này không còn vui vẻ mà lại nhuốm một màu cô độc bi thương khó tả, Orm Kornnaphat vuốt ve gò má của Lingling Kwong cười dịu dàng

- Em đùa thôi, không đi đâu cả, ở đây cùng với chị..

- Ừ.. đừng đi đâu cả..

Lingling Kwong chồm người ôm lấy Orm Kornnaphat, tựa đầu lên ngực người kia lắng nghe nhịp đập trái tim của Orm Kornnaphat, đối với Lingling Kwong, nhịp tim của người trước mặt như một bản tình ca du dương đầy dịu dàng, vỗ về tâm trí cô

- Orm... - Lingling Kwong thì thầm

- Em đây..

- Chị .. buồn ngủ..

- Nằm xuống nào..

- Muốn em ôm.. - Lingling Kwong lắc nhẹ đầu, tay vẫn ôm lấy Orm Kornnaphat từ chối nằm xuống

- Được rồi, nằm xuống em ôm.. - Orm Kornnaphat cười nhẹ

Orm Kornnaphat cảm nhận Lingling Kwong khi bệnh hoàn toàn như một đứa trẻ dính người, liên tục nhõng nhẽo với cô khiến trái tim cô nhũn ra không cưỡng lại mà chiều chuộng người kia, cô giúp Lingling Kwong nằm xuống, sau đó mở chăn chui vào bên trong, cô vừa điều chỉnh xong tư thế là người bên cạnh quay sang chui vào lòng cô ôm lấy, Orm Kornnaphat nhoẻn miệng, không từ chối người kia, cô dịu dàng xoa xoa tấm lưng thẳng tắp cho Lingling Kwong, nhẹ nhàng âu yếm giấc ngủ của người trong lòng.

Orm Kornnaphat ở bên cạnh Lingling Kwong ba ngày liên tiếp, chăm sóc cho người kia, cô không đến công ty, cũng không về nhà, thức ăn đều là do mẹ cô nấu rồi nhờ Sein mang đến, ba ngày này Lingling Kwong quấn lấy Orm Kornnaphat không rời một bước, sức khỏe cũng từ từ cải thiện.

Orm Kornnaphat tắm xong bước ra thấy Lingling Kwong đang xem ipad, cô bước đến ngồi xuống lấy ipad khỏi tay Lingling Kwong, người này lúc nãy tắm xong cô đã dặn phải nằm nghỉ, lại tranh thủ lúc cô đi tắm mà tham công tiếc việc rồi.

- Chị vẫn chưa khỏe hẳn đâu! - Orm Kornnaphat nhăn mặt nhìn Lingling Kwong

- Đã khỏe hơn rồi! - Lingling Kwong nhẹ giọng, mấy hôm nay Orm Kornnaphat quản cô rất chặt, ngoài ăn uống ngủ nghỉ hoàn toàn không cho cô đụng vào công việc

- Ngày mai sang chỗ Nene khám lại, nếu hoàn toàn ổn thì mới được làm việc! - Orm Kornnaphat nghiêm khắc nhìn Lingling Kwong, người kia tuy đã khởi sắc nhưng khuôn mặt vẫn còn nhiều mệt mỏi, đây không phải là vì bệnh vừa rồi, mà là dấu hiệu của việc Lingling Kwong đã không nghỉ ngơi trong một thời gian dài

- Được rồi mà.. - Lingling Kwong nhăn nhăn - .. đưa ipad cho chị đi!

- Không! - Orm Kornnaphat hất cằm

- Đưa chị..

Lingling Kwong cười cười với tới muốn lấy ipad trong tay Orm Kornnaphat, Orm Kornnaphat chu chu môi đưa tay lên cao ngửa ra sau tránh không cho Lingling Kwong lấy, Lingling Kwong nheo nheo mắt cô ngồi dậy chồm người cố chụp lấy tay Orm Kornnaphat

- Đợi.. - Orm Kornnaphat bị Lingling Kwong bất ngờ chồm tới liền ngã ra, ipad trong tay cũng rơi ra phía sau

Lingling Kwong không nghĩ Orm Kornnaphat ngã ra, cô mất thế liền đè lên người Orm Kornnaphat, bốn mắt nhìn nhau, hơi thở bất chợt có chút nóng bỏng gấp gáp hòa vào nhau. Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong phía trên, khuôn mặt có chút ốm hơn vì bệnh mấy ngày vừa rồi nhưng vẫn không làm giảm đi sự xinh đẹp của người kia, đôi đồng tử màu nâu đang nhìn cô một cách si mê, Orm Kornnaphat thấy được trong đôi mắt cười kia đang dấy lên từng tia lửa nóng bỏng

Lingling Kwong chăm chú ngắm nhìn người dưới thân, hơi thở ngọt ngào của Orm Kornnaphat vây lấy cô, người kia vừa tắm xong da thịt còn vương lại mùi sữa tắm thoang thoảng, váy ngủ lụa mỏng tang dưới thân, Orm Kornnaphat không mặc áo ngực, hai khỏa mềm mại đang ma sát với đôi gò bồng đào phía sau lớp áo ngủ của cô, xúc cảm mềm mại bên dưới khiến đại não Lingling Kwong đình trệ, cô ngắm nhìn khuôn mặt tinh xảo của Orm Kornnaphat đang từ từ ửng đỏ, một cảm giác quen thuộc dần dần lấn tới trong lòng, Lingling Kwong nở nụ cười, rút ngắn khoảng cách của cả hai, để môi cô chạm lên đôi môi mềm mại của Orm Kornnaphat, gặm cắn nhẹ nhàng

- Khoan.. đã.. - Orm Kornnaphat bị Lingling Kwong hôn đến không thể thở được liền nhẹ đẩy người phía trên ra

- Sao vậy.. - Lingling Kwong vừa hỏi vừa hôn lên cổ Orm Kornnaphat

- Chị.. còn đang bệnh.. - Orm Kornnaphat thở dốc, từng cái đụng chạm của Lingling Kwong khiến cô như bị điện giật, tê rần cả người

- Đã khỏe rồi.. - Lingling Kwong thì thầm vào tai Orm Kornnaphat, đôi môi như có như không chạm nhẹ lên vành tai nhỏ xinh kia mà miết lấy

- Vẫn.. chưa.. - Orm Kornnaphat ngửa cổ đón nhận nụ hôn của Lingling Kwong, nhưng miệng vẫn nói ra vài câu ngắt quãng

- Vậy .. - Lingling Kwong chống tay nhìn Orm Kornnaphat - .. để chị cho em xem chị đã khỏe lại chưa nhé!

- Lingling .. - Orm Kornnaphat không kịp nói trọn câu đã bị Lingling Kwong hôn lấy

Lingling Kwong hôn Orm Kornnaphat đầy dịu dàng, cô nhớ nhung cánh môi xinh này , tham luyến hơi thở này, bàn tay nhanh chóng luồng vào bên trong váy ngủ tìm kiếm đôi bạch thỏ xinh xắn kia mà nhẹ nhàng xoa nắn, cảm nhận sự thức giấc của hạt ngọc bên dưới lòng bàn tay, Lingling Kwong thở ra một cách thỏa mãn.

Lingling Kwong không thể nhịn được cảm giác ôm hương hoa nhuyễn ngọc trong tay, người bên dưới đầy mị hoặc, từng nhịp thở, từng cái cong người hay từng tiếng ngân nga yêu kiều của Orm Kornnaphat đều khiến máu trong người Lingling Kwong sôi lên, cô chuyên chú thưởng thức bữa ăn đặc biệt trong tối nay của chính cô, chăm chỉ chứng minh cho người kia thấy rằng cô đã khỏe rồi, miệt mài đòi hỏi sự ấm áp của Orm Kornnaphat

- Lingling.. - Orm Kornnaphat nức nở

- Ừ.. chị đây..

- Đừng trêu em nữa.. - Orm Kornnaphat giọng mềm nhũn ôm lấy Lingling Kwong phía trên, người này từ khi cởi sạch cô ra đến giờ chỉ chăm chỉ đốt lửa không hề có một động thái dập lửa khiến cô như bị bức điên dưới sự đụng chạm đầy nóng bỏng của Lingling Kwong

- Chị không có trêu.. - Lingling Kwong ngậm hạt đậu trong miệng, khẽ đưa đẩy nó bằng lưỡi của cô yêu thích không rời

- Chị... ưm... - Orm Kornnaphat muốn nói gì đó lại vì một cái cắn nhẹ của Lingling Kwong mà cong người thở gấp

Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat ngày càng chìm đắm trong bể tình mà cô mang lại, đáy mắt đầy ý cười cùng tơ tình nồng đậm, ngắm nhìn thân hình xinh đẹp, da thịt trơn bóng trắng hồng của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong như ngừng thở..

- Em.. đẹp quá... - Lingling Kwong nói như nhập ma

- Lingling .. - Orm Kornnaphat nghe Lingling Kwong thốt lên một câu liền trực tiếp đỏ mặt, người này sao hôm nay lại lạ như vậy chứ

- Orm.. - Lingling Kwong vuốt ve cánh môi bị cô hôn xưng đỏ kia dịu dàng gọi - Nong Orm của chị..

- Lingling .. - Orm Kornnaphat cong người khó chịu, cô ôm lấy cổ Lingling Kwong nức nở gọi, người này muốn bức cô điên sao

- Em muốn gì..? - Lingling Kwong tiếp tục như có như không vờn quanh đóa hoa đã ướt đẫm sương bên dưới, cười cười nhìn Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat mím môi nheo nheo mắt nhìn Lingling Kwong, người này muốn trêu cô đúng không, được, nếu Lingling Kwong đã muốn trêu, thì Orm Kornnaphat sẽ tiếp, để xem ai hơn ai. Lingling Kwong nhìn biểu cảm của Orm Kornnaphat thầm than trong lòng không ổn, cô trêu phải bé mèo con hiếu thắng rồi

Orm Kornnaphat cắn cắn môi, khóe mắt đầy mị hoặc, tay ôm cổ kéo Lingling Kwong xuống thổi hơi vào tai người kia, cảm nhận người Lingling Kwong run lên, khóe môi khẽ nhếch, trêu cô sao, để xem ai là gà ai là thóc

- Chị.. không muốn em sao? - Orm Kornnaphat giọng mềm mại câu dẫn

- ... - Lingling Kwong nuốt một ngụm nướt bọt, Orm Kornnaphat đang khiến từng tế bào của cô gào thét điên cuồng vì Orm Kornnaphat.

- Chị.. không muốn chiếm lấy em sao? - Orm Kornnaphat cắn nhẹ vành tai Lingling Kwong tiếp tục câu dẫn

Lingling Kwong thở ngày càng gấp, vô thức nuốt thêm một ngụm, hôn lên cổ Orm Kornnaphat xoa dịu sự câu dẫn của người bên dưới, Lingling Kwong biết, cô là người trêu Orm Kornnaphat, lúc này Orm Kornnaphat đang phản công, nếu cô thuận theo, ngày tháng sau này chỉ cần một cái liếc mắt của Orm Kornnaphat cũng có thể khiến cô mặt đỏ tim đập, Lingling Kwong vẫn muốn được nắm quyền chủ động, cô không thừa nhận bản thân say mê Orm Kornnaphat.

Orm Kornnaphat cảm nhận thân nhiệt trên người Lingling Kwong tăng lên, không phải vì bệnh mà do động tình vì cô, bàn tay mảnh khảnh vuốt ve sống lưng người phía trên cảm nhận thân thể Lingling Kwong run nhẹ, Orm Kornnaphat lớn mật, cô mở chân kẹp lấy Lingling Kwong vào giữa, nâng hông khiến cho cửa động dừng ngay trước đầu ngón tay của người phía trên nãy giờ đang trêu đùa cô.

- Tiểu yêu tinh.. - Lingling Kwong giọng khàn khàn, cô không nghĩ Orm Kornnaphat lại lớn gan đến vậy, cảm giác đầu ngón tay đang bị một lực hút nhè nhẹ bên dưới khiến Lingling Kwong không thể chịu được

- Muốn không? - Orm Kornnaphat cắn nhẹ lên môi Lingling Kwong cười cười, dù phải nằm dưới thì cô cũng phải nắm lấy người này, muốn trêu cô sao, không có cửa đâu

- Muốn.. - Lingling Kwong không thể chịu được nữa, cô chịu thua, cô hoàn toàn đầu hàng trước Orm Kornnaphat

- Vậy.. - Orm Kornnaphat lần nữa đẩy hông khiến đóa hoa thêm một lần chạm khẽ vào ngón tay mảnh khảnh kia hút lấy - .. yêu em đi..

- Được..  - Vừa dứt lời tay khẽ động xâm chiếm nơi tư mật của người bên dưới, đòi hỏi sự ấm áp thuộc về Orm Kornnaphat

Lingling Kwong chuyển động, không che giấu cảm xúc của chính cô, điên cuồng đòi hỏi Orm Kornnaphat, lúc này Lingling Kwong không nghĩ nữa, thua thì thua, ngay khi cô chiếm lấy Orm Kornnaphat lần đầu tiên, có lẽ đã định sẵn cô sẽ mãi mãi thua trong tay người con gái này rồi.

- Lingling.. - Orm Kornnaphat thở gấp ôm lấy Lingling Kwong sau một lần cao trào, một Lingling Kwong nhiệt tình như lửa thế này khiến cô không thể chịu đựng nổi

- Đừng nghĩ chỉ một lần là đủ.. - Lingling Kwong không để Orm Kornnaphat thở, cô lại tiếp tục tiến công

Orm Kornnaphat vừa đến cao trào cả người nhạy cảm tột độ lại bị Lingling Kwong tiếp tục khiêu khích ôm lấy, Orm Kornnaphat cảm giác thân thể không còn là của cô nữa mặc cho Lingling Kwong điều khiển, cô chỉ có thể bám chắc vào thân thể người phía trên như một cái phao cứu sinh giữa sóng tình cuồn cuồn đang ập đến cuốn lấy cô, từng tiếng rên rỉ yêu kiều phát ra từ đôi môi trái tim xinh xắn, từng tiếng thở dốc của cả hai hòa vào nhau, da thịt trơn mịn ma sát với nhau nóng bỏng, một lần lại một lần trong đêm dài Lingling Kwong khiến Orm Kornnaphat nở rộ, khiến Orm Kornnaphat nức nở vì cô

- Lingling.. dừng lại... - Orm Kornnaphat nắm lấy cánh tay đang chuẩn bị động lần nữa của Lingling Kwong, người này không phải đang bệnh sao, sao lại như lang như hổ vậy, không hề biết mệt

- Có thể nói không được không? - Lingling Kwong hôn lên má Orm Kornnaphat cười cười

- Không! Em mệt lắm rồi! - Orm Kornnaphat có chút nức nở cầu xin

- Em mệt vì gì? - Lingling Kwong khẽ động ngón tay vẫn đang được Orm Kornnaphat bao lấy

- Tay chị.. đừng động nữa.. - Orm Kornnaphat cong người

- Được.. chị không động tay nữa.. - Lingling Kwong nhẹ nhàng rút tay ra, rời khỏi sự ấm áp kia

Orm Kornnaphat thở nhẹ nhõm, Lingling Kwong thật sự một khi đã đè cô thì sẽ không dừng lại cho đến khi trời sáng, người này lấy đâu ra tinh lực vậy chứ, hay vì Lingling Kwong thường xuyên tập gym, Orm Kornnaphat thở nhẹ nghĩ nghĩ, nhưng cô chưa kịp vui mừng liền nghe được một giọng từ tính bên tai

- Không dùng tay nữa.. - Lingling Kwong hôn lên cổ Orm Kornnaphat - .. vậy thì dùng thứ khác..

- Chị..

Orm Kornnaphat chưa kịp phản ứng đã bị Lingling Kwong ngồi dậy tách hai chân ra, hình ảnh người kia cúi xuống giữa hai chân cô khiến tim Orm Kornnaphat đập loạn nhịp, một hơi thở ấm nóng phả vào cánh hoa kia làm Orm Kornnaphat rùng mình

- Lingling... đừng..

Orm Kornnaphat chỉ kịp nói ra một câu ngắt quãng, một cảm xúc mềm mại ôm lấy cánh hoa của cô, chiếc lưỡi đinh hương của Lingling Kwong nhẹ nhàng vuốt ve nó khiến Orm Kornnaphat run rẩy thở gấp, xúc cảm chưa từng có đánh tới khiến cô không kiềm được mà rên rỉ, tay đặt lên đỉnh đầu của Lingling Kwong vừa muốn đẩy người kia ra vừa muốn giữ lại, khó khăn lựa chọn, cảm giác tê rần lan tỏa đến từng ngõ ngách thân thể cùng linh hồn, Orm Kornnaphat cắn môi có chút nức nở

- Orm? - Lingling Kwong nghe được tiếng nức nở của Orm Kornnaphat liền dừng lại, cô chồm lên nhìn đuôi mắt người kia đang vương một giọt sương - Em không thích sao?

- Không phải .. - Orm Kornnaphat khẽ lắc đầu, cô ôm lấy Lingling Kwong vùi mặt vào ngực người kia nhỏ giọng

- Vậy là chuyện gì? - Lingling Kwong vuốt ve mái tóc người trong lòng dịu dàng hỏi

- ... - Orm Kornnaphat cảm nhận mặt cô đỏ lên, xấu hổ đến mức không dám nhìn Lingling Kwong, lí nhí nói - .. bẩn..

- Không bẩn.. - Lingling Kwong phì cười, nhẹ nhàng gỡ Orm Kornnaphat ra, để cô ngắm nhìn khuôn mặt đang ửng hồng kia, Lingling Kwong say mê ngắm nhìn Orm Kornnaphat - .. ngược lại.... rất thơm.. chị rất thích...

- Lingling.. - Orm Kornnaphat nghe Lingling Kwong nói khiến trái tim cô mềm nhũn

- Và còn.. - Lingling Kwong từ từ cúi xuống, giọng ấm áp - .. rất ngọt ngào..

Orm Kornnaphat đón lấy nụ hôn của Lingling Kwong, trên môi người kia vẫn còn vương lại vị ngọt của cô khiến mặt Orm Kornnaphat đã đỏ lại càng đỏ hơn

- Chị.. thật sắc.. - Orm Kornnaphat khẽ mắng yêu

- Có thích không? - Lingling Kwong gặm cắn vành tai Orm Kornnaphat nhẹ giọng thì thầm

- Thích.. - Orm Kornnaphat gật đầu, cô luôn thành thật với cảm xúc của chính mình lúc này

- Chị.. cũng rất thích..

Lingling Kwong hôn lên môi Orm Kornnaphat lại theo đường cũ hôn xuống, lần này Orm Kornnaphat hoàn toàn chào đón Lingling Kwong, cô để Lingling Kwong thoải mái nếm tư vị của chính mình, hông đôi khi còn phối hợp với Lingling Kwong mà đưa đẩy giúp người kia thuận thế yêu thương cô.

Lingling Kwong hôn lên cánh hoa mềm mại thơm tho của Orm Kornnaphat, từng giọt sương được hình thành bởi sự yêu thương của cô đều được cô giữ lấy, không lãng phí một giọt nào, ấm áp ban đầu bao lấy ngón tay lúc này lại ôm chặt lấy đầu lưỡi khiến Lingling Kwong có chút say mê, đây là lần đầu tiên cô chiều chuộng một người như thế này, vậy ra, vị ngọt nơi này của Orm Kornnaphat cũng khiến cô mê mệt như vậy, hương thơm thoang thoảng khi Orm Kornnaphat động tình kích thích từng tế bào của Lingling Kwong, ban đầu cô còn dịu dàng hôn lấy, một lúc sau Lingling Kwong không thể kiềm chế mà đòi hỏi mật ngọt của người kia, khiến Orm Kornnaphat một lần nữa nở rộ rực rỡ dưới đầu lưỡi của cô.

Lingling Kwong lần đầu nếm trải lại trở thành nghiện, cô không rời đi, tiếp tục nuốt lấy những mật ngọt mà đóa hoa kia sinh ra cho đến khi nó thôi run rẩy thì cô lại lần nữa buộc nó phải thức giấc đón chào cô, Orm Kornnaphat không nghĩ Lingling Kwong hôn đến nghiện, chỉ có thể bất lực để Lingling Kwong từng bước từng bước khiến nụ hoa đỏ hồng kia một lần lại một lần tuôn ra mật ngọt.

Một đêm nữa đầy nóng bỏng trôi qua..

END CHAP 11

Au không viết H, đừng chờ H của Au
Au viết thế này là Au muốn xịt máu rồi ...

Chương trước Chương tiếp
Loading...