LingOrm | Ánh Mắt Không Lời

Chương 1



Trời đã về chiều, những ánh nắng cuối ngày dần tắt sau dãy nhà cao tầng. Phố xá vẫn đông đúc, nhưng với Ling, mọi thứ dường như chỉ còn là tiếng ồn nhạt nhòa. Cô thở dài, kéo chặt chiếc khăn quàng cổ, bước nhanh hơn trên con đường nhỏ dẫn về nhà. Một ngày dài nữa lại trôi qua, và cũng giống như mọi ngày, chẳng có gì đặc biệt xảy ra.

Ling là kiểu người ít nói, nội tâm, và có thói quen giữ khoảng cách với mọi thứ xung quanh. Cô không giỏi giao tiếp, càng không thích thú với việc kết bạn mới. Thế nhưng, điều đó chẳng ngờ lại thay đổi vào một buổi chiều tưởng chừng như bình thường này.

Khi Ling đi ngang qua một hiệu sách cũ trên phố, cô bỗng nhiên bị thu hút bởi tiếng đàn piano vang lên từ bên trong. Không rõ vì sao, đôi chân cô tự dẫn lối vào cửa hàng mà không hề suy nghĩ.

Hiệu sách khá nhỏ, không có nhiều khách. Ở góc phòng, một cây đàn piano cũ kỹ đặt sát tường, và ngồi bên cạnh là một cô gái đang chơi đàn. Ling đứng lặng người. Cô gái ấy có mái tóc đen dài xõa xuống vai, đôi mắt hơi khép lại khi tập trung vào từng phím đàn. Giai điệu mà cô ấy tạo ra vừa dịu dàng, vừa có chút buồn.

Khi bản nhạc kết thúc, cô gái ngẩng lên, bắt gặp ánh nhìn chăm chú của Ling. Một nụ cười nhẹ xuất hiện trên đôi môi mềm mại:

"Chị thích bản nhạc này à?"

Ling giật mình, lúng túng không biết nên trả lời thế nào.

"À... tôi chỉ tình cờ đi ngang qua thôi."

Cô gái mỉm cười, đứng dậy bước về phía Ling.

"Tôi là Orm. Còn chị?"

"Ling..." - Ling đáp, giọng hơi ngập ngừng vì ngại.

Orm cười khẽ, ánh mắt sáng như đang nhìn thấu tâm hồn Ling.

"Tôi chưa từng gặp chị ở đây. Chị hay ghé hiệu sách này không?"

Ling lắc đầu. Thực ra, đây là lần đầu tiên cô bước vào đây. Nhưng không hiểu sao, khi đứng trước Orm, cô cảm giác như mình đã biết cô gái này từ rất lâu rồi.

Câu chuyện của hai người bắt đầu từ đó. Một cuộc gặp gỡ tình cờ trong hiệu sách cũ, nơi giai điệu của cây đàn piano vô tình kết nối hai trái tim cô đơn. Ling không biết rằng, buổi chiều hôm ấy sẽ thay đổi cuộc đời cô mãi mãi.

-

Chương trước Chương tiếp
Loading...