LINGORM - Cùng nàng cưới trước yêu sau

Chương 16



" Vợ à?" 

Bị bất ngờ kêu một tiếng như vậy, LingLing khẽ run rẩy một giây

Orm gọi xong cảm thấy danh xưng này không tệ, dù cho cuộc hôn nhân này chỉ là hình thức, thì chí ít cũng nên có hình thức danh xưng.

Tận đến khi thấy biểu cảm hững hờ của Kwong tổng, nàng mới cười cười nói: "Em đùa chút thôi."

Mặc kệ có vui hay không, LingLing nghiêm túc nói: "Sau này gọi tên tôi."

"Ừm." Trong khoảng khắc, Orm nhìn thấy được một tia ghét bỏ trên mặt LingLing.

Cô xoay người rời đi, bóng lưng thẳng tắp, Orm hời hợt nhìn nhìn tận đến khi đối phương đi xa. Nàng cảm thấy, hình như chỉ khi nàng và Dueki ở cạnh nhau, người này mới có thái độ ôn hoà một chút, hoặc nên nói là có chút dịu dàng, Orm dám khẳng định, không mấy ai thấy được vẻ mặt này của LingLing.

"Orm~"

Nghe tiếng người gọi, Orm xoay người, đúng lúc gặp được Prigkhing: "Tan làm rồi?"

"Ừm, người kia là bạn cậu hả?" Prigkhing hỏi.

"Ừm."

"Khí chất tốt ghê đó. Cậu cũng về trường phải không? Cùng đi nha."

Orm mỉm cười gật đầu, lần trước do Jing Jai đến Luna làm loạn nên lúc đó nàng có chút tức giận, nhưng nghiêm túc ngẫm lại thì, là do Prigkhing quan tâm nàng, xuất phát từ thiện ý.

Prigkhing nhìn chằm chằm Orm, cười đến có chút ngây dại.

Từ khi lên đến đại học cô đã yêu thích Orm, cô và Orm trên lớp thí nghiệm được phân cùng tổ, tuy rằng trước đó cô đã từng nghe đến học bá Orm nhưng đều là quan sát từ xa, say này khi đã tiếp xúc gần gũi hơn Prigkhing liền lặng lẽ mến nàng, Orm xinh đẹp thành tích và học lực đều rất tốt, tính cách lại thích chăm sóc người khác, nói thật người như vậy rất khó để người ta không động lòng, Prigkhing biết trong trường có một đống người theo đuổi Orm, nhưng Orm vẫn luôn một mình.

Prigkhing rất bối rối, thầm mến nàng mấy năm, nhưng quan hệ giữa hai người chỉ dừng lại ở mức bạn bè, tận đến khi ký túc xá sắp xếp lại nhân khẩu, trùng hợp cô và Orm trở thành bạn cùng phòng, lúc nhìn thấy thông báo kia, trái tim Prigkhing như nai vàng nhảy loạn, cảm giác cơ hội của mình sắp tới rồi.

Nhưng sau khi đã gần gũi hơn chút, Prigkhing mới phát hiện trước kia cô không thật sự hiểu Orm, Orm là điển hình của người ngoài nóng trong lạnh, có cố gắng mấy cũng không thể nào tới gần nàng, chứ đừng nói đến việc buớc vào cuộc sống của nàng.

Trời tối, ánh đèn mông lung, hai người song bước đi về trường học.

"Ngày mai chú sẽ phẫu thuật sao?"

"Ừm."

Prigkhing nghĩ nghĩ hồi lâu mới nhẹ hỏi: "bây giờ bệnh viện và trường học đều bận đến vậy, cậu vẫn còn muốn đến đó làm hả? Tớ thấy sắc mặt cậu mấy nay không tốt lắm..."

Orm cười nói: "Cậu đừng lo, tớ có chừng mực."

"Nếu sau có về muộn thì nói với tớ một tiếng, để tớ yên tâm chút."

"Ừm."

Prigkhing lại nói: "Tối cuối tuần tớ mời cậu đi ăn ha?"

"Sao tự nhiên muốn mời tớ đi ăn?"

"Tớ..." Prigkhing mất mát, sinh nhật của cô Orm không có nhớ đến, tháng trước cô đã nói với Orm chuyện này, nhưng Orm hình như đã quên mất: "Lâu rồi chúng ta không có cùng đi ăn mà."

"Tối cuối tuần tớ bận rồi." Orm nhớ tới lúc nãy đã đồng ý với LingLing, tối chủ nhật đến nhà cô dùng cơm.

Lại thêm một chậu nước lạnh sối thẳng vào đầu Prigkhing, cô cúi đầu mím môi lúng túng cười, nhưng vẫn ráng ôm tiếp hi vọng: "Tối đó đâu có khoá học đâu, cậu...chỉ cần dính chút thời gian thôi, một tiếng thôi cũng được."

"Prigkhing, tớ thật sự không có thời gian." Orm tiếp tục từ chối, hơn nữa Nadee phải tiến hành giải phẫu, nàng làm gì còn tâm trạng ra ngoài vui vẻ.

"Nhưng mà hôm đó..." Hôm đó là sinh nhật tớ..., Prigkhing đem lời muốn nói nuốt vào trong, cười nói: "Ừm, không có thời gian thì để hôm khác vậy."

Prigkhing muốn biết, Orm không có thời gian là vì phải đến Luna làm hay không, nhưng cô không dám hỏi, cô sợ hỏi đến chuyện Luna thì Orm lại lạnh nhạt với cô.

---

Tối chủ nhật.

Prigkhing quả nhiên không nhìn thấy Orm, một mình cô ngồi trong ký túc xá nửa ngày, buồn đến muốn khóc, thật ra giữa cô và Orm...còn chưa đến mức bạn bè.

Ngồi đền chín giờ, Prigkhing đi đến tủ quần áo đổi một chiếc váy, lần thứ hai đi tới Luna...

---

Chủ nhật bảy giờ tối, Orm đúng giờ cùng LingLing đến nhà cô.

Vừa lên xe, LingLing liền chú ý đến trang phục của nàng, quần dài trắng, trang điểm nhẹ, mái tóc đen dài chưa từng nhuộm, chất tóc rất tốt. Không thể không nói, tuổi trẻ đúng là tài sản, trang phục thế nào cũng có vẻ ưa nhìn.

Đơn giản, tự nhiên và xinh đẹp, chính là thứ các vị gia trưởng thích nhất.

LingLing vẫn nhìn Orm, quần áo Orm tiểu thư mặc ngày hôm nay, nếu nói nàng mới hai mươi...hẳn là ai cũng tin đi. Nghĩ tới đây LingLing nhíu mày, cô năm nay ba mươi hai...

"Em mặc vậy không ổn hả?" Orm thấy vẻ mặt đối phương có chút không hài lòng: "Khó nhìn?"

"Tùy cô thôi."

Lại là câu này.

"Chị có ý gì cứ nói thẳng đi." Orm thấy rõ là LingLing hình như muốn nói gì đó, lại nói: "Em cũng không biết chị thích kiểu nào..."

"Tôi thích hay không, không liên quan." Nói xong LingLing dừng một chút, lại nói: "Lần sau nên mặc trưởng thành hơn một chút."

"Ừm em sẽ chú ý." Orm gật đầu, đến cùng thì nàng và LingLing cách nhau hơn mười tuổi, mình chọn trang phục thiếu nữ, đứng chung có chút không hợp đôi.

LingLing không tiếp tục chủ đề nhạy cảm, đổi giọng nói: "Cái này đưa cho bà nội, cái này đưa cho dì nhỏ, còn cái này thì cho Dueki." LingLing chỉ vào mấy phần lễ vật, bàn giao cho Orm.

"Ừm." Orm yên lặng ghi nhớ, nàng chưa từng nghe LingLing nhắc đến cha mẹ, cho nên nàng cũng không hỏi đến, Orm biết mỗi người đều có trong mình chuyện khó nói, giống như xưa nay nàng chưa từng đề cập với ai chuyện mẹ nàng.

Ding dong...

Chuông cửa vang lên ba lần, dì Chu mở cửa, vẻ mặt vui mừng: "Kwong tổng, Orm tiểu thư, về rồi hả?"

"Mẹ~~~~" Dueki gọi xong thì chạy ra cửa.

"Dueki, chậm thôi~" Bà nội Kwong ở phía sau đuổi theo không kịp nói

Orm vừa nhìn thấy Dueki liền ngồi xổm xuống mỉm cười, tiểu gia hỏa thấy vậy lập tức nhào vào lòng Orm dụi dụi, Orm bế Dueki lên: "Dueki, lâu rồi không gặp, dạo này con có ngoan không hửm?"

"Dueki ngoan, nhưng mà~..." Tuy rằng bình thường ở nhà mở miệng đóng miệng đều là mẹ Orm, nhưng bây giờ Dueki tự nhiên có chút ngại ngùng, một lúc sau mới thẹn thùng gọi Orm một tiếng: "Mẹ~~~~."

Mẹ...

Orm nhìn LingLing, nàng đột nhiên hiệu được cảm giác của LingLing vào ngày nàng tự nhiên gọi cô một tiếng "Vợ à".

Dueki ôm cổ Orm, hôn lên mặt nàng một cái, bi bô nói: "Mẹ nói, sau này con có thể gọi dì Orm là mẹ, có phải không ạ?"

Orm chần chờ một chút,ít nhiều cũng cần chút thời gian để thích ứng việc nàng có thêm một đứa con bốn tuổi, nàng nhẹ hôn lên mặt Dueki: "Ừm, có thể gọi mẹ, mẹ mang quà đến cho con nè~"

"Ôi~ đứa nhỏ này, chưa gì đã gọi mẹ rồi hả~" Bà nội Kwong ở phía sau cười đến híp mắt: "Orm lại đây, ngồi nghỉ một chút đi con~"

"LingLing, con có bạn gái khi nào vậy?" Lúc này, một người phụ nữ tóc ngắn đi tới cười nói, sau đó đưa mắt nhìn nhìn Orm: "Sao không nói với dì tiếng nào vậy."

"Vị này là dì của tôi." LingLing nhỏ giọng nói với Orm.

"Còn chào dì nhỏ"

"Đây là Orm, bạn gái con." LingLing tự nhiên giới thiệu, tuy lần trước đã dẫn Orm về nhà nhưng hôm nay mới tính là thực sự ra mắt.

Dueki ở bên cạnh bổ sung: "Là mẹ Orm của con~."

Người trong nhà đều bị tiểu quỷ này chọc cười.

Bà nội Kwong vui vẻ ai oán nói: "Lần trước ta nói hai đứa quen nhau, hai đứa còn không chịu thừa nhận, tưởng qua mắt được bà già như ta sao? Lúc ở bệnh viện con đối tốt như ta như vậy là ta đã nghi nghi rồi, hoá ra con thật sự là bạn gái của LingLing!"

"Tụi con định có cơ hội sẽ nói với bà mà." Orm cười nói, sau đó dựa theo sắp xếp và lễ vật của LingLing đã chuẩn bị đưa ra: "Bà nội, đây là của nội, còn có dì nhỏ..."

"Mau mau rửa tay rồi ăn cơm, đủ món rồi~". Bà nội Kwong vội nói

Năm người, mười mấy món ăn, bà nội Kwong biết Orm đến dùng cơm nên đặc biệt kêu dì Chu chuẩn bị thêm mấy món.

"Orm, con năm nay bao nhiêu?" Dì Kaew gắp thức ăn, vô cùng hứng thú với cô gái đêm nay LingLing dẫn về, tuổi tác nhiều lắm cỡ chừng hai mươi.

"Dì nhỏ, con năm nay hai mươi bốn." Orm cố tính nói tuổi mụ.

"Vậy con nhỏ hơn LingLing tám tuổi rồi."

"Dạ, cỡ đó..." Orm cười, cảm thấy vị dì nhỏ này hình như đã thấu huyền cơ.

"Tuổi tác không phải vấn đề~" Bà nội Kwong cảm thấy bầu không khí có chút không đúng nên lập tức bổ sung, bà cười híp mắt nhìn Orm nói: "LingLing nhà bà tuy có chút lớn tuổi, nhưng nó rất biết cách bảo dưỡng, hai đứa đứng chung đặc biệt xứng đôi."

Orm nghe bà nội nói câu này suýt chút bật cười, nàng lặng lẽ liếc nhìn LingLing, muốn xem phản ứng của Kwong tổng thế nào, quả nhiên Kwong tổng có chút cứng nhắc.

LingLing mặc kệ tiếp tục ăn cơm, bà vui vẻ là được rồi.

"Orm, sau này LingLing dám bắt nạt con thì nói cho ta biết, ta sẽ nghiêm túc giáo huấn nó." Bà nội Kwong càng nói càng vui

Dueki nắm tay thành quả đấm nhỏ: "Mẹ, Dueki cũng không cho phép mẹ bắt nạt mẹ Orm!"

Bà nội Kwong: "Dueki thật hiểu chuyện mà~"

LingLing ngẩng đầu nhìn một già một trẻ, một xướng một tùy bất đắc dĩ nói: "Tự nhiên khi không con bắt nạt em ấy làm gì?"

"K....LingLing đối xử với con rất tốt." Lần đầu tiên gọi tên cô, Orm suýt chút kêu ra hai tiếng Kwong tổng.

"Tốt thôi là chưa đủ đâu." Bà nội Kwong tận tình nói: "LingLing, không phải bà nhắm vào con, con phải học cách xót lão bà đi, không cần suốt ngày cứ làm việc không thôi, có thời gian phải ở bên cạnh Orm nhiều một chút, cô gái tốt như vậy con phải cố gắng quý trọng."

Tuy rằng chỉ là diễn kịch nhưng thấy bà nội Kwong nhiệt tình như vậy làm Orm có chút lúng túng.

LingLing gấp rau cho bà nội Kwong: "Con biết, tuần sau tụi con đi nhận chứng hôn, hôn lễ thì sau này lại tính."

"Được chứ, để ta chọn ngày tốt cho hai đứa." Bà nội Kwong càng lúc càng kích động, có thể không kích động sao? Đã tưởng rằng bộ xương già này không thể chờ đến lúc cháu nội kết hôn, đâu có nghĩ đến đối tượng của cháu gái lại là người bà vô cùng hợp ý.

Kaew Kwong yên tĩnh nãy giờ liền có chút nghi hoặc: "Hai đứa muốn kết hôn?"

"Dạ."

Sau bữa cơm tối, Orm ở phòng khách bồi bà nội Kwong vui vẻ, mà Dueki cũng quấn quýt lấy nàng.

Chớp mắt một cái, cũng sắp mười giờ.

"Mẹ, tối nay con muốn ôm mẹ ngủ."

"Orm à, hay tối nay đừng về trường, cứ ngủ ở đây đi."

Orm nhìn điệu bộ của một già một trẻ, đêm nay khẳng định không tha cho mình rồi...

Thư phòng lầu hai.

Kaew ngồi trên tràng kỷ, nói chuyện cùng LingLing.

"Gần đây trạng thái của bà con không tệ, xung quanh đây cũng không thiếu mấy vị lão thái thái, có người nói chuyện giải sầu sẽ không tẻ nhạt đi."

"Tinh thần so với trước kia tốt hơn, nhưng mà trí nhớ thì càng lúc càng kém."

"Dì yên tâm, con sẽ chăm sóc bà thật tốt." LingLing nói.

"Bây giờ dì cũng không bận rộn gì, áp lực của con cũng giảm được một ít rồi, khoảng thời gian này cực khổ cho con, công việc hẳn là bận chết được." Dì Kaew là nhà thiết kế, tháng trước đi công tác ở nước ngoài nên chuyện trong nước một tháng này không thể lo tới.

"Vẫn ổn."

Kaew nhớ tới một chuyện: "Con và Mina còn qua lại không?"

LingLing bất ngờ khi dì nhỏ hỏi như vậy: "Dì nhỏ, con có bạn gái "

"Con có thể lừa bà ngoại và tiểu gia hỏa kia, còn nghĩ có thể lừa dì sao?" Dì cười nói,: "Ở đâu tìm ra cô gái xinh đẹp như vậy cùng con diễn kịch vậy?"

Vừa rồi ở dưới lầu dì Kaew không có chọc thủng LingLing là vì không muốn bà nội Kwong uổng phí nhiệt tình và vui vẻ.

"Em ấy thật sự là bạn gái của con."

Nửa tháng trước không có động tĩnh gì, ở đâu ra bây giờ có bạn gái chứ, dì tiếp tục hỏi: "Hai đứa quen nhau lúc nào? Nửa tháng trước con đâu nói với dì là con có bạn gái đâu?"

"Tình huống của con và em ấy có chút phức tạp, rất khó giải thích. Con cũng đã quyết định cùng em ấy kết hôn."

"Là rất khó giải thích hay không thể giải thích?" Dì cô vẫn không tin: "LingLing, thật ra con có thể thử cho Mina một cơ hội mà, con bé thật sự rất thích con."

LingLing biết, Mina là con gái của bạn thân dì nhỏ, vì vậy nên dì nhỏ mới hết lòng tác hợp cho cả hai, LingLing không nói gì cầm điện thoại nhắn vào Wechat.

Cùng lúc đó dưới lầu một Orm lấy điện thoại ra.

LingLing: Đến thư phòng lầu hai, bên trái cầu thang phòng cuối cùng.

Orm rep: Chuyện gì?

Nhưng không có ai đáp lại.

Orm mơ mơ hồ hồ đi lên lầu hai, trực tiếp đẩy cửa thư phòng ra, phát hiện không chỉ có mình LingLing còn có dì Kaew nên có chút lúng túng.

"Sao vậy?" Nhìn thấy Orm mở cửa, LingLing mở miệng trước hỏi

Orm liếc nhìn LingLing, oán thầm, chị kêu tôi lên đây còn hỏi cái gì???

"Dì nhỏ, dì cũng ở đây sao~" Orm cười nói một câu sởi lởi, đầu óc Orm tiểu thư nhanh chóng đá số, LingLing gọi nàng lên đây, đương nhiên là diễn kịch rồi...

"Bảo bối"

Hai chữ "bảo bối" mà LingLing vừa gọi, làm hai người Orm và dì Kaew chết trân.

Trong thư phòng chỉ có ba người, hai từ "bảo bối" này đương nhiên không phải kêu dì nhỏ rồi, Orm nhìn nhìn LingLing, cười đáp: "Dạ?"

"Em đi tắm trước đi, chị và dì nhỏ nói chuyện chút nữa là xong rồi."

"Không sao, chị và dì nhỏ cứ từ từ nói..." Orm phối hợp nói, trước khi đi còn nhẹ giọng thêm một câu: "Em chờ chị."

___________________________

Dì nhỏ: Dì đây hoài nghi hai tụi nó hợp mưu bẻ lái, cơ mà không có chứng cứ.

Kwong tổng hôm trước nói không cần ngủ chung một giường, hôm sau liền muốn nằm cùng một chăn rồi~

Nguyên tác giả: Những pha tự vã đi vào lòng người.

Chương trước Chương tiếp
Loading...