Lan Ngọc × Trang Pháp | A Little Sweet

ai là nạn nhân



Ngọc Huyền không biết kiếp trước mình đã mắc nợ gì Thùy Trang và Lan Ngọc, để rồi kiếp này cô phải chứng kiến hàng loạt tiểu phẩm vô lý đến từ vị trí của cặp chị em đó. Đừng hiểu lầm, cô thực sự rất quý họ, nhưng đôi khi cô rất muốn nhấn nước hai con người này. Ví dụ như hiện tại.

"Hehehehe."

Thùy Trang vừa cười vừa vui vẻ gắn nơ lên đầu Lan Ngọc, rõ ràng không có kinh nghiệm buộc tóc cho người khác nên trông xếch méo vô cùng. Vậy mà em lại rất nguyện ý để chị quậy phá, còn chủ động xoay người cho chị buộc nốt bên còn lại.

Tiểu công chúa nhà Ngọc Huyền còn chưa dễ dãi như vậy. Ninh Dương Lan Ngọc, bình thường em khó tính lắm mà?

"Xong òi, quá là xinh đẹp."

Thùy Trang ngắm nhìn tác phẩm của mình trước mắt, hài lòng vỗ vỗ đầu Lan Ngọc. Em nhìn mình trong gương, sau đó không bình luận gì, chỉ chầm chậm sờ sờ mấy chiếc nơ trên đầu.

"Hông có được gỡ ra nha."

Em nén lại tiếng thở dài, quay sang nhìn cục bông trắng trắng hồng hồng đang vô cùng cao hứng kia, mỉm cười nựng cằm chị.

"Biết rồi."

Chị vui là được.

Ngọc Huyền ngồi thù lù bên cạnh, nheo mắt nhìn Thùy Trang cùng Lan Ngọc chị chị em em. Trong mắt người ngoài cuộc, trông cô sáng chói rực rỡ, sáng hơn cả bóng đèn 60W. 

Đặng Ngọc Huyền xin tuyên bố, cô là nạn nhân của Nguyễn Thùy Trang và Ninh Dương Lan Ngọc. Một cô gái với gia đình hạnh phúc chồng chiều con ngoan, lại phải chứng kiến gái thẳng phát cơm chó trước mặt mình.

.

.

Lan Ngọc cảm thấy dạo này mình thay đổi rồi, tính tình dịu dàng đảm đang hẳn ra. Vấn đề là cái sự thay đổi ấy chỉ xuất hiện trước mặt Thùy Trang, còn khi không có chị thì vẫn như trước, giống như có công tắc được bật tắt vậy.

"Đưa cho Trung Anh đi."

Dưới cái nắng chói chang của Sài Gòn, em tâm lý đặt sẵn nước giải khát cho mọi người, vừa xuống xe đã kêu trợ lý đưa qua cho bên chị gái tóc hồng. Cả hai xuất phát từ chung một địa điểm, tới cùng một điểm đến, nhưng vì có ê-kíp nên đành phải tách ra thành hai xe.

"Em đã bảo chị ngồi với em, để mấy bé trong team ngồi bên xe chị mà không chịu."

"Cả đêm nhìn mặt tôi em chưa ngán hay gì."

"Em ngủ nhắm mắt chứ có mở mắt đâu mà nhìn."

"Sáng sớm nhìn rồi đó."

"Phòng ngủ đen tối mập mờ quá nhìn không rõ."

"..."

Phòng ngủ chứ có phải địa ngục đâu mà đen tối mập mờ. 

Thùy Trang quyết định không thèm nói chuyện với Lan Ngọc nữa.

Chị lẫy vậy thôi chứ thật ra lại vô cùng tận hưởng khi sự chú ý của em luôn đặt trên người mình. Từ việc đưa nước, giúp chị chỉnh ô dù, chăm chú nhìn chị thay giày, và hằng hà sa số những việc nhỏ nhặt khác, chỉ cần liên quan đến chị thì đều nằm trong mục "high priority" của em.

"Nóng hông?"

Giọng của Lan Ngọc mỗi khi va phải Thùy Trang sẽ nũng nịu hơn vài phần, chẳng khác gì nói chuyện với em bé.

"Nóng ạ~"

"Để em kêu trợ lý mang cây quạt to qua cho chị."

Ngọc Huyền cảm thấy may mắn khi LUNAS lâu lâu mới có một hoạt động chung. Hồi còn tham gia Chị Đẹp cô vẫn bình thường, thậm chí nửa năm trước lúc chuẩn bị cho Moonlight cũng chỉ ngứa mắt một chút, nhưng bây giờ mới một tuần mà cô đã suýt không kiềm được ánh mắt kỳ thị của mình mỗi lần gặp Thùy Trang và Lan Ngọc. 

Dưới cái nóng hơn 30 độ, kẻ gia đình hạnh phúc lại phải xem hai đứa độc thân chăm sóc nhau, Ngọc Huyền có chút không cam lòng. Cô muốn dỗi, nhưng cô dỗi thì lại chẳng ai dỗ, nên cuối cùng chỉ đành ngó lơ nơi khác.

Tối muộn hôm ấy cả nhóm lại chạy chương trình lần cuối cho tiết mục Hoa Xương Rồng và Moonlight. Những tưởng ban sáng đã là giới hạn, nhưng Ngọc Huyền chưa bao giờ sai lầm hơn bây giờ.

Thùy Trang bước vào khu vực nghỉ ngơi, dù mới chạy sự kiện về nhưng vẫn giữ được vẻ rạng rỡ tràn trề năng lượng. Chị chào hỏi hết một vòng, sau đó ngang nhiên đi đến ngồi lên đùi Lan Ngọc trước sự chứng kiến câm lặng của hơn hàng chục con người.

Loạt hành động không một động tác thừa.

Em đang lướt điện thoại cũng không tỏ vẻ khó chịu gì, còn rất tự nhiên để tay hờ lên eo chị. Một người đang vắt chéo chân nhưng vẫn để người kia ngồi, một người dù người kia đang vắt chéo chân mà vẫn ngồi, không ai thấy cấn sao? Thoải mái gì mà ngồi?

"Em chưa makeup."

Ngồi thôi chưa đủ, Thùy Trang thậm chí còn dí sát Lan Ngọc, vuốt tóc vuốt tai trêu chọc em.

"Bình thường em tự tin lắm mà Ngọc, hôm nay em sao dợ?"

"Em chưa có đánh răng, em chưa có đánh răng."

"???"

Ngọc Huyền cười gượng, cô thề nghe câu này rất sai sai mà không biết sai chỗ nào. Đang bảo quay mặt mộc thôi, liên quan gì đến đánh răng?

"Ok, ok chấp nhận được."

"..."

Ý là mình có cần phải nhiệt tình đến mức nhích lại gần để ngửi không?

"Em mới làm da bên chị Huyền á, mới làm da bên chị Huyền."

Và sau đó Lan Ngọc lao thẳng vào vòng tay ấm áp của Thùy Trang, giấu mặt mình trong lồng ngực chị.

"..."

Bình thường khi Lan Ngọc mệt, hoặc khi em đã bảo chưa son phấn và không muốn quay, sẽ không ai dám làm phiền em. Lúc nãy khi thấy Thùy Trang trêu đùa, Ngọc Huyền còn niệm phật giùm người chị thân yêu, chỉ sợ Ninh tổng cọc lên quát chị phát khóc.

Vậy mà giờ đây em không những không quát, còn tươi cười để chị ngồi lên đùi mình, cùng chị bàn luận gì đó trên điện thoại. Bàn tay của em bắt đầu táy máy, không trượt xuống đùi chị cũng ôm quanh người.

Đặng Ngọc Huyền xin tuyên bố, Ninh Dương Lan Ngọc là nạn nhân của Nguyễn Thùy Trang. Ngọc nữ trăm tỷ, ngôi sao hạng A, bây giờ nhìn xem còn chút liêm sỉ, tí tôn nghiêm nào không?

.

.

Thùy Trang cảm thấy dạo này mình sinh hư rồi. Chỉ cần có Lan Ngọc ở bên thì người chị liền mềm nhũn như giấy, nương tựa nơi em, không cần làm gì vì đã có em chăm lo từng chút.

"Giồi ôi, sao em phân biệt đối xử vậy Ngọc?"

"Nè nước nè chị uống đi."

Nghe lời trách móc của Ngọc Huyền, lập tức Lan Ngọc đặt ngay vào tay cô một chai nước suối còn nguyên vẹn, chưa mở nắp chưa ai uống.

Tối nay là buổi biểu diễn chính thức cho concert Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai, khỏi phải nói cả nhóm đều bồn chồn đến mức nào. Ngọc Huyền vốn muốn được lo lắng trong yên bình, nhưng Thùy Trang và Lan Ngọc lại không cho phép điều đó. Mình đánh lẻ họa mặt chung chỗ còn chưa đủ hay gì, đến nơi tiếp tục chọc gai mắt người khác nữa?

"Em chăm chị Trang cỡ kia, chăm chị cỡ này đó hả."

Thùy Trang nghe câu này thì mím môi giả điếc, còn Lan Ngọc thì chỉ khẽ cười, vẫn tiếp tục cúi xuống giúp chị gái đầu hồng cởi dép thay giày.

"Tại chị có chồng chăm rồi, còn Trang chưa có ai chăm."

"Rồi ai mượn em chăm, em chồng chị Trang hả?"

"..."

Ủa, em là có ý tốt thôi mắc gì chị dí em?

"Chị kệ em đi."

Lan Ngọc giúp Thùy Trang thay giày xong, ngẩng đầu lên liền được chị bón cho một trái nhãn đã được bóc sạch sẽ, còn đưa tay lau đi giọt nước trên khóe môi em.

"Chị muốn uống trà sữa~"

"Đặt đi em trả."

"..."

Ngọc Huyền không buồn che giấu ánh mắt kỳ thị. Trong trí nhớ của cô, nếu như có 10 lần Thùy Trang đòi mua đồ ăn, chỉ cần Lan Ngọc ở đó thì hết 8 lần em sẽ trả tiền. Cô rất nghi ngờ ba người họ có phải đang sống cùng một chiều không gian hay không?

"Ngọc, tính ra chị Trang giàu hơn chị luôn á. Bả giả vờ mà em tin thật hả."

"Em đừng có nói bậy nha Huyền."

"Một mảnh đất của chị bằng ba căn biệt thự 80 tỷ của em rồi, bậy bạ cái gì."

"..."

"Thời chị lái ô tô mui trần đi học em còn đang đạp xe á."

"..."

"Hỡi người xị với 20 căn nh—"

Thùy Trang chạy đến bịt miệng Ngọc Huyền lại trước khi em kịp hoàn thành hết câu.

"Ok, ok point made. Mệt quá tôi tự trả em hài lòng chưa."

"Em đặt rồi."

Trong lúc chị đang giằng co với cô em guộc, Lan Ngọc đã đặt xong đơn hàng trà sữa. Ngọc Huyền ngơ ngác nhìn em, chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.

"Ủa chị đã bảo muốn uống gì đâu."

"Trang thì em nhớ order, chị thì tại nãy bận cãi lộn nên em đại đại, chị uống đại đi nha."

"..."

"Á yêu em~"

Thùy Trang chạy về ngồi xuống bên cạnh Lan Ngọc, khoác tay tựa đầu vào vai người kia. Em nhìn cục bông chòn chòn bên cạnh, không nhịn được mà khẽ cười, vươn tay nựng má chị.

"Lát diễn xong chị muốn ăn gì?

"..."

Đặng Ngọc Huyền xin tuyên bố, Nguyễn Thùy Trang là nạn nhân của Ninh Dương Lan Ngọc. Nữ hoàng nhạc phim, đại gia bất động sản bây giờ chẳng khác gì trẻ con ba tuổi rưỡi được chiều hư, mai mốt kiếm chồng kiểu gì?

Ai cứu cô với, cô không muốn để ý đến hai con người này nữa, cô quá mệt mỏi, cô muốn về với chồng con.

.

.

một chiếc chap zô tri y như cái não zô tri của toi 🫠

Chương trước Chương tiếp
Loading...