LingOrm | Keep Wonder (FULL)
KW 06
Đến hôm sau cả hai nữ CEO đều không nói chuyện với nhau bởi vì cả hai đều có nguyên tắc của riêng mình, chỉ là không khí xung quanh Lingling Kwong như bị hạ xuống độ không tuyệt đối vậy, còn Orm Kornnaphat lại như núi lửa sôi sùng sục đang chực chờ phun trào khiến không ai dám thở mạnh khi gặp hai người. Orm Kornnaphat bực mình vì đây là một dự án tương đối quan trọng với cô, Lingling Kwong lại như kiểu làm khó cô vậy, sáng ra Orm Kornnaphat vẫn hỏi thăm Lingling Kwong mấy bận liền, mà Lingling Kwong cũng khó chịu vì cô nghĩ rằng Orm Kornnaphat hoàn toàn không xem cô ra gì, câu trước câu sau đều là muốn tìm người khác thay thế cô khiến Lingling Kwong cũng lầm bầm tên Orm Kornnaphat mấy lần.Cả hai trong tâm trạng bực dọc làm việc, nhưng vẫn không ảnh hưởng quá nhiều đến năng suất, Orm Kornnaphat nhìn bản thảo kế hoạch hợp tác với bên AW mặt không chút vui vẻ, mà bên kia, Lingling Kwong cũng đang nhăn trán đọc bản nháp kế hoạch, cả hai người ở hai nơi khác nhau nhưng tâm trạng lại có chút tương đồng.Một tiếng thông báo email mới cắt ngang luồng suy nghĩ của cả hai, hộp thư được mở ra, là một tấm thiệp mời, biểu cảm của Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat có chút tương tự nhau, một nụ cười nửa miệng xuất hiện, khuôn mặt đầy sự tự mãn cùng cao ngạo, như thể đã lường trước việc này, sau đó, lại không hẹn mà cùng lúc chuyển qua trang tìm kiếm, gõ một vài từ khóa, ánh mắt cả hai nhìn màn hình lóe lên một tia hứng thú rồi lại khẽ cười, cùng lúc vang lên một câu nói - Cũng bản lĩnh lắm! Trên màn hình của Lingling Kwong là một loạt tin tức với tiêu đề "CEO K:S hợp tác cùng với CEO AW, hứa hẹn một dự án bùng nổ!", mà bên màn hình máy tính của Orm Kornnaphat lại là "AW cùng K:S song hành chiếm lĩnh thị trường", kẻ tám lạng người nửa cân cùng nhướng mày, việc hợp tác của hai công ty cần phải được thúc đẩy truyền thông để tăng giá trị thương hiệu, điều đáng nói rằng kế hoạch truyền thông của Orm Kornnaphat và Lingling Kwong lại cùng lúc được tiến hành với hai lối khác nhau nhưng lại cho ra cùng một kết quả, sau đó, lại nhìn tấm thiệp điện tử kia, cả hai cùng nhìn về phía chiếc điện thoại.Lingling Kwong cầm điện thoại lên, mím môi, vẻ mặt có chút đắn đo, mà Orm Kornnaphat cũng đồng dạng, biểu cảm có chút lưỡng lự, nhưng rồi nghĩ gì đó lại trực tiếp mở khóa màn hình vào giao diện tin nhắn.
AW Lingling Kwong: Sawadee kha!
K:S Orm Kornnaphat: Sawadee kha!AW Lingling Kwong: Em có rảnh không?
K:S Orm Kornnaphat: Chị có rảnh không?AW Lingling Kwong: Tôi có chuyện muốn bàn với em!
K:S Orm Kornnaphat: Tôi có chuyện muốn bàn với chị!AW Lingling Kwong: ...
K:S Orm Kornnaphat: ...Cả hai cùng nhíu mày, tin nhắn đến cùng một lúc, Orm Kornnaphat muốn nhấn gọi nhưng cô lại khựng một nhịp, không biết vì sao cô cảm giác rằng Lingling Kwong cũng sẽ gọi cho cô, và đúng là chỉ 2s sau điện thoại cô đổ chuông, người gọi đến là Lingling Kwong.- Tôi nghe đây! - Orm Kornnaphat nhàn nhạt trả lời- Tối nay em có rảnh không? - Lingling Kwong trực tiếp bỏ qua sự lạnh nhạt của Orm Kornnaphat, cô đã quá quen với Orm Kornnaphat lạnh lùng rồi - Có!- Vậy tối nay gặp! - Nhắn cho tôi địa chỉ! - Không cần! Tôi đến đón em! - Đón ở đâu?- Nhà em! - ... - Orm Kornnaphat bắt đầu thấy hối hận khi cho Lingling Kwong biết nhà cô rồi - Không cần! - Không muốn đi dạo bằng moto à? - ... - Orm Kornnaphat mím môi nhịn lại muốn chửi Lingling Kwong lưu manh - Không muốn! - Không muốn thật à?- Không! - Tối nhớ cầm theo mũ bảo hiểm mà tôi tặng em! - Chị..- 7h tôi đến! - Này..- Nhớ mặc quần dài nhé! - Khoan..- Không cần trang điểm quá kỹ vì bình thường em cũng đã đẹp rồi! - Lingling... - Nhớ nhé! "Tút...!" Orm Kornnaphat muốn phát hỏa, cô chưa kịp nói gì đã bị Lingling Kwong ngắt máy, người này đang trả đũa cô vụ tắt điện thoại hôm trước đúng không, Orm Kornnaphat nghiến răng, cô cảm thấy môi đang giật giật muốn chửi người, nhưng liếc nhìn tấm thiệp đen trên màn hình, Orm Kornnaphat hít sâu một hơi kiềm lại lửa giận.Lingling Kwong nhìn điện thoại nở ra một nụ cười hài lòng, nhiệt độ âm vô cực xung quanh cô đang dần dần tiến về cực dương, Lingling Kwong thay sự khó chịu trên khuôn mặt bằng nụ cười vui vẻ, lần này cô đã nhanh chân hơn một bước, nếu không lại bị Orm Kornnaphat cúp máy ngang thì cô sẽ bùng nổ thật sự. [7h tối]Lingling Kwong rất đúng giờ, mà Orm Kornnaphat cũng vậy, khi cô vừa đến nơi là lúc Orm Kornnaphat cũng vừa bước ra cổng, Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat mặc một cái quần da ôm sát chân thon thả, bốt cao khiến đôi chân kia dài miên man, áo croptop ôm gọn trên thân, bên ngoài là một chiếc áo da, khuôn mặt tinh xảo trang điểm nhẹ, tóc xoăn thả lơi đầy xinh đẹp, tay cầm chiếc mũ màu hồng cùng cặp với cô. Orm Kornnaphat bước đến chỗ Lingling Kwong, cô hơi nhíu mày, Lingling Kwong cũng đầy ý cười nhìn Orm Kornnaphat - Sao vậy? - Lingling Kwong cười cười cô biết lý do vì sao Orm Kornnaphat hơi nhăn mặt- Đợi tôi 5 phút đi! - Orm Kornnaphat bĩu môi muốn quay vào nhà- Khoan đã! - Lingling Kwong đưa tay kéo Orm Kornnaphat lại - Vô tình mặc đồ đôi với tôi khiến em ngại đến mức muốn thay bộ khác sao? - ... - Orm Kornnaphat cứng họng, chẳng hiểu cô chọn tới chọn lui kiểu gì, lại chọn y chang phong cách Lingling Kwong đang mặc, nhìn sơ qua chắc chắn người qua đường đều nghĩ họ là một cặp đôi - Tôi không có ngại! - Vậy đợi em 5 phút làm gì? Em đau bụng à? - Chị.. - Orm Kornnaphat nghiến răng - Mặt thì xinh đẹp sao mỏ lại hỗn như vậy nhỉ? - Đẹp lắm sao? - Lingling Kwong đưa tay xoa xoa má mình mặt đầy hài lòng nhìn Orm Kornnaphat, không quan tâm đến vế sau mà Orm Kornnaphat vừa nói- Đẹp lắm! - Orm Kornnaphat bĩu môi - Nhưng không đẹp bằng tôi! - Ừ! Không đẹp bằng em .. - Lingling Kwong tăng lực kéo Orm Kornnaphat về phía cô ôm lấy eo thon của người kia giọng ấm áp khẽ vang lên - .. nhưng đủ xứng với em là được! - Ngừng! - Orm Kornnaphat đưa bàn tay lên, người cũng ngả về phía sau - Mấy cái văn tán tỉnh này chị dành cho người khác đi! Tôi nghe nổi cả da gà! - Thật là nổi không? - Lingling Kwong nhướng người tới, đôi mắt cười nhìn sâu vào đôi đồng tử màu hổ phách kia, tay siết chặt hơn, ép Orm Kornnaphat phải dựa sát cô- Không đi nữa đúng không? - Orm Kornnaphat lạnh giọng nhìn Lingling Kwong, cô không sập mấy cái bẫy tán tỉnh của Lingling Kwong nữa đâu- Em chẳng có chút lãng mạn gì hết vậy! - Lingling Kwong chu chu môi tỏ vẻ ủy khuất, nữ nhân này sao ngày càng khó tấn công quá vậy- Lãng xẹt thì thấy, chứ lãng mạn thì chưa! - Orm Kornnaphat giật giật môi- Tôi phát hiện tôi hỗn 49 thì em cũng 50 đấy! - Lingling Kwong cười cười mặt dày trêu Orm Kornnaphat- Ít ra 50 lớn hơn 49 là được rồi! - Orm Kornnaphat liếc Lingling Kwong một cái rồi thoát khỏi cái siết eo của người kia, đội mũ bảo hiểm leo lên xe, vỗ lưng Lingling Kwong - Đi thôi! - Không ôm tôi sao? - Lingling Kwong không vội, nghiêng mặt hỏi Orm Kornnaphat, cô cố ý nghiêng người ra sau dựa vào người Orm Kornnaphat- Không! - Orm Kornnaphat nghiêng người tránh cho Lingling Kwong dựa vào người cô, Orm Kornnaphat nhăn mặt, thầm mắng Lingling Kwong, người này nên bị nhốt ở đâu đó đi, chứ để xổng ra là sẽ đi trêu gheo rồi ăn cắp trái tim thiếu nữ thôi- Không ôm là sẽ ngã đấy! Lingling Kwong ngồi thẳng lại, không dựa được thì lại đổi bài, Lingling Kwong sống 29 năm, bí kiếp tán gái đã có thể xuất bản thành sách, cô không tin không tán đổ được Orm Kornnaphat, nghĩ đến đây Lingling Kwong lại giật mình, tại sao cô lại muốn tán tỉnh Orm Kornnaphat, Lingling Kwong tự hỏi cô có vấn đề gì không, sao cô lại muốn thuần hóa con ngựa chướng này chứ, cô điên rồi, Lingling Kwong lắc lắc đầu cảnh tỉnh bản thân.- Chị làm sao đấy? Có lái xe được không vậy? Không được thì đi xe hơi đi, tôi vào lấy xe! - Orm Kornnaphat nhận thấy Lingling Kwong tự nhiên lắc đầu, liền nhăn mặt, Lingling Kwong có vấn đề đầu óc sao, có an toàn không đây- Không được nghi ngờ tôi, em ngồi yên đi! - Lingling Kwong nghe Orm Kornnaphat nói liền muốn mắng chửi, nữ nhân này thật sự không cho cô tí mặt mũi nào luôn hay sao- Chị.... á.. - Orm Kornnaphat tính nói gì lại bị Lingling Kwong vào số lên ga xe giật một cái khiến cô hốt hoảng theo bản năng chồm tới ôm lấy Lingling KwongLingling Kwong mỉm cười hài lòng thong thả điều chỉnh lại tốc độ, tay giữ lấy tay Orm Kornnaphat không cho người kia rút về. Orm Kornnaphat mím môi, Lingling Kwong làm cô giật mình nên mới ôm người kia, giờ muốn lấy tay về lại bị giữ lại, mà họ cũng từ từ ra đến đường lớn, Orm Kornnaphat không muốn giằng co sẽ nguy hiểm nên đành ngoan ngoãn ôm lấy eo của Lingling Kwong, cả người tựa vào người phía trước, thật ra bản thân Orm Kornnaphat cũng có chút thích cảm giác này. Lingling Kwong cũng nhận ra Orm Kornnaphat đã ngoan ngoãn ôm lấy cô, liền tập trung lái xe, trước đây Lingling Kwong chỉ thích lái moto một mình, nhưng sau khi đưa Orm Kornnaphat về, Lingling Kwong lại muốn có Orm Kornnaphat phía sau xe cô hơn, Lingling Kwong cũng biết Orm Kornnaphat thích đi dạo bằng moto, vì vậy cô mới cố ý đến đón Orm Kornnaphat như thế này, hơn nữa, đi moto thì Lingling Kwong mới được Orm Kornnaphat ôm, còn đi xe hơi thì không thể, nhưng đột nhiên Lingling Kwong nghĩ đến gì đó, liền nheo nheo mắt suy nghĩ, lần tới, có lẽ nên đi xe hơi sẽ tốt hơn. Lingling Kwong chở Orm Kornnaphat dạo một vòng sau đó chạy thẳng đến quán bar quen thuộc, đó cũng là nơi lần đầu hai người chạm mặt nhau- Ở đây ổn chứ? - Lingling Kwong hỏi Orm Kornnaphat- Ừ, cũng được! - Orm Kornnaphat cũng không nghĩ nhiều, đơn giản cô chỉ muốn có một chỗ bàn chuyện với Lingling Kwong là đượcLingling Kwong đưa chìa khóa cho nhân viên sau đó cùng Orm Kornnaphat đi vào trong, nhân viên nhanh chóng nhận ra Lingling Kwong cúi chào và sắp xếp phòng VIP cho cô cùng Orm Kornnaphat. - Chị thường xuyên đến đây lắm sao? - Orm Kornnaphat nhìn thái độ của nhân viên liền mở lời- Ừ, có thể nói là ngày nào tôi cũng đến đây uống rượu... - Lingling Kwong cười cười - .. một mình! Orm Kornnaphat không trả lời chỉ im lặng nhì Lingling Kwong sau đó bước đến ghế ngồi xuống, trong phòng này cách âm rất tốt, không hề nghe tiếng xập xình bên ngoài, hình như còn có hệ thống nhạc riêng, Orm Kornnaphat rất ít đi đến mấy chỗ như thế này, lần trước là cô đi uống cùng với Tan bạn thân cô vì quá áp lực nên Orm Kornnaphat mới thử uống rượu xả stress ai ngờ lại.. Nghĩ đến đây mặt Orm Kornnaphat nóng lên, cô hít sâu muốn quên đi hình ảnh của ngày đó, nhưng thật sự không khí nơi đây khiến người khác rất dễ nảy sinh cảm xúc không mong muốn. Orm Kornnaphat liếm liếm môi điều chỉnh nhịp thở, cô từ từ lấy lại sự thanh tỉnh thường ngày. Lingling Kwong sau khi dặn dò phục vụ mang một ít đồ ăn và rượu cũng đến ngồi cạnh Orm Kornnaphat trên sofa dài.- Em ăn tối chưa? Tôi có gọi một số món rồi, em có muốn ăn gì nữa không? - Lingling Kwong quan tâm hỏi- Tôi ăn rồi, hơn nữa vào buổi tối tôi rất ít ăn - Orm Kornnaphat thành thật đáp- Em giảm cân à? - Lingling Kwong thắc mắc- Ừ! - Orm Kornnaphat cũng không ngại, cô gật đầu xác nhận- Em đã ốm lắm rồi, không cần phải giảm nữa! - Lingling Kwong thật thà nói- Vẫn cảm thấy hơi dư chút đỉnh! - Orm Kornnaphat chu chu môi- Không đâu, dáng người em đã đẹp lắm rồi! Một câu Lingling Kwong nói ra khiến Orm Kornnaphat đứng hình, mà Lingling Kwong cũng im bặt, cả hai hơi hơi xấu hổ cúi mặt quay đi có chút chột dạ, Lingling Kwong thầm mắng bản thân không có ý thức, sao lại nói như vậy, còn Orm Kornnaphat lại có chút xấu hổ khi nghĩ đến đêm đó bản thân không một mảnh vải trước mặt Lingling Kwong, không khí trong phòng có chút khó xử cho đến khi phục vụ mang đồ ăn và rượu vào thì mới được điều chỉnh về lại bình thường.- Cuối tuần này.. - Cả hai đồng thanh lên tiếng- Em nói trước đi! - Lingling Kwong cười cười cầm ly rượu gật đầu nhường Orm Kornnaphat nói trước- Chị nhận được thiệp mời phải không? - Orm Kornnaphat lên tiếng- Ừ! Của Kevin Tống! - Lingling Kwong xác nhận - Xem ra bọn họ không thể ngồi yên được với các tin tức sáng nay rồi! - Có muốn ngồi yên cũng không thể! - Orm Kornnaphat cầm ly rượu lên lắc lắc cười cười - CEO K:S cùng CEO AW hợp tác.. - Lingling Kwong chống tay lên đùi nhìn Orm Kornnaphat - Tôi lớn hơn em, thương hiệu cũng có trước em, nhưng em lại để tên em lên trước tôi như vậy hình như có chút không ổn nha! - AW cùng K:S song hành.. - Orm Kornnaphat cũng chồm người nhìn Lingling Kwong - Chị cũng đâu có nhường ai! - Hôm đó em có muốn đi cùng tôi không? - Lingling Kwong từ chối nói tiếp vấn đề đó, cô trực tiếp đi vào ý chính- Được! Đó cũng là ý định của tôi! - Orm Kornnaphat gật đầu xác nhận- Vậy hôm đó tôi sẽ sang đón em! - Lingling Kwong cười cười nâng ly mời Orm Kornnaphat - Bằng xe hơi! - Orm Kornnaphat cụng ly với Lingling Kwong cười nhắc nhở- Tất nhiên rồi! - Lingling Kwong cười thành tiếng ngửa đầu uống cạnOrm Kornnaphat cũng cười cười uống rượu của cô.Việc Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat xuất hiện tại bữa tiệc của Kevin Tống, CEO của sàn thương mại điện tử lớn nhất Thái Lan hiện tại sẽ khiến vị thế của cả hai được nâng lên như vậy vấn đề chi phí cho sàn cũng sẽ được giải quyết, bởi cả hai người đều biết cách thương lượng như thế nào để được lợi ích lớn nhất trên tinh thần tất cả đều có lợi, và lợi nhất là chính mình.Sau khi xác nhận được việc chính, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat cũng không nói gì, lặng lẽ uống rượu, nghe nhạc, Lingling Kwong sẽ nhìn ngắm Orm Kornnaphat, còn Orm Kornnaphat cũng không lảng tránh ánh mắt của Lingling Kwong, hai người cứ thế im lặng bên cạnh nhau. Thế nhưng, trong lòng lại là một cảm giác rất vi diệu, liệu rằng bao nhiêu người có thể im lặng bên cạnh một người khác nhưng lại không có chút khó chịu, thậm chí còn có chút thoải mái khó tả, cảm giác bình yên đến mức làm cho Lingling Kwong và Orm Kornnaphat đều không muốn phá bỏ nó, cả hai cứ lặng lẽ tận hưởng không khí hiện tại, rượu mỗi lúc một vơi đi...Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat uống có chút nhanh, cô biết Orm Kornnaphat không thường xuyên uống rượu, Lingling Kwong có chút lo lắng trong lòng- Em uống chậm thôi, uống nhanh sẽ dễ say lắm! - Lingling Kwong dịu giọng nói- Không sao! - Orm Kornnaphat xua tay - Chị sẽ đưa tôi về mà đúng không? - Ừ! Nhưng không nên uống say quá! - Lingling Kwong cười cười, Orm Kornnaphat thấm men đã mất đi phần lạnh nhạt bá khí thường ngày, thay vào đó là một sự mềm mại đáng yêu- Không sao, hôm nay tâm trạng có chút vui, uống thêm một chút vẫn được! - Orm Kornnaphat cười cườiLần đầu tiên cô có cảm giác thoải mái như vậy, những thứ lo âu nặng trĩu trong lòng bấy lâu dường như không còn tồn tại trong lúc này, vì vậy, Orm Kornnaphat muốn buông thả một chút, hơn nữa, không biết vì sao, cô sẽ luôn đề phòng với tất cả, vì thế chưa bao giờ cô thoải mái uống rượu như thế này, nhưng bây giờ, Orm Kornnaphat không hề cảm thấy Lingling Kwong là mối nguy hiểm nào nên cô muốn tranh thủ tận hưởng thời gian này.Lingling Kwong nhận ra Orm Kornnaphat rất thoải mái bên cạnh cô, bản thân cô cũng vậy, Lingling Kwong cũng uống tương đối nhưng cô còn lái xe và tửu lượng tốt hơn nên vẫn duy trì được tỉnh táo, cô khẽ mỉm cười, bởi vì Lingling Kwong cũng thích cảm giác ở bên cạnh Orm Kornnaphat, cảm xúc đó khiến trái tim cô độc của Lingling Kwong dường như được xoa dịu bởi mùi hương ấm áp ngọt ngào kia. Lingling Kwong chống tay nhìn sườn mặt của Orm Kornnaphat nở nụ cười vui vẻ.- Chị uống đi chứ! - Orm Kornnaphat nhận ra Lingling Kwong không uống rượu, cô nhăn mặt, người này chở cô đến đây, không uống rượu cứ ngồi ngắm cô làm gì- Tôi còn phải lái xe! - Lingling Kwong cười cười, Orm Kornnaphat lúc này rất đáng yêu- Không lái được thì gọi taxi đi về! - Orm Kornnaphat cầm ly rượu lên đưa cho Lingling Kwong- Không được! Phải lái xe đó! - Lingling Kwong nhận ly rượu từ Orm Kornnaphat đặt xuống bàn- Uống đi chứ! - Orm Kornnaphat nhăn mặt mè nheo với Lingling Kwong- Không uống được.. - Lingling Kwong cười khổ, sao con mèo nhỏ này lúc say lên lại bộ dáng hoang dã như vậy nhỉ- Tôi hỏi chị có uống không? - Orm Kornnaphat nhăn mặt nhìn Lingling Kwong trừng trừng- Tôi nói rồi, tôi còn phải lái xe mà! - Lingling Kwong bất đắc dĩ cười cười- Hừ.. - Orm Kornnaphat hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không vui chu chu môi - Ngoan nào! Em uống một lúc nữa thôi rồi cũng phải về! Không được uống quá nhiều! - Lingling Kwong xoa xoa má Orm Kornnaphat dỗ dành- Không muốn, tôi muốn uống nữa! - Orm Kornnaphat nhăn mặt nhìn Lingling Kwong không vui- Được rồi, được rồi! Để em uống! - Lingling Kwong phì cười- Chị uống với tôi! - Orm Kornnaphat lại tiếp tục vấn đề- Tôi không uống được! Phải lái xe đó Korn tổng à! - Lingling Kwong cười vui vẻ, chắp tay làm bộ dáng năn nỉ- Xùy.. Orm Kornnaphat chu chu môi không hài lòng, nhìn ly rượu trên tay, lại nhìn Lingling Kwong nheo nheo mắt, không biết cô nghĩ gì có chút im lặng, Lingling Kwong tưởng rằng Orm Kornnaphat buông tha vấn đề nên cũng ngồi thẳng lại dựa vào sofa để Orm Kornnaphat thoải mái uống rượu. Orm Kornnaphat lắc lắc ly rượu, xoay người nhìn Lingling Kwong, sau đó làm ra một hành động khiến Lingling Kwong cứng người, ngay cả hít thở cũng không dám.Lingling Kwong đang ngồi tựa vào sofa, vừa quay sang nhìn Orm Kornnaphat, người kia đứng bật dậy leo lên đùi của cô ngồi xuống, mặt đối diện với cô, Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat đang ở trên người mình, trái tim đập loạn trong lồng ngực, không dám hít thở sợ rằng hơi thở của bản thân sẽ không còn nghiêm chỉnh như thường ngày- Tiểu yêu tinh .. em làm gì vậy? - Lingling Kwong nuốt nước bọt giọng có chút khàn khàn nói- Muốn chị uống rượu với tôi! - Orm Kornnaphat cầm ly rượu lắc lắc nhìn Lingling KwongLingling Kwong không kịp phản ứng, chỉ thấy Orm Kornnaphat ngẩng đầu nhấp ngụm rượu rồi một tay nâng cằm của Lingling Kwong lên, cúi xuống áp môi lên môi người đang ngồi, mặc kệ mắt Lingling Kwong mở lớn nhìn cô, Orm Kornnaphat nhắm mắt "giúp" Lingling Kwong uống xong một ngụm rượu.Chất lỏng đầy hơi men pha với mùi hương ngọt ngào của Orm Kornnaphat từ từ trôi vào khoang miệng của Lingling Kwong, một hương vị hoàn toàn khác với ly rượu mà Lingling Kwong đã uống trong tối nay, cô vô thức nuốt xuống men cay cùng với ngọt ngào của người đang ngồi phía trên, hai tay vô thức đã đặt lên eo thon của Orm Kornnaphat, bàn tay có chút run rẩy.Orm Kornnaphat nhận ra Lingling Kwong đã uống hết rượu cô đút cho, hài lòng ngồi thẳng dậy nhìn Lingling Kwong, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt biết cười kia đang nhìn cô say mê, nốt ruồi như nhảy múa câu dẫn trái tim cô khiến nó như nai chạy loạn trong lồng ngực. Orm Kornnaphat đưa mắt nhìn xuống, yết hầu của Lingling Kwong chuyển động, lại thấy người kia liếm liếm đôi môi đỏ mọng như đang kiềm chế điều gì đó.Orm Kornnaphat nhoẻn miệng cười, ngẩng đầu lần nữa trút cạn phần rượu còn lại trong ly, rồi thả chiếc ly rỗng qua một bên, hai tay vòng lên ôm lấy cổ của Lingling Kwong, một lần nữa tiến tới giúp người bên dưới thưởng thức những giọt rượu hòa quyện với vị ngọt của chính cô. Lingling Kwong không nghĩ Orm Kornnaphat lại lớn mật thêm lần nữa, Lingling Kwong như mị đi, trước đó cô không say, nhưng chỉ hai ngụm rượu được Orm Kornnaphat mang đến lại khiến Lingling Kwong say như chưa từng được say, cô ngoan ngoãn nuốt từng giọt chất lỏng mà Orm Kornnaphat đưa đến, người kia cẩn thận mang sự ngọt ngào đến cho cô một cách chầm chậm vì sợ rằng nó sẽ chảy ra ngoài mà hoài phí tâm tư của Orm Kornnaphat. Lingling Kwong cũng cẩn thận thưởng thức thứ mật ngọt mà cô chưa từng nếm qua, vị rượu lúc này là vị ngon nhất từ trước đến giờ Lingling Kwong từng uống.Orm Kornnaphat từ từ mang cho Lingling Kwong từng giọt cay nồng đậm vị ngọt ngào, cho đến khi khoan miệng cô chỉ còn lại mỗi ngọt ngào của bản thân Orm Kornnaphat mới dừng lại, nhưng cô không rời đi, chỉ khẽ tách ra một khe hở nhỏ với Lingling Kwong, đủ để ánh sáng xuyên qua, nhưng lại không đủ tách biệt với hơi thở ấm nóng trước mặt. - Môi chị.. thật mềm.. - Orm Kornnaphat khẽ nói, giọng lúc này không còn lạnh nhạt mà thay vào đó là ngọt ngào đến tan ra- Thích không? - Lingling Kwong nhận ra máu trong người cô sôi lên từng đợt, khiến trái tim nóng bức khó nhịn, khẽ nuốt nước bọt khàn khàn hỏi Orm Kornnaphat- Thích.. - Orm Kornnaphat thành thật gật đầu- Bé con.. - Lingling Kwong thở có chút nặng nề, cô không muốn chiếm tiện nghi của người say rượu - .. em say rồi.. tôi đưa em về..- Không muốn về.. - Orm Kornnaphat lắc đầu, cô không còn nhiều thanh tỉnh nhưng cô lại cực kỳ yêu thích cảm xúc hiện tại, Orm Kornnaphat muốn ích kỷ nuông chiều bản thân vì hằng ngày cô đã phải chống chọi với cảm xúc, ép bản thân mạnh mẽ đến mệt mỏi rồi- Ngoan.. - Lingling Kwong cố gắng giữ lại tia lý trí - .. chúng ta về thôi! - Không muốn mà! - Orm Kornnaphat nũng nịu làm trái tim Lingling Kwong đập liên hồi- Vậy em muốn gì? - Lingling Kwong nuốt khan một ngụm- Chị muốn gì? - Orm Kornnaphat hỏi ngược lại Lingling Kwong, không biết vì sao lúc này cô lại muốn trêu đùa người bên dưới- Tôi muốn gì em cũng đáp ứng sao? - Lingling Kwong cười cười, cổ họng có chút khô nóng- Cũng phải xem đã! - Orm Kornnaphat chu chu môi đáng yêu- Thật là..! - Lingling Kwong phì cười, cô vỗ nhẹ lên eo Orm Kornnaphat - Về thôi! - Không .. - Orm Kornnaphat lắc đầu, vẫn tiếp tục ngồi trên đùi Lingling Kwong, hai tay ôm lấy cổ Lingling Kwong không buông ra- Orm.. - Lingling Kwong bất lực gọi tên Orm Kornnaphat, hiện tại Lingling Kwong đang cố gắng kiềm chế lắm rồi, mà Orm Kornnaphat cứ tiếp tục đùa với lửa như vậy, không biết Lingling Kwong có thể khắc chế bản thân được đến lúc nào - P'Lingling.. - Orm Kornnaphat đột nhiên gọi Lingling Kwong một cách mềm mại, cô cảm nhận được tay đặt trên eo cô vừa run rẩy, có chút siết lại, đôi mắt hổ phách ý cười càng sâu, Lingling Kwong hình như không chịu được sự câu dẫn của cô- Em muốn gì .. - Lingling Kwong thở ngày càng nặng nề, cô đang dùng hết toàn bộ sức lực để khắc chế dục vọng đang thiêu cháy linh hồn cô từ khi Orm Kornnaphat leo lên người cô đến giờ- Chị.. - Orm Kornnaphat đưa khuôn mặt đến gần hơn, đôi môi lởn vởn trước cánh môi đỏ mọng của Lingling Kwong, giọng đầy mê hoặc khẽ vang lên, mang theo hơi men ngọt ngào vây lấy Lingling Kwong không cho người kia thoát ra - .. Chị.. không muốn em sao? "Ực.." Một tiếng nuốt xuống rõ ràng đến mức cả hai cùng nghe thấy, Orm Kornnaphat nhoẻn miệng cười, cô biết Lingling Kwong tới giới hạn rồi..- Bây giờ, chị muốn đưa em về... - Orm Kornnaphat lần nữa lên tiếng - .. hay đưa em lên giường của chị? Lingling Kwong hoàn toàn sụp đổ rồi, cô không đáp, tay đưa lên giữ lấy gáy Orm Kornnaphat hôn vội, sau đó lại xoay người đặt Orm Kornnaphat nằm xuống sofa dài, thẳng người tiến đến, lần nữa hôn lên đôi môi đỏ mọng đang câu dẫn cô đến phát điên kia, người con gái trước mặt thật sự biết cách nắm lấy trái tim cô, khiến cô không thể kiềm chế dục vọng mà ôm lấy Orm Kornnaphat, Lingling Kwong hôn có chút gấp gáp, cô miết lấy cánh môi đầy gợi cảm kia, nuốt lấy toàn bộ mật ngọt của Orm Kornnaphat cho đến khi Lingling Kwong nhận ra người kia thiếu không khí mới từ từ buông ra.- P'Lingling, bây giờ.. - Orm Kornnaphat lần nữa gọi tên Lingling Kwong đầy câu dẫn, đôi đồng tử hổ phách nhìn Lingling Kwong như muốn nhấn chìm người kia vào sâu bên trong nó, giọng đầy gợi cảm rót vào tai Lingling Kwong - .. chị muốn đưa em đi dâu?- Lên giường!Lingling Kwong đầu hàng rồi, cô không cưỡng lại được sự quyến rũ của Orm Kornnaphat dành cho cô, từng hơi thở, cử chỉ, ánh mắt của người kia như đang nhúng tâm trí, trái tim và linh hồn cô xuống dòng dung nham nóng chảy. Lingling Kwong đỡ Orm Kornnaphat dậy, nắm tay người kia kéo đi vào thang máy của phòng VIP, mỗi phòng VIP đều có thang máy dẫn thẳng đến tầng phòng khách sạn. Lingling Kwong ép Orm Kornnaphat vào sát thang máy, cô hôn vội người kia, cả người nóng đến khó nhịn, Orm Kornnaphat cũng không phản kháng, ôm lấy cổ Lingling Kwong mà đáp lại- Từ từ nào.. - Orm Kornnaphat lui một bước khi Lingling Kwong lần nữa muốn hôn cô- Em muốn chạy cũng không còn kịp đâu! - Lingling Kwong chống tay vào vách thang máy nhìn Orm Kornnaphat mê đắm- Em đâu có nói là muốn chạy.. - Orm Kornnaphat đưa một ngón tay vẽ theo đôi môi kia từ từ dời xuống cổ thon dài, lướt qua yết hầu người kia lại thấy nó chuyển động lên xuống, môi khẽ vẽ nụ cười, ôm lấy Lingling Kwong nhẹ nói bên tai Lingling Kwong - .. chị không đợi được về phòng sao?- Em cứ thế này thì chị không đợi được.. - Lingling Kwong giọng khàn khàn, cúi đầu hôn lên hõm cổ xinh đẹp kia hít lấy từng sợi hương khí ngọt ngào ấm áp đặc trưng của Orm Kornnaphat- P'Lingling, ngoan nào.. - Orm Kornnaphat lần nữa mềm mại lên tiếng, nụ hôn của Lingling Kwong trên cổ khiến cô cảm giác như từng luồng điện chạy qua cơ thể- Ngoan sẽ được gì? - Lingling Kwong tiếp tục hôn lên cần cổ Orm Kornnaphat khiến người kia cảm thấy tê rần, thân hình có chút run rẩy- Sẽ có được .. - Orm Kornnaphat lớn gan cắn nhẹ lên vành tai Lingling Kwong khiêu khích sự nhẫn nại của người kia - .. em.. Lingling Kwong không thể chịu nổi được sự câu dẫn của Orm Kornnaphat, cô hôn lên cần cổ kia nhanh chóng để lại một ấn ký biểu hiện cho việc cô đang nhẫn nhịn đến phát điên rồi, rất may khi Lingling Kwong gần như không thể chịu được thì thang máy cũng đến nơi, Lingling Kwong kéo tay Orm Kornnaphat bước về căn phòng quen thuộc của cô, đưa thẻ mở cửa ra, kéo người kia đi vào.Tiếng đóng cửa vừa vang lên là tiếng đôi môi tìm đến nhau không chút kiêng dè, không còn nhẫn nhịn, không còn chần chừ nữa, chiếc giường thẳng phẳng phiu nhanh chóng bị một sức nặng đè ép đến nhăn lại, hơi thở có chút gấp gáp vang vọng trong không gian rộng lớn, không khí từ từ được đun lên bằng những tiếng đụng chạm, những thanh âm khe khẽ đầy mị hoặc..Một đêm hứa hẹn đầy sự nóng bỏng..END CHAP 06