(Lichaeng)[Hoàn] Lalisa - Hãy Nhìn Lại Phía Sau
Chap 2: Từ Giờ Em Sẽ Bảo Vệ Chaeyoung
Chaeyoung vậy là ngủ nhờ nhà Lisa một đêm. Sáng hôm sau ba mẹ nàng quay về nhà, liền thấy con gái lớn được bà Chitthip nắm tay đứng trước cổng.Ông bà Park nhìn liền biết Chaeyoung được hàng xóm chăm hộ. Gửi lời cảm ơn đến bà Chitthip rồi dắt Chaeyoung vào nhà.Đến đây thì bà Chitthip cũng cảm thấy thật lạ, con bé 10t bị bỏ quên ở nhà, nhìn thấy con cũng thản nhiên bình thường, họ không một chút mảy may lo lắng cho con gái mình sao? Đó không phải là tâm lí làm ba mẹ. Cũng chẳng nghĩ nhiều, chắc họ vội thôi, liền vào nhà chuẩn bị cho Lisa đi học. Hôm nay Lisa nhập học ngày đầu tiên ở trường mới.- "Umma..". Chaeyoung vừa được mẹ thay quần áo vừa hỏi.
- "Sao?". Bà Claire hờ hững trả lời.
- "Em Alice sao rồi ạ?"
- "Con đi học, ba con đi làm, ta sẽ lại vào bệnh viện với em, trưa ăn tạm gì đó hay uống sữa, tối ta về". Đưa cho Chaeyoung 1 cái bánh Sandwich, đeo cặp cho nàng rồi hướng nàng ra phía cửa.- "Thưa mẹ Chaeyoung đi học". Khoanh tay cúi đầu nàng cũng chạy đi. Dù sao cũng quen với sự thờ ơ này rồi. Nàng vừa cầm Sandwich vừa ăn, vừa đi tới trường. Cuộc sống của nàng ngày nào mà chả như vậy đâu. Quá quen rồi.
- "a..đau..mày là ai?". Nó liền buông Chaeyoung ra quay qua lớn giọng với Lisa.
- "Lisaaaa". Chaeyoung mừng rỡ núp ra sau lưng Lisa dù nàng cao hơn Lisa vài cm.
- "Ai cho chị đánh Sóc Chuột...". Lisa tay giật thật mạnh, trợn mắt với nó.
- "..Umma ơi..huhuhuhu". Con bé béo khóc rống lên.
- "Xùy...chỉ ăn hiếp được người hiền hơn. Cái miệng lại to như vậy. Chị Chaeyoung. Về thôi". Lisa chề môi, vẻ mặt chán ghét buông tay ra rồi nắm tay Chaeyoung đi về phía cổng trường.- "Chị cảm ơn em Lisa"
- "Sao không đánh lại chị ta?"
- "Bạn ấy rất bự và mạnh đó". Chaeyoung quơ tay diễn tả cái sự to lớn của người ăn hiếp mình. Rõ ràng không phải người ta không muốn chống trả, mà là đánh không lại mà.
- "Thật là...". Lisa chậc lưỡi ra vẻ bà cụ non. Nhìn thôi cũng biết chị là người sẽ rất dễ bị người ta ăn hiếp.
- "Này tiểu Lili, em thật sự rất ngầu luôn". Chaeyoung nhớ lại lúc Lisa giúp mình liền cao hứng cười tươi
- "Chuyện nhỏ..từ giờ em sẽ bảo vệ chị, bự cỡ con béo đó e chấp hết". Lisa vỗ ngực bành bạch khoe khoang tuyên bố.Lần đầu tiên trong đời có người nói sẽ bảo vệ nàng. 10 tuổi, nàng ngây thơ tin vào một lời nói của đứa nhóc 8 tuổi. Nàng sẽ không bị ức hiếp nữa rồi, thật tốt. Để rồi sau này vì cứ tin lời nói năm 8 tuổi của em mà chị đã chẳng dám tin một lời hứa hẹn nào từ ai khác nữa.
Lisa có vẻ ngoài, lanh lợi hoạt bát, nhìn rắn chắc khỏe mạnh hơn cái vẻ 8 tuổi của mình. Chỉ để mẹ đưa đi học ngày đầu. Từ đó về sau, sáng nào cũng có 2 đứa trẻ líu ríu cùng nhau trên đường từ nhà tới trường, từ trường về tới nhà. Chaeyoung cũng từ đó đã không còn cô độc, đường đi học cũng sinh động vui vẻ vì có em.
- "Sao?". Bà Claire hờ hững trả lời.
- "Em Alice sao rồi ạ?"
- "Con đi học, ba con đi làm, ta sẽ lại vào bệnh viện với em, trưa ăn tạm gì đó hay uống sữa, tối ta về". Đưa cho Chaeyoung 1 cái bánh Sandwich, đeo cặp cho nàng rồi hướng nàng ra phía cửa.- "Thưa mẹ Chaeyoung đi học". Khoanh tay cúi đầu nàng cũng chạy đi. Dù sao cũng quen với sự thờ ơ này rồi. Nàng vừa cầm Sandwich vừa ăn, vừa đi tới trường. Cuộc sống của nàng ngày nào mà chả như vậy đâu. Quá quen rồi.
...
- "a..đau..mày là ai?". Nó liền buông Chaeyoung ra quay qua lớn giọng với Lisa.
- "Lisaaaa". Chaeyoung mừng rỡ núp ra sau lưng Lisa dù nàng cao hơn Lisa vài cm.
- "Ai cho chị đánh Sóc Chuột...". Lisa tay giật thật mạnh, trợn mắt với nó.
- "..Umma ơi..huhuhuhu". Con bé béo khóc rống lên.
- "Xùy...chỉ ăn hiếp được người hiền hơn. Cái miệng lại to như vậy. Chị Chaeyoung. Về thôi". Lisa chề môi, vẻ mặt chán ghét buông tay ra rồi nắm tay Chaeyoung đi về phía cổng trường.- "Chị cảm ơn em Lisa"
- "Sao không đánh lại chị ta?"
- "Bạn ấy rất bự và mạnh đó". Chaeyoung quơ tay diễn tả cái sự to lớn của người ăn hiếp mình. Rõ ràng không phải người ta không muốn chống trả, mà là đánh không lại mà.
- "Thật là...". Lisa chậc lưỡi ra vẻ bà cụ non. Nhìn thôi cũng biết chị là người sẽ rất dễ bị người ta ăn hiếp.
- "Này tiểu Lili, em thật sự rất ngầu luôn". Chaeyoung nhớ lại lúc Lisa giúp mình liền cao hứng cười tươi
- "Chuyện nhỏ..từ giờ em sẽ bảo vệ chị, bự cỡ con béo đó e chấp hết". Lisa vỗ ngực bành bạch khoe khoang tuyên bố.Lần đầu tiên trong đời có người nói sẽ bảo vệ nàng. 10 tuổi, nàng ngây thơ tin vào một lời nói của đứa nhóc 8 tuổi. Nàng sẽ không bị ức hiếp nữa rồi, thật tốt. Để rồi sau này vì cứ tin lời nói năm 8 tuổi của em mà chị đã chẳng dám tin một lời hứa hẹn nào từ ai khác nữa.
Lisa có vẻ ngoài, lanh lợi hoạt bát, nhìn rắn chắc khỏe mạnh hơn cái vẻ 8 tuổi của mình. Chỉ để mẹ đưa đi học ngày đầu. Từ đó về sau, sáng nào cũng có 2 đứa trẻ líu ríu cùng nhau trên đường từ nhà tới trường, từ trường về tới nhà. Chaeyoung cũng từ đó đã không còn cô độc, đường đi học cũng sinh động vui vẻ vì có em.