LINGORM - Cùng nàng cưới trước yêu sau

Chương 89



Hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương vương vãi.

Phòng làm việc rộng lớn như được phủ một lớp kim sa.

LingLing nheo mắt lại, sau khi xem giờ lần thứ ba, cô đặt tập tài liệu chưa xử lý xong xuống.

Bên ngoài vang lên tiếng giày cao gót hơi gấp gáp, phá vỡ sự tĩnh lặng.

"LingLing." Ingfa tùy ý gõ cửa, tay ôm laptop hấp tấp bước vào văn phòng, cúi đầu lẩm bẩm, "Giúp tôi xem cái này."

"Gấp lắm sao?" LingLing vừa mới đứng dậy.

Ingfa lúc này mới ngẩng đầu, vừa nhìn rõ người trước mắt, cô đầu tiên là nhíu mày trầm tư, lại từ đầu đến chân đánh giá LingLing một lượt.

Cô luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không thể diễn tả cụ thể.

"Chuyện gì?"

Ingfa tựa vào cạnh bàn làm việc, nhìn LingLing muốn nói lại thôi, trong lòng ấp ủ lời giải thích phù hợp, "Tôi luôn cảm thấy cậu gần đây. . ."

LingLing đang chờ Ingfa nói hết câu.

Do dự một lát, Ingfa nói một câu nghe có vẻ thừa thãi, "Gần đây trở nên xinh đẹp."

Đương nhiên, cái "xinh đẹp" trong lời Ingfa tự nhiên không chỉ bề ngoài, mà là cảm giác tổng thể mà LingLing mang lại, rất khác so với trước đây.

Cô quen LingLing nhiều năm như vậy, dù không hoàn toàn hiểu rõ, nhưng cũng được tám phần, bất kỳ thay đổi nhỏ nào của LingLing cô đều không khó phát hiện.

LingLing khẽ liếc Ingfa một cái, không tiếp lời.

"Kwong tổng, cậu chuẩn bị tan ca rồi sao?"

Trở lại chủ đề chính, Ingfa nhìn LingLing cầm túi chuẩn bị rời đi, không khỏi cảm thán, trong lòng thầm nghĩ hôm nay chắc mặt trời mọc đằng tây.

"Sáu giờ ba mươi phút, là lúc tan sở." LingLing nhìn đồng hồ, không nhanh không chậm giải thích, "Nếu không gấp, mai nói sau đi. Tôi còn có việc, không có thời gian."

Đúng giờ liền tan ca, thật sự không giống như một kẻ cuồng công việc có thể làm ra, Ingfa còn tưởng rằng LingLing hận không thể sống ở công ty.

"Về nhà chơi với con gái sao?" Ingfa thuận miệng hỏi.

LingLing suy nghĩ một chút, thành thật trả lời, "Buổi tối có hẹn, muốn đi ra ngoài với vợ."

Nói đến việc đi với vợ, trên mặt LingLing thoáng hiện lên ý cười nhạt.

Nghe được nửa câu đầu Ingfa đã cảm thấy khó tin, rồi lại nghe đến "muốn đi với vợ", cô lập tức nghẹn lời không nói được gì.

Nếu không phải ảo giác, LingLing đang cười để mình ăn "cơm chó" sao?

"Vẫn chưa nói chuyện gì sao." LingLing nhắc nhở.

"Thôi đi," Ingfa bất đắc dĩ nhún vai, "Vẫn là đi với vợ cậu quan trọng hơn, chuyện của tôi không đáng kể."

"Ừm, mai nói sau." LingLing và Ingfa từ trước đến nay không khách sáo gì, nếu không phải là công việc phát sinh thêm, LingLing cũng không hỏi quá nhiều, dù sao buổi hẹn tối nay rất quan trọng.

Bước ra khỏi văn phòng, Ingfa nhìn bóng dáng LingLing tao nhã rời đi, gương mặt rạng rỡ, đầy vẻ vui tươi.

Cuối cùng cũng biết được chỗ không đúng là ở đâu.

Chỉ là Ingfa không ngờ, LingLing lại còn là một người chủ nhà chiều vợ đến vậy, vừa nhắc đến tiểu kiều thê ở nhà liền cười, đây vẫn là cái mặt đơ mà cô từng biết sao?

Vừa nhắc đến Orm sẽ cười, chi tiết này, LingLing chính mình cũng không chú ý tới.

Cũng như lái xe đến bệnh viện chưa đầy hai mươi phút đường, cô mấy lần làm nổi lên khóe môi, tự mình cười, bởi vì đang nghĩ đến Orm và. . . chuyện buổi tối.

Từ công ty đến bệnh viện khoảng cách không quá xa, phải đi qua bao nhiêu giao lộ, mấy cái đèn đỏ, LingLing đều quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa.

Cô đến sớm vài phút, sau đó gửi cho Orm một tin nhắn thoại:

"Ở chỗ cũ đợi em."

Vừa gửi xong tin nhắn, LingLing thờ ơ nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt thoáng dừng lại.

Mơ hồ nhìn thấy bóng dáng Orm, LingLing hạ cửa kính xe xuống, chỉ thấy Orm mặc một chiếc váy liền áo màu nhạt, đi qua con phố hoàng hôn, vừa vặn tiến về phía mình, trên mặt còn mang theo nụ cười nhàn nhạt.

"Hôm nay nóng quá à." Orm ngồi trên ghế phụ, cảm thấy mát lạnh.

Bên trong xe hơi lạnh vừa phải. Nàng sửa lại mái tóc bị gió thổi rối trên trán, rồi xoay người nhìn về phía LingLing.

LingLing đưa cho Orm một cốc nước ép, chính là sợ nàng khát nên đã chuẩn bị trước.

Orm vừa mới lên xe, LingLing đã ngửi thấy trong xe có thêm một mùi nước hoa nhàn nhạt.

Mùi thơm ngọt ngào, tươi mát, rất có cảm giác mùa hè, đặc biệt hợp với khí chất của Orm.

Khi Orm cười lên, lúc nào cũng vừa ngọt ngào vừa mềm mại.

So với Orm, LingLing trong ngày thường toát ra khí chất trưởng thành hơn rất nhiều, lãnh đạm, chững chạc, trang điểm tinh xảo, hơn nữa khí chất độc nhất vô nhị, đúng là Nữ vương.

Orm vừa lên xe đã chú ý tới, nàng cười cười, xem ra hôm nay không chỉ có mình nàng trang điểm kỹ lưỡng.

Lần đầu tiên đường hoàng hẹn hò, đương nhiên phải coi trọng một chút, vì vậy Orm cố ý nói chậm giờ tan sở, tự mình về ký túc xá trang điểm lại, thay váy.

"Sao thế?" Thấy LingLing liên tục nhìn chằm chằm mặt mình, Orm trêu chọc tóc mình , còn tưởng hôm nay mình trang điểm thất bại.

LingLing cụp mắt nhìn cốc nước ép còn chưa uống trong tay Orm.

Cô nghiêng người về phía Orm, cao hứng nói, "Cho chị uống một ngụm."

"Được." Orm nói nghiêng người sang, ngoan ngoãn đưa cốc nước ép cho "vợ"...

LingLing không đón lấy, mà lại ghé sát người hơn một chút, khẽ mở môi đỏ, ngậm hút ống hút uống một ngụm nhỏ.

Khoảng cách gần kéo gần lại, khuôn mặt xinh đẹp của LingLing khiến Orm suýt chút nữa nhìn đến ngây người.

Đối với LingLing, Orm vẫn động lòng như lần đầu tiên gặp cô, phải nói là sau khi đã thẳng thắn hiểu rõ nhau, lại càng động lòng hơn.

"Ngọt không?"

LingLing khẽ liếc môi Orm, rồi nói nhỏ, "Tự mình thử đi."

Orm vừa mới chuẩn bị cúi đầu uống thì, môi đột nhiên bị một sự ấm áp bao phủ.

Nụ hôn sâu nồng nhiệt đột ngột, còn có chút bá đạo.

Orm chậm nửa nhịp mới phản ứng lại ý nghĩa của câu "tự mình thử đi".

Lại không chống đỡ được.

Bình thường LingLing chỉ cần cười một cái nàng liền có thể bị trêu chọc đến mức đó, huống chi là bây giờ.

Orm nhắm mắt lại, cười hé môi hôn trả lại LingLing.

Lúc mới xác định quan hệ, Orm luôn cho rằng LingLing trưởng thành hơn mình rất nhiều, sẽ có xu hướng ở bên nhau một cách thận trọng, nội liễm.

Vì vậy Orm không dám quá làm nũng, cũng không dám quá nhiệt tình.

Nhưng cuối cùng nào có ngờ LingLing lại nhiệt tình hơn cả nàng, còn không chỉ một lần chê nàng không đủ chủ động.

Cũng như Bác sĩ Kim Tan đã đoán, một người thiếu thốn tình cảm lâu ngày, thực ra nội tâm sẽ khao khát hơn người bình thường.

Mà LingLing, đến tận ngày nay cuối cùng cũng gặp được một người như vậy, có thể thỏa mãn khao khát của cô.

Đầu lưỡi dịu dàng lướt qua, trong miệng chậm rãi tan ra vị ngọt ngào thơm lừng của dâu tây.

LingLing nới lỏng Orm sau, "Ngọt hay không ngọt?"

Hỏi ngược lại với khí chất đầy uy lực như Nữ vương, khiến Orm đầu óc chập chờn.

Nàng vẫn chưa thỏa mãn, lại hôn nhẹ lên môi đỏ của LingLing, khẽ cười đáp, "Rất ngọt."

Nhìn nụ cười ngọt ngào trên mặt Orm, LingLing kiềm chế sự kích động của mình, mới không tiếp tục hôn nữa.

Dù sao vẫn còn ở bên ngoài, chạm một chút như vậy thì thích hợp rồi.

LingLing khởi động xe, một bên hỏi, "Buổi tối muốn ăn gì?"

"Đều nghe lời vợ." Orm chậm rãi hút ống hút, bắt chước ngữ khí của LingLing lúc nãy.

LingLing mang Orm đến một nhà hàng kiểu Tây, phong cách và không khí đều khá phù hợp cho các cặp đôi dùng bữa.

Sau bữa tối, đèn đường rực rỡ đã lên, hai người tay trong tay chậm rãi bước đi trên phố.

Tất cả đều bình lặng mà đơn giản.

Nhưng chính vì khởi đầu của họ không mấy tốt đẹp, cũng bỏ lỡ rất nhiều lãng mạn đáng lẽ phải có, vì vậy dù chỉ là một buổi hẹn hò bình dị, trong lòng Orm, đều mang một ý nghĩa đặc biệt.

Khuya ở HongKong lúc nào cũng náo nhiệt, thông thường đến nửa đêm cũng không tan đi.

Dọc đường có rất nhiều cặp đôi ra vào.

Trước đây LingLing nhìn thấy, trong lòng sẽ âm thầm ngưỡng mộ, hiện tại, cuối cùng không cần phải thầm ghen tị với người khác nữa.

"Cưới anh ấy đi ~"

"Cưới anh ấy đi ~"

Cách đó không xa trước trung tâm thương mại vây quanh rất nhiều người, ồn ào hô hoán.

Nhìn kỹ, hình như là đang cầu hôn.

Orm tuy rằng không thích náo nhiệt, nhưng vẫn không nhịn được quay đầu nhìn thêm vài lần.

Cô gái đã đồng ý, chàng trai đang đeo nhẫn cầu hôn cho nàng, sau đó ôm hôn nhau, rất ngọt ngào.

Nói đến, nàng và LingLing chưa từng có màn cầu hôn nào.

Nếu miễn cưỡng muốn kéo sang cầu hôn, Orm nhớ đến có lẽ là lần ở quán bar, nàng và LingLing gặp nhau lần thứ ba.

LingLing ngày đó lạnh lùng nói với nàng năm chữ: "Chúng ta kết hôn đi."

Hiện tại nhớ lại, muốn bật cười.

"Ngưỡng mộ sao?" LingLing nhìn Orm một chút, cố ý hỏi nàng.

Orm quay đầu lại nhìn LingLing, nắm chặt tay cô, nhìn như không để ý vậy, "Ngưỡng mộ gì chứ, em cũng đã kết hôn rồi mà."

Đối mặt với Orm nói một đằng làm một nẻo, LingLing cười véo véo má nàng, "Đi dạo mệt rồi sao, hay là về nhé?"

"Bây giờ về nhà luôn à?" Xem thời gian không chỉ mới hơn tám giờ, Orm nói vậy là muốn cùng LingLing có thêm chút không gian riêng tư.

LingLing bình thường bận rộn công việc, nàng cũng phải chạy đi chạy lại giữa bệnh viện và trường học, ở nhà lại có bà nội và tiểu gia hoả cần chăm sóc.

Có thể dành chút thời gian sống trong thế giới hai người quả thực hiếm thấy.

LingLing nhìn ra tâm tư của Orm, chậm rãi giải thích, "Chị đã nói với bà nội và Dueki rồi, tối nay chúng ta không về nhà, ngủ ở ngoài."

Không về nhà. . . Orm nghe xong lập tức hiểu ý.

Vốn còn muốn nói đi xem phim, lời vừa đến miệng vẫn cứ nuốt trở lại.

Phim ảnh nào sánh bằng vợ xinh đẹp ~

"Chúng ta về thôi." Orm hé miệng hài lòng nở nụ cười, hóa ra là Kwong tổng đã chuẩn bị từ sớm, thảo nào tối nay tiểu cô nương nhỏ kia, không gọi cuộc điện thoại nào, ngoan cực kì.

Tối nay không về nhà, vẫn là ở căn hộ độc thân trong nội thành.

Trước đây LingLing thường xuyên một mình đến đây khi tâm trạng phiền muộn, sau đó, căn hộ này trở thành địa điểm yêu thích nhất của cô và Orm, dù sao ở đây, không ai quấy rầy.

Vào cửa, bật đèn.

Vừa đặt xong những túi lớn túi nhỏ, Orm liền xoay người ôm LingLing, thuận thế nhẹ nhàng đẩy LingLing vào tường.

Đối diện hai giây sau, nàng cụp mắt, cười say đắm hôn lên môi đỏ của LingLing.

Hành động liên tục, hiển nhiên là đã mưu đồ từ lâu.

Nhưng không phải là mưu đồ từ lâu sao?

Từ chạng vạng nhìn thấy LingLing, nàng đã muốn hôn cô như vậy, Orm đã đủ lòng ngứa ngáy suốt một đêm.

Trước mắt, cuối cùng cũng đợi được cơ hội.

LingLing lưng tựa vào tường, nương theo sự tấn công ấm áp, cô chậm rãi nhắm mắt ôm chặt Orm vào lòng, mặc cho Orm tác hôn, phối hợp, hưởng thụ.

Nụ hôn nhẹ nhàng càng quấn càng sâu.

Một lúc lâu, hai người mới ôn nhu nới lỏng môi đối phương.

"Đêm nay thật tốt..." Orm thở dài, chỉ là để lấy hơi.

LingLing vừa nhỏ vụn hôn khóe miệng Orm, vừa cười, liền thích xem cô gái này bị mình trêu chọc đến không kiểm soát được, lại đỏ mặt vô cùng lo lắng.

Orm luôn thầm mắng LingLing "muộn tao",
LingLing lại cảm thấy Orm cũng chưa chắc tốt hơn là bao, đặc biệt là ở vài phương diện khác, lúc nào cũng không dám buông thả.

Cũng may, bản tính đã dần dần bộc lộ.

Giữa bầu trời nổ tung một tiếng vang giòn.

Orm và LingLing quay đầu, đồng thời nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy trong màn đêm đen kịt, pháo hoa rực rỡ bừng sáng, đẹp đẽ vô cùng.

"Chúng ta về đúng lúc thật, hôm nay hình như có biểu diễn pháo hoa." Orm nhìn về phía LingLing cười khúc khích nói.

Ở tầng bốn mươi lăm, đứng trước một khung cửa sổ kính lớn, hầu như có thể nhìn rõ toàn cảnh đêm HongKong.

Khi pháo hoa rực rỡ nhất, Orm cảm thấy phía sau một luồng ấm áp, còn mang theo mùi hương yêu thích.

LingLing từ phía sau lưng vòng lấy Orm, cũng lặng lẽ ngẩng đầu thưởng thức vẻ đẹp rực rỡ trên bầu trời.

Cô đã xem rất nhiều màn pháo hoa, nhưng chưa có lần nào đẹp bằng bây giờ.

Orm nhìn chằm chằm bầu trời đêm cười không ngừng, ngọt ngào như pháo hoa, từng lần từng lần một tràn ngập trong lòng.

Nhìn một lúc, Orm trong lòng LingLing xoay người lại, vòng lấy eo cô hỏi, "Tại sao đêm nay không về nhà?"

__________
LingLing: Không muốn có người quấy rối chúng ta làm tình làm sự...

Chương trước Chương tiếp
Loading...