LINGORM - Cùng nàng cưới trước yêu sau

Chương 93



"Không tăng ca, muốn dành thời gian cho sinh nhật bảo bối của chị."

LingLing lẩm bẩm, khi vừa tỉnh ngủ, giọng nói dịu dàng khàn khàn, nghe đặc biệt lười biếng và gợi cảm. "Sinh nhật vui vẻ nhé."

Một tiếng "bảo bối" này, Orm phát hiện Kwong tổng gọi càng lúc càng thành thạo, thuần thục, hệt như tối qua, sau khi gọi "bảo bối" xong thì cứ thế... "bắt nạt" mình.

Tâm trí Orm lại bay về tối qua, cả hai dành cho nhau không chút giữ kẽ.

Vì nàng động tình, giờ phút này nhìn LingLing, Orm chỉ cảm thấy, ý nghĩ cả đời không thể rời xa chị ấy càng thêm mãnh liệt.

"LingLing." Orm khẽ gọi một tiếng.

"Hả?"

"Vợ yêu~~~" Orm nhếch miệng cười, không có gì khác, chỉ là muốn gọi như vậy, nghe thật "sến".

Khi làm nũng, giọng nói và nụ cười ngọt ngào như nhau, nói là "tiểu kiều thê" quả không sai chút nào.

LingLing ôm chặt người trên mình, ngữ khí tràn đầy sự cưng chiều, "Ngủ mơ màng rồi sao?"

Orm nâng mặt LingLing lên, lúc này mới nghiêm túc nói, "Nếu chị có công việc cần bận, không cần cố ý chiều em đâu, tối về nhà cùng ăn cơm là được rồi."

"Em lại không thương chị yêu thế sao?" LingLing ở trên giường nghiêng người, đổi tư thế ôm lấy Orm, từ từ vùi đầu vào hõm cổ nàng, khẽ nhắc nhở, "Nghỉ phép còn giục chị đi làm việc."

Orm nghe thấy sự mệt mỏi trong giọng LingLing.

Tối qua, chắc chắn rất mệt. "Chị mệt sao?"

"Nằm thêm chút nữa đi."

Orm cụp mắt nhìn chằm chằm mặt LingLing.

Mỗi ngày tỉnh dậy, cái nhìn đầu tiên là thấy người yêu ở bên cạnh, đã hạnh phúc như mỗi đêm đều có thể ôm cô ngủ rồi.

"Vậy hôm nay em chiều chị, nghỉ ngơi thật tốt nhé." Orm dùng gò má cọ cọ trán LingLing.

Một người lúc nào cũng mạnh mẽ, rồi cũng sẽ mệt mỏi thôi.

Nàng thích LingLing như bây giờ, ở trước mặt nàng thể hiện một mặt mềm mại, thư thái.

Orm còn tưởng LingLing muốn ngủ thêm chút nữa.

LingLing khẽ cụp mắt, nhưng đôi môi lại áp vào gáy Orm, hôn thật nhẹ nhàng.

Mọi thứ đều mang hương vị ngọt ngào và ấm áp.

"Không muốn, nhột..." Hơi thở ấm áp và xúc cảm mềm mại, Orm ngẩng đầu lên, trong miệng cứ cười nói "không muốn", nhưng lại không tránh ra, mặc cho môi LingLing cứ cọ xát, hôn lên cổ nàng.

"Chị tìm một căn nhà, ngay gần nhà mình." LingLing ngẩng đầu lên, vừa vuốt ve mặt Orm vừa nói, "Nếu ba không muốn chuyển đến ở cùng chúng ta, ít nhất là ở gần hơn một chút, cũng tiện cho chúng ta chăm sóc."

Orm cảm động.

Dường như bất kể mình có phiền muộn gì, LingLing đều có thể suy nghĩ thấu đáo và giải quyết giúp nàng.

Orm quả thực rất lo lắng cho ba mình.

Chuyện kết hôn, từ nửa tháng trước, Orm và LingLing đã nói chuyện với Nadee. Ông ấy lúc đầu khá ngạc nhiên, dù sao chuyện kết hôn lớn như vậy, con gái lại không hề bàn bạc với ông.

Nhưng ông vốn không phải là người chủ động, con gái lại gả được người tốt, cũng không có gì để nói nhiều.

Việc đón Nadee về nhà ở trước là do LingLing đề xuất, để tiện chăm sóc dưỡng bệnh, cũng tránh cho Orm lúc nào cũng bận tâm, chạy đi chạy lại.

Nhưng ba nàng không đồng ý ở cùng, thấy Orm có người nương tựa ông đã mãn nguyện, hiện tại bệnh tình cũng tốt hơn rất nhiều, tự mình chăm sóc bản thân không thành vấn đề. Ông thực sự không muốn làm phiền cuộc sống của con gái.

LingLing đã giúp nàng chia sẻ quá nhiều.

Áp lực từng đè nặng trên vai nàng, giờ đây đều là LingLing đang giúp nàng gánh vác.

Orm im lặng một lát, cũng chỉ có thể nói, "Cảm ơn chị, vợ yêu."

"Đã kết hôn rồi, người cũng là của chị rồi, còn phân rõ ràng như vậy?" LingLing lại một lần nữa nhìn thấu tâm tư Orm.

Cô có khả năng để Orm dựa vào và cũng hy vọng Orm cảm thấy dựa vào cô là điều đương nhiên.

Lại một lần nữa nhấn mạnh nàng người là của cô.
Loại cảm giác được chiếm hữu này, Orm nghe xong cũng cảm thấy mãn nguyện.

"Không cần cảm ơn gì cả." LingLing ra lệnh với giọng điệu như nữ vương, "Đổi một cái khác đi."

Orm căn bản không cần nghĩ ngợi, trực tiếp ghé sát lại, nhắm mắt nhẹ nhàng hôn lên môi LingLing, tay chậm rãi xoa cổ cô, bắt đầu một nụ hôn dịu dàng.

Ngày càng chủ động hơn, LingLing mãn nguyện cười.

Orm vừa dứt môi, cô lập tức chặn lại ngay.

Đáp lại đầy nhiệt tình.

Vừa hôn, LingLing vừa xoay người đè Orm xuống dưới thân, tiếp tục hôn, sao có thể dễ dàng thỏa mãn được.

Từ chỗ ban đầu chống cự, mâu thuẫn đến tối qua không kìm lòng nổi, Orm nghĩ, chỉ có đủ yêu thương và tin tưởng, mới có thể khiến LingLing đối với mình làm đến bước này.

Dù mặt trời đã lên cao, ai cũng không nghĩ tới điều đó.

Trong chăn gối lộn xộn, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng cười khẽ.

Hai người ôm chặt lấy cơ thể nhau, môi lưỡi quấn quýt hôn nhau.

Thân mật hơn trước đây rất nhiều.

Trước đây LingLing và Orm ít nhiều đều sẽ có chút gánh nặng trong lòng, mà hiện tại, chỉ còn lại sự ngọt ngào thuần túy và tận hưởng.

"Dậy thôi."

"Không muốn đâu." Orm hừ hừ nói.

Vốn đã định dậy rồi, kết quả bị LingLing giữ lại hôn, bây giờ chỉ muốn ôm cô lãng phí thời gian, quấn quýt thêm chút nữa.

LingLing không có cách khác, nhưng cũng ôm lấy Orm nằm trên giường.

Một lát sau, Orm lại híp mắt ngủ thiếp đi, xem ra tối qua thực sự mệt đến bơ phờ.

Ngủ không biết bao lâu, Orm cảm giác môi mình ẩm ướt, có người đang hôn mình.

Nàng theo bản năng ăn ý hôn lại, vài giây sau mới từ từ mở mắt, chỉ thấy LingLing đang cúi người đứng cạnh giường, đã thay đồ xong rồi.

"Nên dậy rồi."

"Ừm." Orm ôm lấy gáy LingLing, để cô ôm mình ngồi dậy trên giường, nhưng cánh tay vẫn không buông ra, bám dai như đỉa.

LingLing thuận thế ngồi xuống bên giường, nhìn Orm vẫn còn ngái ngủ, thầm nghĩ, quả nhiên hôn tỉnh dậy ngoan hơn nhiều so với đánh thức trực tiếp.

"Kwong tổng," Orm quấn lấy cổ LingLing, cười hỏi, "Có thể nào mỗi sáng sớm đều cung cấp dịch vụ đánh thức như vậy không?"

LingLing ôm eo nhỏ của Orm, vuốt ve qua lại.

Với Orm, cô tuyệt đối là hữu cầu tất ứng. "Được thôi."

"Ừm..." Ngay khi Orm đang cười khúc khích, còn muốn được voi đòi tiên thì chuông điện thoại di động vang lên.

Cầm lấy điện thoại đầu giường nhìn.

"Người thứ ba rồi đó." LingLing bất đắc dĩ, trực tiếp đưa điện thoại cho Orm, nói, "Em tự nghe đi, con gái em còn đang đợi em về nhà, tổ chức sinh nhật cho em đó."

"Con gái em không phải con gái chị à." Orm nhận lấy điện thoại, vừa nói vừa cằn nhằn.

Vừa nghe điện thoại, Orm liền nghe thấy giọng non nớt từ đầu dây bên kia, giọng cố ý nói rất nhỏ, "Mẹ ơi, Mami còn chưa tỉnh ngủ sao?"

Orm xoa xoa đầu, "Bảo bối."

Dueki lập tức nhận ra giọng Orm, hoan hô nhảy nhót, "Mami cuối cùng cũng tỉnh ngủ rồi! Mami tối qua sao không về nhà, Dueki nhớ Mami lắm. Dueki chúc Mami sinh nhật vui vẻ, mỗi ngày đều vui vẻ ~"

Nghe tiếng chúc phúc non nớt đáng yêu của tiểu gia hỏa, Orm cong môi hài lòng cười, "Cảm ơn bảo bối, ngoan quá."

"Mami, Mami với mẹ mau mau về đi, có món Mami thích ăn, còn có bánh gato nữa." Dueki cứ giục mãi.

"Được rồi ~ Mami với mẹ về ngay đây."

Orm cuối cùng cũng hiểu ra.

Tại sao mấy ngày trước tiểu gia hỏa cứ quấn lấy nàng, bảo hôm nay nhất định phải dành chút thời gian.

Vốn dĩ nàng tuần này không trực, vì tiểu gia hỏa yêu cầu mới cố ý đổi ca, hóa ra là để chuẩn bị bất ngờ sinh nhật cho mình.

Đợi Orm cúp điện thoại, LingLing nói với Orm, "Bình thường đừng quá chiều con bé, mới có một đêm không về, đã dính như vậy. Chị thấy tối nay, con bé nhất định lại muốn làm ồn để ngủ cùng em cho xem."

Orm vừa nghe, sao lại cảm thấy có một mùi chua không tên, nàng lặng lẽ nhìn LingLing một lúc, không nhịn được cười.

"Cười cái gì?" LingLing nắm cằm Orm, khẽ nâng lên.

"Em nói này...chị có cần phải ghen với con gái mình không?" Orm thăm dò, yếu ớt nói.

Thực ra câu này, nàng đã giấu trong lòng rất lâu, đến hôm nay mới không nể mặt nói ra.

Giống như tiểu gia hỏa buổi tối muốn ngủ cùng các nàng, Orm cảm giác LingLing mỗi lần đều có cách để đẩy tiểu gia hỏa ra.

Kwong tổng: "..."

Một lúc sau, LingLing từ trên giường đứng dậy, liếc nhìn Orm trên giường một cái, thờ ơ nói, "Vậy thì tối nay em ngủ với con gái đi, đừng về phòng."

_____________
Ghen tuông của LingLing thật đáng yêu ha ha ha ha

Nghĩ xem nếu ngủ riêng phòng, ai sẽ không nhịn được trước....

Chương trước Chương tiếp
Loading...